Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1152 chữ

Chương 11.  Phim Chiếu rạp của anh và cậu

Vương Nhất Bác ở trong bệnh viện suốt một tuần ,mọi thứ xoay chuyển, mọi rắc rối cuối cùng cậu phải là người chăm sóc cho hắn..

Vương Nhất Bác.. Anh mau ngồi dậy nói chuyện với tôi một chút đi ...

Chuyện gì...

Tôi hỏi anh hết bệnh rồi sao không chịu xuất viện vậy hả. Anh muốn gì mà bắt tôi phải chăm sóc anh trong bệnh viện suốt vậy. Anh ở đây không chán sao. .chứ tôi chán thấy mẹ tôi rồi nè...

Tiêu Chiến cậu không được quên những lời cậu nói nha ..định nuốt lời àk..

-" Cái đó là tôi nói khi anh chết mà.

Chứ bây giờ anh đang nói chuyện với tôi bằng xương bằng thịt, chứ có chết đâu.. ( Chiến Chiến.... Tiếp tục cho chồng cậu hết nói luôn đi ...-.-)

Vương Nhất Bác... Anh có thể về nhà giùm tôi đi có được không... Tôi muốn đi chơi chứ không muốn ở đây nữa... Không lẽ anh muốn ăn mòn bệnh viện lớn này hay sao ...tôi xin anh mà...

-" Bệnh viện là gia đình tôi xây dựng lên ..cho nên cậu không cần lo lắng dùm họ..

Anh anh .. Tiêu Chiến chu mỏ khiến cho anh họ Vương xiêu lòng mà trả lời cậu

Thôi được rồi... Tôi xuất hiện được chưa... Còn nữa... Tôi mệt không viết bài.. Cho nên cậu phải giúp tôi chép bài hộ dùm . cậu làm xong thì cùng tôi đi đến khu vui chơi giải trí ...tôi hẹn cậu thứ 7 tuần sau ...3h45 có mặt... Không gặp không về.. Cậu hiểu chưa..

Được...

Ừm..

Vương Nhất Bác nói như vậy mà trong tim lại vui vẻ ...còn có một người bất mãn mà đang hét trong lòng..

Vương Nhất Bác... Tôi giết chết anh...anh đồ khốn kiếp... Anh đi chết đi....Aaaaaaaaaaaaaa

TUẦN SAU THỨ 7 CHIỀU 4H10

Trên ghế đá có một chàng trai và một cậu sinh viên đang ngồi uống nước.. Thì lên tiếng hỏi....

Anh nói đưa tôi đi khu vui chơi giải trí mà sao lại là ngồi ở đây...

Cậu không để ý hay sao ...khu vui chơi đang trục trặc cho nên tôi đưa vào công viên ngồi ngắm nhìn xung quanh cảnh đẹp chứ...

Anh rảnh rỗi quá thì phải... Tôi ngồi đây chán thấy mẹ... Có vui gì đâu... Vương Nhất Bác

Xem phim đi

Phim gì mới được

Phim ma..

Ph...i..m...m...a...khiến cho anh xanh mặt như tàu lá chuối nói lắp ba lắp bắp

Phim này tôi thích lắm.. Anh biết không.. bộ phim kinh dị, rùng rợn.. Mà trên mạng đang hót giữ lắm..

Cậu.....Cậu định đi coi phim này luôn sao

-" Ừ. Không lẽ anh sợ ma àk... Đừng nói với tôi anh là người luôn sợ nha..

Cậu.. Cậu.. Không nói ai nói cậu câm đâu hả..

Tiêu Chiến nhìn thấy anh như vậy mà cười phá lên.. khiến cho mọi người đang đưa xung quanh mà đưa mắt nhìn ..mà lắc đầu.. (...ức hiếp chồng không tốt lắm đâu.. Chiến Chiến àk.. Mai mốt.. Tôi cho Bác ca ..ăn thịt cậu bây giờ..)

Tiêu Chiến cậu nói Ai.......ai ..hả. . toi nói tôi không sợ . Coi thì coi sợ gì ai sợ ai..." Vương Nhất Bác vừa nói xong liền nắm tay cậu bước vào nhà rạp chiếu phim ..vừa bước chưa bao lâu.. Tiếng hét của ai kia khiến cho nhiều giật bắn mìk .. Thời gian định mệnh cũng hết cậu cùng anh chàng đẹp tai to xác ,,, còn linh hồn thì cậu không biết nó đã bay tận phương nào rồi..

