Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1913 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 74

Team Just T

Có một điều mà Guild Messiah luôn bảo với các thành viên trong Guild.

“Đừng tin tưởng bất kỳ ai ngoài trừ thành viên trong Guild.”

Không tin tưởng bất kỳ người chơi nào ngoại trừ những người trong Guild.

“Càng nói nhiều thì càng thân thiết.”

Nếu ai đó mà bạn nói chuyện nhiều nhờ vả một ân huệ, thì rất khó để từ chối.

“Trong một hầm ngục. Tốt hơn hết nên tin tưởng một người đáng tin cậy hơn có thêm sự thù địch.”

Nhưng điều quan trọng nhất trong một hầm ngục là khả năng sinh tồn và giết chết quái vật của bạn.

Bản thân Kim Woo-jin đã chỉ dạy điều này cho các thành viên của Guild Messiah khi cậu còn là một phần của nó.

‘Kang Young-ji là một thành viên điển hình của Guild Messiah.’

Dĩ nhiên, Kim Woo-jin biết họ. Cậu không cần phải nói chuyện quá lâu với Kang Young-ji và đồng đội của cô để biết được họ là loại người như thế nào.

‘Những người chơi có thể trao đổi với quỷ dữ chỉ để hoàn thành một hầm ngục.’

Nhưng nếu bạn quá mạnh áp đảo, họ có thể chĩa mũi giáo của họ vào bạn thay vì lũ quái vật.

“Này, cậu định rời đi như thế sao? Cậu không có gì để nói à?”

Dĩ nhiên Lee Jin-ah sẽ không thật sự biết những điều này nên anh ta chỉ có thể hỏi thế.

Lee Jin-ah cũng biết rằng mục tiêu của họ trong hầm ngục này không chỉ để có được những chiếc sừng của con Cáo Sừng, mà còn trở thành ân nhân của Guild Messiah.

Nên, anh ta nghĩ rằng đây là một cơ hội tốt để có thêm sự ủng hộ.

Đáp lại câu hỏi của anh, Kim Woo-jin chỉ nói tóm gọn.

“Chẳng có lý do gì để phải làm như thế cả.”

Lee Jin-ah liền gật đầu.

“Cậu nói đúng. Đàn ông lắm mồm sẽ không nổi tiếng đâu. Không có gì vô nghĩa bằng cái mồm cứ lắp bắp mà chẳng có gì để nói. Thay vậy đàn ông nên nói chuyện bằng cơ thể của họ, mà chẳng cần bất cứ lời nào. Giống như anh mày đây.”

Kim Woo-jin quay đầu nhẹ sang nhìn Lee Jin-ah, người cũng nhìn thấy cái nhìn đó.

“Sao thế? Bộ anh mày nói gì sai à?”

Khi Kim Woo-jin không trả lời anh ta, Lee Jin-ah cứ nhìn cậu. Anh ta không nghĩ rằng mình đã nói điều gì đó sai sai.

“Giờ kế hoạch của chúng ta là gì?” Anh ta hỏi.

“Anh tự có thể khẳng định rằng nhóm Werewolf Đen vừa nảy là nhóm lớn nhất ở đây, đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Và ban nãy, nhóm đó vừa bị quét sạch, điều đó có nghĩa chúng ta hiện giờ sẽ là chủ nhân của cả khu vực này.”

“Thì sao?”

“Thì điều đó đồng nghĩa với việc ta có thể săn từ giờ cho đến ngày thứ 5 mà không cần nghỉ ngơi.”

Biểu cảm của Lee Jin-ah cứng đơ.

‘Nó lại muốn quẩy như ban nảy nữa hả?’

Anh biết rằng anh sắp phải trải qua thêm một giai đoạn gian nan nữa.

Lee Jin-ah cẩn thận quan sát chàng trai đứng đối diện anh ta.

“Thế thì, sao ta không ăn một ít cơm trước nhĩ? Cậu biết là tôi bị thiếu máu...à không, thật sự thì tôi không có bị thiếu máu. Thật sự là anh mày đây đầy sắt trong người rồi. Nhiều sắt đến mức tràn trề mà anh đây sắp bị sói như ông anh Se-chan luôn.”

Mặc dù nói thế, trong đầu anh, Lee Jin-ah lại nghĩ.

‘Thằng khốn nạn này sẽ không cho mình thời gian để ăn đâu.’

Nhưng trái với tưởng tượng của anh, Kim Woo-jin gật đầu.

