Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1291 chữ

Chương 34. BẤT HÒA.. TRONG HẠNH PHÚC

Sáng hôm sau Tiêu Chiến vừa thức dậy liền vào nhà vệ sinh cá nhân... Rồi bước xuống lầu ..mà lòng còn tức giận mà nhớ đến .. Chuyện hôm qua khiến cho cậu nỗi máu lên.. Mẹ kiếp Vương Nhất Bác.. Anh là tên chết bầm.. Anh không xin lỗi mà còn dám đè tôi ăn hiếp  nữa chứ..  Đồ khốn nạn...

Vương Nhất Bác đang ngồi phòng khách.. Mà hướng mắt nhìn người từ trên lầu đi xuống mà nở nụ cười..

Em xuống rồi àk.. Mau ăn sáng đi ..anh có kêu người nấu cho em vài món nè.. Em ăn thử xem...

Không cần đâu Vương thiếu gia...tôi không dám ăn ạ ..anh muốn ăn thì tìm Phương Nghi của anh kìa....

Tiêu Chiến àk... Em còn giận anh nữa sao...chuyện hôm nay là anh sai được chưa... Em đừng nhỏ mọn có được không...

VƯƠNG NHẤT BÁC  ANH NÓI TÔI NHỎ MỌN SAO...ANH LÀ TÊN KHỐN KIẾP.. ,  HÔM NAY TÔI LIỀU MẠNG VỚI ANH ANH ĐỨNG LẠI CHO TÔI.. .

Tiêu Chiến tức giận mà  vùng lên, lần này cậu nhất  quyết không nhịn  anh nữa mà phản công ...thì Vương Nhất Bác nhớ đến cái điện thoại của mìk  liền bật ghi âm lên...

Ưm...nhẹ..nhẹ..em chịu không nổi.. um..

Vương Nhất Bác anh làm  cái gì vậy hả...

Làm gì đâu.. Tại đêm qua có bé thỏ nào đó lỡ tay bấm nút vào.. Cho tới sáng hôm nay anh mới em biến thái vậy luôn..

Con mẹ nó...cái thằng chồng khốn nạn.. Đè mik ăn đã giờ còn chơi chiêu mất dạy như vậy nữa chứ ...giá trồng quanh năm trong một nốt nhạc thu hoạch cả ruộng rồi sao vậy trời.. Kì này anh ra ra sopa là chắc rồi...

Vương Nhất Bác anh mau tắt cho tôi lẹ lên...  Anh còn lương thiện một chút nào không vậy.. Hả...

Tiêu Chiến đưa gương mặt  nhăn nhó mà  giận dữ ...định đưa tay lên mà giật điện thoại lại... Ai dè  Vương Nhất Bác  đưa lên cao hơn.. Khiến cho cậu nổi máu lửa mà nói lớn..

VƯƠNG NHẤT BÁC ANH MAU XÓA NGAY ...CÒN KHÔNG... THÌ RA SOPA NGỦ VÀI THÁNG .."

Tiêu Chiến... Em cả gan  ra lệnh cho anh sao..?" Anh giả vờ nghiêm nghị. mà chiêu ghẹo cậu ..

"Anh nghĩ tôi dám không hả... Anh chơi như vậy ai dám chơi lại anh ...

Vương Nhất Bác nở nụ cười mà  kéo cậu lại bên mìk ... Liền chồm lên môi cậu nhẹ nhàng thoáng qua rồi nói...

Tiêu Chiến.. Àk... Em ghen nhìn đáng yêu quá.. Chắc anh phải luyện tập với em thường xuyên mới được..

Tiêu Chiến  nghe anh  nói xong ma môi giựt giựt liên hồi mà nói... Anh bị não cá vàng rồi phải không.. Luyện tập thường xuyên như vậy còn gì cái eo tôi nữa.. Anh muốn thì kêu người yêu kìa...

"Được.. Là em nói nha ..tôi ra ngoài rước em ấy về đây cho em ...

Tiêu Chiến nghe xong liền đứng chết  chân liền   xoay người lại mà  kéo anh ..

Vương Nhất Bác "Anh dám..

Sao không dám.. Mà em nói mà chứ đâu phải anh...

Anh tên khốn kiếp..  Đứng lại, tôi đập chết anh, ai cho anh dám rước ả về..  Hả..anh muốn chọc tức tôi phải không mau ...đứng lại cho tôi...

Vương Nhất Bác bị rượt đuổi vài vòng mà mệt...  liền tức tốc  chạy về phòng mà miệng nở nụ cười ma mị.

. (..._Nụ cười này là muốn ăn thịt thỏ nữa gì.... )

Còn mấy tên vệ sĩ và người giúp việc chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm mà suy nghĩ.... Hai vợ chồng họ vương này kì ghê.... Tôi đi ngang mà nghe tiếng la hét đủ kiểu.. Mà giờ  thiếu phu nhân  rượt đuổi Vương Thiếu gia... chạy quanh  phòng mà giờ lên phòng nữa chứ... Kì này sập giường là chắc rồi.. Huhuhu..cơm chó miễn phí ăn sao hết..

