Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàng Kinh Các

Tiểu thuyết gốc · 2008 chữ

Dọc đường người này rất hay hỏi chuyện Lâm Phong, Lâm Phong biết đối phương có ý thăm dò, chỉ cười cười bình tĩnh trả lời.

Đối phương dẫn Lâm Phong đến một gian tự lớn, tiến vào trong, bên trong gian tự chỉ có một trung niên nhân ngồi trên ghế, phía trước là tấm bàn.

" Trưởng lão, ta đưa đệ tử mới đến xác định thân phận " Thanh niên cung kính nói.

" Đệ tử mới ? Có chứng thực gì không? " Trung niên nhân lười biếng hỏi.

Lâm Phong đưa ra miếng ngọc, trung niên nhân liếc mắt nhìn, cất tay thu hồi miếng ngọc, tiếp đó mở miệng " Tính danh ?"

" Lâm Phong "

Vị trưởng lão này sau khi dùng linh khí khắc lên một tấm thẻ bài tên của Lâm Phong cùng một con số đưa cho hắn, nói " Chỗ của ngươi là gian tự chín trăm linh năm, nhớ kỹ không được nhầm phòng ", nói xong không tiếp tục quan tâm đến Lâm Phong, nhắm hai mắt tiếp tục ngủ.

Hai người sau đó rời đi, tên đệ tử kia dẫn Lâm Phong đến chỗ ở của đệ tử ngoại môn, đến nơi hắn nói " Trước mỗi phòng đều đánh số tương ứng với số trên thẻ bài, sư đệ tự đến phòng của mình, ta còn phải tiếp tục công việc của mình "

" Đa tạ sư huynh " Lâm Phong nói một tiếng.

" Sư đệ, hẹn lần sau gặp lại " Thanh niên cười nói một tiếng, sau đó rời đi.

" Chào sư huynh "

Lâm Phong cũng chắp tay chào một tiếng, dù sao đối phương thái độ không tệ.

Lâm Phong đi dọc theo lối đi, sau một lúc cũng rốt cục tìm được phòng của mình, số chín trăm linh năm, Lâm Phong đẩy cửa phòng đi vào, phòng cũng không tệ, có một cái giường cùng một bàn trà, ngoài ra không có gì, trông khá giản dị nhưng được quét dọn sạch sẽ, rất hợp với tính cách của hắn.

Lâm Phong sau đó ở trong phòng nghỉ ngơi một ngày, tiếp đến ngày thứ hai, Lâm Phong mở cửa, hít một ngụm không khí trong lành, vươn người làm vài động tác hoạt động gân cốt.

" Hô, sảng khoái " Lâm Phong cảm thấy toàn thân tràn trề năng lượng, mọi mệt mỏi sau một đêm nghỉ ngơi đều biến đi.

Trong lúc Lâm Phong đang làm vài động tác quyền cước thì có âm thanh truyền đến " Huynh đệ, ngươi là đệ tử mới chuyển đến sao "

Lâm Phong quay sang, là một thanh niên bên phòng bên cạnh, mỗi một phòng thuộc về mỗi đệ tử, phía trước phòng đều có khoảng sân riêng dùng cho đệ tử tập luyện.

" Đúng vậy, ngươi cũng là đệ tử mới sao ? " Lâm Phong cũng cười đáp lại.

" Ha ha, thật tốt, thì ra là đồng đạo " Thanh niên kia khuôn mặt vui vẻ chạy sang.

" Huynh đệ, ngươi không biết, mấy ngày nay ta thật thảm, bị xếp vào đúng nơi xung quanh toàn là những đệ tử lâu năm, không có một kẻ là đệ tử mới, làm ta buồn chán phát chết"

" Huynh đệ, ngươi tên gì ? Ta tên Trương Minh " Thanh niên hỏi.

" Lâm Phong " Lâm Phong cười nói.

" Lâm Phong huynh đệ, ngươi đã đi lựa chọn công pháp cùng võ kỹ chưa, mỗi đệ tử lúc mới nhập môn đều được phép đi tham khảo công pháp mới để tu luyện "

Lâm Phong gật gật đầu, hắn cũng đang có ý định đi đến Tàng Kinh Các để lựa chọn võ kỹ, hắn bây giờ thiếu khuyết là võ kỹ phù hợp với cảnh giới, còn về công pháp thì không cần, hắn đã có Tiêu Dao Quyết, tốc độ tu luyện của môn công pháp này không cần phải bàn cãi, Lâm Phong còn ẩn ẩn cảm thấy mình vẫn chưa nắm rõ bộ công pháp này, bộ công pháp này vẫn còn bí mật rất lớn cần tìm hắn đi tìm hiểu cùng giải khai.

