Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ám sát như này ta muốn bị ám sát hoài...

Tiểu thuyết gốc · 3275 chữ

"ÔNG XÃ...lúc nãy có đám người muốn bắt bọn em, em sợ lắm..."

Chúng nữ từ xa thấy Nguyễn Minh đi tới thì mừng rở, Ngọc nhi nhanh chân nhào vào lòng Nguyễn Minh ủy khuất như muốn khóc đáng thương nói.

Tam nữ phía sau xém ngã ngữa trước phản ứng của Ngọc nhi, chính vị mỹ nhân mềm yếu đáng thương kia lúc nãy đã đánh cho 4 vị Đế Hoàng răng rơi đầy đất đấy.

Hiện tài các nàng còn chưa hết ngạc nhiên trước thực lực của Ngọc nhi đây này, bên phía công viên gần như bị san bằng luôn.

"để bảo bối chịu ủy khuất rồi, ngoan...ta sẻ giết chúng thay em trút giận nhé..."

Nguyễn Minh biết nàng làm nũng nên cũng hùa theo dỗ ngọt.

Ngọc nhi được người yêu dỗ ngọt liền cười tít mắt nhưng chưa được bao lâu liền bị ba bàn tay kéo ra khỏi lòng ngực Nguyễn Minh.

Ba thân ảnh xinh đẹp thay thế nhào vào lòng Nguyễn Minh nức nở làm nũng.

Nguyễn Minh thấy thế cũng dỗ ngọt các nàng, Ngọc nhi bên ngoài bất mãn đậm chân chạy lại chen vào.

Đám nam nhân thấy các mỹ nhân đẹp tựa thiên tiên đang làm nũng trong lòng một nam nhân thì hâm mộ đố kỵ, hận bản than không thể thay thế chổ Nguyễn Minh.

Làm nũng một hồi tứ nữ mới tha cho Nguuễn Minh, tiếp tục đi dạo, kết thúc buổi tham quan bằng việc đi shopping.

Nguyễn Minh lần đầu tiên cảm nhận được cái khổ của nam nhân khi đi shopping cùng nữ nhân.

Khi ra ngoài, trên người hắn chất đống các túi đồ và hộp đựng, đến mức không thấy cả đường đi, khi gặp được vệ sĩ Trần gia hắn như vớ được vàng vội kêu họ lại giúp, chúng nữ thấy vậy ôm bụng cười khanh khách.

Các nàng đã biết cách trừng phạt hắn khi phạm lỗi rồi, tứ nữ liếc nhìn nhau đều thấy trong mắt đối phương đều có ý này liền cười khanh khách.

Nguyễn Minh đang chuyển đồ cho vệ sĩ đột nhiên rùng mình nổi da gà, theo trực giác hắn quay qua chúng nữ liền thấy các nàng nhìn hắn mĩm cười một nụ cười xinh đẹp nhưng không hiểu sao hắn thấy có gì đó sai sai...

Kết thúc một ngày vui chơi, cả đám lên xe về Trần gia, trên đường về đột nhiên tam nữ Trần Huyền Trân nhớ ra có việc gấp liền rời đi, Nguyễn Minh kêu Ngọc nhi đi theo bảo vệ các nàng, còn hắn đi làm ủy thác của những kẻ 'chê bản thân sống lâu'.

Bên trong một nhà kho bỏ hoang, lúc này có mười thân ảnh hắc y xuất hiện.

Mà phía trước họ là một mỹ phụ xinh đẹp quyến rủ nóng bỏng diễm lệ đến cực điểm, nàng từ trên xuống dưới đều mang theo mị hoặc chết người.

Khuôn mặt xinh đẹp, hai mắt ngập nước, đôi môi đỏ mọng quyến rủ, đôi ngực to tròn bị ép chặc bởi cái áo bó lộ rún và chiếc eo thon mềm mại như thủy xà.

Nàng mặc một cái quần bó sát đùi khiến cặp mông vốn to tròn căng phồng lên quyến rủ, đôi chân dài mang một cái tất đen càng khiến nàng gợi cảm chết người.

Đám sát thủ bên dưới cuối gầm mặt xuống không dám nhìn lên, nếu không họ sẻ bị dáng vẻ mị hoặc của nàng mê hoặc.

Mà tính cách mỹ phụ kia rất đáng sợ, kẻ nào dám nhìn nàng với ánh mắt dâm tà, nàng sẻ móc mắt kẻ đó, đúng là khổ không thể tả.

Mỹ phụ này chính là Là Sát, một trong các Thiên Thánh của nước Trung, nàng nhận nhiệm vụ thăm dò ám sát Nguyễn Minh.

