Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2684 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 23

Team Just T

Sau trận chiến giữa lũ Orc và các người chơi kéo dài suốt nửa ngày trời.

“Rút lui thôi!”

“Hôm nay dừng ở đây là được rồi!”

Các người chơi rời khỏi tiền tuyến từ người một và bắt đầu nghỉ ngơi.

Rồi các người chơi đã nghỉ ngơi bắt đầu tụ họp lại.

“Hey, đằng đó. Mấy người trông thật thảm hại. Chắc mấy người đánh giá hơi cao năng lực bản thân chứ gì.”

“Trông tụi bây cũng có khác gì tụi tao đâu.”

“Sao tụi mày không ở phía sau rồi trông đồ cho tụi tao chứ?”

“Uh? Cái gì? Mày có muốn tao chôn xác mày sau khi tụi mày có biến không?”

“Đằng đó ngậm mõm lại giùm.”

“Tập trung mà nghỉ ngơi khi tụi mày còn có thể đi!”

Mặc dù họ là đối thủ, chẳng có lý do gì phải ở một mình và để lộ sơ hở cho lũ Orc tấn công.

Chỉ thông minh hơn nhiều khi hợp nhóm lại lúc phải nghỉ ngơi.

Đương nhiên, những người này tập trung lại nói chuyện và trao đổi thông tin.

“Lũ Orc đang bắt đầu di chuyển theo một cách có tổ chức hơn.”

“Lúc đầu, chỉ một hoặc hai con trong số chúng di chuyển cùng một lúc. Nhưng giờ, là 3 đến 4 con di chuyển thành một nhóm.”

“Tổ đội của tụi này đã thấy một nhóm trên 10 con.”

Các người chơi trao đổi các mẫu thông tin, thứ giống như các mảnh ghép trong câu đố, dần dần hình thành các bức tranh toàn cảnh tình hình hiện tại của họ.

“Có ai thấy bất kỳ người nào từ Guild Sư Tử không?”

“Tao đã thấy chúng tiến vào thuộc địa nhưng kể từ đó thì chẳng thấy chúng nữa.”

“Tao cũng không thấy.”

“Vậy, mày có nghĩ chúng đã bị quét sạch không?”

“Khả năng cao là vậy.”

Các bức tranh như thế không phải lúc nào cũng vui vẻ, đặc biệt là cái chết của những người đồng hành cùng.

Trái lại, chẳng ai sững sờ hay bối rối trước sự thật này.

‘Chẳng phải giờ đã có ít đối thủ cạnh tranh hơn rồi sao?’

‘Các vật phẩm của Guild Sư Tử chẳng phải tầm thường gì. Mình đoán giờ chúng sẽ thuộc về bất kỳ người nào nhặt được.’

‘Đây là lý do tại sao mình không thể có đủ từ một hầm ngục hạng A.’

Thay vào đó, hầu hết họ đều cảm thấy vui mừng trong thâm tâm. Họ xem cái chết của những người khác như là cơ hội.

Tuy nhiên, biểu cảm vui vẻ này lại chẳng kéo dài được lâu.

“Tụi mày đã thấy con Orc Vô Địch chưa?”

“Sao mày lại đột ngột nhắc đến thứ đó?”

“Có thể chỉ là lời đồn, nhưng có vẻ như đã có 1 tổ đội chạm trán với con Orc Vô Địch.”

“Cái gì?!”

“Tao nghe rằng có vài người đã thấy con Orc Vô Địch trở thành thuộc địa trong khi dính đầy vết thương.”

Tâm trạng trở thành lạnh người khi họ nghe rằng đã có một tổ đội tấn công và đả thương được con Orc Vô Địch.

‘Mình cũng ngờ rằng sẽ có người tấn công nó thôi, nhưng đâu ngờ là chúng lại hành động nhanh đến vậy…’

‘Liệu mình có nên hành động sớm hơn so với kế hoạch không?’

Trong tình hình mà các thành tựu và phần thưởng từ việc săn con Orc Vô Địch đều ở đẳng cấp huyền thoại, mọi người đều có kế hoạch riêng cho mình về cách giết con Orc Vô Địch.

‘Liệu chúng ta có nên lập một thỏa thuận không?’

‘Nhưng nếu chúng ta lập thỏa thuận ở đây thì sẽ có nhiều người để ý đến chúng ta…’

Một vài Guild đã đồng ý làm việc cùng nhau để xử lý con Orc Vô Địch. Dưới tình hình này, chẳng người chơi nào chịu đơn giản để cho người khác chiếm lấy con Orc Vô Địch từ họ.

