Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngọc nhi mục đích tiếp cận thành công

Tiểu thuyết gốc · 2208 chữ

Một cơn gió thổi qua khiến ngọn lửa bùng phát rồi lụi tàn, một mãnh lớn rừng đã bị thiêu rụi.

Mà lúc này giữa bãi hoan tàn một bầu không khí có chút ngượng ngùng đang diễn ra giữa một nhóm 8 người cùng một nhóm 2 người.

Nhóm 8 người thì trong đó có 3 tên thanh niên đang ngất sủi bọt mép, 4 thiếu nữ e dè vừa sợ vừa tò mò liếc nhìn phía trước, 1 mỹ phụ đứng đó không biết phải làm sao.

Nhóm hai người một nam một nữ thì chỉ im lặng đứng quan sát nhóm đối diện.

Mỹ phụ Trần Huyền Trân thấy cứ như vậy không được liền lên tiếng.

" Hai vị đang muốn vào thành phố sao?, tôi có thể đưa hai người vào mà không cần giấy chứng nhận thân phận..."

" Thật sao?"

Ngọc nhi nghe được ánh mắt sáng lên vui mừng hỏi lại.

Trần Huyền Trân thấy đã đổi chủ đề thành công liền thở phào gật đầu xác nhận, nàng nói thêm.

" Đúng vậy...nhưng hai vị nếu muốn đi lại trong thành phố thì cần thẻ công dân, khi vào thành phố tôi có thể giúp hai vị đi làm thể công dân..."

"Cảm ơn cô..."

Ngọc nhi vui vẻ nắm tay Trần Huyền Trân nói cảm ơn, cô nàng này đang không biết phải làm sao làm quen với mỹ phụ diễm lệ này thì cơ hội tới, nàng không thể bỏ lở liền làm thân.

" Cảm ơn..."

Nguyễn Minh bị Ngọc nhi vổ một cái ra hiệu, hắn liền trưng bộ mặt lạnh lùng nói.

Hắn vẫn đang cố áp chế dục hỏa bùng phát trong người, đúng là khổ không thể tả.

Trần Huyền Trân thấy không khí đã hòa hoãn liền chỉ vào xác ba con quái thú nói.

" Trong ba con quái thú kia các vị có thể bán cho tôi con Đại Lực Hầu không, tôi sẻ trả giá cao mua lại..."

Nàng quả thật đang cần thú hạch cùng tim của quái thú cấp Diệt Vong nhưng trong nước muốn kiếm quái thú cấp độ này rất khó, nàng không đủ tài lực để tranh với gia tộc lớn giàu có trên thế giới.

Đây là một cơ hội hiếm có nàng sao có thể bỏ qua.

" Nếu cô cần thì cứ lấy đi..."

Ngọc nhi không do dự phất tay thỏa mái nói, mấy thứ này đối với nàng chẳng là gì, như vậy không bằng dùng nó làm thân với mỹ phụ.

" Như vậy sao được, tôi sẻ trả đúng giá của nó."

Trân Huyên Trân thấy Ngọc nhi tốt bụng như vậy liền cảm động nhưng nàng nhất quyết không nhận.

Tính cách của nàng yêu ghét rõ ràng và không muốn nợ ân tình của người khác.

Ngọc nhi thấy ánh mắt kiên quyết của Trần Huyền Trân thì âm thầm tán thưởng.

Nữ nhân như thế này mới sứng đáng vào hậu cung của phu quân.

" Vậy được... nhưng tôi chỉ lấy nữa giá..."

Ngọc nhi liền tỏ tinh tường trả giá.

" Không được...tôi sẻ mua đúng giá..."

Trần Huyền Trân vẫn kiên quyết mua đúng giá, thế là cả hai mỹ nhân bắt đầu mặc cả như mấy bà bán cá ngoài chợ.

Nhưng cái mặc cả này nó kỳ lắm các bạn, người bán thì muốn giảm giá, còn người mua thì kiên quyết muốn mua với giá cao.

Hai người cứ trả qua trả lại cuối cùng trước sự uy hiếp sẻ ném đi của Ngọc nhi thì Trần Huyền Trân đã chịu thỏa hiệp chốt giá với 80% giá thị trường.

Mà làm kháng giả, Nguyễn Minh cùng tứ nữ há hốc mồm trước màng vừa rồi.

Nguyễn Minh không ngờ thê tử ôn nhu dịu dàng cao quý của hắn lại có mặt này.

Bên này cũng không ngoại lệ, tứ nữ không thể tin được người trước mắt là giáo viên chủ nhiệm dịu dàng của họ.

Hai nữ trả giá xong thì đột nhiên cảm nhận được ánh mắt của mọi người, quay qua nhìn thì trên khuôn mặt xinh đẹp mỹ lệ của hai nàng liền đỏ như trái táo chín cực kỳ mê người.

Vì đang mặc cả hăng say nên quên mất xung quanh còn có người.

Lúc này hai nàng thật muốn kiếm cái lổ chui xuống, xấu hổ cực kỳ.

