Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thập nhị kiếm chiêu, máu tươi ba bước

Tiểu thuyết gốc · 2028 chữ

" Hừ " Độc Xà tránh thoát Lâm Phong một kích, đoản đao trên tay xảo trá chém về phía Lâm Phong, mang theo lực lượng mạnh mẽ, nơi đoản đao đi qua vang lên tiếng xé gió rít gào, Lâm Phong không dám ngạnh kháng, chỉ có thể uốn éo ân thân thể tránh né một kích.

Phanh phập phập.

Đao mang chém vào một tảng đá, tảng đá lập tức bị cắt đôi, nếu Lâm Phong dính phải một kích này thì e với thân thể này của hắn e rằng cũng không khá hơn là bao, dù sao đối phương cũng là cường giả võ sư thất trọng, chênh lệch năm tiểu cảnh giới, Lâm Phong không thể dựa vào sức lực nghiền ép như vừa nãy, Lâm Phong di chuyển linh hoạt, tránh được hết các công kích của đối phương, sau mấy ngày chém giết cùng hung thú và võ giả khác, tốc độ và thính giác của Lâm Phong đều có tiến triển mảng lớn, khả năng thực chiến cũng ngày càng cao.

" Tiểu tử, chỉ biết tránh né, có dám nhận của ta một đao " Độc Xà thanh âm the thé.

" Ngươi bị ngu sao ? Có ai rảnh kề cổ cho người khác chặt " Lâm Phong khinh bỉ nói.

" Miệng lưỡi hay lắm, để lão tử xem ngươi kiên trì được bao lâu " Độc Xà mặt âm trầm, cười lạnh nói, hắn không tin một võ sư nhị trọng có thể kiên trì lâu hơn hắn.

" Muốn đọ tiêu hao chân nguyên với ta " Lâm Phong thầm cười nhạt trong lòng, đan điền của hắn so với võ giả bình thường khổng lồ hơn rất nhiều, lượng chân nguyên cũng theo đó mà vô cùng dồi dào, võ sư nhị trọng có thể so với võ sư thất trọng, hắn không sợ nhất chính là tiêu hao chiến này.

" Tiểu tử này tốc độ sao vẫn nhanh như vậy, nhìn hắn cũng không có vẻ gì là mệt mỏi " Sau một lúc giằng co, Độc Xà vẫn chưa thể bắt được thân ảnh của Lâm Phong, cước bộ của Lâm Phong vừa giảo hoạt, lại không ham phản công, chỉ tránh lé mọi công kích của hắn, hắn cứ nghĩ đối phương chính là tìm đường chết, nhưng không ngờ người bị tiêu hao chân nguyên nhiều hơn lại là hắn.

Độc Xà xoa xoa vệt mồ hôi trên trán, trán nổi gân xanh, gào thét nói " Tiểu tử, ngươi là chuột nhắt sao, không dám cùng ta chiến đấu, tính là anh hùng gì "

" Ha ha, như ngươi muốn " Lâm Phong cũng không muốn chờ đợi nữa, thân ảnh nhanh chóng xuất hiện, một quyền đấm tới .

" Ha ha , ngu xuẩn " Một thân ảnh như quỷ mị xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, giơ lên đại đao chém tới, là tên võ sư ngũ trọng khác trong hai tên của Dã Lang dong binh đoàn, Độc Xà lúc nãy đã ra hiệu cho tên này chờ sẵn, hắn chờ đợi Lâm Phong không nhịn được muốn phản kích mà giáng cho Lâm Phong một kích trí mạng.

" Cẩn thận " Sở Điềm Điềm cùng Liễu Tình đồng thời hô to.

Lâm Phong khuôn mặt bình tĩnh, dường như không kinh ngạc vì tên này xuất hiện cho lắm, ngay khi tên kia nghĩ Lâm Phong sẽ bị thanh đao chém chết thì bằng một góc độ thần kỳ nào đó, Lâm Phong nghiêng người tránh lé, cánh tay đang huy quyền cũng đổi hướng, mang theo lực lượng đáng sợ giáng thẳng vào đối phương, tên kia trên mặt đang tươi cười đột nhiên tắt ngấm, bị một quyền nện bay ra ngoài.

" Tiểu tử, chết đi " Lâm Phong chưa kịp nghỉ ngươi, một tiếng lạnh lùng truyền đến, Độc Xà đã xuất hiện sau lưng hắn, hai đoản đao cùng chém về phía Lâm Phong.

