Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nửa bước võ vương

Tiểu thuyết gốc · 2043 chữ

Lâm Phong không buông tha, hắn tiến đến , một tay xách Lâm Thiếu Thành như xách gà.

" Lâm Phong, dừng tay cho ta "

Đại trưởng lão lúc này giận dữ quát, thân ảnh đã mau chóng lao về phía Lâm Phong, tốc độ nhanh khiến Nhị trưởng lão không kịp phản ứng.

" Khốn kiếp, Lâm Minh, ngươi muốn phá hỏng quy củ sao "

Đại trưởng lão khuôn mặt đầy âm trầm, lòng bàn tay khẽ động, một chưởng hướng Lâm Phong vỗ tới, nhằm ngăn chặn Lâm Phọng động thủ với Lâm Thiếu Thành.

Lâm Phong vẫn không thả tay, thấy đại trưởng lão tiến đến, hắn không lùi mà tiến, bàn tay nắm thành quyền hướng đối phương, quyền đầu nơi không gian đi qua, liên tục truyền đến nứt vỡ, đây là một quyền mạnh nhất hiện tại của hắn, Bá Thể Quyền, võ học ghi chép trong Thôn Thiên Bá Thể Quyết.

Ầm ầm ầm, Lâm Phong chỉ thấy cánh tay chuyền đến cảm giác đau nhói, cơ thể chịu cự lực trùng kích, tuy nhiên rất nhanh nhờ Bất tử bì triệt tiêu gần hết, nhưng cũng lùi lại phía sau vài bước, thuận tay thả Lâm Thiếu Thành ra ngoài.

" Thật mạnh, hắn chí ít dùng hơn bốn thành lực lượng "

Lâm Phong lẩm bẩm.

Mọi người hít một ngụm khí lạnh, khó mà tin, Lâm Phong vậy mà đỡ được một chưởng của đại trưởng lão tu vi võ sư bát trọng, mặc dù đại trưởng lão không dùng toàn lực nhưng như thế cũng quá bất khả tư nghị. Đại trưởng lão trong lòng lúc này cũng vô cùng khiếp sợ, chưởng vừa rồi hắn đã cố ý ra tay với mục đích độc ác nhằm đả thương Lâm Phong nhưng không ngờ bị hắn đỡ được.

Đại trưởng lão vội xem xét thương thế Lâm Thiếu Thành, xương cốt gãy vài đoạn, đan điền tổn thương nghiêm trọng.

Hắn giận giữ gầm thét " Súc sinh, ngươi ra tay nặng như vậy, Thiếu Thành và ngươi là người cùng tộc a "

Lâm Phong âm thanh bình thản " Đồng tộc ? Hắn muốn phế ta, còn dùng ám khí đánh lén, là vi phạm quy định, ta không trực tiếp phế bỏ đan điền hắn là đã nhẹ tay "

" Hừ, mồm mép lợi hại, ra tay với đồng tộc ác độc, ta thân là đại trưởng lão, hôm nay phải trừng trị ngươi "

Hăn quát lạnh một tiếng, một chưởng hướng Lâm Phong vỗ tới, lần này hắn sử dụng chí ít bảy thành lực lượng, một chiêu này hắn quyết định phế đi Lâm Phong, hắn thấy Lâm Phong thiên phú quá yêu nghiệt, quyết trừ đi hậu họa.

" Lâm Minh, ngươi dám "

Nhị trưởng lão lúc này cũng đã xông tới, một chưởng đối chọi ngăn trước người Lâm Phong.

Ầm ầm, hai chưởng va chạm, kình khí khuếch tán, người lui lại là nhị trưởng lão, hắn khí huyết nhộn nhạo, há miệng phun ra một ngụm máu.

" Nhị bá, ngươi không sao chứ " Lâm Phong đỡ hắn, thấp giọng hỏi han, hắn lạnh lùng nhìn về phía đại trưởng lão Lâm Minh.

" Lâm Minh, ngươi đã đột phá võ sư cửu trọng "

Nhị trưởng lão ngữ khí có chút không thể tin.

Tất cả mọi người cũng thật bất ngờ, đại trưởng lão tu vi vốn dĩ là võ sư bát trọng, là đệ tam cao thủ sau gia chủ và thái thượng trưởng lão, nhưng không ngờ bây giờ đã là võ sư cửu trọng, thực lực ngang bằng thái thượng trưởng lão.

" Ha ha, nhị trưởng lão, ngươi không ngờ đúng không, ta đã đi trước ngươi một bước, bây giờ ở Lâm gia, lấy ta độc tôn "

Đại trưởng lão điên cuồng cười vang.

