Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ Huân Nhi hiểm cảnh!

Tiểu thuyết gốc · 2114 chữ

Đối với mấy vị kiều thê ôn nhu dặn dò, Nham Kiều đương nhiên không cảm thấy phiền phức chút nào, ngược lại nội tâm lại vui vẻ vô cùng.

Vốn đang định mở miệng nói lời gì, Thải Lân cái này lão bà bàn tay đã bất ngờ đem hắn một bên eo thịt mềm cho nắm lấy, nở một nụ cười tuyệt mỹ mà nói "Phu quân...đêm qua tốt tiêu sái nha!"

Các nàng buổi sáng vừa mới xuất quan, nhìn thấy đầu tiên chính là bị Vân Vận cùng Hàn gia tỷ muội trắng nõn cơ thể như bạch tuột cho quấn lấy Nham Kiều.

Mà nhìn xem khi đó Vân Vận các nàng vừa mệt mỏi lại vừa thỏa mãn thần sắc ngủ say sưa, lại thêm các nàng hạ thể tuy được phu quân bại hoại này thanh tẩy qua, nhưng vết tích vẩn như củ còn tại một ít.

Các nàng đương nhiên nhìn ra đêm qua ba người này đều bị phu quân háo sắc này cho sủng ái cả một đêm đâu, mà trình độ đại chiến cũng rất kịch liệt nha.

Nham Kiều nghe vậy chỉ có thể lùng túng cười cười.

Thải Lân cười lên rất mỹ lệ, nhưng hắn có thể cảm nhận được bên trong đó nguy hiểm chi ý!

Nữ nhân này ăn dấm bản chất vẩn không có đổi đâu.

"Hừ...sư phụ cùng Tuyết nhi hai tỷ muội hiện tại vẩn còn ngủ bên trong phòng đây...phu quân ngươi thật sự không biết chừng mực!"

Nạp Lan Yên Nhiên thì bất mãn bĩu môi, trở miệng cắn lấy Nham Kiều trên ngực một ngụm, giọng nói mang theo u oán.

Tiểu Y Tiên tính cách vốn thanh lãnh, rất ít chủ động góp lời trò chuyện.

Nàng tuy im lặng không nói gì, nhưng đôi mắt của nàng bên trong đều mang theo u oán thần sắc, nhìn Nham Kiều trong lòng như muốn mềm nhũn.

Thấy hắn sắp ăn quả đắng, Tử Nghiên con ngươi nhất thời loạn chuyển, không chê chuyện lớn cười hì hì nói "Đáng đời sắc lang, dám bỏ qua Thải Lân tỷ mà tiêu sái một mình!!"

Nham Kiều bất đắc dĩ trên mông nhỏ của nàng một vổ, tức giận nói "Ngươi nha đầu này, pha trộn đi vào cái gì a?"

"Cẩn thận lần này đi Tây Vực coi chừng không mang theo ngươi!"

Nghe hắn nói vậy, Tử Nghiên khuôn mặt nhất thời hơi héo, vội vàng chê cười nói nhỏ "Nào có nha...nhân gia chỉ thuận miệng nói một câu!"

Nới xong nàng vội vàng đưa lên linh quả cho Nham Kiều ăn lấy, một bộ nhận sai tiểu nữ hài.

Tử Nghiên từ khi biết được Nham Kiều chuẩn bị phân ra một tia linh hồn đi đến Tây Vực, bắt đầu từ sáng hôm nay đã cố gắng nhu thuận lấy lòng hồi lâu.

Khó khăn lắm mới được hắn đáp ứng mang theo nàng ra ngoài chơi đây, làm sao có thể bỏ qua cơ hội chứ?

Nham Kiều đối mặt với nàng cũng chỉ bất đắc dĩ ăn vào linh quả, chỉ hơi trừng nàng một mắt.

Sau đó nhìn về ba vị kiều thê mang theo u oán thần sắc, ho nhẹ một lát rồi khẳng định nói "Khụ...vi phu đêm nay nhất định bù lại cho các nàng!"

"Hừ!"

Nghe hắn nói, Thải Lân đôi mắt trở nên hơi phiêu đốt, ngạo kiều quay người sang một bên khác, nhưng khóe miệng khẽ câu lên chứng tỏ tâm tình của nàng lúc này.

Tiểu Y Tiên khuôn mặt so với Thải Lân càng thêm đỏ, nàng quả quyết cúi đầu cho hắn tiếp tục xoa chân, động tác càng thêm chăm chú.

Các nàng vui vẻ không phải vì chuyện hằng đêm ân ái, mà là vì Nham Kiều nguyện ý đi theo các nàng, nguyện ý chiều chuộng các nàng trong những lúc các nàng nũng nịu như thế này mà thôi.