Lâm Phong tuy tránh thoát được một nhát, nhưng nhát còn lại đã xượt qua lưng hắn, để lại một vết đao dài trên đó, Lâm Phong kiểm tra, cũng may là vết thương không sâu, nhưng khiến hắn cũng thầm hoảng hốt, vừa rồi mình đã quá sơ suất, cứ nghĩ đối phương sẽ không tấn công, nhưng không ngờ tên này lại xảo trá như vậy, lợi dụng lúc hắn không để ý mà ra tay đánh lén.

Độc Xà gương mặt âm trầm nhưng trong lòng cũng tràn đầy sợ hãi, vậy mà không chém chúng đối phương.

" Ha ha, tiểu huynh đệ, thực lực không tệ, có muốn gia nhập Dã Lang dong binh đoàn của ta, dong binh đoàn chúng ta xếp thứ ba tại Chân Võ Quốc này, muốn bảo bối cướp bảo bối, muốn nữ nhân có nữ nhân, tiểu huynh đệ còn trẻ mà có thực lực như vậy, ắt hẳn lão đại của chúng ta sẽ trọng dụng " Độc Xà cảm thấy Lâm Phong khó giải quyết bèn chuyển sang giọng điệu khác, gương mặt tươi cười nói, nhưng trong lòng nảy sinh độc ác, thầm nghĩ lúc ngươi quy thuận cũng chính là lúc ngươi mất mạng, hắn tuyệt không tha cho tên nào phá hỏng việc tốt của hắn.

" Được thôi " Lâm Phong cũng mỉm cười nói, lời nói làm cho Độc Xà thầm đắc ý cùng cười lạnh, còn những người của Song Diễm dong binh đoàn thì biến sắc, lòng tràn đầy tuyệt vọng.

" Ha ha, vậy thì tốt, huynh đệ, ở đây có nhiều nữ nhân xinh đẹp như vậy, tùy ý ngươi chọn, còn nữ nhân này là của ta " Độc Xà ha ha cười nói, đánh mắt với Lâm Phong cười đê tiện, chầm chậm bước về phía Liễu Tình đang suy yếu.

Liễu Tình lúc này ánh mắt ngoan cường, trong lòng cũng vô cùng bất lực, nàng nỉ non " Nam nhân quả nhiên đều là kẻ đê tiện ", ngay khi nàng định cầm thanh kiếm lên thì một tiếng nói truyền đến.

" Nữ nhân đó ngươi không thể động " Lâm Phong nhàn nhạt nói.

Độc Xà nghe xong biến sắc, mặt âm trầm nói " Tiểu huynh đệ, ngươi có ý gì, chúng ta đã là người một nhà, ngươi còn có ý định tranh nữ nhân với ta "

" Đó là nữ nhân ta đã chọn, ngươi không thể động vào " Lâm Phong mặt không đổi nói.

Liễu Tình nghe xong thì xấu hổ cùng giận dữ đan xen, những người còn lại thì há hốc mồm.

" Tiểu tử, đừng nên không biết điều, đại gia đã tha cho ngươi một mạng, ngươi còn không biết sống chết " Độc Xà gương mặt âm hàn.

" Nể tình chúng ta là người nhà, ngươi lại muốn đoạt nữ nhân của ta, ngươi bây giờ tự phế đan điền, hoặc tự phế tứ chi, ta sẽ tha cho ngươi một mạng " Lâm Phong ngả ngớn nói.

" Tiểu tử muốn chết " Độc Xà biết đối phương đang trêu đùa mình thì gầm lên giận giữ, thân ảnh lao về phía Lâm Phong, đoản đao trong tay như hai phong nhận điên cuồng chém về phía Lâm Phong.

Lâm Phong chỉ dùng tay không lại không có vũ khí trong tay, chỉ có thể nghiêng người tránh né, Độc Xà đã rơi vào trạng thái giận giữ cùng điên cuồng, ra tay nhát nào nhát nấy đều tất sát, Lâm Phong chỉ có thể dựa vào phản ứng cùng sự nhanh nhẹn của mình để phòng thủ, tạm thời lâm vào khổ chiến.

" Lây kiếm của ta " Liễu Tình lúc này thanh âm truyền đến.

Lâm Phong sau khi kéo dãn khoảng cách với Độc Xà, nhanh chóng bắt lấy kiếm, kiếm dài hơn một mét, thân kiếm thẳng tắp xinh đẹp, mũi kiếm sắc bén, vừa nhìn là biết không phải phàm vật.

