Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khiếp Sợ Chu Kiều

Phiên bản Dịch · 1795 chữ

Lý Thành Hi mặc một bộ âu phục sáng màu, làm hắn ngày càng giống doanh nhân tuổi trẻ thành đạt.

Ánh trăng chiếu xuống, thấy được làn da của hắn rất trắng, mịn màng như con gái, nhưng so với con gái lại nhiều hơn vài phần khoẻ mạnh. Trên gương mặt góc cạnh rõ ràng là một đôi mắt thanh tĩnh, tuy nhiên lại liên tục loé lên màu sắc dị thường, nhìn về phía ánh trăng lại mang theo một loại mị lực khiến người ta trầm mê; sống mũi cao thẳng cùng với đường cong hoàn mĩ, đôi mắt đẹp giờ đây hiện đầy ý cười, tóc đen lúc trước bây giờ đã nhuộm thành màu trắng bạc, dưới ánh trăng nhu hoà phát ra ánh sáng lấp lánh.

Nửa tiếng sau, xe dừng trước một khách sạn.

Bước vào bầu không khí xa hoa, phong cách đặc biệt, trang trí thanh nhã, màu sắc cân đối, đầy đủ ánh sáng, diện tích trước sảnh rộng rãi, trong đại sảnh phát ra âm thanh ưu nhã, ánh đèn thuỷ tinh chiếu xuống nụ cười của Lý Thành Hi khiến hắn ta càng trở nên sáng lạn.

Lý Thành Hi đi trên đá cẩm thạch lát trên mặt đất, mặt đất ở đây có thể phản chiếu được cái bóng của người đi, ngay cả phong cách trang trí xung quanh cũng không ngoại lệ, đều như lạc trong tiên cảnh.

Trước mặt Lý Thành Hi, một người phục vụ mang khuôn mặt nho nhã lễ độ bước đến, cung kính đến bên cạnh Lý Thành Hi, xoay người cúi đầu, nói:

“Không biết tiên sinh đã đặt chỗ trước chưa ạ?”

Ngữ khí tốt đẹp, nói không chừng Lý Thành Hi đè cậu ta xuống đánh một trận thì cậu ta vẫn sẽ mang khuôn mặt tươi cười tiếp đãi, không dám có chút bất kính nào.

“Tôi ngược lại không có đặt chỗ trước.”

Lý Thành Hi cười nói một câu, bỗng nhiên sắc mặt nghiêm lại một chút, nhíu mày hỏi:

“Chẳng lẽ khách sạn nhà tôi mà tôi còn phải đặt chỗ trước sao?”

Lý Thành Hi không để ý tới biểu cảm đờ đẫn của nhân viên phục vụ, lắc đầu đi ngang qua cậu ta.

Lý Thành Hi trước tiên đi vào một phòng bao xa hoa, gõ cửa thông báo một tiếng liền đi vào rồi tự nhiên đóng cửa lại.

“Hi ca tới rồi.”

Lý Thành Hi xoay người lại, mỉm cười nói:

“Đây không phải là Chu đại mỹ nhân à?”

Đối mặt với câu khen ngợi của Lý Thành Hi, mỹ nhân ngồi trên ghế sa lon hờn dỗi một câu, có mấy phần u oán, mấy phần uể oải, nói:

“Thân phận của Hi ca thật thần bí quá nha, chúng em rất lâu mới biết được anh là một tên trộm dâm tặc.”

Lý Thành Hi cười cười ngồi xuống bên cạnh mỹ nhân, cầm lấy điếu thuốc trên bàn hút vài hơi, sau đó thở ra một hơn, mới nói:

“ Thân phận của tôi?”

Hắn lắc đầu, dập tắt tàn thuốc, cười xoà một tiếng, dáng vẻ như bừng tỉnh đại ngộ, nói:

“Nếu tôi có thể trộm tâm, tôi đã sớm đem tâm của mỹ nhân em trộm đi rồi, làm gì có ai chịu được việc chỉ nhìn mà không thể ăn đâu?”

Lý Thành Hi làm bộ muốn vuốt ve cái cằm của mỹ nhân.

