Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2714 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 52

Team Just T

“Huff, Huff…”

Trên một chiến trường đầy những mảnh xác vỡ của lũ Kobold, một người đàn ông đang đứng thở hổn hẻn.

Chỉ cần nhìn vào biểu cảm trên gương mặt anh ta thì người ta có thể nói rằng anh chàng này chỉ muốn nằm xuống và nghỉ ngơi.

Chàng trai, với đôi mắt tràn ngập trong tuyệt vọng nhìn sang một người khác cũng vừa mới hoàn thành xong trận chiến của cậu ta.

“Này, hết rồi nhá, hết rồi.”

Biểu cảm của anh ta thật thành thật và lịch sự khi anh tiếp tục nói.

“Giờ chúng ta có thể nghỉ ngơi được chưa?”

Như thường lệ, Kim Woo-jin không trả lời câu hỏi của Lee Jin-ah, thay vậy một con xương đi đến chỗ anh ta và lắc đầu của nó, như thể muốn nói,

‘Chưa, anh chưa thể nghỉ.’

Lee Jin-ah nhắm chặt mắt lại khi anh thấy điều này, bóng dáng của Kim Woo-jin hiện lên trong tâm trí anh.

‘Thằng chó chết này…’

Anh nhớ lại trận chiến vừa mới diễn ra. Trước đó, Lee Jin-ah tin rằng nếu không có những con Lính Xương, anh có thể đánh bại được Kim Woo-jin.

Đó không phải là sự tự tin không có căn cứ. Dù anh đã thua Kim Woo-jin một lần trước kia và anh thậm chí còn phải đầu hàng cậu ta, nhưng khi đó anh không hề chiến đấu vì mạng sống.

‘Tên khốn nạn Quái Vật Điên Loạn.’

Tuy nhiên trận chiến mà anh vừa chứng kiến khiến anh phải suy nghĩ lại.

‘Sao mà việc này còn gì công bằng với phần còn lại như mình chứ? Gã này giống như một con quái vật trở về từ tương lai hay đại loại vậy. Sao mà một người thậm chí còn chưa đạt đến cấp độ 30 lại mạnh dữ vậy?’

Cậu ta cực kỳ hiệu quả. Khi chiến đấu, nguồn năng lượng dùng trong quá trình cố làm bị thương đối thủ của cậu là cực kỳ lớn. Tuy nhiên, dường như Kim Woo-jin không hề cảm thấy bất kỳ sự căng thẳng hay kiệt sức nào.

Điều này chỉ khả thi vì Kim Woo-jin quan sát toàn bộ cuộc chiến và cả chiến trường. Khi cậu chiến đấu, cậu không chỉ nhìn vào thứ đang ở trước mặt cậu như một trò chơi RPG, thay vậy cậu quan sát toàn bộ cuộc chiến như thể cậu đang chơi một trò chơi giả lập chiến thuật và đưa ra những quyết định sau khi xem xét hướng đi tốt nhất.

‘Mình phải học cách chiến đấu giống như thế…’

Với Lee Jin-ah, anh ta không chỉ quan sát trong sự ngạc nhiên, mà thay vì vậy anh quan sát để học hỏi.

Đây là lý do thật sự cho việc Kim Woo-jin muốn kiểm tra và chiến đấu cùng với Lee Jin-ah.

‘Đây là cách mà ‘Kẻ Bất Tử chiến đấu.’

Kim Woo-jin đã từng một lần học hỏi phong cách chiến đấu của Lee Jin-ah, và giờ chính Lee Jin-ah lại đang quan sát cậu, cậu sẽ đảm bảo rằng cậu sẽ chỉ dạy anh ta một cách hợp lý.

‘Anh ta sẽ phải thấu hiểu từng chút, từng chút một.’

Anh ta sẽ phải quan sát và học hỏi.

‘Chỉ một chút lâu nữa thôi anh phải biết cách sử dụng cách thức chiến đấu này.’

Nói cách khác, khả năng của Lee Jin-ah hiện tại vẫn chưa đạt tiêu chuẩn của Kim Woo-jin.

Đó là điều hiển nhiên. Hiện tại, lượng kinh nghiệm mà những người chơi có được chỉ dừng ở mức độ ít đến đáng thương khi so sánh với Kim Woo-jin người đã sống sót qua nhiều cuộc chiến trước khi cậu bị phản bội. Nếu có nhiều người mà có thể đáp ứng được tiêu chuẩn của Kim Woo-jin thì đó mới là điều kỳ lạ thật sự.

‘Nhưng mình có thể làm tốt với chừng này.’

Nhưng ngay bây giờ tình hình đã khác.

‘Johann Georg đã không còn là mối đe dọa nữa.’

