Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghiền ép

Tiểu thuyết gốc · 2435 chữ

Rất rõ ràng, hắn cũng rất động tâm nơi đó dược liệu.

Nhất là sau khi nghe Đường Tam nói nơi đó có cả Khỉ La Úc Kim Hương, loại này tiên thảo có thể giúp võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp tiến hóa thành Cửu Bảo Lưu Ly Tháp chí bảo.

Đây là nguyên nhân lớn nhất, khiến hắn chấp nhận mạo hiểm tham gia hành động lần này.

“Tốt, như vậy cứ như thế quyết định!"

"Dồn hết tất cả thủ đoạn đưa nhóm người kia lưu tại nơi đó, dù sao chí bảo như vậy không thể nhìn người khác nuốt mất một mình được!” Đường Khiếu trịnh trọng gật đầu, trong mắt đều là sát ý dầy đặc.

Cứ như thế, kế hoạch tại bọn hắn tiếp tục thương thảo lộ ra hết sức ngưng trọng.

Dù sao đây là trận đánh lớn nhất xảy ra từ mấy năm nay trên cả Đại Lục đi.

Số lượng Phong Hào tham dự vào, có lẽ sẽ vượt lên hai bàn tay số lượng.

....

Ngay tại Đường Hạo nhóm người đang thương lượng như thế nào cướp đoạt Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thời điểm.

Nham Kiều lại đang bên cạnh các vưu vật lão bà của mình, tận hưởng cùng các nàng ấm áp bên nhau thời gian.

“Ta cảm thấy phu quân hoàn toàn bị đại tỷ gắt gao cho mê hoặc rồi!"

"Tuy tình cảm trên phương diện đều như nhau, nhưng về dục vọng thì phu quân đối với đại tỷ rất là mạnh đây này!”

Độc Cô Nhạn cơ thể yểu điệu mê người, trần như nhộng mà nghiên người lười biến nằm trên giường.

Đôi mắt của nàng còn mang theo một chút mê ly chi sắc, yêu mị tận xương mà chăm chú nhìn xem bên cạnh, nơi đó chính là Nham Kiều đang ôm lấy Bỉ Bỉ Đông hoàn mỹ cơ thể mà mạnh mẽ trừu dập.

Nghe vậy, Thiên Nhận Tuyết, Thanh Liên cùng Thủy Băng Nhi đều nhẹ gật đầu đồng ý.

Tuy nhiên, các nàngtrong lòng cũng không có ganh tị hay oán hận cái gì.

Dù sao thì đại tỷ của các nàng lúc bình thường đều rất chu đáo, rất yêu thương cùng quan tâm các nàng đây.

Có thể nói, các nàng luôn nằm trong sự che chở cùng ôn nhu chăm sóc của Bỉ Bỉ Đông đâu.

Vì thế, cho dù cảm nhận được khác biệt một chút như vậy, nhưng các nàng chỉ là thuận miệng đùa giỡn với nhau mà thôi, nội tâm vẫn luôn rất nể trọng vị đại tỷ này.

“Nhị tỷ, ngươi xuân huyệt thật đẹp a, khó trách phu quân luôn thích dùng miệng sủng ái nó đây!”

Thiên Nhận Tuyết cúi người nhìn xem bởi vì vừa bị Nham Kiều sủng ái mà xuân huyệt đã rối bời một mảnh của Thanh Liên, nhẹ giọng cảm thán nói.

Mấy cô gái còn lại cũng hiếu kỳ quây lại nhìn xem, làm cho vẫn luôn tự tin, trầm ổn Thanh Liên cũng rất là bất đắc dĩ.

Các nàng đều vừa mới được lão công thỏa mãn đấy, cho nên hiện tại bên trong xuân huyệt đều chứa đầy tinh dịch của hắn rồi.

Nơi đó hoa màu bị giày vò không nhẹ, nhìn vô cùng dâm mỹ...hiện tại lại bị mấy vị muội muội nhìn chăm chú, nàng luôn cảm thấy là lạ.

“Đi ngươi, không riêng gì ta có hay không hảo, phu quân vẫn luôn thích dùng miệng thưởng thức xuân huyệt của mấy tỷ muội chúng ta, ngươi nói có đúng không?” Thanh Liên một cái tay tại trên bờ mông mềm mại căng tròn của Thiên Nhận Tuyết vỗ một cái, cười mắng.

