Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1472 chữ

Chương 16.  Trừng phạt..

Tiêu Chiến dẫn liền dang tay bế cậu bé  mà  về đến nhà thì nhìn thấy Bà Tiêu mà lên tiếng nói

Thưa mẹ con mới về  " cậu  từ từ bước vào thì nhìn thấy bé 4 chân  chạy đến chân cậu.. Khiến cho cậu hoảng sợ mà hét lên..

-" Aaaaaaaaaa a. Cút ngay cho tao ..tao không muốn thấy mày đâu. .chó đẻ..

Khiến cho cậu bé Tán Nhi hết hồn mà ôm chầm lấy Tiêu Chiến mà khóc nức nở

Hức.. Hức  ..anh Chiến  .anh ...làm em sợ... Huhuhu..

Ngoan anh thương...

Vâng ạ..

Bà Tiêu nghe tiếng hét và tiếng khóc liền bỏ mọi thứ trong bếp mà chạy ra ngoài thì nhìn một câu bé đáng yêu mà lên tiếng

Tiêu Chiến ...cho mẹ hỏi..  đứa bé dễ thương này là ai vậy con

Dạ mẹ.. Em  này không có ba mẹ nhà ở , lang thang còn bán kẹo ngoài đường nữa.. Cho nên con thấy tội ....nên con quyết định đưa em ấy về nhà mìk.. Cậu liền bậm  môi, mà cuối   mặt xuống

Tiêu Chiến.. Àk.. Mẹ biết con thương người.. Nhưng con có suy nghĩ hoàn cảnh gia đình mìk hay sao... Ba con không con nữa... Mẹ thì làm mướn mới có đủ ăn mà bây giờ con  ..." bà thở dài nói -" mà bất lực.. Nhìn cậu

Mẹ...àk.. Con con...thì bé Tán Nhi nhìn thấy cậu khó xử liền lên tiếng nói

-" Dạ.  Thưa dì... nếu  dì thấy con kkhông tiện ở đây.. Vậy cho con xin phép ạ. Anh Chiến.. Em cảm ơn anh nhiều" đã cho em mọi thứ như vậy... Hôm nay em rất vui ..sau này em và anh sẽ gặp lại phải không ..anh

.Tán Nhi liền cuối gầm mặt xuống mà buồn rượi 😢😢

Bà Tiêu nhìn thấy liền ôm chầm Tán Nhi mà lên tiếng

-" Ta có nói là không cho con đi đâu mà con nói vậy  ...ta cũng xem con là con trai ...sau này con  con phải..."phụ mẹ và Anh Chiến nhé

Vâng ạ

Tiêu Chiến con phải phụ mẹ chăm sóc cho thằng bé nghe hông.. Nếu để mẹ biết mẹ không tha cho con đâu

Vâng mẹ.. Hihi rồi  giơ 3 ngón tay lên trời hứa...

-" Được rồi ...con đứa thằng bé cho mẹ... Vâng ạ... Bà Tiêu dang hai tay bế cậu bé ngồi soopa mà lên tiếng hỏi

Con  tên gì nào ..

Dạ con tên Tán Nhi ..

Con năm nay nhiu tuổi

Con 7 tuổi ạ

Tiêu Chiến... Từ nay Tán Nhi sẽ ở  phòng con  nhé"... bà liền xoa đầu cậu bé  mà  nói -" ...

Tiêu Chiến con đứng đó làm gì vậy... Không mau lên phòng mà dọn dẹp... Rồi vào nhà tắm pha nước nóng cho Tán Nhi tắm rửa nghỉ ngơi...  mau lên... . con mà dọn không xong.  .. thì xuống sopa mà ngủ ...nghe rõ chưa...  "

MẸ...àk... Con không biết con là con ruột của mẹ không nữa.. 

Mẹ lụm con ngoài thùng rác trước cửa nhà...

Nói nhiều quá... Mau dọn dẹp xong rồi xuống ăn cơm

Vâng ạ.. Tiêu Chiến bất lực mà bước lên phòng ..rồi dọn dẹp trong vòng 30p thì bà Tiêu gọi  cậu xuống ăn cơm nói

-" Tiêu Chiến    ..ngày mai dậy sớm

.rồi đến trường đăng ký  cho Tán Nhi vào lớp 1 nhé con ....ngày mai mẹ bận đi làm .

-" Dạ ...mẹ... Mẹ là người nhân hậu nhất"mà con   yêu mẹ nhất trên đời.. . Tiêu Chiến vui vẻ mà  chạy đến ôm chầm  bà mà nở nụ cười.. 😂😂😂

Bà Tiêu nhìn cậu mà chỉ biết cười cười rồi xoa đầu cậu...  nhưng trong lòng bà đã biết.. Tiêu Chiến không phải con của bà...mọi hành động của cậu khác con trai  một trời một vực...  Mà hai hàng nước mắt cứ tuông rơi..

"Tiêu Chiến...bao giờ con mới nói cho mẹ biết về thân thế của con không...  con định giấu mẹ cho đến bao giờ đây..Tiêu Chiến... Mẹ xin con đó.. Rồi tự trấn an bản thân mik mà thở dài.. 

Sáng hôm sau  Tiêu Chiến dậy thật sớm mà lo cho Tán Nhi mà đi học trễ..liền phóng thật nhanh vào trong.. Thì nhìn thấy cửa trước đã khóa cổng, cậu không chừng trừ mà đi về hàng rào mà suy nghĩ... Chắc hôm nay  phải leo rào rồi..nhìn mà ngáo ngán quá má ơi..