Hiện tại nàng đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn đám thuộc hạ bên dưới, nàng vừa nhận được tin 3 Đế Hoàng bị trọng thương mà không thu được kết quả gì.

Tin này như cú tát, tát thẳng vào mặt nàng, đám thuộc hạ nàng tự hào lại bấc lực trước một nữ nhân mà còn bị nàng đánh trọng thương, quá mất mặt.

"đúng là đám phế vật...cả một nữ nhân Đế Hoàng cũng không giải quyết được, các ngươi đánh không lại thì không biết cách cầm chân để đồng đội bắt mấy nữ nhân khác à...một lũ đầu heo..."

Mỹ phụ tức giận thở phì phò khiến bộ tâm hồn to tròn của nàng rung lên theo nhịp thở cực kỳ mỹ lệ.

Thật chết kế hoạch của nàng là nhắm vào đám nữ nhân của hắn, bắt các nàng để khống chế hắn, còn một đám đi ám sát Nguyễn Minh chỉ là thăm dò thực lực của hắn để dễ dàng ứng phó mà thôi.

Dù đã biết nước Việt sẻ phái cường giả bảo vệ hắn nhưng nàng không ngờ họ phái đến hai tên Thiên Thánh khiến kế hoạch của nàng đổ bể, cái cấp độ này không phải vài tên Đế Hoàng có thể so sánh.

Nói về cáo Thánh, lý do phân biệt Địa Thánh và Thiên Thánh, vì sự khác biệt một trời một vực của hai cấp độ này.

Địa Thánh chỉ là cô động tuvi đến mức cực hạng nên Đế Hoàng vẫn có thể đánh bại.

Còn Thiên Thánh là tiến xúc lực lượng sau khi cô động, nên lực lượng của Thiên Thánh không phải là Đế Hoàng có thể so sánh.

Đây là lý do Địa Thánh thì nhiều nhưng Thiên Thánh lại rất ít, nhìn vào cường quốc như nước Trung mà chỉ có 20 vị Thiên Thánh là hiểu.

Mỹ phụ La Sát sau khi mắng một hồi cũng bình tĩnh lại, lạnh lùng nhìn đám thuộc hạ nói.

"nhiệm vụ lần này hủy bỏ...tên kia không phải một Đế Vương đơn giản như vậy, hắn ít nhất cũng là Đế Hoàng thể tu..."

Từ thông tin nữ nhân kia là Đế Hoàng cường đại, nàng dám khẳng định tên kia tuvi ít nhất là ngang bằng nữ nhân kia.

Nếu không thì hắn phải có bản lĩnh lắm mới cua được một mỹ nhân khuynh thành tuyệt thế và còn cường đại như vậy.

Nàng thấy khả năng này không lớn, vì nữ nhân thiên phú cao như vậy không lý nào lại phá hủy tiền đồ của mình chỉ vì một tên yếu hơn nàng.

"được rồi chúng ta rút, tránh đám kia tìm ra..."

Mỹ phụ quả quyết ra lệnh rút lui khi thấy tình hình không tốt, phải nói nàng suy nghỉ rất sắc xảo và quyết đoán, nhưng...

"các vị sao vội vàng rời đi như vậy..., trăng thanh gió mát như thế này hãy ở lại đàm đạo với tại hạ một chút rồi đi cũng không muộn...mà không biết các vị có còn mạng rời đi hay không nữa..."

"Ai...?"

Đám người chuẩn bị rời đi thì một giọng nói hài hước trêu chọc vang lên khiến cả đám giật mình vội vàng vào thế chuẩn bị chiến đấu.

Mỹ phụ ánh mắt lạnh lùng đề phòng xung quanh quát lên, một vị Thiên Thánh như nàng mà không thể cảm nhận được có kẻ đến gần chứng tỏ người này rất mạnh.

Không để nàng đợi lâu, một thân ảnh từ trong bóng tối bước ra, khi nhìn thấy thân ảnh kia cả đám ánh mắt co rút lại.

Thân ảnh kia là mục tiêu của nhiệm vụ lần này, cả đám nhìn thấy mục tiêu đơn thân độc mã đi đến không chỉ không mừng rở mà còn cảnh giác lo sợ hơn.

Họ không phải người ngu, nếu tên kia dám đến một mình thì chứng tỏ hắn rất tụ tin vào thực lực bản thân.

Họ bỏ qua khả năng có trợ thủ bên ngoài, vì với khả năng cảm ứng của sát thủ rất ít kẻ có thể vượt qua cảm ứng của họ.

