Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2086 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 45

Team Just T

Phương pháp săn của Kim Woo-jin là một cảnh tượng khá ấn tượng để chứng kiến cho những ai chưa bao giờ thấy phương pháp đó trước kia. Quan sát những con Lính Xương thôi cũng là điều rất mới lạ.

“Hey chiến đấu tốt đấy chứ. Mấy đứa đó được gọi là gì? Xương à?”

Những tình huống chiến đấu thường rất phức tạp, ngay cả những người chơi được xem là tài giỏi cũng không thể đảm bảo được là họ có thể chiến thắng.

“Những con Xương này khá dễ thương đấy, nó được 30 điểm. Cậu là chủ nhân thì nên nỗ lực nhiều hơn đấy.”

Lee Jin-ah đang tận hưởng khung cảnh khi anh quan sát con Lính Xương chiến đấu.

“Huh?”

Biểu cảm của Lee Jin-ah thay đổi khi tác dụng của Kẻ Thống Trị Chiến Trường chồng chéo lên tác dụng của Xương Đen.

[Lính Xương đã giết 10 mạng. Tất cả chỉ số tăng lên 30% do tác dụng của Kẻ Thống Trị Chiến Trường.]

“Haha, chúng chiến đấu cũng giỏi!”

Con Lính Xương tiếp tục săn những con Kobold theo cách thức không thể ngăn cản được và Lee Jin-ah dần dần trở nên im lặng hơn khi anh chứng kiến cảnh tượng đó.

[Lính Xương đã giết 15 mạng. Tất cả chỉ số tăng lên 45% do tác dụng của Kẻ Thống Trị Chiến Trường.]

“...Chúng chiến đấu thật sự giỏi.”

Dần dần, khi những tác dụng nổi trội của Kẻ Thống Trị Chiến Trường được hé lộ rõ ra trước mắt anh, Lee Jin-ah cuối cùng cũng phát hiện ra đó không còn là một trò đùa như anh phỏng đoán nữa.

‘Đúng như Se-chan nói. Tên này thật bất thường.’

Càng đánh giá, quan sát Kim Woo-jin bao nhiêu thì Lee Jin-ah càng thấy khó khăn hơn trong việc kiềm chế cơn rùng mình đang chạy dọc khắp sống lưng anh bấy nhiêu.

‘Không, đây không phải bất thường, ngay cả khi chỉ mới có 5 con như vậy…’

Bạn không cần phải là một thiên tài để nhận ra hàm ý trong việc số lượng những con Lính Xương của Kim Woo-jin cứ tăng lên từng con một. Và ngay trước mắt anh, Lee Jin-ah quan sát quân đội của Kim Woo-jin đang dần tăng lên.

[Bạn đã triệu hồi một con Xương]

Khi số lượng của chúng tăng lên, những con Lính Xương cũng trở nên càng trở nên mạnh mẽ hơn khi chúng giết được càng nhiều. Giờ chúng đã có đủ khả năng đến chống lại những con Kobold Chiến Binh thông thường, những con Trinh Thám giờ không còn đủ sức gây khó dễ cho chúng nữa.

Chẳng mấy chốc số lượng những con Lính Xương dưới quyền kiểm soát của Kim Woo-jin đạt con số 9. Lee Jin-ah thấy bản thân anh không thể nào đánh giá chúng thêm được nữa.

‘Chai rượu vang của Se-chan thật đáng giá.’

Lee Jin-ah thấy rằng anh buộc phải thừa nhận khả năng của Kim Woo-jin trong việc thách thức những hầm ngục là vô đối với những người chơi hiện tại.

“Tuyệt vời, dường như tôi không cần phải kiểm tra cậu thêm nữa rồi.”

Kim Woo-jin nhìn anh ta và biết rằng cậu đã thể hiện đủ để chứng minh bản thân. Quay sang Lee Jin-ah, cậu hỏi để xác nhận.

“Như vậy là đủ điểm để vượt qua bài kiểm tra chưa?”

“Rồi, tôi sẽ ra ngoài và nói với Se-chan về kỹ năng của cậu.”

Lee Jin-ah gật đầu nhẹ khi anh trả lời câu hỏi đó.

“Cậu thật sự rất xứng đáng với những gì đã đầu tư. Dĩ nhiên, nếu cậu thể hiện thêm chút chân thành thì tôi sẽ nói thêm vài lời cho cậu.”

Khi anh nói điều này, Lee Jin-ah thực hiện cử chỉ cọ xát ngón tay trỏ và ngón cái lại với nhau.

“Được thôi.”

Kim Woo-jin trả lời đơn giản với những lời như thế.

“Eh? Được thôi là sao?”

Khi Lee Jin-ah cố gắng suy ngẫm ý nghĩa đằng sau những lời đó, thì những con Lính Xương tung ra đòn tấn công.

Bùm!

