Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thú triều tập kích

Tiểu thuyết gốc · 2403 chữ

Trong khi cả thế giới cuống cuồng trước thông tin chấn động, Nguyễn Minh vẫn thản nhiên đi dạo phố.

Hắn chẳng có hứng thú với mấy cái tin tức kiểu này, nếu cả thế giới bị quái thú tập kích thì may ra hắn có hứng thú đi xem.

Khi hắn đi ngang qua một khu phố, nơi này tập trung những thành phần trung lưu cư trú.

Hắn đột nhiên nhìn thấy một khu biệt thự đang có tang lể, hình như có ngươi mới chết, cả những vật đưa tang vẫn chưa chuẩn bị.

Hắn chưa nhìn thấy lể tang bao giờ liền tò mò tỏa thần thức ra xem, đột nhiên lông mày hắn nhíu chặc, ngay lập tức biến mất tại chổ.

Lý Yên nàng là cô gái loli ở cùng nhóm săn quái thú với đám người Hứa Thanh Nhã.

Nàng hiện tại ánh mắt thẩn thờ như người mất hồn nhìn khung cảnh trước mặt.

Trước mặt nàng là một cái bàn đặt ba tấm ảnh mà một trong đó là của bạn thân nàng Lâm An Như, mà bên dưới là ba cái lồng kính bên trong chính là Lâm Ấn Như thân thể cùng khuôn mặt gần như biến dạng nhìn rất đáng sợ, hai cái còn lại là hai trung niên nam nữ.

Mà không khí xung quanh một một màu tang thương cùng buồn bả, người khóc người cuối đầu tỏ sự thương tiếc.

Vâng...đây là lể tang...hơn nữa còn là lể tang của thiếu nữ trẻ Lâm An Như...

Chuyện phải kể về hai ngày trước, Lâm An Như về nhà và nhận được tin hôn phu định từ nhỏ của nàng đã đến đề nghị cho hai người kết hôn.

Nàng kịch liệt phản đối chuyện này, mà cha mẹ nàng cũng thương con gái nên tìm gia đình bên kia giải trừ hôn ước.

Nhưng họ không ngờ gia đình kia lại không muốn giải trừ còn ép họ buộc phải làm theo.

Bất ngờ hơn là tên hôn phu kia sau khi nghe nàng từ chối hôn sự liền tức giận buôn lồ sỉ nhục.

Cha mẹ Lâm An Như Không chịu nổi con gái bị sỉ nhục liền lên tiếng mắng hắn, cứ nghỉ cùng lắm là bị đánh một trận nhưng không ngờ gia đình tên hôn phu ác độc đến mức giết luôn cha mẹ nàng.

Vì gia đình kia là một gia tộc cấp Đế Vương mà gia đình nàng người mạnh nhất chỉ cấp S nên khó mà đánh lại.

Lâm An Như đau khổ tuyệt vọng liền nhảy lầu tự sát, vì họ đang ở tòa nhà rất cao nên cho dù có là cấp A nhảy xuống vẫn chết.

Mà Lý Yên là người chứng kiến tất cả chuyện này nhưng gia đình nàng là người thường nên không cách nào giúp đở.

Hơn nữa nàng còn bị tên đó đánh chủ ý, may mắn lúc đó có người Trần gia có mặt ở đó lên tiếng nàng mới thoát nạn.

Đây cũng là cú sốc tâm lý lớn đối với nàng, bất lực nhìn gia đình bạn thân chết và xém rơi vào tình cảnh đáng sợ khiến nàng sợ hãi.

Hiện tại dù đã qua một ngày nhưng nàng không cách nào bình tâm được, nổi sợ hãi luôn quanh quẩn tâm trí nàng.

Khi nghỉ đến tình cảnh một ngày nào đó mình sẻ rơi vào tay tên kia thân thể nàng không tự chủ được run rẩy, ánh mắt sợ hãi tuỵêt vọng dân lên.

Đột nhiên một bàn tay ấm áp đặt lên vai nàng cùng một giọng nói nàng không bao giờ quên vang lên.