Mà theo thông tin họ có được và sự xuất hiện không một tiếng động của hắn càng khiến họ khẳng định thực lực người này rất khủng bố.

Mà người đến không ai khác chính là Nguyễn Minh, hắn đã đến được một lúc nhưng không lộ diện, hắn muốn biết chủ mưu đằng sau để diệt gọn, hắn không cho phép bất kỳ sự tồm tại nào uy hiếp đến an toàn của chúng nữ tồm tại.

Sau một hồi nghe ngóng không nghe được thông tin muốn nghe và thấy họ chuẩn bị rời đi hắn quyết định lộ diện.

Với thực lực của hắn khinh thường chuyện đánh lén một đám kiến nên mới lộ diện.

Bộp...bộp...

"không ổn...mau tản ra chạy..."

Mỹ phụ La Sát khi thấy Nguyễn Minh bước đi nàng liền cảm nhận được một luồng sát khí khủng khiếp như cái chết đang đến gần vậy, nàng liền vội vàng lên tiếng nhưng đã muộn.

Nhìn đám thuộc hạ run rẩy không thể nhúc nhít nàng liền quyêt đoán bỏ lại đám thuộc hạ chạy trốn nhưng đột nhiên nàng phát hiện cả bản thân cũng không thể nhúc nhít.

Nàng kinh hãi ngước lên nhìn thì trong mắt nàng liền xuất hiện sự tuyệt vọng, vì trước mặt nàng là những cái xác không đầu của đám thuộc hạ và tên khủng bố kia đang đứng trước mặt nàng.

"thật tiếc khi ta chưa tìm được lang quân như ý..."

Mỹ phụ âm thầm cảm tháng sau đó hít sâu một hơi nhắm mắt lại chờ đợi cái chết, tâm lý đối mặt với cái chết nàng đã chuẩn bị từ khi bước chân vào con đường sát thủ, nàng chỉ tiếc là chưa tìm được nam nhân có thể lấy đi trái tim nàng.

Chờ đợi một hồi không thấy chuyện gì sảy ra, cảm thấy kỳ quái nàng liền mở mắt thì không thấy Nguyễn Minh đâu và thân thể có thể hoạt động lại được nàng liền tính chạy nhưng chưa kịp bước đi đã bị một cánh tay hữu lực từ phía sau ôm eo kéo mạnh.

Mỹ phụ không kịp phản ứng liền mất đà ngã ra sau, mà phía sau nàng không biết từ lúc nào xuất hiện một cái giường đá lớn, bên trên còn trải nệm êm ái.

Mỹ phụ ngã vào lòng ngồi trên đùi Nguyễn Minh, nàng giật mình ra sức dãy dụa nhưng không thể thoát khỏi, Lực lượng của nàng thì đang phị một cái gì đó giam cầm nên không thể dùng được.

"nữ nhân...cô hiện tại muốn chết hay muốn sống..."

Đang ra sức dãy dụa thì nghe giọng nói kia, thân thể nàng run lên càng ra sức dãy dụa không quan tâm lời nói bá đạo kia.

Nguyễn Minh thấy vậy liền cười xảo quyệt bắt lấy đầu nàng rồi cuối xuống bá đạo ngậm lấy đôi môi đỏ mọng quyến rủ của nàng.

Ưm...

Mỹ phụ kinh ngạc trợn trừng mắt quên luôn dãy dụa, nàng nhìn chằm chằm ánh mắt bá đạo của hắn.

Hai hàng nước mắt chảy xuống, nàng biết tiếp theo sẻ có chuyện gì sảy ra.

Bị kẻ thù cưỡng hiếp khinh nhục đối với nàng còn đáng sợ hơn cái chết, cảng tuyệt vọng hơn là nàng không có sức để tự sát.

Sau một lúc hôn hắn nhả môi nàng ra bá đạo nói.

"nữ nhân...ta hỏi vài câu...nếu đúng thì gật đầu, sai thì lắc đầu...nếu dám nói dối hậu quả sẻ rất sung sướng..."

La Sát nghe hắn bá đạo nói thì thân thể lần nữa run lên ánh mắt hận thù nhìn Nguyễn Minh nhưng không hiểu sao hắn thấy bên trong có chút thuần phục.

Mà lúc này trong lỏng mỹ phụ đang nổi sóng, không hiểu sao mỗi lần hắn đối sử bá đạo với nàng thì nàng lại cảm thấy rung động.

Nguyễn Minh thấy nàng vẫn ngoan cố liền tiếp tục hôn nàng, lần này hắn đưa lưỡi vào trong miệng nàng quấn lấy cái lưỡi mềm mại của nàng, vì miệng nàng đã bị hắn khống chế nên không thể cắn được.

