Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1365 chữ

Chương 26  H

Tiêu Chiến đang ngồi trong lều mà , sửa soạn lại một chút quần áo để sáng ngày mai cậu và mọi người trở về nhà.. Thì bên ngoài có tiếng gọi ai kia khiến cho ccậu phải quay lại người  lại mà  nhìn , thì bất ngờ cậu bị cái gì  đó ấm và nóng áp  lên môi cậu , cậu có chút hoảng loạn định  dứt ra môi mìk ra , thì bị Vương Nhất Bác đã đưa tay mìk mà  vòng ra phía sau gáy  để giữ đầu cậu  lại ..rồi đưa vào nụ hôn sâu.Cái lưỡi tinh nghịch của  anh  luồn vào trong khoang miệng cậu , rút hết mật ngọt bên trong mà lụt lội mọi thứ , cậu  không khoản khán mà theo đó mà đáp trả lại nụ hôn cuồng nhiệt, một lúc sau cậu cảm giác cái môi của mik đang  yếu dần , rồi rụt rè cái lưỡi  qua chạm vào lưỡi anh mà đẩy ra , khiến cho anh cảm giác  hứng thú vô cùng , càng hôn  vào môi cậu làm cho người anh trở nên bốc hỏa ..Tiêu Chiến bị anh hôn đến đầu óc trống rỗng cả người mền nhũn hết cỡ , cậu   đổ người ra phía sau mà nằm xuống đệm êm ái , anh thì  nửa quỳ nửa ngồi ở trên người cậu mà hôn không ngừng nghỉ  , đến khi cậu  không còn dưỡng  khí,  đưa tay đâm đấm vào ngực anh vài đấm nhẹ  , anh biết cậu đang hết dưỡng khí.. liền dứt nụ hôn mà luyến tiếc buông ra. Hai tay cậu đang  chống trên ngực anh mà thở , mặt đỏ hon hỏn , hơi thở  cậu không điều mà  hít thở  để không khí ra bên ngoài ..Vương Nhất Bác không nhìn cơ thể cậu mà không kìm hãm được liền đưa bàn tay hư hỏng của anh...mà lần mò vào trong áo của cậu khiến cho cậu  thở mạnh rồi phản ứng thân thể của mìk mà lên tiếng nói .

Vương Nhất Bác anh đừng làm vậy....em ..khó chịu lắm..

Vương Nhất Bác lúc này không còn lý trí mà dồn con thỏ con đang rên rỉ vì anh...anh biết hoàng cảnh này không tốt cho hai người quan hệ sát thịt.... Khi anh biết bên ngoài không có ai mà liều mạng đè cậu xuống ...    Bây giờ cơ thể  rất mạnh như con sư tử  đói  lâu năm mà nhìn thấy liền vồ lấy con mồi trong ngoạn mục , tóc tai bây giờ của cậu đang rối bời..  những điểm mẫn cảm của cậu đã bị khoái động mà hôn khắp nơi .  Thiết nghĩ  Vương Nhất Bác sẽ chờ ba mẹ đến nhà hỏi cưới... Nhưng hôm nay anh bị tên Lương Sở Khanh và thằng bạn trời đánh cho anh uống thuốc kích thích loại mạnh.... Nếu bây giờ anh không giải quyết được thì chết chắc.. Cho nên hôm nay Tiêu Chiến cũng sẽ   vợ của anh ,,sớm muộn  gì Tiêu Chiến cũng phải động phòng với anh ... Cho dù hôm nay phải  ăn cơm trước kẻng ..rồi sau này  tính tiếp..

Tiêu Chiến  không ngờ lần đầu bị con sư tử chúa sắp ăn thịt mà rùng mình.. Liền bật người dậy ..cậu chưa biết chuyện gì xảy ra thì nhìn thấy anh đang xé tạt cái áo của cậu mà chồm xuống ngực cậu mà ngấu nghiến rồi hôn lên

chụt

Ngực của cậu bị anh liếm láp rồi hôn mà vuốt ve khiến cho cậu chịu không nổi mà rên rỉ không thành tiếng .

"Ưm.. ...Nhất .....Bác...đừng ...mà

Vương Nhất Bác nở nụ cười mà  ngẩn đầu lên anh ôm lấy cậu mà an ủi da diết

Tiêu Chiến... em đừng sợ mà... Anh hứa sẽ   không làm em đau lắm đâu... Ngoan ngoãn nha....anh thương..