Tham khảo công pháp mới đỉnh cấp hơn cũng chính là chính sách ưu đãi của tông môn đối với đệ tử, và đây cũng chính là một trong những lí do khiến nhiều người muốn gia nhập một tông môn nào đó, đặc biệt là những người xuất thân là tán tu, phía sau không có gia tộc lớn.

Lâm Phong sau khi chào tạm biệt với Trương Minh, một đường đi theo hướng dẫn của đối phương lúc này, tìm đến Tàng Kinh Các.

Tàng Kinh Các tọa lạc ngay tại phía nam Vân Kiếm Tông, Lâm Phong sau đó đưa lệnh bài chứng minh thân phận ra cho trưởng lão trông coi Tàng Kinh Các.

“ Công pháp chỉ được tham khảo, không được lấy đi hoặc là sao chép, thời hạn tham khảo là ba canh giờ, võ kỹ thì được phép đem về, nhưng sau một tháng cũng phải hoàn trả ” Trông coi Tàng Kinh Các là một lão giả râu tóc bạc trắng, khuôn mặt hồng hào, lão giả vuốt chòm râu nói.

“ Giới hạn tham ngộ cho đệ tử là tầng hai, nhớ kỹ, tầng ba không được phép tiến lên, nơi đó chỉ dành cho các đệ tử chân truyền “ Lão giả nói xong thì phất phất tay ý bảo Lâm Phong đi vào.

“ Đệ tử đã biết ” Lâm Phong chắp tay.

Lâm Phong sau khi tiến vào đã thấy rất nhiều đệ tử ở đây, từng hàng giá đỡ được bày ngăn nắp xếp chạy dài quanh căn phòng, trên đó đặt từng bộ công pháp.

Lâm Phong trước tiên đi đến bên trái, nơi đây là nơi chứa công pháp, tuy đã có Tiêu Dao Quyết nhưng Lâm Phong cũng không bỏ qua cơ hội đi tham ngộ những công pháp khác, điều này sẽ làm tăng thêm độ hiểu biết, vững chắc cho hắn, chỉ có lợi không có hại, có một cường giả đã từng nói, công pháp trong thiên hạ thiên biến vạn hóa, muôn hình vạn trạng, mỗi công pháp đều có ý nghĩa cùng biến hóa riêng của nó, không có công pháp yếu nhất, cũng không có công pháp mạnh nhất, mà còn do võ giả tu luyện có thể hiểu hết và vận dụng và ý nghĩa của công pháp đó hay không.

Lâm Phong cảm thấy câu nói này tuy không đúng hoàn toàn nhưng cũng có đạo lý của nó, mỗi một bộ pháp đều là kết tinh của những người đã sáng tạo ra nó, những người này tuy tính cách khác nhau, con đường tu luyện, tiếp cận đại đạo khác nhau nhưng tất cả đều có cùng chung một mục đích, đó chính là phá vỡ giới hạn bản thân, có thể trở thành cường giả đỉnh cao.

Lâm Phong sau khi tham khảo một lượt, bắt đầu từ công pháp thấp nhất, Hoàng Cấp đến công pháp cao cấp nhất ở tầng này Huyền Cấp Hạ Phẩm, hắn đều nhìn qua một lượt mỗi loại chục bộ, Lâm Phong học tập cùng trí nhớ rất nhanh, chỉ nhìn lướt qua đã đọc hiểu toàn bộ những công pháp này, không mất đến mười hơi thở là xong một bộ, tốc độ phải nói là khủng bố, trong khi những đệ tử khác thì đều chăm chú nhìn vào một bộ công pháp với mục đích nhớ hết trong vòng ba canh giờ thì Lâm Phong đã đọc thuộc và hiểu toàn bộ.