" Hừ, hay cho Lâm gia lấy ta độc tôn, ngươi còn coi ta và gia chủ ra gì không "

Thái thượng trưởng lão lúc này hừ lạnh một tiếng, hắn đã xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, nhằm đảm bảo hạt giống hi vọng của Lâm gia.

" Thái thượng trưởng lão, đối với ngài ta không có ý đó, ngài xem, tên điên Lâm Hành Thiên kia bế quan không quan tâm gì đến gia tộc, không rõ sống chết, bao năm nay là một mình ta gánh vác gia tộc, hắn đã không còn với chức vị gia chủ nữa "

" Ta và các trưởng lão đã bàn luận phế truất hắn và đưa ta lên thay thế, khi trước ta tu vi chưa đủ lên không dám đảm nhiệm, nhưng giờ đã khác, thái thượng trưởng lão, ta tôn trọng quyết định của ngài, ngài xem, bây giờ ngoài ta còn có ai có đủ năng lực gánh vác Lâm gia "

Đại trưởng lão nghĩa chính ngôn từ nói, các trưởng lão trong miệng hắn đều thuộc về phe phái của hắn , chiếm một nửa trong số các trưởng lão của Lâm gia.

Thái thượng trưởng lão khuôn mặt lạnh lùng.

" Việc này không nóng vội, trước đợi gia chủ xuất quan rồi bàn tiếp, ta biết hắn làm như vậy cũng là vì gia tộc "

" Tạm thời bỏ qua chuyện này, nhưng đại trưởng lão, ngươi hãy giải thích cho ta, ban nãy vì sao ngươi lại có ý định ra tay làm hại Lâm Phong, hắn là ngươi người đồng tộc, là hi vọng của Lâm gia "

Đại trưởng lão mặt âm trầm " Lâm Phong ra tay độc ác, nhằm sát hại Thiếu Thành, ta nghĩ ngờ hắn tu luyện ma công, giữ lại ắt gây lại hậu hoạn "

Mọi người không thể bội phục da mặt của hắn, ngay lập tức đã chụp mũ phỉ báng Lâm Phong.

Nhị trưởng lão cười to " Ngươi tên vô sỉ này, vậy mà cũng nói được ra lời như vậy, ta xem ngươi thèm muốn chức vị gia chủ đã lâu, sợ hãi thiên phú của Phong nhi, muốn diệt trừ hắn thì đúng hơn "

Đại trưởng lão khuôn mặt thản nhiên, nhìn về phía thái thượng trưởng lão " Thái thượng trưởng lão, ta cho ngài một cơ hội cuối cùng, đứng về phía ta, ta đảm bảo sẽ dẫn dắt Lâm gia đi về phía huy hoàng "

Thái thượng trưởng lão giận quá hóa cười " Nực cười, ngươi dám uy hiếp ta, ngươi nghĩ mới bước vào võ sư cửu trọng thì muốn làm gì thì làm, ngươi bây giờ hối hận còn kịp, nếu không ta và các trưởng lão sẽ tước đoạt chức vị của ngươi "

" Hừ, ngoan linh mất khôn, đã ngươi không biết điều vậy đừng trách ta "

" Tiền bối, đã đến lúc ngài xuất hiện "

Đại trưởng lão thanh âm cung kính nói.

" Khặc khặc, cuối cùng cũng được ăn no rồi, Lâm Minh, ngươi làm lão phu chờ đợi như vậy, đáng tội gì "

Đột nhiên trong đám trưởng lão phía sau đi ra một lão giả, hắn khuôn mặt gầy còm, hai con ngươi lờ mờ trắng đục trông vô cùng đáng sợ.

Hắn liếm liếm môi, nhìn các đệ tử cùng trưởng lão Lâm gia với ánh mắt thèm thuồng.

" Ngươi là ai, vì sao xuất hiện tại Lâm gia ta "

Thái thượng trưởng lão khuôn mặt già tràn đầy cảnh giác, hắn có thể cảm giác kẻ này rất nguy hiểm "

" Kiệt kiệt, sắp chết đến nơi hỏi nhiều như vậy làm gì, dù sao tất cả các ngươi rồi cũng sẽ trở thành mỹ vị, linh hồn bị ta gặm nhấm "

" Linh hồn ? Tà hồn điện, ngươi là người tà hồn điện " Một vị trưởng lão khiếp sợ nói.