Mỹ nhân một mực che mũi ngọc tinh xảo, chán ghét nhìn thoáng qua làn khó xung quanh, nhe răng cười một tiếng, phong thái mê người, cô né tránh cái tay của Lý Thành Hi, cười cười, nói:

“Hi ca, anh nói cho em có được hay không nha?”

Lý Thành Hi rót cho mình một ly rượu đỏ, nhấp một ngụm, tư vị chát chát ngấm vào trong tâm can. Hắn liếc mắt nhìn kĩ mỹ nhân, phát hiện đối phương thực sự đẹp khiến người ta ngạt thở, quên đi hết tất cả, chỉ là nhan sắc này của cô, ở nhà hắn cũng có một vị như vậy, mỗi ngày đều nhìn một lần, căn bản sẽ không bị sắc đẹp của cô mê hoặc.

Mỹ nhân chỉ mặc một bộ trang phục bình thường, nhưng quần áo mặc trên người cô lại thanh nhã như tiên, xem ra trước khi ra cửa đã dốc lòng sửa soạn một phen, nếu không lấy nhan sắc chim sa cá lặn của cô đã sớm khiến đám đàn ông bên ngoài mê đắm.

Mỹ nhân tên là Chu Kiều, đại khái thân phận của cô Lý Thành Hi không rõ lắm, nhưng ít nhất hắn cũng biết được đối phương đối với hắn có ý xấu, Chu Kiều cũng cỡ mười tán, so với tuổi tác của hắn cũng không kém bao nhiêu. Giọng nói của cô như chim oanh hót, nghe rất êm tai, dáng người cô nhỏ nhắn lanh lợi, dáng vẻ động lòng người, nhẹ như chim, như liễu trong gió.

Cô dựa người vsof ghế sô pha bên kia, cúi người dùng tay tháo ra giày cao gót, duỗi chân gác lên đùi Lý Thành Hi, thản nhiên nói:

“Đẹp không?’

Chân cô mượt mà như ngọc, tản ra hương thơm nhàn nhạt trêu người.

Chu Kiều cầm tóc, nhẹ nhàng chơi đùa, lặng lẽ nghịch ngợm, cười giống Bao Tự, mặt cô như mang nét thiền như xuân thu, sáng lạn như ánh trăng, trang điểm nhẹ một chút, lông mày như trăng non, nhìn trộm một cái, môi hồng răng trắng, so với tiên nữ hạ phàm cũng không khác là bao.

Lý Thành Hi hít một hơi thật sâu, ổn định lại tinh thần, chậm rãi nắm chặt lấy chân ngọc của Chu Kiều, nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân mềm như không xương, nhắm mắt lại, bỗng nhiên trong lòng hơi động, hai mắt hơi hé, nói:

“Chu Kiều, cô nói cho tôi biết xem cô có gì tốt?”

Lý Thành Hi buông chân Chu Kiều ra, ngửi ngửi hương thơm quanh quẩn trên tay, cười đểu nói:

“Toàn thân trên dưới đều đẹp đẽ như vậy.”

“Hahaha…”

Chu Kiều cười to, cười đến lộng lẫy, dụ hoặc tâm trí, sau đó lại thở dài một hơi, nói:

“Nhưng cũng không phải là không câu dẫn được anh sao?”

“Thật xin lỗi, tôi ra ngoài nghe điện thoại một lát.”

Lý Thành Hi bấc đắc dĩ nhìn Chu Kiều, Chu Kiều nhẹ gật đầu, Lý Thành Hi đi ra ngoài cửa, sau đó đóng cửa lại.

Thời điểm Lý Thành Hi quay lại, khoé môi nhếch lên nụ cười quỷ dị, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới Chu Kiều một lượt mới dời đi, hắn ngồi lại trên ghế sa lon, cười cười nói:

“Tiểu đội trưởng tổ đội dị năng, Chu Kiều?”

Lý Thành Hi mang theo ý cười một hơi uống hết nửa ly rượu còn lại, ngửa đầu nhìn về phía Chu Kiều, chậm rãi nói:

“Tôi đoán không sai chứ?”

Chu Kiều giật mình, ánh mắt như có như không nhìn thoáng qua Lý Thành Hi, phủi tay, mặt như cũ vẫn mang ý cười nói:

“Làm sao điều tra ra được?”

