Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin tức(2)

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Lưu Ngọc thu Linh Thạch vào trong túi trữ vật, vờ không để tâm hỏi: “Tại hạ cảm thấy rất hứng thú đối với Linh trà Thanh Hà này. Không biết Trương chưởng quỹ có muốn bán hạt giống của cây trà này không, tại hạ nguyện ý dùng Linh Thạch để mua.”

Trương Xuân Minh không nghi ngờ gì, lấy ra một chiếc hộp gỗ từ trong túi trữ vật của mình, giải thích:

“Hạt giống trà Thanh Hà này phải mất một trăm tám mươi năm mới có lá trà. Tuổi thọ của tu sĩ Luyện Khí kỳ tối đa là một trăm hai mươi năm. Hơn nữa, mười năm mới ra một cân lá trà. Cho dù chỉ có một người uống thì thần thức cũng không tăng trưởng được bao nhiêu, có chút tác dụng với tu sĩ Luyện Khí kỳ nhưng cũng có hơi vô bổ, nếu Hồng đạo hữu có hứng thú, thì chỉ cần hai mươi khối Linh Thạch là được.”

Lưu Ngọc không vội vàng cất hộp gỗ đi, nhưng tâm tình đột ngột thay đổi, dưới tấm màn che không nhìn rõ vẻ mặt của hắn, bình tĩnh nói: “Cho dù chính mình không dùng đến, cũng có thể truyền cho đời sau, đến lúc đó lấy ra đãi khách cũng rất tốt.”

Trương Xuân Minh đồng ý với điều này, cũng không hỏi nhiều, lại bắt đầu thao thao bất tuyệt.

“Không biết quý điếm có bán đan dược đột phá bình cảnh trong giai đoạn Luyện Khí kỳ không?”

Lưu Ngọc nhấp một ngụm Linh trà, không quên mục đích của chuyến đi này, mặc dù cảm thấy loại tiểu điếm nhỏ như thế này khả năng có loại đan dược đó là cực thấp, thế nhưng hắn vẫn quyết định thử dò hỏi xem.

Nghe vậy, Trương Xuân Minh đặt tách trà xuống, cười khổ rồi nói:

“Bổn điếm chủ yếu bán đan dược tinh tiến pháp lực giai đoạn Luyện Khí kỳ. Về phần đan dược đột phá bình cảnh, mỗi mười năm chủ nhân mới đặt hai viên để thu hút khách, nhưng mà...”

Nói đến đây, hắn liếc mắt nhìn về phía cửa, sau đó mới nói: “Lão hủ biết ba ngày nữa sẽ có một hội đấu giá ngầm, nghe nói sẽ có một viên Hoàng Long đan được đem ra bán đấu giá. Nếu như Hồng đạo hữu muốn đến đó, thì có thể tới...”

Trương Xuân Minh nói cho Lưu Ngọc địa điểm và mật ngữ của hội đấu giá ngầm.

Tham gia vào hội đấu giá ngầm này sẽ có một số yêu cầu nhất định về xuất thân và cần phải có người giới thiệu, nhưng theo ý nghĩ ​​của Trương Xuân Minh, xuất thân của Luyện Đan Sư hẳn sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa ông ta cũng có ý định lôi kéo hắn nên đã nói cho hắn biết mật ngữ của Thanh Đan Đường.

Hoàng Long đan là một loại đan dược đột phá bình cảnh trong giai đoạn Luyện Khí kỳ, có dược lực cường đại, dược tính mạnh mẽ. Khi tu sĩ Luyện Khí kỳ đang trong giai đoạn đột phá, dùng một viên Hoàng Long đan có thể tăng bốn phần khả năng đột phá. Nó là một trong những đan dược tốt nhất để đột phá bình cảnh trong giai đoạn Luyện Khí kỳ.

Thông tin về Hoàng Long đan hiện lên trong lòng Lưu Ngọc, hắn có chút vui mừng rồi hạ quyết tâm tham gia hội đấu giá đó.

“Đa tạ Trương chưởng quỹ, phần ơn nghĩa này Hồng mỗ sẽ nhớ kỹ. Nếu sau này muốn bán đan dược thì lựa chọn đầu tiên sẽ là Thanh Đan Đường.”

Lưu Ngọc trịnh trọng nói, hắn đang cân nhắc sau này sẽ tiếp tục duy trì mối quan hệ này, dù sao mấy lão điếm có lịch sử trăm năm thế này tin tức vẫn rất nhanh nhạy.

Trương Xuân Minh nghe vậy, trên gương mặt già nua hiện lên nụ cười xán lạn, ông ta còn không phải là đang chờ những lời này của hắn sao?

Sau đó, Lưu Ngọc lại nói chuyện phiếm với ông ta thêm vài câu rồi cầm lấy hộp gỗ, cáo từ rời đi.

Lưu Ngọc có được tin tức mình muốn thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, đi dạo một vòng phường thị, không biết từ lúc nào đã lại quay về quảng trường chữ “Hồi”.

Mặc dù đã chạng vạng nhưng dòng người trên quảng trường vẫn không có dấu hiệu giảm bớt mà càng thêm náo nhiệt.

Liếc mắt nhìn lại, khắp nơi đều là quầy hàng bán đủ các loại vật phẩm.

Có mấy chủ quán đang cò kè mặc cả với khách, có chủ quán thì lớn tiếng rao to, còn có mấy người thì không xem ai ra gì nhắm mắt ngồi xuống, không biết có phải rất có lòng tin vào hàng hoá chỗ mình hay không mà chẳng thèm rao hàng. Những thanh âm nối tiếp nhau mang theo một chút cảm giác trần tục.

Lưu Ngọc chậm rãi đi dạo khắp quảng trường, ngẫu nhiên cũng sẽ mua một hai tấm phù, theo thứ tự là Hỏa Cầu phù, Hỏa Xà phù và Kim Cương phù.

Hỏa Cầu Thuật là pháp thuật nhất giai hạ phẩm, uy lực tương đương với tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ thi triển một chiêu Hỏa Cầu thuật toàn lực. Hỏa Xà thuật là pháp thuật nhất giai thượng phẩm, tương đương với tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ thi triển một chiêu Hỏa Xà thuật toàn lực. Kim Cương phù là pháp thuật phòng ngự nhất giai trung phẩm, tương đương với tu sĩ Luyện Khí trung kỳ thi triển Kim Cương thuật, có thể tạo ra một vòng bảo hộ màu vàng bên ngoài cơ thể, vòng bảo hộ có thể ngăn cản hai đến ba lần công kích không cao hơn Luyện Khí trung kỳ.

Bạn đang đọc Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch) của Trường Đình Không Tỉnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 193

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.