"nơi này đã sảy ra chuyện gì?"

Hu wa...huhu...

Lý Yên giật mình quay lại thấy khuôn mặt anh tuấn đã khắc sâu vào trí tìm nàng, thân thể run lên lập tức nhào vòng người kia khóc nức nở, thân thể không ngừng run rẩy.

Nguyễn Minh nhìn Lý Yên như trải qua điều gì đó khủng khiếp liền nhíu mày.

Hắn nhận ra nàng cùng cô gái thân thể biến dạng bên trong lồng kính kia là hai thiếu nữ cùng nhóm với hai nử Hứa Thanh Nhã trong lần đầu gặp mặt ở khu rừng kia.

Dù hắn không quá để ý đến hai nàng nhưng dù sao cũng có chút quen biết hắn ghé lại hỏi thăm chút.

Hơn nữa theo hắn thấy tình trạng vết thương của 3 thi thể không phải là tai nạn, nếu có điều gì có thể giúp cô gái kia hắn sẻ giúp.

Sau một lúc nằm trong ngực ấm áp của Nguyễn Minh khóc lóc Lý Yên đã bình tỉnh lại kể cho hắn nghe mọi chuyện.

Nghe xong ánh mắt hiện lên sát khí, hắn không ngờ có đám người ác độc như vậy, ỷ thế giết người không kiên nể gì.

Nguyễn Minh nhìn về một thanh niên 16 tuổi đang quỳ trước ba cái lồng kính khóc thảm thiết, cậu ta là em trai của Lâm An Như, hắn đến vổ vai thanh niên nói.

"nhóc có muốn trả thù không..."

Thanh niên nghe vậy liền ngước đầu lên trong ánh chứa đầy hận thù khóc lớn nói.

"có...chỉ cần anh giúp tôi trả thù đám súc sính đó muốn tôi làm gì cũng được, lấy mạng tôi cũng được..."

Nguyễn Minh nhìn đôi mắt đầy hận thù kia thì thở dài, thế giới này vì có đám cặn bả kia mới dơ bẩn như vậy, hắn có thể tạm thời dùng sự cường đại của mình áp chế người thế giới này nhưng một khi hắn rời đi nó sẻ quay về như củ.

Thay vì làm thế hắn sẻ tạo ra một thế lực chuyên trừng phạt những kẻ cặn bả ỷ thế hiếp người.

Gật đầu một cái Nguyễn Minh biến mất tại chổ, vài phút sau hắn xuất hiện trở lại, trên sách theo bà người.

Hắn ném ba người này xuống đất rồi ném cho thành niên một thanh kiếm được làm từ Tử Thiết.

Nó là loại vật liệu luyện khí đỉnh cấp của vũ trụ này, trong mắt hắn không khác gì sắt vụn nhưng đối với người ở đây nó là thần binh tuyệt thế.

Ném kiếm cho thành niên rồi chỉ về ba người kia nói.

"giết đi..."

Thanh niên nhìn kẻ thù đã giết cha mẹ cùng chị gái mình, ánh mắt hận thù nồng đậm, cầm kiếm lên bước từng bước đến trược mặt ba người kia, vì họ đã bị Nguyễn Minh phế nên không thể làm được gì.

Trước sự sợ hãi cầu xin của ba người kia hắn vung kiếm chém bay đầu phụ nhân.

Thanh kiếm này rất sắt bén cả Đế Thánh cũng chết nếu bị chém trúng.

Giết phụ nhân xong thanh niên tiếp tục vung kiếm chém bay đầu trung niên sau đó quay qua tên đầu sỏ chuyện này.

Chính tên này khơi màng cho sự việc đau thương này, tên này không sứng đáng có một cái chết dễ dàng.

Thanh niên vung kiếm chém đứt tứ chi của tên kia, sau đó sát muối vào vết thương.

Tiếp tục chém vào hạ bộ tên này rồi tiếp tục sát muối.

Liên tục làm thế đến khi tên đó tắc thở, thanh niên mắt đẩm nước quỳ trước bài vị cả người thân khóc nức nở nói.