Lý Thành Hi lại đốt thêm một điều thuốc, hung hăng hít một hơi, cảm giác khi khói du đãng trong phổi khiến hắn kích thích, thật lâu sau mới nhả ra một làn hơi khói, dập tắt tàn thuốc, nói:

“Vừa nãy, chị em tốt của cô gọi đến, nói rằng cô là người đặc biệt. Tôi liền suy đoán thân phận của cô một chút, quả nhiên là thật.”

Lý Thành Hi nói toạc móng heo ra, nhưng cô cũng không lo lắng, ngược lại lấy điện thoại ra gọi vào một dãy sô, lạnh lùng nói:

‘Rút mai phục lầu dưới đi, mục tiêu trốn thoát rồi.”

Cô gọi xong liền đổi qua khuôn mặt tràn đầy ý cười, tỏ vẻ ưu thương nói:

“Hi ca thật đúng là thần thông quảng đại, ngay cả em cũng thu phục được, xem ra bước đầu của kế hoạch hôm nay thất bại rồi, nhưng mà Hi ca không cần lo lắng, em còn có kế hoạch hai, ngay lập tức có thể áp dụng.”

Lý Thành Hi cũng không cảm thấy kinh ngạc, cầm lấy bật lửa, lật qua lật lại, cuối cùng cũng đánh lên một cái, ngọn lửa trong không không khí lộ ra manh mối, Lý Thành Hi nhẹ nhàng thổi một hơi, ngọn lửa vừa xuất hiện đã bị dập tắt.

Hai người không nói một lời, trầm mặc một lúc lâu.

Chu Kiều nhìn một hồi, hai tay trong không trung bỗng nhiên nhích lên một chút, kêu một tiếng:

“Định.”

Lý Thành Hi tràn đầy hứng thú mà nhìn Chu Kiểu, không nói không rằng, hắn dựa người vào ghế sa lon, giang hai tay ra.

Chu Kiều có chút không thể tin được, dùng ánh mắt kỳ dị đánh giá Lý Thành Hi, cô vẫn không tin dị năng của mình thế mà lại không có tác dụng, liên tục thử lại mấy lần, khoé miệng đối phương đã bắt đầu hiện lên nụ cười chế giễu, một điểm nghi ngờ lúc trước đều hoá thành hư không. Nàng hướng về phía Lý Thành Hi lè lưỡi, không để ý tới hắn, vẻ mặt đau khổ như trứng thối ngồi trên ghế sa lon, ánh mắt nghiêng về phía Lý Thành Hi.

Lý Thành Hi cười cười, nói:

“Thế nào? Định?”

Chu Kiểu cười cười, nói:

“Hi ca, vừa rồi em chỉ là giỡn với anh một chút mà thôi.”

Lý Thành Hi đứng lên đi về phía Chu Kiều, đến trước mặt cô, hắn khẽ quát một tiếng: “Định.”, đại não Chu Kiều ngưng một lát, nhưng ngay lập tức tỉnh lại, cô ngây ngốc một chú, nhưng tong lòng vẫn nhớ rõ vừa rồi đại não bị choáng, tại sao thân thể hiện tại không bị khống chế?

Chẳng lẽ đây là một cơn ác mộng sao?

Lý Thành Hi sờ lên gương mặt trơn bóng như dính nước của Chu Kiều, nhéo nhéo khuôn mặt cô, khiến cho làn da trở nên đỏ ửng, càng tăng thêm vẻ hồng nhuận cho gương mặt cô.

“Anh… Anh, sao lại như thế…”

Mặt mũi Chu Kiều tràn đầy khiếp sợ mà nhìn Lý Thành Hi, liên tục chất vấn Lý Thành Hi.

Ánh đèn thuỷ tinh loá mắt đem cả căn phòng chiếu đến sáng người, mà dưới ánh đèn, hai người một đứng một ngồi, nhìn nhau chằm chằm không nhúc nhích.

Bạn đang đọc Tiên Nữ Giúp Ta Cua Gái Hành Trình của Hoàng Tử Shigo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cuongdh222
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 279

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.