Với Halo mà cậu sở hữu hiện tại, Kim Woo-jin chắc chắn. Ở mức độ mà cậu đang nhận được sự ngưỡng mộ của Sứ Giả của Địa Ngục, thì rất khó cho Johann Georg có thể đạt được đẳng cấp trong quá khứ của hắn.

Trong khi Kim Woo-jin không thể tác động nhiều đến hắn ta vào lúc hiện tại. Nhưng sự ngưỡng mộ của Halo mà thiếu đi thứ đó sẽ là một điểm chí tử cho sức phát triển của Johann Georg.

Tuy nhiên, sự vắng bóng Johann Georg đồng nghĩa với việc Guild Messiah sẽ thoải mái hơn, tự do hơn so với trong quá khứ.

‘Không có Johann Georg, tầm ảnh hưởng của Guild Messiah sau cuộc chiến với Nhật Bản vào năm 2025 sẽ lan rộng hơn và nhanh hơn so với quá khứ.’

Thực tế, Kim Woo-jin nhớ rằng khó khăn lớn nhất mà Guild Messiah gặp phải sau năm 2025 là Vua Undead.

Guild Messiah trở thành một ngọn đèn sáng chói soi đường cho tất cả những ai muốn thoát khỏi bóng tối của Vua Undead.

‘Với tốc độ đó chúng sẽ sớm bộc lộ dã tâm của chúng hơn nữa.’

Đó cũng có nghĩa là ngày mà Guild Messiah tháo lớp mặt nạ ra. Cũng có nghĩa là lượng thời gian mà Kim Woo-jin có trong cũng bị rút ngắn lại.

‘Lee Se-jun, mày sẽ phải cởi bỏ lớp mặt nạ khốn kiếp đó ra sớm hơn rồi.’

Ngày mà Kim Woo-jin và Lee Se-jin gặp nhau sẽ đến sớm thôi.

‘Đúng như những gì mình muốn.’

Kim Woo-jin thích thú trước tình hình hiện tại.

Cậu bắt đầu bước về phía trước.

“Kệ mẹ nó! Quẩy tới chết cũng được!”

Như thế, Lee Jin-ah theo sau cậu ta.

[Còn lại 24 giờ.]

Có một thông báo khi ngày thứ 5 bắt đầu.

[Cấp độ của bạn đã tăng.]

[Bạn đã đạt cấp độ 30. Không gian rương vật phẩm tăng lên 6.]

[Sứ Giả của Địa Ngục bị ấn tượng bởi sự phát triển của bạn. Không gian rương vật phẩm tăng lên 6.]

[Sứ Giả của Địa Ngục gửi một danh mục như một món quà.]

Cùng lúc đó, thông báo rằng Kim Woo-jin đã đạt cấp độ 30 cũng xuất hiện.

‘Cuộc săn ở tầng này đã sắp kết thúc.’

Kim Woo-jin nhìn xung quanh.

Hơn 29 cái xác và những con Lính Xương cùng với Lee Jin-ah đã kiệt sức có thể thấy được.

“Hoo! Hoo! Hoo!”

Biểu cảm của Lee Jin-ah tương tự như một bãi mìn. Khoảnh khắc bạn bước lên nó, thì nó sẽ nổ tung.

Bùm!

Con Lính Xương tiếp cận Lee Jin-ah người cũng quay về phía đó, biểu cảm hung dữ của anh ta chẳng thấy đâu nữa.

Khoảnh khắc đó, con Lính Xương mở miệng ra.

“Đến giờ ăn rồi.”

“Thế ta nên trải chiếu ở đâu đây?”

Lee Jin-ah mỉm cười rạng rỡ và bắt đầu tìm một nơi để họ ăn.

Trong khi đó, Kim Woo-jin kiểm tra trạng thái của cậu.

[Kim Woo-jin.]

- Cấp Độ: 30

- Halo: Sứ Giả của Địa Ngục

- Chỉ Số:

Máu (Sức Khỏe/Thể Chất): (92+123)

Sức Bền: (2+65)

Sức Mạnh Ma Thuật: (3+95)

- Thành Tựu: 18

- Điểm Bổ Sung: 3

Nếu người chơi khác nhìn vào trạng thái của cậu, thì họ sẽ tự hỏi họ có đang nhìn nhầm hay không.

‘Chừng này đáng lý là đủ để hoàn thành một hầm ngục cấp độ 50.’

Ít nhất, những chỉ số của Kim Woo-jin có thể sánh ngang với những người chơi trên cấp độ 40.

‘Nhưng như vậy vẫn chưa đủ.’

Tuy nhiên với Kim Woo-jin, chỉ số của cậu còn lâu mới đủ. Con mồi mà cậu đang định săn là thứ còn khủng khiếp hơn, quái vật hơn cả một con quái vật.