Tiêu Chiến cứ  thở dài   .rồi ném cặp qua  rồi lleo lên rồi chạy nữa chừng thì bắt gặp thầy giám hiệu trưởng đang đi đến.  Cậu chưa suy nghĩ liền chạy.. Thì ông hiệu trưởng nắm áo cậu lại  ..cậu muốn gỡ tay ổng thì chợt tay xem té mà đưa chân vào cặp mắt sáng ngời thành con gấu trúc...  Mà hốt hoảng

Ui...da" ...em dám đánh tôi... thầy hiệu trưởng  thị ôm một con mắt hét lên

Làm cho cậu  hoảng sợ mà lên tiếng..

-" Chết cha ...... thầy hiệu trưởng.... Thầy có sao không.. Em không cố ý.. Mong thầy ta lỗi cho em .." Tiêu Chiến nói rồi liền  cuối đầu xuống mà lòng thấp thỏm

Nè cậu kia.. Cậu là ai mà còn thủ võ với tôi nữa..

"

-" Dạ...em..em...

Cậu mau cho tôi biết cậu ở lớp nào

Dạ... Em...

Được lắm bây giờ không nói là sao..hôm nay em dám đi học trễ,còn  leo rào vào trường ,lại ra tay  đánh tôi bụp mắt nữa chứ... Em cho tôi biết em   là học sinh lớp nào. NÓI MAU...

-" Dạ em tên Tiêu Chiến học sinh  lớp 11A tên "Tiêu Chiến...

Bây giờ em tính sao với tôi đây..

-" Dạ... em.. xin lỗi thầy ...ạ"

Được ..hôm nay tôi mà không chừng phạt em ..thì em không xem tôi ra gì đúng không...

Dạ không có.. Thưa thầy.. Em .em..

Không nói nhiều... Em mau ra sân chạy 20 vòng quanh sân trường cho tôi. Rồi xuống Nhà Kho lấy vài tài liệu đem lên phòng tôi .... NGHE RÕ CHƯA"

thầy...ơi... Thầy đừng như vậy mà

Tôi nói em không nghe sao.."

Em......Em...

-"

-" TIÊU CHIẾN bây giờ em còn cãi lại tôi àk... Được hôm nay em  chạy 40 vòng sân trường  cho tôi.... MAU..." thầy hiệu trưởng tức giận mà hét vào mặt Tiêu Chiến..

Tiêu Chiến đang chạy được 5 vòng.. Thi trên lầu có một đám cười rồi nói

Nè... Khả Hân... Bà biết tin gì không.. Tiêu Chiến mà bà ghét bây giờ bị thầy hiệu trưởng phạt chạy 40 vòng sân trường...

Vậy sao... Ả nở nụ cười mỉa mai nói

Nó dám cướp mất Anh Nhất Bác của tao phải bị phạt nặng hơn mới chứ... Phạt như vậy tao không vừa lòng bao giờ

Bạch Mai cùng ả xuống lầu mà đưa mắt nhìn cậu chạy mà nở nụ cười nham hiểm 

Nè ..con kia mau mua cho tao vài bịch bánh Ăn Vặt mà xem nó chạy thế nào nữa chứ...

-"

Tôi biết rồi.. Bà đợi tôi chút.. "   nói rồi Bạch Mai  chạy đi mua cho Ả  ,đang chạy nữa chừng thì   va phải  Vương Nhất Bác ,khiến cho hắn  nhíu mày mà tức giận..

Đi không biết đường hã ..con mắt để ở đâu vậy..

Dạ.. Em .đi mua đồ cho Khả Hân ạ..còn nữa anh Nhất Bác em nói cho anh một tin vui nè" Bạch Mai  hớn hở mà  nói

Tin gì...  Anh khó chịu mà nhăn nhó

-" Tiêu Chiến đi trễ học lai leo hàng rào còn đánh thầy nữa... Nên thầy tức giận mà phạt nó chạy bộ  40 vòng trong sân vận dộng đấy anh" Bạch Mai.. vừa vui vẻ mà  hớn hở nói

Cái gì...." Cậu lo lắng  nnói thì bên tai anh nghe tiếng Tào Dục Thần

Tiêu Chiến"

Tiêu Chiến không thèm để ý Tào Dục Thần mà chạy  thẳng ra sân vận động.  Tào Dục Thần tức giận mà chạy đến nơi mà nắm tay Tiêu Chiến  dừng lại

-" Tiêu Chiến cậu mau dừng lại cho tôi" ...cậu chạy vậy là đủ rồi..

-" Tôi còn 10 vòng nữa thôi. Anh. Yên tâm đi .." Tiêu Chiến  thở dốc nói-..

Tiêu Chiến.. Cậu nghe tôi nói không hả...mau dừng lại cho tôi...  Thì tôi không để cho ông ta đâu...  Tiêu Chiến cậu mau  dừng lại  tôi ,nếu cậu không dừng lại thì tôi sẽ  san bằng ngôi trường này thành bình địa cho xem...

Tiêu Chiến nghe Tào Dục Thần nói xong... Thi cơn chống mặt kéo đến.. Khiến cho cho cậu khựng lại mà ngã xuống.. Tào Dục Thần nhìn thấy cậu ngã mà tức tốc chạy lại ,mà  bế cậu  lên rồi  đi thẳng đến   phòng y tế ...

Bạn đang đọc Tiêu Chiến Người Xuyên Không Rồi sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.