Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác chiến chém địch(2)

Phiên bản Dịch · 1038 chữ

Sau một hồi chém nhau, Lưu Ngọc đã thành công chặn lại lần công kích này, Huyền Quy thuẫn vẫn không hề sứt mẻ, nhưng trên thân của Hàn Quang kiếm lại có một lỗ hổng to cỡ hạt đậu nành, đồng thời ánh sáng cũng hơi ảm đạm, nếu tiếp tục kéo dài thì rất có thể sẽ bị hư hại.

“Giao túi trữ vật rồi buông tay chịu trói, ta sẽ cho ngươi chết thoải mái, bằng không, chờ đến lát nữa bị ta bắt được thì không thể tránh khỏi nỗi khổ rút hồn luyện phách đâu!” Dư Tiểu Đồng lạnh lùng nói, trên khuôn mặt rỗ có chút vặn vẹo.

Nghe thấy lời này, ý lạnh trong mắt của Lưu Ngọc càng nhiều hơn, ngay sau đó hắn cười lạnh, dứt khoát khống chế Hàn Quang kiếm tiếp tục chiến đấu với thanh kiếm bản to màu lục, đồng thời vỗ túi trữ vật lấy một thanh kiếm nhỏ màu vàng kim nhạt dài khoảng ba tấc ra.

Đây đúng là Kim Long kiếm! Ngay sau đó tiếp tục rót pháp lực vào trong mà không hề giữ lại, hào quang của Kim Long kiếm trở nên sáng chói, trong nháy mắt đã dài ra khoảng ba thước, nhẹ nhàng chuyển hướng đâm về phía Dư Tiểu Đồng.

Đồng thời hắn đã âm thầm cầm Huyền Điểu Liệt Diễm phù trong tay, chuẩn bị sử dụng bất cứ lúc nào. Kim Long kiếm là pháp khí thượng phẩm, dựa vào pháp lực Luyện Khí ngũ tầng của Lưu Ngọc thì không thể sử dụng trong thời gian dài, cũng may bẩm sinh thần thức của Lưu Ngọc đã mạnh hơn những người cùng cấp một chút, cho nên mới có thể đồng thời sử dụng ba pháp khí, chỉ là việc đồng thời sử dụng ba pháp khí này tiêu hao quá nhiều, giống như mở cổng xả lũ vậy, hắn cảm thấy chỉ trong thời gian ngắn pháp lực tại đan điền đã tiêu hao hết một phần năm.

Nếu Kim Long kiếm không thể thành công, Lưu Ngọc sẽ không hề do dự dùng Huyền Điểu Liệt Diễm phù để tiêu diệt đối thủ!

Dư Tiểu Đồng mở to hai mắt cực kỳ kinh ngạc, một tu sĩ Luyện Khí ngũ tầng lại có thể sử dụng ba pháp khí cùng lúc, còn có được một pháp khí thượng phẩm, thật sự không thể tưởng tượng được. Nhưng gã không kịp nghĩ nhiều, toàn thân Kim Long kiếm có hào quang màu vàng kim lóng lánh đã đâm đến chỗ gã.

Cảm nhận được mũi nhọn của Kim Long kiếm kia, sắc mặt Dư Tiểu Đồng biến đổi, âm thầm kêu khổ, gã biết là đã gặp phải một tên khó chơi.

Hắn ta vội vàng lấy ra một chiếc khăn tay màu tím có thêu đóa hoa màu trắng, rót pháp lực vào đó. Khăn tay phát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, biến thành đầu lâu nhỏ, đứng cách phía trước người ba thước. Khăn tay này cũng là tang vật mà Dư Tiểu Đồng đã cướp đoạt từ trên người một nữ tu, đây là một pháp khí phòng ngự trung phẩm hiếm thấy.

Tất cả chỉ xảy ra trong vòng mấy hơi thở, trong nháy mắt Kim Long kiếm đã đâm vào khăn tay màu trắng, hai pháp khí phát ra hào quang sáng rực trong bầu trời đêm.

Kim Long kiếm đâm lõm vào trong khăn tay màu trắng, khiến khăn tay phồng lên thành cái túi nhỏ, càng lún càng sâu, đâm ra một lỗ to cỡ hạt đậu nành, nhưng cuối cùng vẫn không thể đâm thủng hoàn toàn, lực phía sau đã hết.

Cuối cùng Dư Tiểu Đồng cũng biến sắc, nhưng gã đoán việc đồng thời sử dụng ba pháp khí chắc chắn sẽ tiêu hao không ít pháp lực, lập tức vội vàng kết pháp quyết, muốn điều khiển đao nhỏ và thanh kiếm bản to màu lục trở về phòng ngự, làm xong mấy thứ này rồi gã vẫn chưa yên tâm, lại lấy thêm mấy tờ bùa chú từ trong túi trữ vật.

“Ầm”

Dưới mặt đất dâng lên một bức tường đất, mấy tờ bùa chú còn dư thì hóa thành mấy cây trùy băng trong suốt đâm về phía Lưu Ngọc!

Lưu Ngọc thấy Kim Long kiếm thành công đánh một kích không khỏi vui vẻ, đồng thời khống chế Hàn Quang kiếm tiếp tục chiến đấu với thanh kiếm bản to màu lục, ngay lúc muốn điều khiển Kim Long kiếm đâm về phía Dư Tiểu Đồng, thì đao nhỏ màu đỏ lại bay đến gần, hắn đành phải điều khiển Kim Long kiếm quay đầu đâm về phía đao nhỏ màu đỏ.

“Ầm”

Mấy cây trùy băng bị Huyền Quy thuẫn ngăn lại một cách dễ dàng, sau đó chúng lại vô lực rơi xuống đất.

Kim Long kiếm phát ra hào quang chói mắt, chiếu rọi đến nỗi khiến rừng cây nhỏ sáng như ban ngày, kèm theo một loại cực kỳ sắc nhọn đâm về phía đao nhỏ màu đỏ.

“Leng keng”

Hai pháp khí va chạm vào nhau, cuối cùng Kim Long kiếm không hề bị sứt mẻ, nhưng ánh sáng của đao nhỏ màu đỏ đã ảm đạm hơn rõ rệt, thân kiếm cũng có nhiều lỗ thủng.

Tốc chiến tốc thắng!

Lưu Ngọc dứt khoát cố gắng ra pháp lực tiếp tục điều khiển Kim Long kiếm nhanh chóng công kích, không hề cho kẻ địch có cơ hội thở dốc!

“Đạo hữu có gì từ từ nói, tất cả đều là hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi!”

Dư Tiểu Đồng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vội vàng nói.

Nhưng Lưu Ngọc không hề dao động, sử dụng toàn lực điều khiển Kim Long kiếm tấn công, hai hào quang một vàng một đỏ lại nhanh chóng giao đấu trong bầu trời đêm.

Một lát sau, đao nhỏ phát ra hào quang màu đỏ đã ảm đạm rất nhiều, hiển nhiên là bị tổn hao nhiều Linh tính, lung lay rớt xuống mặt đất.

Bạn đang đọc Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch) của Trường Đình Không Tỉnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 216

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.