Nạp Lan Yên Nhiên thì không ngại ngùng như vậy, miệng nhỏ trên người Nham Kiều loạn gặm, vui vẻ nói "Phu quân...nhân gia nghe sư phụ nói, định cho ngươi sinh một tiểu nữ nhi, nhân gia cũng muốn như vậy nha!"

Nàng hiện tại tính tình tuy hoạt bát so với quá khứ rất nhiều, nhưng thay vào đó ý nguyện muốn cho Nham Kiều hạ sinh một tiểu công chúa cũng không kém, hoặc có lẽ hiện tại những kiều thê khác đều là như vậy đi.

Không thấy bên cạnh Tiểu Y Tiên cùng Thải Lân nghe đến sinh hậu đại sau, đôi mắt đều sáng lên hay sao?

"Đến ta tình trạng này, muốn có hậu đại cũng không phải dể dàng như vậy!" Nham Kiều đưa tay nhéo lấy tiểu mỹ nhân này khuôn mặt, cười khổ nói.

Hắn cũng muốn có một cái tiểu áo bông để mà cưng chiều đây, nhưng hiện tại cấp độ sinh mệnh của hắn đã quá cao.

Triệt để dung hợp thể nội đặc thù thế giới sau, hắn đều đã xem như trường sinh chủng để hình dung.

Mà trường sinh chủng muốn có hậu đại, như vậy hcần thời gian tuyệt đối không phải dùng một vài năm để tính toán, quan trọng nhất còn phải tùy duyên.

"Hừ...cho nên chúng ta ân ái thời gian tuyệt không thể giảm xuống!" Nạp Lan Yên Nhiên kiều hừ nói, ánh mắt lộ ra hướng tới thần sắc.

"Thiếp cũng muốn vậy!" Tiểu Y Tiên khuôn mặt lộ ra ngọt ngào chi ý mà gật đầu, khóe miệng khẽ câu nên nụ cười đầy mẫu tính, xem ra trong đầu nàng đã não bổ đến khi mình mang hài tử đi.

"Ân...các nàng yên tâm, vi phu nhất định sẽ cố gắng"

Nham Kiều ôn nhu gật đầu, sau đó đưa tay nắm lấy Thải Lân như ngọc tay nhỏ, nhẹ giọng nói "Đợi khi Tiểu Tiểu xuất sinh, chúng ta lại sinh một lần cho nàng cái muội muội!"

Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, khi nhắc đến chuyện hậu đại này, cơ thể của Thải Lân hơi cứng đờ một chút, tâm tình của nàng cũng hơi rơi xuống.

Nham Kiều đương nhiên biết nàng đây là vì đứa bé trong bụng mà lộ ra lo lắng đi, thật là khờ một nữ nhân.

"Ân...thiếp nhất định cho phu quân sinh tiếp một nữ nhi!" Thải Lân cảm nhận được hắn quan tâm, nội tâm mềm nhũn mà than nhẹ.

Nắm thật chặt bàn tay của Nham Kiều, nàng âm thầm quyết định, về sau khi Tiểu Tiểu trong bụng sinh ra, nàng tuyệt đối phải cho Nham Kiều xuất sinh một cô công chúa nhỏ.

Nhất định!

Đình viện bầu không khí hòa thuận nhẹ nhàng, Nham Kiều tuần tự nói một chút Tây Vực chuyện cho các lão bà nghe.

Lại đợi đến Vân Vận, Hàn Tuyết, Hàn Nguyệt các nàng tĩnh giấc cùng Nhã Phi, Tiêu Mị các nàng tiến đến nơi đây, cả nhà mới cùng nhau dùng điểm tâm.

Cuộc sống của Nham Kiều chỉ có như vậy, đơn giản nhưng lại vô cùng làm người hướng tới.

...

Đông vực trên bầu trời.

Nếu có người tu vi đủ cao tại đây, sẽ lập tức có thể phát hiện được năm đạo thân ảnh đang lấy tốc độ cực nhanh, liên tục sử dụng xuyên toa qua không gian thủ đoạn mà lướt đi.

Một đường nhanh chóng hướng về Cổ giới, Đông Vực phương hướng.

Năm người này không ai khác, chính là vừa rời đi Bắc vực không lâu Cổ Huân Nhi đoàn người.

Được bốn tên Đấu Tôn hộ vệ lão giả bảo hộ ở giữa to lớn độn quang, Cổ Huân Nhi khuôn mặt lộ ra một chút lo nghĩ.

Nàng một mực lo lắng cho Tiêu Viêm thương thế, cũng như lo lắng chuyện của mình sẽ lọt vào tay các trưởng lão trong tộc.

Lấy Tiêu Viêm hiện tại thành tựu, nàng có thể khẳng định trong tộc trên dưới tuyệt đối sẽ không đồng ý, thậm chí sẽ làm ra hành động để kịch liệt để ngăn cản.