"cha, mẹ, chị...con (em) đã trả thù cho mọi người, mọi người có thể nhắm mắt rồi...

Ân nhân...ơn giúp đở suốt đời này Lâm An Bình suốt đời không quên, nguyện làm trâu làm ngựa của ngày..."

"này nhóc...nếu nhóc muốn trở ơn tôi thì hãy chăm chỉ tu luyện, trở thành cường giả tạo ra một thế lực chuyên đi trừng trị cái ác...như vậy xem như là nhóc đã trả ơn tôi rồi...cây kiếm này ta tặng nhóc hi vọng nhóc không làm ta thất vọng..."

Nguyễn Minh nhìn ánh mắt trống rổng của thanh niên thở dài đề nghị, hắn không có việc gì cần thanh niên này cả.

Thay vào đó hắn dựa vào lòng hận thù cái ác của tên nhóc này để nó giúp hắn thanh tẩy thế giới này và cũng cho nó chút nghị lực sống tiếp.

" Vâng...tôi thề sẻ dùng sinh mạng này để trừng trị cái ác..."

Thanh niên nghỉ đến sẻ có những người sẻ bị như mình, Lý trí muốn trừng phạt những kẻ kia nổi lên liền quỳ lậy nói.

"hi vọng nhóc làm được...ta đi đây..."

Nguyễn Minh thấy mọi chuyện đã xong hắn liền rời đi, trước khi đi còn giúp Lân An Bình một chút trên con đường tu luyện.

Lý Yên nãy giờ đứng bên cạnh quan sát những kỳ tích vừa sảy ra, trong ánh mắt nàng hiện lân sự quyết tâm liền chạy theo Nguyễn Minh.

"anh Minh đợi em với..."

Nguyễn Minh đi được một đoạn nghe nàng gọi liền quay lại hỏi

"em còn còn có chuyện gì sao?"

Lý Yên đi đến trước mặt Nguyễn Minh ánh mắt kiên định cuối người nói.

"xin anh hãy nhận em làm người hầu...anh bắt em làm gì em cũng được, giặc ủi nấu cơm dọn nhà cái gì em cũng biết...em... em còn có thể làm ấm giường cho anh..."

Trải qua việc đáng sợ kia nàng nhận ra bản thân ngây thơ thế nào khi nghỉ luật pháp có thể bảo vệ nàng.

Vì vậy nàng muốn tìm chổ dựa vững chắc để nương nhờ, mà Nguyễn Minh là người thích hợp nhất, hơn nữa nàng cũng có tình cảm với hắn.

Nàng biết mình không đủ xinh đẹp để hắn thu làm nữ nhân, thấy vì mơ mộng hảo huyền nàng thấy làm người hầu cho hắn thực tế hơn.

Nguyễn Minh ngạc nhiên trước sự quyết đoán của nàng nhưng hắn không cần người hầu, nhíu mày hỏi.

"lý do cho việc này là gì..."

Lý Yên ngước đầu lên nhìn chằm chằm hắn ánh mắt chân thực nói.

"em muốn em và gia đình có được sự bảo vệ của anh...tuy em thích anh nhưng em sẻ không mơ mộng với cao, em chỉ cần người nhà bình và được ở bên cạnh anh là đủ..."

Nhìn ánh mắt cầu xin của nàng hắn thở dài, hắn nhìn thấy trong mắt nàng không có sự dối trá hay âm mưu bào, chứng tỏ nàng thật lòng.

Hắn hiểu cảm xúc của nàng và không hề khinh thường nàng chỉ vì chút an toàn mà bán rẻ bản thân.

Ngược lại hắn có lời khen ngợi trước sự thông minh và quyết đoán của nàng, hơn nữa nàng cũng rất thẳng thắng và tự biết thân phận của mình.

Một cô gái như vậy nếu không gặp chuyện gì bất trắc thì tương lai sẻ làm được việc lớn.

"Được anh nhận em..."