‘Okay, mình vẫn còn một chặng đường dài phải đi.’

Kim Woo-jin nhìn sang Lee Jin-ah người đang thoải mái ăn thanh chocolate trong khi bị vây quanh bởi những con xương.

“Huh?”

Lee Jin-ah bắt đầu lắc lắc thanh chocolate của anh trước một trong những con xương.

“Mày có muốn 1 miếng không? Huh? Nếu muốn thì lại đây và ăn.”

Dĩ nhiên Lee Jin-ah không nghĩ rằng con xương sẽ thật sự cố làm thế.

Bùm!

“Uh?”

Vào lúc đó, con xương, như một chú chó được huấn luyện, nhào đến tay của Lee Jin-ah và cắt nó.

“Ôi trời ơi! Nhìn này? Giờ nó đã chịu mở lòng với tôi rồi!”

Lee Jin-ah khá ngạc nhiên trước hành động đó, kéo tay lại và đặt thanh chocolate mà anh chỉ vừa mới bắt đầu ăn lên tay con xương. Rồi anh nói, giọng của anh ngập tràn trong cảm xúc.

“Kuh! Thấy chưa, cuối cùng thì ta đã có thể làm bạn với nhau rồi.”

Con Lính Xương ngay lập tức quay đi và đưa thanh chocolate cho Kim Woo-jin.

“Cái…?”

Kim Woo-jin tốn chút thời gian cởi chiếc Mặt Nạ của Tử Thần ra trước khi lấy thanh chocolate đó.

Lee Jin-ah hét về phía cậu ta.

“Cậu điều khiển nó nãy giờ đó hả?”

Đáp lại, Kim Woo-jin cắn một miếng chocolate.

“Kệ cậu, giờ ta sẽ phải làm gì?”

“Săn con Rắn Gai.”

Biểu cảm của Lee Jin-ah chuyển sang nghiêm túc.

“Chúng ta bắt đầu tầng hai vào ngày mai, đúng không?”

Thành thật mà nói thì Lee Jin-ah đã quá bận với việc săn quái vật đến mức mà anh còn chẳng có thời gian để lo lắng.

“Cậu đã sẵn sàng chưa?”

Nếu không có Kim Woo-jin, thì Oh Se-chan sẽ không bao giờ gửi Lee Jin-ah vào hầm ngục này ngay cả khi anh ta có van xin đi nữa. Với Lee Jin-ah, Kim Woo-jin thật sự là một chiếc phao cứu sinh.

Khi Lee Jin-ah hỏi câu đó, Kim Woo-jin đã bắt đầu sắp xếp lại thông tin mà cậu có về con Rắn Gai.

Con Rắn Gai là con rắn dài 30 mét được bao phủ bởi những cái gai dài nhọn, như một con nhím.

‘Sẽ không hề dễ dàng.’

Việc đó cực kỳ nguy hiểm.

‘Còn có độc nữa.’

Con Rắn Gai không chỉ sở hữu sức mạnh thể chất phi thường mà những cái gai của nó còn tẩm trong chất độc. Một chất cực độc mạnh đến mức ngay cả những người sở hữu khả năng kháng độc cũng không dám đảm bảo rằng họ sẽ không bị ảnh hưởng gì.

‘Và nếu nó bắn những cái gai thì đó sẽ là sự hủy diệt.’

Con rắn có khả năng bắn những cái gai ra khỏi cơ thể của nó khi nó cảm thấy bị đe dọa. Khả năng này cực kỳ khó để đối phó, nhưng bản thân con rắn cũng đã đủ nguy hiểm ngay cả khi không có khả năng đó.

‘Chừng này có thể là tất cả những gì mà người khác sẽ có thể tưởng tượng được về con quái vật đó.’

Dĩ nhiên tất cả những nhóm tham gia vào hầm ngục này đều có kế hoạch và phỏng đoán riêng của họ về những khả năng của con quái vật đó và cách để đối phó với chúng. Tuy nhiên vì nó chưa bao giờ được tiêu diệt thành công trước giờ, nên chẳng có kế hoạch chính xác nào về cách xử lý con quái vật đó.

“Theo ý kiến của tôi, con Rắn Gai có thể sẽ phát nổ như một quả lựu đạn và bắn những cái gai ra khắp nơi.”

Nếu ngay cả Lee Jin-ah còn có thể đưa ra ý tưởng này thì đương nhiên những người chơi khác cũng có thể chuẩn bị hợp lý.

Thực tế là chưa có người chơi nào từng thành công đánh bại con Rắn Gai, điều đó có nghĩa rằng sẽ có gì đó khó để đối phó.