“Nghĩ lại cũng đúng đây, mà chúng ta hiện tại đã là năm vị tỷ muội!"

"Mỗi một lần đều hợp sức chinh phục phu quân, nhưng không ngoại lệ đều là chúng ta cầu xin tha thứ trước, thật sự là...!”

Thủy Băng Nhi uyển chuyển cơ thể phía trên đều là vết tích Nham Kiều lưu lại, nàng nhìn xem vẫn còn rất mạnh mẽ mà cày cấy trên người Bỉ Bỉ Đông phu quân mình, giọng mê ly cảm khái.

“Như vậy là tốt nhất chứ sao, mỗi ngày đều được phu quân thỏa mãn tới mức phải cầu xin tha thứ, không phải rất tốt sao?”

Độc Cô Nhạn híp lại mỹ mâu của mình, cảm nhận khoái cảm vẫn còn truyền đến từ bên dưới đào nguyên, một tay hơi nhẹ sờ lấy xuân huyệt hơi xưng múp lên của mình, giọng nói mang theo hạnh phúc.

“Ngươi cái này dâm nữ, hằng ngày đều quấn lấy phu quân đòi cho ăn, hiện tại trên dương căn của huynh ấy đều là mùi của ngươi nhiều nhất” Thanh Liên ghét bõ chụp lấy Độc Cô Nhạn trên ngực sữa một cái.

“Hừ, không biết là ai lúc nãy cùng lão công ân ái, trong miệng thì liên tục hô ‘còn muốn’ đây này!” Độc Cô Nhạn trở mình, kiều mị liếc nhìn phu quân của mình cùng đạo tỷ một chút, nói.

Cứ như vậy, tại bốn vị tiểu kiều thê một bên quan sát một bên trò chuyện, Nham Kiều cùng Bỉ Bỉ Đông nồng thấm hòa vào nhau.

Không biết đi qua bao lâu.

Bỉ Bỉ Đông cơ thể đẫy đà hô hấp bắt đầu gấp rút đứng lên, nàng gắt gao ôm lấy Nham Kiều cơ thể cường tráng, thân hình run lên liên tục, sau đó là mềm oặt.

Nhìn nàng lúc này như hoa hồng sau cơn mưa, vô cùng kiều diễm dụ người.

“Phu quân, thật tốt khi có ngươi bên cạnh” Bỉ Bỉ Đông nỉ non nhìn Nham Kiều gần kề khuôn mặt, sau đó thật chặt mà rút vào trong lòng phu quân mình.

“Ta cũng vậy, thật sự rất hạnh phúc khi có các ngươi bên cạnh!” Nham Kiều nhu hòa nhìn đại lão bà trong ngực của mình, lại nhìn bên cạnh đã nghỉ ngơi bạch bạch nộn nộn Thiên Nhận Tuyết chúng nữ, chăm chú nói.

“Ân, chúng ta nhất định sẽ mãi mãi bên nhau, ta hứa nhất định sẽ mang theo các ngươi vĩnh hằng nhìn vạn cổ!”

Nham Kiều trầm giọng nói, đây là ý chí quyết tâm trong suốt cuộc đời của hắn.

“Bọn muội cũng sẽ bên huynh, nguyện ý đi bất cứ nơi đâu cùng phu quân ngươi!” Bỉ Bỉ Đông cũng trịnh trọng gật đầu.

Nàng muốn bên cạnh nam nhân này đi đến vĩnh hằng, muốn được bên hắn mỗi giây mỗi khắc.

Hai phu thê cứ như vậy ôm nhau chìm vào giấc ngủ, hạnh phúc này ngoại nhân không thể nào hiểu được.

Hôm sau.

“Phu quân, hôm nay ngươi cùng đại tỷ nhất định phải giáo huấn bọn hắn một trận thật khắc sâu nha”

Thiên Nhận Tuyết uống vào Nham Kiều cho mình chuẩn bị canh sâm, hướng về hắn nói.

“Đúng vậy, hừ hừ muốn cướp đồ của chúng ta, phải cho bọn hắn trả một cái giá thật đắt mới được” Độc Cô Nhạn cũng phụ họa.