Tuy nhiên, Kim Woo-jin, nguồn gốc của lời đồn đó, vẫn giữ yên lặng.

Cậu chẳng thề chú ý đến bầu không khí đã thay đổi.

‘Mọi chuyện vẫn như dự tính.’

Đây là lý do tại sao Kim Woo-jin lan truyền lời đồn đó.

Thật sự, Kim Woo-jin bắt nguồn cho các lời đồn.

Cậu bắt đầu đồn thôi rằng đã có nhóm cố thử tiêu diệt con Orc Vô Địch.

‘Các trận chiến thậm chí còn khốc liệt hơn nữa vào ngày mai.’

Bằng cách lan truyền những lời đồn như thế, cậu dự định khiến cho các người chơi khác chiến đấu ngoan cường hơn.

‘Nhờ đó chúng sẽ lại tạo ra một sơ hở nữa.’

Cậu muốn tạo ra thêm một cơ hội khác để săn con Orc Vô Địch.

‘Đây là cơ hội duy nhất.’

Cậu không hề lo lắng.

Chẳng có lý do gì để nghi ngờ hay lo lắng.

‘Nhưng có nhiều người chơi chết hơn mình nghĩ.’

Thay vào đó, thứ phiền lòng Kim Woo-jin trong lúc này là một số lượng đáng kể người chơi đã chết trong ngày đầu tiên.

Cậu không chắc chắn nhưng Kim Woo-jin ước lượng được có ít nhất 3 tổ đội đã bị quét sạch trong ngày hôm nay. Ngay cả khi xem xét đến thực tế rằng đây là hầm ngục hạng A+, nhưng kết quả như thế thì không thể ngờ đến được.

‘Tất cả các người chơi đến đây với khá nhiều đồ sơ cứu gồm có các loại Potion, nhưng số lượng thương vong vẫn cao… Điều này không chỉ là do lũ Orc.’

Thật sự. Dù thế nào, lũ quái vật không phải là nguyên nhân chính của tỷ lệ tử vong cao như thế này. ‘Đúng như mình đã đoán trước, có ai đó đang săn các người chơi.’

Kim Woo-jin chắc chắn có các thợ săn người đang săn các người chơi ngay tại đây.

‘Mình đã đoán đúng.’

Trong khi chắc chắn với các ý tưởng này, Kim Woo-jin nhắm mắt lại.

Cậu không hề thất vọng hay ghê tởm trước tình cảnh này rằng các người chơi đã giết hại lẫn nhau vì lợi ích cá nhân.

Cậu không hề quan tâm vì cậu cảm thấy thậm chí chẳng có chút hy vọng gì đối với các người chơi đó ở thâm tâm của cậu. Chẳng có lý do gì để cậu phải thất vọng cả.

‘Mình đoán mình cũng nên để ý đến chuyện đó trước khi nó trở nên phiền toái hơn.’

Kim Woo-jin nhắm mắt lại chỉ vì thấy hơi khó chịu.

Như thế, ngày thứ hai của hầm ngục, cuộc tấn công bắt đầu.

Một trận chiến khốc liệt hơn nổ ra xung quanh khu thuộc địa Orc so với ngày hôm qua.

“Mẹ nó, sao có nhiều quá vậy!”

“Nếu tao biết trước điều này sẽ xảy ra thì tao thà chiến đấu ở phía sau còn hơn…”

Trận chiến khốc liệt được gây ra bởi các người chơi dấn sâu hơn vào khu vực sâu hơn bên trong thuộc địa Orc, điều này dẫn đến một trận chiến khổng lồ.

Vì các người chơi tụ tập cùng nhau để tấn công. Lũ Orc mà họ đang chiến đấu cũng tụ tập lại với nhau. Đương nhiên, tình hình ngày càng trở nên hỗn loạn và căng thẳng vô cùng.

Keua!

“Tất cả bọn mày câm mồm lại và tập trung chiến đấu đi!”

Ở nhiều nơi, những đợt tấm máu là điều không thể tránh khỏi.

Do áp lực không ngừng tăng lên, con Orc Vô Địch đang nghỉ ngơi ở phần sâu nhất bên trong Thuộc Địa Orc, chẳng thể nào giữ được bình tĩnh nữa.

Kkrrrr!

Con Orc Vô Địch chuẩn bị đi ra chiến trường thêm một lần nữa.