" Kiếm không tệ " Lâm Phong khen một tiếng.

Không tệ ? Thanh kiếm Hoàng giai thượng phẩm này chính là vật yêu thích của nàng a, Liễu Tình nghe xong thì thầm không vui, u oán liếc hắn.

Lâm Phong không có thời gian để tâm mỹ nhân đang oán trách hắn, thân ảnh nhanh chóng lao về phía đối phương chém giết.

" Tiểu tử, có biết dùng kiếm không đó " Người của Dã Lang dong binh đoàn thanh âm la hét truyền đến, bọn chúng đang trợ uy cho Độc Xà, nhưng trong lòng tên nào tên nấy đã run như cầy sấy, sau khi thấy sư lợi hại của hắn thì đều lo lắng cho cái mạng của mình, chẳng may Độc Xà bị giết thì bọn chúng đều không có kết cục tốt.

" Hừ, tiểu tử chịu chết đi " Độc Xà chém về phía Lâm Phong, Lâm Phong cũng không tránh né, đâm ra một kiếm.

" Song Đao loạn trảm " Độc Xà hét lớn, phía trên đao ảnh xuất hiện tầng tầng lớp lớp, đủ để làm hoa mắt đối phương.

" Lâm gia thập nhị kiếm, kiếm thứ mười " Lâm Phong đâm ra một kiếm, đây chính là kiếm pháp độc hữu của Lâm gia, tổng cộng có mười hai chiêu kiếm, Lâm Phong khi trước chính là thiên tài dùng kiếm của Lâm gia, mười ba tuổi đã lĩnh ngộ hoàn toàn mười hai kiếm, mặc dù đã lâu không dùng kiếm nhưng hắn vẫn vô cùng quen thuộc kiếm kỹ này, nó đã như in vào não hải của thân thể này, bởi Lâm Phong trước kia đã tập luyện nó hàng vạn lần.

" Song đao loạn trảm đã ra, Lão đại uy vũ, giết hắn đi " Đám lâu la phía dưới hưng phấn, dường như rất tự tin với võ kỹ mà Độc Xà thi triển, đây chính là võ kỹ Hoàng cấp cao giai a.

" A a a a a a a a.. " Một tiếng hét thảm truyền đến, như tiếng heo bị giết mổ khiến đám người đang hưng phấn gương mặt tắt ngấm, một tên trong đó bờ môi run run, bị dọa tè cả ra quần, hắn nhìn thấy một cánh tay bị chặt đứt rơi ngay trước mặt hắn.

Độc Xà bị một kiếm chặt đứt cánh tay thì kêu lên thảm thiết, máu tươi trên cánh tay đang chảy ra ròng ròng, hắn để mặc nó, phẫn nộ nhìn về phía Lâm Phong.

" Ngươi dám chặt đứt cánh tay của ta, tiểu tử, ta phải giết ngươi " Độc Xà miệng tức hộc máu, từ trong lấy trữ vật ra một viên đan dược nuốt vào, sau một lúc cánh tay ngừng chảy máu, lực lượng toàn thân cũng tăng lên đột ngột.

" Bạo Linh Đan, cẩn thận, thứ hắn nuốt là Bạo Linh Đan, thực lực sẽ tạm thời tăng lên gấp đôi, nhưng sau đó sẽ rơi vào suy yếu và tổn thương căn cơ "

Liễu Tình lên tiếng nhắc nhở, đây là lần đầu tiên nàng lại đi lo lắng cho một nam nhân khiến Sở Điềm Điềm giật nảy mình, ánh mắt kỳ quái nhìn nàng, người sau chỉ biết đỏ mặt, sau đó rên khẽ một tiếng.

" Tỷ tỷ, tỷ bị sao vậy ? " Sở Điềm Điềm đến bên nàng lo lắng hỏi, nàng cảm giác Liễu Tình có chút kỳ quái.

Liễu Tình lúc này gương mặt từ trên xuống dưới đỏ bừng, ngay cả làn da cũng trở nên nóng hổi.

" Ta, ta hít phải Độc Tình Thảo " Liễu Tình lúc này cũng không tiếp tục giấu diếm, hơi chút khó khăn nói.

Sở Điềm Điềm chợt bừng tỉnh.

" Như vậy, chả phải cần nam... " Nàng nhanh chóng nói nhưng thấy gương mặt xấu hổ của Liễu Tình thì hiểu ra, ánh mắt bất chợt nhìn về phía Lâm Phong đang chiến đấu.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Tam Giới * sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.