Ngọc nhi thì còn đở vì nàng có thể giấu mặt vào lòng Nguyễn Minh.

Còn Trần Huyền Trân thì chỉ biết cuối gằm mặt, thiếu chúc nữa là đụng bộ ngực bạo mãn của nàng.

Khụ khụ...

Nguyễn Minh cố nhịn cười ho khang hai tiếng đánh tan bầu không khí ngượng ngùng.

Tứ nữ bên kia thì khoa trương hơn chút, các nàng lấy tay che miệng để không bật cười thành tiếng đến nổi khuôn mặt đỏ lên cùng thân thể run rẩy.

Nghe tiếng ho khang của Nguyễn Minh, hai nữ Hứa Thanh Nhã nhịn cười đi lên chỉ vào xác hai con Bách Giác Ngưu cùng Hỏa Liệt Trư, ánh mắt giảo hoạt nói.

"Anh chị có thể bán cho bọn em hai cái xác kia không...yên tâm, bọn em sẻ mua với giá bằng 80% giá thị trường"

Nguyễn Minh khóe mắt giật giật nhìn hai tiểu hồ ly giảo hoạt kia.

Hai nàng rất tinh ranh, thấy Ngọc nhi chỉ bán với giá bằng 80% giá thị trường liền hỏi mua.

Hắn mà không bán thì chứng tỏ hắn hẹp hòi, nếu hắn mặc cả thì rất mất mặt.

Hai nàng đúng là giảo hoạt nhưng hai nàng đã chọn nhầm người rồi.

Lúc trước hắn được mệnh danh là thánh keo kiệt đấy, muốn ăn hắn một đồng cũng không dễ đâu.

Nhưng hắn chưa kịp thi triển bản lĩnh thì thân ảnh Ngọc nhi bước ra với nụ cười tươi rói nói.

" Được chốt giá..."

Nguyễn Minh xém xíu ngã ngữa, vợ hắn mà mở công ty thì nó phá sản ngay trong ngày đầu thành lập luôn ấy.

" Tốt quá...cảm ơn chị...chị không chỉ xinh đẹp mà còn tốt bụng nữa..."

Hai nàng Hứa Thanh Nhã thấy Ngọc nhi đồng ý bán thì vui mừng cảm ơn còn không quên vuốt mông ngựa.

Hai nàng quả thật đang cần lực lượng xúc tác để đột phá cấp S, dự định ban đầu sau khi xong bài kiểm tra sẻ mua một viên tinh thạch cấp S đột phá, không ngờ lại gặp may mua được nguyên con cấp Vương bán với giá rẻ.

Về hai nàng chỉ cần lấy tinh thạch sau đó đấu giá hai cái xác, bù lại khoản bỏ ra, thậm chí còn lời hai viên tinh thạch.

Nguyễn Minh nhìn hai tiểu hồ ly vui mừng trước mặt mà bấc đắc dĩ lắc đầu, hắn cũng có cùng suy nghĩ với các nàng.

Nhưng lời nói ra không thể thu vào, đành chấp nhận vậy, nhưng hắn cũng phải kiếm lại chút vốn chứ.

Chỉ thấy hắn đi đến vòng tay ôm Ngọc nhi vào lòng ghé vào tai nàng nói nhỏ.

" Tối về nàng sẻ biết tay ta..."

Nói xong thì tay không quên bóp cái mông căn tròn vễnh cao của nàng một cái.

Ngọc nhi đang đắc ý vì kế hoạch đang diễn ra tốt đẹp thì bị Nguyễn Minh ôm rồi làm như vậy khiến nàng đỏ mặt xấu hổ và cũng khó hiểu, nàng nhớ mình đâu có đắc tội chàng đâu.

Hai thiếu nữ trong nhóm nãy giờ đứng ngoài xem chỉ biết ao ước hâm mộ.

Bất kỳ cái xác nào trong ba cái kia đều là một lượng tài phú khổng lồ ai cũng ao ước.

Tuy gia đình hai nàng cũng thuộc dạng khá dả nhưng còn xa mới có thể bằng hai nữ Hứa Thanh Nhã cùng Trần Huyền Trân, bán cả gia sản may ra mới đủ mua.

Có thể thấy thân phận của ba nữ kia không hề tầm thường.

Sau cùng Trần Huyền Trân cùng hai nàng Hứa Thanh Nhã đưa cho Nguyễn Minh một tấm thẻ màu đen có hoa văn trái đất màu vàng, đây là thẻ ngân hàng toàn cầu, có thể thanh toán toàn cầu.

Nguyễn Minh không hề khách khí thu lại trong ánh mắt luyến tiếc của hai nữ Hứa Thanh Nhã.

Cho dù nhà hai nàng giàu nhưng mỗi tháng chỉ được cung cấp một khoản phí sinh hoạt cùng ăn chơi thôi, mà số tiền kia là tiền tiếc kiệm 2 năm của các nàng đấy, tuy vẫn còn thếu một ít so với giá đã nói nhưng chắc hắn sẻ không so đo chút đó đâu.