Mọi người đều giật mình, Tà hồn điện là thế lực công địch của cả đại lục, việc án bất tận, chuyên đi săn giết các võ giả kể cả thường dân, cắn nuốt linh hồn của bọn họ, là thứ người người kêu đánh.

Hơn trăm năm trước bị nhiều thế lực lớn vây công, giết chết vô số nhưng vẫn còn rất nhiều kẻ ẩn núp, rất khó tìm ra, không ngờ bây giờ tại Lâm gia lại xuất hiện, điều này chứng tỏ bọn chúng đã ngóc đầu trở lại, tiếp tục săn giết võ giả.

" Lâm Minh, ngươi điên rồi, dám cấu kết với Tà hồn điện, ngươi nhất định sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục "

Các trưởng lão mở miệng gào thét, ngay cả các trưởng lão về phe đại trưởng lão cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, cảm thấy có chút hối hận.

" Lâm Minh, ngươi điên rồi sao, như vậy sẽ đẩy Lâm gia vào chỗ chết "

Một trưởng lão chất vấn, hắn là ngũ trưởng lão Lâm Anh, lúc đầu ủng hộ đại trưởng lão, nhưng bây giờ hắn lại vô cùng phẫn nộ.

" Hừ, các ngươi ồn ào cái gì, chỉ cần tiền bối giết hết đám người đối nghịch, Lâm gia sẽ lại đi vào quỹ đạo của nó "

Đại trưởng lão hừ lạnh nói.

" Các trưởng lão, cùng ta chống địch, kẻ này rất quỷ dị "

Thái thượng trưởng lão quát to.

" Muộn rồi, kiệt kiệt, hãy ngoan ngoãn để ta hấp thu đi "

Lão giả có khuôn mặt gầy còm cười quái dị, thân ảnh nhanh chóng biến mất, ngay lập tức đã xuất hiện trước người mộtđệ tử, người kia muốn phản kháng nhưng hắn cảm giác toàn thân nổi da gà, bàn tay của lão giả đã móc trúng ngực hắn, xung quanh cánh tay của lão có từng trận khói đen, một sợi xiềng xích từ làn khói tuôn ra, nhanh chóng rút hồn phách của đệ tử này, hắn mở miệng hít một cái, sau đó liếm liếm môi " Chậc, chậc, vẫn chưa đủ ", hắn buông tay, tên đệ tử gục xuống, hai mắt trắng ra.

Một màn quỷ dị này làm cho các đệ tử xung quanh vô cùng khiếp sợ, mặt trắng bệch.

Lão giả cười lên một tiếng quái dị, nhanh chóng di chuyển, hắn như lao vào bầy dê, các đệ tử đều bị hắn lần lượt rút hết hồn phách, thậm chí có một trưởng lão đã trúng hắn độc thủ, các trưởng lão khác vừa sợ vừa giận nhưng không thể làm gì, tốc độ của lão giả quá quỷ dị, mọi người chỉ thấy một làn khói đen lướt qua, những nơi làn khói dừng lại là lại có một đệ tử ngã xuống.

" Chết tiệt ngươi dám "

Thái thượng trưởng lão gầm thét, hắn là người đầu tiên bắt kịp lão giả, lòng bàn tay chân khí hội tụ, một chưởng mạnh mẽ đánh tới.

Nhưng rất nhanh hắn đã đánh hụt, bị lao vào làn khói đen, sau vài giây một thân ảnh trực tiếp bay ra, phốc một tiếng, phun ra một ngụm máu.

" Nửa bước võ vương " Thái thượng trưởng lão hoảng sợ nói.

" Kiệt kiệt, trước tiên giải quyết ngươi "

Làn khói lao về phía thái thượng trưởng lão.

" Yểm trợ đại trưởng lão "

Các trưởng lão khác nhân cơ hội này tập hợp, đồng loạt xông về phía lão giả.

Phanh phanh phanh, phốc, phốc.

Nhưng hiển nhiên tất cả đều không phải đối thủ của lão giả, rất nhanh đã bị đẩy lùi về sau, có người khéo miệng tràn máu.

" Chết đi cho ta " Lão giả hú lên.

Nhưng rất nhanh hắn cảm giác có nguy hiểm ở phía sau, thân ảnh nhanh chóng biến mất tại chỗ, chỉ để lại một làn khói.

Phanh, một thân ảnh với nắm đấm mạnh mẽ giáng xuống, khiến cho nền đất vỡ vụn, ngay nơi vừa nãy lão giả đứng lại, có thể tưởng tượng một kích kia đã có thực lực của võ sư cảnh giới.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Tam Giới * sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.