“Anh phải ăn để chiến đấu.”

“...huh?”

Lee Jin-ah, người thật hiếm hoi mới được trao cho cơ hội để ăn, vô cùng bất ngờ.

“Thật sao?”

“Thì trước khi chết ai cũng nhận được một bữa ăn ân huệ mà.”

“Cái gì?”

Kim Woo-jin không nói gì thêm nữa trước bộ mặt ngạc nhiên của Lee Jin-ah.

Ở ngày đầu tiên, mặc dù trận chiến với lũ Werewolf Đen đã kết thúc, nhưng những tiếng gào thét có thể được nghe thấy từ bên trong khu rừng băng giá.

Những tiếng hét cũng hiện hữu ở ngày thứ hai.

Khắp khu rừng, một cuộc thảm sát không thương tiếc dường như đang diễn ra. Như Kim Woo-jin đã nói, cậu ta bắt đầu săn một cách miệt mài.

‘Chẳng còn nơi nào tốt hơn để tăng cấp.’

Cậu biết những nơi mà quái vật xuất hiện nhiều nhất, nên tận dụng tác dụng của Kẻ Thống Trị Chiến Trường đến mức độ tối đa, và với Lee Jin-ah phục vụ như một Tanker, những con Lính Xương cứ thế quét sạch chúng.

‘Cấp độ hiện tại của mình là 32, chắc mình có thể đạt được cấp 35 trong hầm ngục này.’

Kim Woo-jin đang sử dụng sân khấu mà cậu tạo ra để nhanh chóng tăng cấp độ.

‘Má nó, chắc mình điên mất. Chung nhóm với thằng này sẽ khiến bất kỳ ai khác phát điên lên mất…’

Dĩ nhiên, Lee Jin-ah vẫn đang sẵn lòng dùng chung sân khấu đó.

Cuộc săn, thứ thích hợp với thuật ngữ ‘hack’, cuối cùng cũng đến hồi kết thúc.

[Còn lại 24 giờ.]

Kim Woo-jin và Lee Jin-ah đã hoàn thành chỉ tiêu trước ngày thứ năm. Khi họ xong việc, Kim Woo-jin nhận được một thông báo.

[Cấp độ của bạn đã tăng lên.]

‘Mình đã đạt cấp 35.’

Đó là tin nhắn thông báo rằng cậu đã đạt đến mục tiêu của mình.

Cảm thấy vui, Kim Woo-jin muốn ngay lập tức kích hoạt cửa sổ trạng thái của cậu và kiểm tra các chỉ số của mình.

[Sứ Giả của Địa Ngục giờ chỉ đang chú ý đến bạn.]

Halo của cậu chú ý nhiều hơn đến cậu ta.

Dĩ nhiên, điều này luôn xảy ra với Kim Woo-jin, tuy nhiên biểu cảm của cậu thay đổi khi cậu nhận ra rằng thông báo đó khác với thường lệ.

‘Chỉ đang chú ý đến à?’

Biểu cảm của Kim Woo-jin thay đổi với những từ đó, vì cậu biết chúng có nghĩa là đã có được rất nhiều sự chú ý từ một Halo.

“Sao thế? Chuyện gì vậy?”

Lee Jin-ah nghiêng đầu trong bối rối trước biểu cảm của Kim Woo-jin.

“Có phải đó là vì lời phàn nàn của anh không? Này, anh đùa thôi mà. Giữa hai ta…”

Dĩ nhiên Kim Woo-jin không trả lời Lee Jin-ah, thay vậy cậu đưa tay lên môi.

Shhh.

Lee Jin-ah thấy thế, đột ngột căng thẳng.

“Sao mà trông cậu đáng sợ thế…?”

[Sứ Giả của Địa Ngục muốn bạn hoạt động tích cực hơn nữa.]

[Sứ Giả của Địa Ngục chuyển một phần sức mạnh của bản thân cho bạn.]

[Thứ hạng kỹ năng Máu Độc tăng lên một bậc.]

[Kỹ năng Máu Độc đã vượt quá thứ hạng tối đa do tác dụng của Chiếc Nhẫn Cộng Dồn.]

Một chuỗi thông báo mang đến một món quà thú vị.

Có những giai đoạn trong quá trình mà Halo trở nên thích thú với một người chơi đã chọn Halo đó.

Đầu tiên, họ có được sự ấn tượng. Những người chơi được xem như có tiềm năng ở mức độ này.