Tiêu Chiến vừa mền lòng thì quần áo bị lột ra khỏi cơ thể , những  nơi mẫn cảm phía dưới của cậu đang  lộ ra trong đôi mắt của anh.... khi Vương Nhất Bác không trừng trừ mà  nâng hai chân cậu lên để nhìn rõ hơn , thì anh nhìn thấy tiểu bé thỏ đang  động đậy mà khả ái đến nỗi  đáng yêu  mà đang co giật liên hồi ...Tiêu Chiến bất giác  ngượng ngùng  mà khép nép thì bị anh giữ chặt mà dang rộng ra hơn nữa.... Khiến cho cậu lắc đầu mà hai hàng nước mắt cứ chảy xuống rồi  lên tiếng

Nhất Bác.. Anh đừng nhìn nữa ...hic... đừng nhìn nữa mà..em không muốn...

Tiêu Chiến không biết làm sao liền lấy hai bàn tay bé xíu cố gắng che che cái ửng đỏ của mìk ... Vương Nhất Bác bất ngờ khi thấy cậu khả ái mà nở nụ cười ma mị rồi nhẹ nhàng   đẩy  tay cậu ra khỏi đó rồi chồm lên hôn 💋vào môi cậu 

Tiêu Chiến... Em đừng sợ... Anh hứa sẽ cưới em mà.. , em mãi là  vợ của  anh thì anh nhìn thì có sao đâu . hơn nữa Tiểu bé thỏ rất đáng yêu như vvậy thì làm sao anh  có thể bỏ qua cho được...

Tiêu Chiến không biết phải trả lời anh làm sao thì bị anh  kéo mạnh vào người mik  mà chồm lên  hôn mắt  mũi  rồi vầng trán đẫm mồ hôi đang rơi nhễ nhải ..

Tiêu Chiến... em Tin tưởng anh có được không? ..anh hứa hôm nay anh sẽ đưa em về nhà ba mẹ giới thiệu rồi chúng ta cử hành hôn lễ nhé...

Tiêu Chiến biết bây giờ không cho thì sau này cũng phải cho anh ...nên cậu rất sợ mà nhớ đến những lời của lớp trưởng

Tiêu Chiến... Vài ngày nữa chúng ta sắp đến cấm trại rồi thì phải

Rồi sao.

Cậu không biết sao hả ...hồi nãy tôi đi ngang cầu thang thì nghe Lưu Hải Khang và lương Sở Khanh bài mưu cho cậu và Vương Nhất Bác phải động phòng đó

Cái gì... Bà nói sau...động phòng

Phải

Thì sao ...tôi và anh là đàn ông mà ...

Chuyện vậy mới chết chứ.. Ông không biết hả.  Tôi có ông anh sắp lấy vợ mà lấy con trai nữa chứ... Sau đêm tân hôn.. Thì toi tôi chỉ thấy chị dâu tôi liệt giường suốt một tuần kìa..ông thấy hôn..

Rồi sao..

Thì ông biết tôi là Đài Phát thanh mà.. Muốn biết chuyện gì thì tôi phải hỏi chứ.. Cho nên ..sáng hôm sau tôi chạy vào phòng hỏi cho rõ thì mới.. là lần đầu tiên quan hệ thì đau thấy mẹ luôn.. Cho nên ông phải nghĩ cho kỹ rồi quyết định cho hay không cho là quyền của ông.. Tôi vào thư viện đây.. Bye  bye ...

Quay lại hiện thực...

Nhất Bác.. Em  sợ...hic...em  sợ lắm.. Anh đừng làm vậy có được không.. Híc.. Híc..

Tiêu Chiến run rẩy thân thể mà uốn éo ,  mà không biết rằng tiểu đệ của Vương Nhất Bác đang cương cứng hết cỡ mà  chạm đúng  nơi sâu thẳm ..anh không muốn cậu khóc liền  cố kìm hãm bản thân rồi   dỗ dành cậu.

Tiêu Chiến . anh...sẽ yêu  em, anh sẽ bên em ..không bao giờ xa em dù nữa bước.. Mãi trọn đời yêu em đến khi anh không còn hơi thở nữa.. Em tin anh đi ...anh yêu em.. "

Tiêu Chiến nghe anh nói liền nhẹ nhàng đưa bàn tay nhỏ vuốt ve bờ ngực to lớn của anh thành són ốc , mà không trả lời liền ngước lên  nhìn anh mà  không nói gì ...liền chủ động đưa môi mìk tiến thẳng vào  môi anh lần nữa mà suy nghĩ... Lần này cậu chốn được thì lần sau thì sau ...cho nên bây giờ cậu đành chịu đựng anh muốn làm gì thì làm.. Vương Nhất Bác liền dang rộng hai chân cậu ra mà đưa ngón tay vào hậu huyệt ... cậu đau điếng mà bấu chặt vai anh để làm  điểm tựa cho vững chắc mà rên rỉ..

"Ưm.. ...đau quá...em đau..anh Nhất Bác ơi ..em đau quá .híc... híc... híc ..

Bạn đang đọc Tiêu Chiến Người Xuyên Không Rồi sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.