Lần này, tuy nhiên, nó chẳng còn được bảo kê bởi cận vệ của nó nữa.

Hay chính xác hơn là cận vệ của nó chẳng dám theo nó nữa.

Đó là do sự thất bại của con Orc Vô Địch khi kiểm soát cơn giận của nó và tàn sát các thuộc cấp vào ngày hôm qua.

Kkrrrr!

Con Orc Vô Địch không thật sự quan tâm về chuyện đó.

Với nó, các thuộc cấp của nó chỉ là thứ trở ngại mà chẳng làm được gì nếu nó tạo áp lực lên chúng.

Sẽ tốt hơn nếu con Orc Vô Địch điên cuồng này không thấy một điều như thế xảy ra.

Nó xuất hiện như thể chẳng có gì trong hầm ngục này có thể ngăn cản con Orc Vô Địch điên cuồng này.

Krrr?

Cho đến khi Kim Woo-jin xuất hiện.

Krrr?

Khi Kim Woo-jin xuất hiện, phản ứng của con Orc Vô Địch là trộn lẫn giữa phẫn nộ và bối rối.

Ai có thể tin rằng một con thỏ dám cướp đi con mồi của con hổ lại dám một lần nữa xuất hiện trước mặt con hổ?

Cây rìu của Kim Woo-jin đánh thức sự hoang mang và lúng túng của con Orc Vô Địch.

Whirik!

Cây rìu bay về phía con Orc Vô Địch và nó theo phản xạ giơ tay lên để chặn cây rìu.

Puk!

Cây rìu cắt qua cánh tay của con Orc Vô Địch và găm chặt vào.

Độ sâu của vết thương khá đáng kể.

Vì vết thương đủ sâu, nó cho phép máu độc trên lưỡi rìu ngấm nhanh hơn vào trong cơ thể của con Orc Vô Địch.

Khoảnh khắc đó, đòn tấn công của Kim Woo-jin chứng minh được nó đủ hiệu quả để khiến cho con Orc Vô Địch lo lắng.

Kkrrrr!

Đột nhiên, con Orc Vô Địch lao đến Kim Woo-jin để giết cậu mà chẳng hề chần chừ.

“Huu!”

Kim Woo-jin, thay vì né tránh chiến đấu trực diện, lại lao về phía con Orc Vô Địch.

Kim Woo-jin cầm một cây mã tấu trong tay giống như con Orc Vô Địch và cả hai lưỡi dao sắp sửa va vào nhau.

Tuy nhiên, khoảnh khắc trước khi hai thanh kiếm va vào nhau, Kim Woo-jin hạ thấp cú vung thanh kiếm, né tránh thanh mã tấu của con Orc Vô Địch, và thay vào đó tạo ra một vết rạch trên đùi phải của con Orc Vô Địch.

Siig!

Lần này, mặc dù không chí mạng nhưng vết thương tương đối sâu.

Keuaaa!

Nó bùng phát cơn thịnh nộ của nó với toàn bộ sức mạnh.

Đó là khi…

Puk!

Puk!

Thật bất ngờ, những mũi tên bay đến và xuyên qua cơ thể của con Orc Vô Địch.

Con Orc Vô Địch ngạc nhiên nhìn xung quanh trong khi vô cùng bối rối!

Trong mắt con Orc Vô Địch, các Lính Xương bắn ra các mũi tên gần như chẳng thể thấy được.

Con Orc Vô Địch quay đầu về phía mà những mũi tên bay đến sau khi bùng nổ cơn tức giận.

Ngay lúc đó, nó định nghiền nát lũ Lính Xương thành cát bụi.

Puk!

Vậy mà một hòn đá liền bay trúng cơ thể nó.

Con Orc Vô Địch quay đầu nó lại hướng của hòn đá.

Kim Woo-jin đang ở đó.

Nhìn về phía con Orc Vô Địch như một con chó săn đã sẵn sàng cắn vào cổ của con Orc.

‘Ai cho phép mày nhìn đi chỗ khác.’

Con Orc Vô Địch đáng nhẽ không nên đưa tấm lưng của nó về phía một đối thủ như vậy.

Keuaaa!

Cuối cùng, con Orc Vô Địch tập trung nhìn về duy nhất một mình Kim Woo-jin.

‘Tao sẽ cắn xé mày từng chút từng chút một cho đến khi tao mệt thì thôi.’

Đây chỉ là phần khởi đầu của phần vui của cuộc săn của con chó săn.