Nguyễn Minh tuy không có tình cảm với nàng nhưng nàng có tình cảm với hắn, hơn nữa nhìn vào hoàn cảnh đáng thương của nàng, hắn không nở từ chối nàng nên đồng ý.

Khụ khụ...Thật sự là chỉ thấy nàng đáng thương mới nhận chứ không phải vì cái tâm hồn to bự kia đâu...

"cảm ơn chủ nhân đã nhận em..."

Nàng mừng rở cuối đầu cảm tạ, cuối cùng nàng không cần lo rơi vào thảm cảnh của Lâm An Như nữa, hơn nữa còn được ở bên người mình thích.

"về phần người thân của em anh sẻ nói với Trần gia thú nhận họ, họ sẻ được đãi ngộ tốt..."

Nguyễn Minh suy nghỉ thêm liền nói.

"cảm ơn chủ nhân..."

Lý Yên mừng rở cuối đầu cảm ớn, ngoài cảm ơn ra nàng không có gì để trả cho hắn ngoài tấm thân trinh nguyên này, nàng cũng đã quyết tâm sẻ trao trinh tiết cho hắn, nếu hắn không cần thì nàng sẻ giữ cho đến chết.

"được rồi đi thôi...dẫn anh đi dạo quanh thành phố..."

"Vâng chủ nhân..."

Nguyễn Minh không nói nhiều liền đề nghị nàng dẫn đi tham quan thành phố, Lý Yên cười tươi đáng yêu đáp lời đi trước dẫn đường.

RENG RENG RENG RENG......

"BÁO ĐỘNG CẤP DIỆT VONG...NGƯƠI DÂN MAU TIẾN VÀO HẦM TRÚ ẨN...

XIN NHẮC LẠI...BÁO ĐỘNG CẤP DIỆT VONG...MỌI NGƯƠI MAU VÀO HẦM TRÚ ẨN...."

Đang đi trên đường thì một tiếng còi cảnh báo vang lên cùng lời thông báo phát từ mọi phương tiện truyền thông.

"cái gì?...báo động cấp diệt vong?...đây là hơn trăm năm chưa hề có, chẳng lẻ là có thú triều Thánh thú tấn công..."

"mọi người, thú triều xuất hiện, ai là người tu luyện thì đi theo tôi ra tiền tuyến giết địch..."

"tôi đi với anh..."

"cả tôi nữa..."

"tôi....."

Người dân vừa nghe có thú triều tấn công đồng loạt hưởng ứng ra tiền tuyến chống địch.

Còn những người bình thường thì đứng ra giúp đở người khác đi vào hầm trú ẩn một cách trật tự.

Một lần nữa người Việt nêu cao tinh thần đoàn kết chống giặc, dù cho bình thường xích mích gì thì khi đất nước lâm nguy họ sẵn sàng bắt tay nhau đoàn kết chống địch.

Tiêu chí 'không để ai bị bỏ lại phía sau' lần nữa phát huy trong mỗi con người đất Việt.

Tuy có chút thành phần sâu mọt phá rối nhưng không đáng kể.

Nguyễn Minh nhìn cảnh tượng này mĩm cười hài lòng, người Việt vẫn là nhất, dù cho có trải qua ngàn năm thăng trầm thì tinh thần này vẫn không biến mất.

Tỏa ra thần thức quan sát, hắn liền phát hiện phía bắc có một quân đoàn quái thú đông đảo đang tiến đến, trong đó có tới 15 con Thánh thú, có 4 con ở đẳng cấp Đế Thánh.

Hắn còn phát hiện đám quái thú này bị ai đó khống chế.

"xem ra tên kia không chịu được mà ra tay rồi..."

Nhìn về hướng bắc Nguyễn Minh ánh mắt thâm thúy cười nhạc nói, Ôm lấy thân thể nhỏ nhắn kiều tiểu của Lý Yên đạp không bay đến nơi thú triều, hắn nổi lên hứng thú đi xem đánh nhau...

Bạn đang đọc Tiêu Dao Sau 10 vạn năm sáng tác bởi Linhrin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Linhrin
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 383

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.