Những con Lính Xương đã được buff (tăng sức mạnh) với hiệu ứng chồng chất từ Xương Đen và Kẻ Thống Trị Chiến Trường, đột nhiên thể hiện sự thù địch với Lee Jin-ah, đang bao vây anh ta.

“Này, những cậu nhóc Xương sao tự nhiên không còn dễ thương nữa vậy.”

“‘Nếu cậu van xin tôi, và thể hiện lòng trung thành của cậu với tôi suốt quãng đời còn lại thì tôi sẽ giúp cậu’ chẳng phải đó là những gì anh đã nói sao?”

“Huh?”

“Tôi nên lạy lục và gọi anh là anh trai, đúng không?”

Khi anh nghe những lời nói của Kim Woo-jin, gương mặt Lee Jin-ah trông như thể ai đó vừa đạp lên phần mộ của anh ta vậy.

“Haha, sao cậu lại nhớ mấy chuyện trong quá khứ cơ chứ? Đó chỉ là đùa, đùa thôi mà!”

Với những lời đó Lee Jin-ah bước tới Kim Woo-jin với chấp lại vào nhau.

“Em trai của tôi ơi, nếu tôi có làm cậu tổn thương thì cho tôi xin lỗi.”

Anh ta cúi thấp đầu về phía Kim Woo-jin, hai tay vươn ra như thể đang cầu xin sự tha thứ. Đó rõ ràng là một lời xin lỗi.

Bùm!

Đột nhiên Lee Jin-ah lao người về phía Kim Woo-jin với tốc độ đáng kể. Lực từ cú nhảy đó cũng rất khủng khiếp.

Khoảng cách giữa hai người họ được rút ngắn. Ban đầu, khoảng cách giữa họ là 3 mét, nhưng khi anh ta đang giả vờ xin lỗi, Lee Jin-ah đã bước được 1 mét về phía Kim Woo-jin. Nên khoảng cách giữa họ chỉ còn ít hơn 2 mét, một khoảng cách có thể khỏa lấp trong một bước.

Khi anh rút ngắn khoảng cách vốn đã rất ngắn, nắm đấm của Lee Jin-ah lao về phía mặt của Kim Woo-jin. Đó là đòn tấn công mà không thể nào ngờ đến được.

‘Xin lỗi nhưng anh mày phải cho chú tập bay với cú đấm này!’ Lee Jin-ah không hề có ý định giết Kim Woo-jin với cú đấm của mình. Nếu anh xoay sở để tung được một đấm chính xác thì sẽ ổn. Nhưng nếu không được thì sao?

Những con Lính Xương sẽ tấn công anh trước khi anh có cơ hội làm điều gì khác nên tốt hơn hết là nên đánh trước rồi bỏ chạy.

Kế hoạch này là minh chứng rõ ràng cho kinh nghiệm và khả năng đáng kể của Lee Jin-ah trong lúc chiến đấu.

Lựa chọn của anh là hoàn toàn chính xác.

Ngay cả khi đối thủ có là Kim Woo-jin, thì đây vẫn là hành động tốt nhất.

Shhh!

‘Huh?’

Kim Woo-jin né được cú đấm sắp trúng mặt cậu và tóm lấy nó, xoay và sử dụng lực để vật Lee Jin-ah xuống đất.

Bang!

Cơ thể của Lee Jin-ah đập mạnh xuống đất, nhưng anh không hề bị thương bởi nó khi anh đã phân tán lực từ cú va đập.

“Kuk!”

Dĩ nhiên anh vẫn bị thương một chút, nhưng không đủ để anh mất đi sự tập trung.

Shhh!

Kim Woo-jin tận dụng lợi thế trong khoảnh khắc mà cậu có được từ cú đập đó, nhắm thanh kiếm và chỉ thẳng vào mắt của Lee Jin-ah.

“Nếu cậu tính tra tấn tôi thì chẳng phải cậu nên bắt đầu việc này bằng một cú đâm sao?”

Kim Woo-jin không hề cố giết anh ta.

“Dĩ nhiên, ngay cả khi cậu có đâm mù mắt của tôi thì cậu cũng chẳng nghe được bất kỳ thứ gì mà cậu muốn đâu, miệng tôi coi vậy chứ khó cậy ra lắm.”

“Thế sao anh không đầu hàng đi?”

Đầu hàng, từ đó tạo nên một nụ cười trên mặt Lee Jin-ah.

“Thà chết chứ không đầu hàng.”

Nụ cười trên mặt Lee Jin-ah cực kỳ nghiệt ngã.

“Dĩ nhiên, cậu muốn thử cũng được. Cho mỗi sự thật mà cậu moi ra từ miệng của tôi, tôi cho cậu 100 điểm. Thế nào hả? Cậu sẽ khựi móng tay của tôi ra? Hay là cắt ngón tay của tôi?”