Chụt...chụt....

Ưm...um...

Hắn đè nàng xuống giường, miệng vẫn bá đạo chiếm lấy môi nàng, hai tay hắn cũng bắt đầu hoạt động .

Đưa tay vắt lấy đôi ngực to tròn của nàng, phải nói ngực nàng rất to, một tay hắn không thể nắm hết.

Mỹ phụ La Sát bị kích thích liền rên lên một tiếng dụ nhân, ánh mắt nàng vẫn hận thù nhìn Nguyễn Minh nhưng bên trong đã xuất hiện chút mê ly.

Hai bầu ngực nàng bị hắn nhào nặn đủ hình dạng, có lúc xe xe hạt đậu đỏ hồng ở giữa khiến nàng rên rỉ dụ nhân.

Thấy lớp áo quá vướng víu hắn liền mạnh bạo xé nát nó, hai bầu sữa to tròn trắng nõn được giải thoát liền nhảy tưng tưng.

Nguyễn Minh ngay lập tức bị hấp dẫn, hắn nhả môi nàng ra, trường xuống ngậm lấy một bên vú nàng mút.

Ưm...um...

Mỹ phụ không kìm chế được rên rỉ, hiện tại bên trong nàng đang đấu tranh kịch liệt, lý trí nàng đang chống lại bản năng của cơ thể cùng bản tính của mình.

Hai đánh một không chột cũng què, cuối cùng bản năng cùng bản tính chiến thắng, nàng buôn suôi bản thân, nàng biết muốn tự sát trong lúc này là điều bất khả thi nên cứ để cho hắn làm gì thì làm, sau cùng nàng cũng sẻ tự sát.

Đang mút lấy mút để bầu ngực dụ nhân, Nguyễn Minh thấy cơ thể nàng không còn căng cứng chống trả nữa liền thả lỏng khống chế.

"Á...um...um...sướng..."

Vừa được thả lỏng nàng liền uống éo rên rỉ, Nguyễn Minh thấy vậy càng thêm mạnh bạo, hắn luồng tay xuống giữa hai chân nàng thì ngạc nhiên.

Bên dưới nàng đã vô cùng lầy lội, hiện tại quần bó của nàng đã bị dâm thủy làm ướt hết, hơn nữa còn chảy xuống đùi nàng.

Không do dự hắn liền mạnh bạo xé nát quần bó cùng quần lót nàng, ngay lập tức một vùng đào nguyên đỏ hồng lầy lội hiện ra giữa không khí.

Nguyễn Minh nhìn thấy vùng đào nguyên dụ nhân kia, hắn không chịu được nữa liền chấn nát quần áo thẻ cự long ra ngoài.

Cự long vừa ra liền ngữa đầu gầm théc thể hiện uy phong.

Mỹ phụ hai mắt đang mê ly vì sung sướng thấy côn thịt to lớn của hắn thì giật mình, nàng đã bắt đầu sợ rồi, nàng vội mở miệng.

"khoan...khoan đã..."

Lúc này Nguyễn Minh nào nghe lời mỹ phụ, hắn thở dốc đưa côn thịt đội lên hai mép môi thịt đỏ hồng, trước ánh mắt sợ hãi của mỹ phụ, hắn thúc mạnh hông.

"Á...đau...mau rút ra...ngươi chết không yên lành..."

Máu đào chảy ra như suối cùng tiếng hét thất thanh của mỹ phụ, nàng vậy mà còn trinh, hơn nữa màng trinh nàng rất đặc biệt, nó hoàn toàn che đậy âm đạo bên trong.

Đây là lý do máu chảy nhiều như vậy, Nguyễn Minh không thương hoa tiếc ngọc liền nhấp hông.

"Á...đau quá...xin ngươi đấy rút ra đi...hức hức...."

Khi vừa kéo ra, một lượng máu cùng dâm thủy trào ra theo, mỹ phụ đau đớn cầu xin thậm chí khóc nức nở.

Không ngờ nàng là sát thủ sống trong núi thây biển máu lại khóc nức nở vì cơn đau phá trinh.

Nguyễn Minh nhìn cảnh nàng thì không đành, hắn liền giữa im cuối xuống hôn lấy môi nàng, hai tay cũng bắt lấy bầu vú nàng nhào nặng, kích thích để âm đạo nàng mở rộng và quên đi cơn đau.

Mỹ phụ kinh ngạc nhìn hắn, không ngờ hắn ôn nhu với nàng, không hiểu sao nàng bắt đầu không hận hắn nữa.