Nếu bạn tiếp tục hoạt động tích cực trong tầm chú ý của Halo, bạn sẽ trở nên ‘được kỳ vọng’. Ở mức này, những người chơi có cơ hội thoát ra khỏi sự tiềm năng và được công nhận là một người chơi giỏi.

Khi một người chơi đạt đến đẳng cấp này, Halo thậm chí còn muốn hoạt động tích cực hơn nữa.

Sự hỗ trợ của Halo được nâng lên nhiều mức độ mới. Kim Woo-jin biết rõ mức độ này hơn ai khác.

‘Lần thứ hai.’

Mặc dù cậu trở thành một người chơi trễ hơn hầu hết các người chơi khác, nhưng nhờ vào sự hỗ trợ của Halo mà cậu ta có thể đạt đến đẳng cấp của Lee Se-jin và các người chơi mạnh nhất thế giới.

Dĩ nhiên, điều đó chỉ xảy ra sau một khoảng thời gian dài cậu đạt đến đẳng cấp mà Halo muốn cậu hoạt động tích cực hơn. Với cái tên ‘Chó Săn’ cậu hoạt động tích cực trong Guild Messiah.

‘Đó là khi mình đạt cấp độ 160 và hoàn thành Hầm Ngục 6 Tầng.’

Thành thật mà nói, vào khoảng thời gian đó, ngay cả khi không có sự chú ý của Halo, cậu vẫn sẽ được gọi là một con quái vật.

Và giờ điều đó lại xảy ra với Kim Woo-jin một lần nữa.

‘Lần này sẽ hơi khác.’

Sau hơn nửa năm một chút thì Halo của cậu muốn thấy màn thể hiện của cậu. Và cậu nhận được một sự hỗ trợ thích hợp.

[Máu Độc]

Thứ Hạng: Ex

Tác Dụng:

Biến máu của bạn thành độc.

Tiêu tốn Sức Mạnh Ma Thuật để tạo ra máu đen với độc tính được tăng cường.

Máu Độc đã trở thành một kỹ năng hạng EX. Dĩ nhiên, tất cả những gì Halo đã làm là khiến kỹ năng Máu Độc thứ từng là hạng A, lên hạng S và đó là giới hạn tối đa.

Kim Woo-jin chưa bao giờ trải nghiệm hay nghe thấy một kỹ năng hạng S trở thành hạng EX trước kia.

‘Johann Georg chắc phải vui sướng lắm.’

Điều này sẽ giải thích cho lý do tại sao Vua Undead sẽ săn ai đó vì một món vật phẩm.

‘Nhưng sự thiên vị này thật quá đáng.’

Ngay cả vậy, Kim Woo-jin cũng chẳng ngờ được mức độ thiên vị mà Sứ Giả của Địa Ngục thể hiện ra.

Lý do cho sự khác biệt về sức mạnh giữa Johann Georg và các người chơi còn lại giờ đã được sáng tỏ.

‘Giờ thì mình sẽ cần phải thay đổi các chiến thuật thêm lần nữa rồi…’

Và rồi Kim Woo-jin phải từ bỏ tất cả viễn cảnh và kế hoạch mà cậu đã tạo ra để săn con Cáo Sừng và tạo ra một kế hoạch mới.

“Chuyện gì thế?”

Vào lúc đó, Lee Jin-ah ném một câu hỏi cho Kim Woo-jin với ánh nhìn đầy lo lắng.

“Sao đột ngột lại như thế hả? Mặt cậu cứ lâng lâng thế kia, bộ cậu ăn phải c** à?”

Trong tình huống mà anh ta chẳng hiểu chuyện gì, thì phản ứng của Kim Woo-jin thật kỳ lạ.

Kim Woo-jin quay sang Lee Jin-ah.

“Tôi chỉ yêu cầu anh một việc.”

Vào lúc đó, biểu cảm của Lee Jin-ah trở nên nghiêm túc.

“Việc gì?”

Kim Woo-jin chỉ tay về phía ngọn giáo mà một con Lính Xương ở gần đang cầm.

“Anh có thể chịu đựng được bao lâu nếu bị đâm bởi một ngọn giáo?”

Lee Jin-ah trả lời câu hỏi đó.

“Này, anh mày có bao giờ lừa dối chú mày gì chưa? Nếu có thì để anh quỳ xuống đây và xin lỗi chú…”

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 199

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.