Lee Jin-ah thoải mái trò chuyện như thể anh ta không hề trong trạng thái nguy hiểm. Nhưng đây là điều mà Kim Woo-jin đã dự đoán được.

‘Đối với một gã mà cái đầu vẫn sẽ nói chuyện được sau khi cắt nó ra khỏi người thì rõ ràng sẽ chẳng sợ việc tra tấn.’

Tra tấn về thể xác sẽ không bao giờ hiệu quả với người đã nhận được Phước Lành của Dòng Sông Styx. Nhưng Kim Woo-jin dự tính sẽ đe dọa anh ta theo một cách khác.

“Okay, đầu tiên tôi sẽ lột đồ anh ra.”

“Haha, thông minh đấy, 10 điểm.”

“Rồi tiếp đến tôi đang nghĩ đến việc treo anh lên cây.”

“Oh khá sáng tạo. Tôi cho cậu 20 điểm.”

“Sau đó tôi sẽ để anh như vậy trong một ngày.”

“Cậu cũng có vài kinh nghiệm trong việc tra tấn à? Thêm 10 điểm nữa.”

“Và rồi tôi sẽ ăn trước mặt anh.”

“Cái-, cái gì?”

“Một phần bò chín vừa, rắc thêm tí muối đá, ăn kèm thêm khoai tây và bông cải luộc.”

“Việc đ-, việc đó thật”

“Dĩ nhiên, anh sẽ không có phần nào hết. Anh sẽ không được ăn gì ngày hôm sau, cả ngày kế tiếp, và ngày kế tiếp nữa…”

Lee Jin-ah ngắt lời cậu ta.

“Đợi-, đợi đã anh trai. Không, Bố! Bố ơi, đứa con trai ngu ngốc này đã sai rồi. Tôi chịu thua! Đầu hàng! Tôi đầu hàng!”

Đáp lại Kim Woo-jin cất kiếm đi và đứng lên.

“Haha! Cảm ơn bố! Con sẽ hiếu thảo với bố cho đến khi bố không còn nhìn thấy được nữa.”

Cùng lúc đó, Lee Jin-ah gom một nắm đất.

‘Mày thua rồi con trai à’

Ném đất vào mắt Kim Woo-jin, anh dự tính đánh lén vào khoảnh khắc đó.

Puuk!

Vào lúc đó, Kim Woo-jin, người mà anh đang cố làm cho không thể thấy gì nữa, tóm lấy Lee Jin-ah.

“Kuak!’

Lee Jin-ah hét lớn khi Kim Woo-jin nói với anh ta.

“Khi anh định dùng một kỹ thuật gì, nên anh phải chắc chắn rằng anh không thực hiện nó trước một bậc thầy.”

Tuk! Tuk!

Kim Woo-jin bình tĩnh phủi đất khỏi tay cậu. Trong khi Lee Jin-ah đang ho, hắt hơi và khạc nhổ khi anh cố phun hết đất ra khỏi miệng và mũi, đôi mắt đang nhắm lại của anh, chảy nước mắt.

“Khốn khiếp, lần này mình gặp một tên điên thật sự rồi. (Hắt xì!) Tôi vừa gặp một tên điên rồi. (Ho! Hắt xì!)”

Kim Woo-jin nhìn anh ta.

“Anh có 10 phút để chuẩn bị.”

“Cái gì?”

Lee Jin-ah nhìn cậu, không hiểu ý cậu vừa nói là gì.

“Anh đã hoàn thành việc đánh giá những kỹ năng của tôi, giờ đến lượt tôi đánh giá kỹ năng của anh.”

“Cái đéo gì vậy?”

“Thu hút bọn Kobold bằng cách dính máu của chúng lên người anh. Rồi đảm nhiệm vai trò Tanker (chống chịu) và mồi nhử đi. Lũ Lính Xương sẽ giết bọn Kobold.”

Khi anh nghe những lời đó, Lee Jin-ah chỉ muốn phàn nàn.

“Vậy là cậu muốn tôi làm con lừa cho cậu và đóng vai mồi nhử à?”

Bùm!

Những con Lính Xương đang bao vây anh ta bước tới một bước và chĩa vũ khí của chúng về phía anh, siết chặt vòng vây lại.

Kim Woo-jin đứng bên ngoài vòng vây đó nhìn xuống Lee Jin-ah và hỏi.

“Vậy là anh không muốn làm việc đó à?”

Khi Kim Woo-jin nói những lời đó, đôi mắt cậu trở nên cực kỳ khát máu và tràn đầy sát khí. Chỉ khi đó Lee Jin-ah mới thật sự hiểu.

‘Gã này thật sự điên rồi sao, trời ơi?’

Anh ta thật sự đã bị bắt bởi một con quái vật điên loạn như thế. Nên anh phải nhanh chóng trả lời,

“Không, không! Tôi yêu thích việc làm Tanker mà. Tanker phải vừa to vừa mạnh đúng không nè.”

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.