Tất cả con người đều yếu về thể chất.

Mặc dù yếu ớt, nhưng con người cũng có một đặc điểm lợi thế.

Sức chịu đựng là sức mạnh của họ.

Trong một khoảng thời gian dài, loài người đã là những thợ săn thành công do sức chịu đựng siêu việt của họ khi so sánh với các loài động vật khác.

Đó không chỉ là chịu đựng về mặt thể chất mà cho phép họ chạy suốt hai giờ liền.

Sức chịu đựng tinh thần của con người cũng cực kỳ siêu việt khi so sánh với các loài động vật khác.

Mặc dù tình huống có trở nên phiền toái hay khó chịu đến mức nào thì loài người vẫn đủ khả năng kiên nhẫn chờ đợi cho đến đúng thời điểm.

Đặc tính này là một yếu tố quan trọng trong một cuộc săn.

Kim Woo-jin đã chứng minh rằng sự kiên nhẫn thật sự là điều tiên quyết trong trận chiến của cậu với con Orc Vô Địch.

‘Đã gần 10 phút trôi qua.’

Khoảng 10 phút kể từ khi trận chiến bắt đầu, và Kim Woo-jin tấn công con Orc Vô Địch không ngừng nghỉ trong suốt 10 phút qua mà chẳng hề nghỉ ngơi.

Kết quả là cơ thể của con Orc Vô Địch đầy những vết thương.

Theo như kế hoạch của cậu thì chẳng có một vết thương chí mạng nào.

Keu, ua, keua…

Thay vì vậy, con Orc Vô Địch dường như gặp rắc rối trong việc hô hấp, trông như thể nó sắp qua đời. Tình huống này là điều mà Kim Woo-jin thật sự nhắm đến.

‘Bản chất tự nhiên của con Orc Vô Địch quá rõ ràng.’

Trong tình huống mà cậu không thể tạo ra một vết thương chí mạng, Kim Woo-jin thay vì vậy sẽ cắn và xé từng miếng thay vì phải chiến đấu trực diện.

Piyunng!

Hơn nữa, Kim Woo-jin có một nhóm Xương bắt chuẩn xác những mũi tên tạo ra từ máu của cậu.

‘Thật đáng khi chắt chiu tiết kiệm máu.’

Những đợt tấn công liên tiếp của những mũi tên của con Lính Xương cũng như máu độc tích lũy dần trong cơ thể của con Orc Vô Địch chắc chắn gây ra một lượng sát thương đáng kể.

Keua, keua…

Bất kể vậy, con Orc Vô Địch vẫn không hề mất đi ý chí chiến đấu.

Chiến đấu đến chết và không bao giờ rút lui, đó là cách chiến đấu của con Orc Vô Địch.

Một người bỏ chạy trong một trận chiến sẽ không bao giờ có được danh hiệu ‘Vô Địch’ trong tên của người đó.

‘Đã đến lúc rồi.’

Đó là cách mà Kim Woo-jin có thể dự đoán được rằng con Orc Vô Địch sẽ cố vắt kiệt từng chút hơi sức cuối cùng của nó để tung ra đòn cuối cùng.

Keuaaaa!

Như cậu đã dự đoán, con Orc Vô Địch một lần nữa lao về phía con mồi của nó, cố giữ hơi thở không còn ổn định của nó lại.

Nó giẫm lên mặt đất một cách mạnh mẽ, ngay lập tức rút ngắn khoảng cách giữa mục tiêu, rồi vung cây mã tấu xuống.

Kwaaakk!

Cây mã tấu chém thẳng xuống đất.

Krrr!

Cùng lúc đó, gương mặt của con Orc Vô Địch co giật.

Vì nó đã ép buộc sử dụng tất cả các sức lực còn sót lại vào đòn tấn công đó dù cho tình trạng thảm hại của nó, điều đó ảnh hưởng đến thắt lưng của nó.

Puk!

Rồi Kim Woo-jin liền đâm vào thắt lưng phải của con Orc Vô Địch bằng con dao của cậu.

Kaaa!

Con Orc Vô Địch bước lùi lại trong đau đớn.

Đó là lần đầu tiên con Orc Vô Địch buông tay ra khỏi món vũ khí của nó.

Sreung!

Cuối cùng, khoảnh khắc khi Kim Woo-jin có được món vũ khí có thể gây ra đòn chí mạng đối với con Orc Vô Địch đã đến.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.