Đang lúc nàng suy nghĩ ngàn vạn, thì phía trước mặt nàng nơi xa không gian đột nhiên phá toái, tạo thành một đạo kinh khủng không gian khe nứt.

Khe nứt rộng lớn trình độ như có thể đem cả bầu trời Đông vực đều cho biến sắc, huyết sắc lôi vân cuồng cuồng đan xen, thanh thế kinh người.

Tại bốn tên lão giả Cổ tộc kinh hãi gần chết trong ánh mắt, một cái kinh thiên đại thủ bất ngờ từ bên trong không gian phong bạo xuất hiện.

Đại thủ tựa như là diệt thế ma thần bàn tay, không chút chần chờ nhanh chóng hướng về năm người mà bắt tới.

"Là Đấu Thánh cường giả!!!!!"

"Có người muốn đối tiểu thư ra tay!"

Cổ Huân Nhi còn chưa kịp lấy lại tinh thần, bên cạnh nàng bốn tên lão giả rất nhanh kịp thời từ rung động bên trong đi ra, kinh hãi hô lớn.

Bọn hắn khóe mắt như muốn nứt nhìn xem đại thủ như có thể che đi thương khung kia lướt nhanh tiến đến, đem trên đường không gian đều cho vặn vẹo biến hình.

Một tên lão giả kinh hãi mà khàn cả giọng hô lớn.

Bốn tên lão giả không ngu ngốc đến nổi mà nghĩ rằng đối phương nhầm lẫn.

Đạt đến Đấu Thánh cấp bậc này lão quái, làm việc tuyệt đối giọt nước không lọt.

Bọn hắn ngay lập tức đã có thể xác định, đối phương là hướng về Cổ Huân Nhi mà đến, là hướng về Cổ tộc từ xưa đến nay hoàn mỹ thức tĩnh đế cấp huyết mạch mà đến!

"Các ngươi là ai? dám đối với chúng ta tiểu thư ra tay, Cổ tộc tuyệt đối sẽ không tha cho các ngươi!"

"Nhanh chóng bảo hộ tiểu thư, tộc trưởng cùng Tam Tiên lão tổ rất nhanh sẽ tiến đến!"

"Không kịp rồi...liều mạng, cho dù tự bạo cũng phải cho ta vì tiểu thư câu một chút thời gian!!!!!"

Cổ tộc bạch mi lão giả hai mắt xung huyết, khí thế trên người liên tục bành trướng mà tránh thoát áp bách chi lực.

"Tộc trưởng nhất định cho chúng ta báo thù!!!"

Bốn tên lão giả đối mặt Đấu Thánh khí thể cả người đều như bị ép bể, nhưng bọn hắn vẩn điên cuồng thiêu đốt tinh huyết cùng đấu khí của mình, rất nhanh đã tiến đến che chở cho Cổ Huân Nhi trước người.

"Tiểu thư, ngươi mau rời đi, chờ tộc trưởng mọi người tiến đến cứu viện, nhanh nhanh!!!"

Một tên lão giả không lo được cung kính, một tay đem Cổ Huân Nhi bắt lấy mà ném mạnh về Cổ giới phương hướng, miệng không ngừng dặn dò.

Nơi đây không gian đã bị đối phương áp xúc đến tình cảnh dọa người, cho dù hắn là Đấu Tôn lục tinh chi cảnh đều khó mà mở lấy thông đạo cho tiểu thư chạy trốn.

Nhất thời chỉ có thể làm ra lựa chọn như vậy, nhưng hắn nội tâm vô cùng tinh tường, đây chỉ là uống rượu độc giả khác mà thôi!

"Hừ...vô dụng phản kháng!" từ trong không gian phong bạo vang lên lạnh như băng thanh âm, chủ nhân thanh âm ồn ồn, mang theo vô tận uy thế vang vọng cả một vùng thiên địa.

Vào lúc này, bởi vì đối phương ra tay đưa tới động tĩnh quá lớn, dẫn đến không chỉ Đông Vực, mà rất nhiều nơi khác cường giả đều đang kinh hãi nhìn về phía thương khung Đông vực.

Là ai? thế lực nào lại ra tay với Cổ tộc người cơ chứ?

Cổ tộc bốn tên lão giả không thể quan tâm nhiều như vậy, khí thế trên người bọn hắn đã kéo đến cực hạn.

Rõ ràng đã tiến vào tự bạo trạng thái, tất cả chỉ cầu ngăn trở tên này thần bí Đấu Thánh một chút thời gian.

Bọn hắn vô cùng tinh tường, bản thân bốn người bọn hắn đối mặt với một tên Đấu Thánh lão quái công kích, chẳng khác nào sâu kiến đối mặt cự nhân tồn tại!!!

....

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 25
Lượt đọc 799

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.