Những người khác sau khi thấy Lâm Phong không chăm chú đọc một cuốn công pháp mà xem nhiều công pháp như vậy, hầu như chỉ là lướt qua thì đều lắc đầu, nhìn hắn như kẻ ngốc, có đệt ử bên cạnh thấy vậy bèn nhắc nhở “ Huynh đệ, ngươi chỉ nên tìm hiểu một bộ công pháp thôi nếu không sẽ không đủ thời gian, chỉ có ba canh giờ, những đệ tử khác và cả ta đều tìm một bộ Huyền cấp Sơ Phẩm công pháp mà tham ngộ ”

Lâm Phong gật gật đầu “ Vậy tại sao ngươi lại không nên tầng hai, trên đó chẳng phải có công pháp cao cấp hơn ?”

“ Huynh đệ, ngươi không biết rồi, công pháp cao cấp hơn thì càng thâm ảo, thời gian tham ngộ cũng lâu hơn, đối với ta và những người ở đây, tham ngộ một bộ Huyền Cấp Sơ Giai trong thời gian ba canh giờ đã là cố lắm rồi, hơn nữa thì không những không tham ngộ kịp mà hết thời gian còn bị trưởng lão cho đuổi ra ” Người kia nói.

“ Huynh đệ, tốt hơn hết là ngươi lên chọn một bộ công pháp mà tham ngộ, nếu không sẽ hết thời gian.

“ Nói vậy là ngươi không có tự tin lên tầng hai ” Lâm Phong cười cười.

“ Ngươi… mặc kệ ngươi , dù sao ta cũng cần phải tham ngộ tiếp ” Tên đệ tử kia bị đạp trúng chỗ đau thì nhảy lên, tức giận nhìn Lâm Phong một cái rồi cũng không quan tâm đến Lâm Phong, tiếp tục chăm chú tham ngộ công pháp.

Lâm Phong cười cười, vỗ bả vai hắn “ Đa tạ nhắc nhở”, sau đó rải bước tiến đến khu võ kỹ.

“ Kẻ này thật kỳ lạ “

Người kia giật mình một cái, lẩm bẩm một tiếng.

Lâm Phong tiến đến khu võ kỹ, tương tự lúc trước, hắn đều nhìn qua một lượt những võ kỷ ở đây.

Vân Kiếm Tông tên nghe có chữ kiếm nhưng thực chất võ kỹ muôn hình vạn trạng, không chỉ có kiếm kỹ mà còn có rất nhiều loại võ kỹ khác nhau như Đao kỹ, thương pháp, quyền pháp, thân pháp, vv.

Lâm Phong có ý định lựa chọn một bộ thân pháp cùng một võ kỹ chủ công gia tăng lực chiến đấu, Lâm Phong võ kỹ bây giờ chỉ có Bá Quyền cùng với Thập Nhị Kiếm Chiêu, mặc dù hai võ kỹ này không tệ nhưng Lâm Phong vẫn cảm thấy quá ít, hơn nữa Bá Quyền thực chất cũng không thể gọi là võ kỹ, gọi là chiêu thức thì đúng hơn.

Lâm Phong đang phân vân giữa hai võ kỹ, một loại là chưởng pháp, tên là Bài Vân Chưởng, võ kỹ Huyền Cấp Hạ phẩm, cái còn lại tên là Pháo Sơn Quyền, võ kỹ Hoàng Cấp Thượng Phẩm, Lâm Phong sau một hồi suy nghĩ quyết định lựa chọn võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm Bài Vân Chưởng, lí do không cần phải nói, uy lực của võ kỹ Huyền cấp hơn hẳn võ kỹ Hoàng Cấp, thứ hai đó chính là Lâm Phong cũng đang thiếu khuyết về chưởng pháp.

Còn về thân pháp, Lâm Phong sau khi nhìn qua một lượt, hắn quyết định chọn một bộ tên là Phi Dật Bộ, Hoàng Cấp Thượng Phẩm, đã là thân pháp cao nhất ở tầng này.

Thực ra tầng một này võ kỹ huyền cấp chỉ có lác đác vài bộ, tại tầng này có rất ít người chọn những võ kỹ này, ở đây đa số đều chọn lựa võ kỹ Hoàng cấp, còn nếu muốn chọn võ kỹ Huyền Cấp, lên tầng hai không phải thơm hơn sao, vậy mới nói, thiên phú cách biệt, suy nghĩ cũng khác nhau.

Lâm Phong sau khi chọn lựa hai bộ võ kỹ thì không tiếp tục chọn nữa, đệ tử mới chỉ có thể mượn về tối đa ba bộ võ kỹ Huyền giai Hạ Phẩm trở xuống, Lâm Phong quyết định lên tầng hai sau đó lựa chọn tiếp.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Tam Giới * sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.