Nham Kiều ôm lấy đang ngồi trong lòng mình nũng nịu Thủy Băng Nhi, vuốt ve nàng mái tóc thu thủy mềm mại, mỉm cười “Các muội yên tâm, đảm bảo cho các nàng vừa lòng”

Bên cạnh Thanh Liên ôn nhu giúp Nham Kiều gắp lấy thức ăn, một bên nghĩ nghĩ nói “Ta hấp thu xong đóa kia tiên thảo, hiện tại cũng đã 87 cấp, thật hi vọng mau chóng đạt tới 90 cấp”

“Ngươi nha đầu này, không cần dồn ép bản thân mình quá như vậy, chầm chậm là được!” Bỉ Bỉ Đông vuốt vuốt mái tóc của muội muội, ôn nhu nói.

“Chúng ta đương nhiên gấp đây, có thể trở nên càng mạnh, đồng nghĩa với có thể giúp phu quân thêm một tí sức mạnh đâu” Thiên Nhận Tuyết lúc lắc cái đầu nhỏ mà nói.

Cứ như vây người một câu, ta một câu, gia đình sáu người thêm vào Hồ Liệt Na cái này bị Bỉ Bỉ Đông kêu tới, bên nhau vui vẻ ăn lấy bửa sáng.

Lạc Nhật sâm lâm, Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn bên ngoài.

“Đúng là phong thủy bảo địa, bên trong nhất định dọa người tài bảo!” Trữ Phong Trí nhìn xem bên trong linh khí lượng lờ sơn mạch, ánh mắt sáng lên mà cảm khái.

Mà bên cạnh hắn là Cổ Dông, Trần Tâm, Đường Hạo, Đường Chấn, Đường Lục, Đường Thất sáu tên Phong Hào cũng ánh mắt mang theo tham lam.

“Độc Đấu La, xin quấy rầy rồi”

Trữ Phong Trí nhìn xem Độc Cô Bác nơi đó đang dùng ánh mắt chăm chú nhìn bọn hắn, mỉm cười thân sĩ mà nói

Nghe tựa như bằng hữu ghé thăm nhà, đâu nhìn ra lại là hùng hổ chuẩn bị cướp đoạt bảo địa của người khác ngữ khí chứ.

“Bớt nói nhảm, mục tiêu của các ngươi là nơi đây, cần gì giả đò sa mưa!” Độc Cô Bác khinh thường hừ một tiếng.

“Độc Cô Bác, báu vật người có tài nhận được, chúng ta đến đây mục đích không cần nói nhiều nữa, gọi người phía sau của ngươi hiện thân đi” Đường Khiếu không thích nói nhảm, hô lớn.

“Đãbọn hắn tự tin như vậy, các vị cũng hiện thân đi”

Độc Cô Bác hương về phía trong cốc nói.

“Ha ha…các ngươi thật đúng là to gan, ngay cả đồ của Võ Hồn Điện chúng ta cũng dám đánh chủ ý, hay là các ngươi cho mình vô địch thiên hạ rồi?”

Một giọng nói ẻo lã vang lên, Cúc Nguyệt Quang cùng Xà Mâu, Thứ Đồn, Quỷ Mị theo sau, cười lạnh nhìn xem Trữ Phong Trí nhóm người.

Mà Đường Hạo bọn người giờ lúc này khuôn mặt đã âm trầm ra nước, vạn vạn không nghĩ tới nơi đây là Võ Hồn Điện.

“Là các ngươi cố ý dẫn chúng ta đến đây” Trữ Phong Trí khuôn mặt đã không còn thong dong như ban đầu, cau mày âm trầm vô cùng.

Hắn lập tức biết bản thân mình bị gài bẫy.

Nói xong liếc nhìn bên người, trong mắt đều hiện lên bất đắc dĩ.

Tất cả đều biết rõ bản thân bị lừa rồi, mặc dù không biết chắc chắn mục tiêu của đối phương, nhưng đã hiện rõ thoái ý.

Thế là, bọn hắn không hẹn mà cùng nhau quay người, chuẩn bị nhanh chóng rời đi nơi đây.