“Có lẽ nó tỏa khí độc ra khỏi cơ thể nó.”

“Khí độc?”

“Điều đó có thể là lý do tại sao biệt danh của nó là con Rắn Tử Thần.”

Màn Sương Độc.

Đó là vũ khí thật sự của con Rắn Gai.

“Cơ thể của nó được bao phủ bởi những cái gai nhọn và mỗi cái gai được tẩm trong chất độc. Nên khi những cái gai bắn ra ngoài thì chất độc sẽ tỏa ra ngoài luôn.”

“Cũng đúng.”

“Vậy sẽ ra sao với thứ chất độc đó, nếu những cái gai biến mất?”

“Nhưng nếu chất độc chảy ra khỏi cơ thể của nó… thì nó có bị thương không?”

Lee Jin-ah trưng ra bộ mặt trầm ngâm.

“Đó là khí độc nên nó sẽ không cảm nhận được khí độc đó.”

Gương mặt của Lee Jin-ah thư giãn khi anh nghĩ về điều đó. Tuy nhiên Kim Woo-jin dừng chú ý đến anh ta.

‘Nhưng chừng này vẫn chưa đủ khó để là một hầm ngục hạng A+.’

Phần mà Kim Woo-jin suy nghĩ nhiều nhất, là con Rắn Gai vẫn chưa đủ để khiến hầm ngục có độ khó hạng A+.

Nếu săn một con Rắn Gai được xếp hạng ở A+, thì mỗi hầm ngục với nhiệm vụ tiêu diệt con Rắn Gai này sẽ là A+. Tuy nhiên có nhiều hầm ngục với nhiệm vụ săn Rắn Gai nhưng chỉ ở hạng B+.

Sức mạnh của một con Rắn Gai, bất kể bạn có ước lượng nó bằng cách nào thì cũng chỉ nhiều nhất là B+.

‘Chắc hẳn phải có một lý do khác.’

Điều này cũng có nghĩa là có một thứ gì đó khác khiến cho hầm ngục có hạng A+.

‘Nếu bạn không thể tìm thấy một vật phẩm huyền thoại trong một hầm ngục hạng A+ thì không phải vì nó không có, mà là vì bạn chưa tìm kiếm đủ kỹ.’

Trong mỗi hầm ngục hạng A+, nếu người ta tìm kiếm đủ kỹ thì sẽ có thể tìm thấy một vật phẩm hoặc kỹ năng huyền thoại mà đó chính là mục tiêu của Kim Woo-jin.

“Bây giờ, cũng tốt khi chỉ săn lũ quái vật.”

“Cái gì?”

Bíp!

Đột nhiên có một âm thanh lớn, tương tự như tiếng sáo có thể được nghe thấy từ đằng xa.

“Tín hiệu SOS?”

Lee Jin-ah quay đầu trong ngạc nhiên.

“Giờ à?”

Tất cả những người chơi sinh tồn đến ngày thứ 5 là những người ít nhất phải có một chút sức mạnh. Và sau khi Kim Woo-jin và Lee Jin-ah đã gần như hoàn thành hoàn toàn tầng này, thì thậm chí càng có ít lý do hơn để ai đó kích hoạt một tín hiệu cầu cứu.

“Chúng ta có bỏ sót con quái vật nào sao?”

Mặc dù không có nhiều khả năng cho việc đó nhưng điều đó không có nghĩa là bất khả thi.

“Đó không phải một yêu cầu giải cứu.”

“Huh?”

Đương nhiên, đó không phải là ai đó đang gọi sự cứu giúp.

“Đó là lời kêu gọi những người chơi hãy cùng hợp tác để săn con Rắn Gai ở tầng hai.”

Với điều này Lee Jin-ah chỉ biết cười.

“Chúng nghĩ chúng có thể đánh bại được con rắn đó à? Sự tự tin của chúng vượt xa cả tận trời mây rồi.”

Việc đó với anh thật nực cười khi họ nghĩ họ có thể đánh bại được con Rắn Gai mà chưa ai giết được nó trước kia, chỉ bằng cách đơn giản là cùng nhau hợp sức.

Tuy nhiên, Kim Woo-jin không hề cười.

“Anh đã nghỉ ngơi 4 ngày rồi, cũng đã đến lúc làm việc.”

“Như thế mà gọi là cho tôi nghỉ ngơi á?”

Chỉ khi đó Lee Jin-ah mới nhận ra rằng đây là tất cả những phần trong kế hoạch của Kim Woo-jin.

“Cậu định làm gì vậy?”

Kim Woo-jin lại ngó lơ anh ta.

‘Giờ mình chỉ cần kiểm tra danh mục.’

“Danh Mục.”

“Danh mục? Eh? Lại màu vàng nữa?!”

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.