Tiêu Chiến thấy vậy liền lung lay anh mà gọi... Vương Nhất Bác anh sao rồi,anh đừng làm cho tôi hoảng sợ nha. Nếu không thích thì nói cho tôi biết chứ... . Sợ ma thì nói.đi .làm gì giấu...

(......Người ta sợ ma thấy mẹ... Mà cậu còn chọn phim ma rùng rợn mà còn nổi tiếng nữa chứ. Không biết hay giả vờ nữa..)

Tiêu Chiến  lung  lay mãi  anh  mà không có phản ứng gì ..sau vài phút kiên trì thì  hồn cũng nhập về xác, Vương Nhất Bác  bực bội  hét lên

TIÊU CHIẾN... TÔI KHÔNG MUỐN XEM PHIM VỚI CẬU NỮA.. CẬU COI MỘT MÌK ĐI...TÔI VỀ NHÀ LUÔN... HỪ..

VƯƠNG NHẤT BÁC quay lưng bỏ đi với bộ nhăn nhó vô cùng.. Tiêu Chiến thì phì cười với cái tính trẻ con của anh. .mà không chịu nổi.. Cười thật lớn.. HAHAHAHAHA... anh..sợ..ma..anh làm cho cười muốn đau ruột thừa nè... Hahaha  ..

Vương Nhất Bác đang tức giận còn bị quê ,thì nghe bên ngoài rạp chiếu phim có người ra lớn  ..

Cướp. Cướp. Bắt tên cướp hộ tôi"..có ai giúp tôi không..

..mọi người đứng nhìn mà không dám đuổi theo .chỉ có  anh và cậu vừa nhìn thấy, liền hợp tác với chơi một cước hắn nằm xả lay  như con cá mắc cạn.... Còn người phụ nữ kia lấy được túi sách xong ,liền đưa chân đá vài chục cái... Còn mấy người đi bộ nghe ăn cướp đuổi theo ,rồi  chơi  vài cước mà ké cho thằng ăn cướp, thêm vài đấm 👊👊👊đá mà đau đớn van xin vô vọng (.._tác giả.... tôi nói rồi mà... Muốn  ăn cướp lựa chọn chỗ nào không có hai vợ chồng họ là được àk...ngu còn tỏ ra thông minh... Cho chừa ..tội ngu ..

Còn nữa...  Chiến Chiến ..... Người ta lỡ tay thôi mà.. Có cần đánh hội đồng không vậy.. Chết mẹ con người ta rồi kìa...)

Thì đằng xa có người bước tới gần cậu mà lên tiếng

Lâu rồi không gặp..

Anh là ai..

Cậu không nhớ tôi là ai sao.

Tôi không cần biết anh là ai ..

Vậy sao ..

Vương Nhất Bác đứng nhìn mà trong lòng khó chịu mà hét lên

TIÊU CHIẾN....cậu   không mau về àk. Không muốn về nữa.. Thì  tôi về trước  .

Tiêu Chiến nghe anh nói xong liền chạy một mạch theo sau ...mà lên tiếng..

Anh không đợi tôi một chút àk

Khỏi đợi.. Đứng đó nói chuyện tiếp đi..

Anh bị điên hả.. Nè nè. Nghe tôi nói không

Vương Nhất Bác... Đứng lại cho tôi..

Cậu tức giận mà  liền xu lông nách lên...   ý lộn  lông chân ..mà chu môi của mìk.. khiến cho  ai cũng phải bật cười vì  độ khả ái  quá đáng yêu của cậu ...đã lọt vào người kia ...mà  thu lại, rồi đưa tay mà mò vào áo khoác lấy  điện thoại gọi cho người nào đó ..

-" Tôi cần tất cả thông tin của người tên Tiêu Chiến trong tối nay.

Nghe rõ chưa"

Vâng ạ..

Anh ta nói rồi liền  nhếch  môi lên..  Nở nụ cười ma mị -" Tiêu Chiến chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi... Người đẹp của tôi..

Bạn đang đọc Tiêu Chiến Người Xuyên Không Rồi sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.