Nhưng ngay lập tức, thân hình Trữ Phong Trí hay Trần Tâm, Đường Khiếu bọn người đều cứng lại tại đó, không dám di chuyển dù chỉ một tất, cả khuôn mặt đều là khổ tâm.

“Chư vị ý định tiến đánh Võ Hồn Điện chúng ta, bây giờ lại muốn rời đi, đâu dễ dàng như vậy chứ!”

Nham Kiều ôm lấy Bỉ Bỉ Đông mềm mại eo thon, mang theo sau lưng năm tên cung kính trưởng lão, híp mắt cười.

Đường Hạo khuôn mặt hiện lên cừu hận, nắm chặt Hạo Thiên Chùy trong tay, mồ hôi lạnh chảy từ trán rơi trên áo.

Hiện tại bọn hắn sáu người đã bị 12 tên Phong Hào bao vây, thậm chí bên trong còn có Nham Kiều cùng Bỉ Bỉ Đông loại này chí cường 98 cấp.

Cơ hội phá vòng vây quả thật quá xa xỉ.

“Nham Kiều miện hạ, chúng ta thật không có ý định đánh chủ ý Võ Hồn Điện, tất cả là hiểu lầm!”

Trữ Phong Trí được Trần Tâm, Cổ Dông gắt gao bảo vệ, chắp tay thành khẩn nói.

“Không có gì là hiểu lầm cả, đã các ngươi có can đảm như vậy, thì đánh trước hãy nói” Bỉ Bỉ Đông khuôn mặt lạnh lùng, ra hiệu mọi người động.

Lập tức Cúc Nguyệt Quang, Độc Cô Bác cùng phía sau Nham Kiều năm tên Phong Hào nhe răng cười, nhanh chóng tiến lên.

“Liều mạng” Đường Hạo bọn người đã biết không thể tránh, triệu hồi ra võ hồn, liều mạng muốn phá vòng vây.

Đại chiến bạo khởi, khung viên rộng lớn Lạc Nhật Sâm Lâm bị khí kình bao phủ, chấn động mạnh liên tiếp xảy ra, hồn kỹ hoa lệ liên tục hiện lên trên bầu trời.

Cho dù cách xa tại thành thị, mọi người đều cảm nhận được Phong Hào hồn lực kinh khủng va chạm tại bên trong Lạc Nhật Sâm Lâm.

Tất cả đều nao nao, không biết nguyên nhân gì dẫn đến nhiều như vậy Phong Hào xung đột.

Không biết qua bao lâu.

Đường Hạo, Trần Tâm bọn người đều trọng thương, máu me khắp người mà ngã xuống.

Bọn hắn hiện tại thoi thóp nằm trên mặt đất, mà xung quanh đều bị phá hủy hầu như không còn cảnh tượng.

"Thật mạnh, đáng chết!" Đường Hạo toàn thân xương cốt đều bị đánh nát không biết bao nhiêu cây, ánh mắt thiêu đốt căm hận mà nói, sau đó triệt để hôn mê.

Hắn cùng đại ca mình Đường Khiếu, thậm chí là Trần Tâm những người còn lại lúc này đều bị cắt mất một đầu cánh tay, vô cùng thê thảm, lúc này chỉ còn giữ lạ một hơi mà thôi!

Nham Kiều nhìn xem sáu người tựa như thi thể nằm tại đó, ánh mắt lắp lóe, không biết nên trực tiếp ra tay giết đi bọn hắn hay không.

Nếu giết, còn lại thế lực khác ắt sẽ như chim sợ cành cong, nghe gió ngỡ mưa, nghĩ Võ Hồn Điện muốn ra tay với thiên hạ mà liên hợp lại.

Như vậy thì không hợp ý tưởng của Nham Kiều về sau.

“Định xử trí bọn hắn như thế nào, phu quân?” Bỉ Bỉ Đông ôm lấy cánh tay Nham Kiều, ôn nhu hỏi.

“Quỷ Mị, đem chuyện tại đây công bố thiên hạ, sau đó liên hệ Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Hạo Thiên Tông, để bọn hắn phái người đến Thiên Đấu phân điện đàm phán chuộc ngươi!” Nham Kiều nghĩ nghĩ, sau đó nói.

“Vâng” Quỷ Mị nhanh chóng rời đi.

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 46
Lượt đọc 1629

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.