Có lẻ là do quết tâm tự sát và buôn suôi nên cũng buôn bỏ thù hận, nàng tự tìm lý do bổ não.

Đã quyết tâm buôn suôi thì nàng sẻ hưởng thụ việc này, nghĩ xong hai tay nàng ôm đầu hắn ấn vào bộ ngực to tròn của mình tận hưởng súng sướng.

"ưm...sướng...mút mạnh lên...sướng...um.. đúng rồi..."

Nàng bắt đầu rên rỉ, tuy bên dưới còn rất đau nhưng nàng đã bắt đầu thấy sướng.

"á...um...sướng...mạnh chút...cắn núm... đi um...sướng...tôi sắp ra...á...tôi raaaaa...."

Sau một lúc kích thích nàng đã động tình cực hạng rên lên một tiếng cao vút, đâm thủy bắn lên đàu quy hắn hòa cùng máu trinh chảy ra ngoài.

Hộc hộc...

Mỹ phụ La Sát lên đỉnh nằm trên giường thở dốc, đây là lần lên đỉnh đầu đời của nàng, vì đặc thù của màng trinh cùng tâm lý không gần nam nhân nên nàng chưa bao giờ động đến cô bé của mình cả.

Nguyễn Minh thấy âm đạo nàng đã mở rộng và máu đã ngừng chảy, hắn liền cuối xuống ngậm lấy đôi môi quyến tủ của nàng bá đạo nói.

"kể từ giờ ta là chủ nhân của em..."

Nói xong hắn nhấp hông, hắn chịu hết nổi rồi, phải nói âm đạo của nàng rất bót, nó ép chặc côn thịt hắn như muốn nghiền nát kẻ xâm nhập vậy.

Cũng vì vậy mà hắn được tận hưởng sung sướng đến cực hạng.

Mỹ phụ La Sát thân thể run lên, trái tim đập thình thịch rung động kịch liệt nhìn Nguyễn Minh nhưng không để nàng nghỉ nhiều hắn thô bạo nhấp hông.

"ưm...um...sướng...từ...sướng...á...nhanh chút...um...đúng...sướng...quá...á..."

Gặp Nguyễn Minh thô bạo đút côn thịt vào âm hộ nàng, La Sát hai mắt mê ly vong tình rên rỉ.

"em tuyệt...quá...anh sướng lắm..."

Từng vách thịt âm hộ nàng liên tục ép chặc côn thịt Nguyễn Minh khiến hắn sung sướng rên rỉ.

"á...á....to quá...sướng...mạnh nữa...thô bạo xé rách âm...hộ tôi đi...á...đúng...đúng rồi...sướng chết mất...á...sắp...ra..."

Sau 1 tiếng không ngừng bị hắn thô bạo dập cô bé non nớt của nàng, nàng đã đạt giới hạng.

"anh cũng sắp ra rồi...anh sẻ lấp đầy tử cung em..."

"được...hảy bắn vào trong tôi đi..."

La Sát nghe vậy hai chân kẹp lấy hông hắn vóng tình nói.

"ưm...tôi...sướng...á...ra...raaaaaa...sướng hộc...sướng...hộc hộc..."

"anh cũng ra..."

Cuối cùng nàng đạt cực khoái ưởng người rên lên một tiếng, dâm thủy từ tử cung trào ra như nước lũ bắn lên đầu quy hắn.

Cùng lúc Nguyễn Minh gầm lên một tiếng nhấp mạnh đút sâu mở ra khe tử cung nàng bắn tinh dịch lấp đầy tử cung nàng.

Hai mắt La Sát trợn ngược cảm nhận tinh dịch nóng hổi trong tử cung, nàng nằm trong lòng ngực Nguyễn Minh thở dốc.

Nguyễn Minh ôm lấy nàng vuốt ve để nàng cảm nhạn khoái cảm.

La Sát lấy lại lý trí nhưng nàng không hề có hành động gì dù không còn bị khống chế nữa.

Không hiểu sao nàng không còn hận hắn nữa mà trái lại một cảm giác bị chinh phục xuất hiện trong lòng.

Không để nàng nghỉ nhiều Nguyễn Minh lần nữa sách thương lên ngựa, không hiểu sao vừa nhìn nàng hắn lại hứng lên muốn dập cô bé nàng lần nữa.

La Sát lần nữa chìm trong sung sướng khoái lạc quên lối về....

Bạn đang đọc Tiêu Dao Sau 10 vạn năm sáng tác bởi Linhrin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Linhrin
Thời gian
Lượt thích 26
Lượt đọc 709

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.