Bên trong phòng họ Vương

Vương Nhất Bác anh mau đứng lại cho tôi..

Tiêu Chiến.. Àk.. Anh đẹp trai chứ đâu có ngu mà đứng lại cho em đập chứ...

Anh ...anh...hù hù..mệt quá.. Cậu thì thở hồng hộc ..còn anh vừa thở xong liền đè cậu xuống giường mà ngấu nghiến đôi môi hồng của ai kia mà đứng dậy chạy

Tiêu Chiến bị ai kia chọc tức đến muốn giết người mà hét lên

Đứng lại, tôi đập chết anh, ...đứng lại cho tôi... Vương Nhất Bác anh tên chết bầm... Tôi giết chết anh ...

Vương Nhất Bác bị Tiêu Chiến rượt chạy quanh phòng ... Tiêu Chiến  thở không ra hơi mà vịn tay ngay bàn cạnh giường  mà suy nghĩ... Kiểu này sinh con ra mà nó giống thằng cha nó thì thôi xong... 

Vương Nhất Bác anh biết tôi ...mệt mà anh còn chạy như vậy là sao .....anh đừng để tôi bắt được anh ... tôi sẽ băm vằm anh từng mảnh rồi xoay nhiễn cho cá ăn ..anh hiểu chưa... ." Cậu hét lớn rồi thở tiếp.

Vương Nhất Bác  bây giờ không biết phải làm sao khi  nghe câu hù dọa mà sợ cái nóc nhà  uy nghiêm của nhà họ Vương mà rùng  mìk.., ủa..ủa..  Bây giờ mik   là chụ cột  mà ..sao sợ vợ chứ... ...

(_ai biết... ..sau này anh sẽ biết àk... Chủ anh bây giờ sẽ là phu nhân Vương chứ ai.. )

Vương Nhất Bác  thấy Tiêu Chiến mệt như vậy, không đùa nữa mà vội vàng  đến lấy lòng

"Thỏ con àk... , thỏ con ơi...  em bình tâm lại được  chưa..

Tiêu Chiến tức giận mà đưa cặp mắt liếc anh, thì anh phải giật mình mà   dìu cậu  đến giường  rồi rót nước dỗ ngọt...

Tiêu Chiến... Em đừng giận nữa.. Anh sai rồi.. Anh không dám nữa đau ..em tha cho anh nha.."Anh sẽ mua kẹo Mochi  cho em ..thì em sẽ  hết giận anh có  được không?"

Tiêu Chiến không thèm trả lời mà  đẩy anh ra rồi biểu môi...

Vương Thiếu gia... Tôi không phải phụ nữ mà anh lại "dỗ dành bằng kẹo ạ.. Anh muốn thì dỗ người khác kìa..

Tiêu Chiến em muốn sao nữa đây.. Anh xin lỗi em rồi mà.. Mà em còn như vậy hả..suy nghĩ của anh..không dám nói lên. Mà dịu dàng lên tiếng

"Vậy em muốn ăn gì  thì anh mua cho em nha..

"Anh có phải là con người không hả...chọc tức tôi mà giờ nói vậy ..

Vậy anh cho anh đánh vài cái thì em bớt giận nha...còn không anh cho em vài phút sung sướng như thế nào

Anh mới nói gì... Vài phút nữa sao ."Anh muốn chết phải không.. Tiêu Chiến định lên tay thì anh liền nói..

"Không... không,.. anh không dám nữa.. .

Cậu  muốn đứng dậy thì bị ai kia  đè xuống giường mà tay lại mò vào bên trong áo cậu ...khiến cho cậu bất ngờ mà thốt lên

"Mẹ kiếp.....Vương Nhất Bác , anh còn muốn làm gì đây .mau buông tay ra cho tôi.. .không được nắn nót. , thả tôi ra..tôi chịu không nổi..

Anh nở nụ cười nham hiểm mà nhìn cơ thể cậu mà thốt lên một câu ái muội  ..

Anh muốn ăn em " Vương Nhất Bác thả nhẹ vài  chữ  vào vành tai  của cậu rồi  không nhanh không chậm.. Xé nát bộ đồ của cậu ra ...khiến cho cậu bất ngờ đến giãy giụa.. Mà la hét

"AAAAAAA...VƯƠNG NHẤT BÁC ANH TÊN KHỐN KIẾP.. MAU DỪNG LẠI CHO TÔI...

THẾ LÀ BÉ THỎ BỊ ANH HỌ VƯƠNG NÀO ĐÓ HÀNH SỰ ĐẾN KHI SẬP GIƯỜNG MỚI THÔI.....

Bạn đang đọc Tiêu Chiến Người Xuyên Không Rồi sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.