Thu tiền xong Nguyễn Minh lên tiếng.

"Bây giờ chúng ta đi đến thành phố được chưa?"

Trần Huyền Trân nghe vậy gật đầu nói.

" Hai vị xin đợi một lát tôi gọi xe đến đón..."

Nói xong nàng lấy điện thoại ra gọi.

" Tôi đây...đưa đến cho tôi 3 xe tải loại lớn cùng một chiếc vip đến đón tôi..."

Nói xong nàng tắc máy quay qua hai người Nguyễn Minh nói.

" Hại vị đợi vài phút nữa xe sẻ đến. "

" Được..."

Hai người Nguyễn Minh gật đầu, ba nữ thấy vậy cũng không nói nhiều, đi đến xác của mấy con quái thú đào tinh thạch.

Làm xong các nàng đi đến một bên chờ xe, Ngọc nhi thấy vậy đi đến nói chuyện, rất nhanh mấy nữ đã làm quen, lâu lâu còn liếc sang Nguyễn Minh.

Một lúc sau một đoàn xe bay đến...không sai là bay...

Những chiếc xe này gần giống với xe của thế giới trước hắn ở nhưng lại không có bánh xe mà còn biết bay.

Dẫn đầu đoàn xe là hai chiếc xe nhỏ tháp tùng, ở giữa là một chiếc xe dài nhìn giống chiếc limousine, theo sau là 3 chiếc xe tải khổng lồ.

Đoàn xe đáp xuống trước mặt nhóm người, từ trong xe một nhóm người mặt đồ vét đen lao ra xếp hàng thẳng tắp, một người lấy thảm đỏ ra trải từ cửa chiếc limousine đến tận chân Trần Huyền Trân, một người mở cửa xe, cuối cùng cả đám cuối người đồng thanh hô.

" Mời tiểu thư lên xe..."

Hai nữ sinh trong nhóm nhìn cảnh tượng này mà há hốc mồm, họ đã nghe nói thân phận giáo sư Trân cao nhưng nhìn thế trận này thì đâu chỉ cao mà là cực cao, nhìn cái huy hiệu trên cửa xe là biết thân phận.

Toàn cầu có quy định chung, những cá nhân hoặc gia tộc có cường giả cấp Hoàng trở lên phải làm một huy hiệu riêng để tránh một số rắc rối không cần thiếc.

Mà gia tộc của Trần Huyền Trân là một trong số đó.

Khác với hai nữ sinh, hai nàng Hứa Thanh Nhã vẫn tỏ ra bình thản như đã quen với việc này.

Nguyễn Minh thì ánh mắt cổ quái nhìn Trần Huyền Trân như muốn nói, "cô kêu xe đến đón chủ tịch nước à"

Ngọc nhi thì tỏ ra bình thản không quan tâm.

Trung tâm của sự chú ý Trân Huyền Trân, nàng bắt gặp ánh mắt của Nguyễn Minh thì liền đỏ mặt xấu hổ đến mức muốn độn thổ.

Đây chính là lý do nàng không muốn nhờ đến gia tộc và quyết định ra ở riêng.

Đám người trong gia tộc kia nàng đã nói bao nhiêu lần là đừng khoa trương như vậy nhưng họ vẫn không nghe.

Vì nàng muôn giữ mặt mũi trước khách quý nên mới kêu xe từ gia tộc, tuy kết quả mặt mũi thì có nhưng xấu hổ muốn chết.

Cố áp chế sự ngượng ngùng, nàng quay hai người Nguyễn Minh làm động tác mời nói.

" Mời hai vị...chúng ta lên xe nói chuyện..."

Nguyễn Minh gật đầu ôm eo Ngọc nhi bước lên thảm đỏ đi vào xe trước ánh mắc kính ngạc của đám vệ sĩ, may mắn đám vệ sĩ này toàn là nữ chứ nếu không Nguyễn Minh lại mất công thị uy, đám vệ sĩ nữ tuy ngạc nhiên nhưng rất nhanh liền cuối người đồng thanh hô.

" Mời các vị khách quý lên xe..."

Họ làm vệ sĩ của Trần Huyền Trân nhiều năm nhưng đây là lần đầu tiên họ thấy tiểu thư cho người ngoài lên xe.

Đến cả người trong gia tộc cũng rất ít người được lên xe nàng, như vậy nghĩ bằng mông cũng biết là khách quý được tiểu thư cực kỳ coi trọng.

Thấy hai người Nguyễn Minh đi trước, Trần Huyền trân ra hiểu cho tứ nữ đi theo rồi bước lên xe, còn 3 tên thanh niên kia bị vứt lên một chiếc xe khác.

Khi mọi người lên xe hết, đoàn xe bắt đầu khởi hành bay về thành phố, chỉ còn lại đoàn người chuyên sử lý xác quái thú ở lại sử lý vận chuyển lên xe tải....

Bạn đang đọc Tiêu Dao Sau 10 vạn năm sáng tác bởi Linhrin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Linhrin
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 19
Lượt đọc 703

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.