Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1193 chữ

Chương 10

Biệt thự  Vương Thị

Vương Nhất Bác từ công ty trở về,anh  vừa  vào liền hỏi Dì Trân

-"Tiêu Chiến, em ấy đâu Dì

À thằng bé đang ngủ trên phòng vẫn chưa dậy"

Anh  gật đầu  rồi từng bước đi  lên phòng,nhẹ đẩy cửa ra,đập vào mắt anh là hình ảnh gương mặt Thỏ con đang  ngủ say ,trong lòng anh lại thấy bình yên đến lạ kỳ, anh Mỉm cười khẽ tiến đến nằm lại bên cạnh,vòng tay qua chiếc eo thon thả ôm người đó vào lòng,rút vào cổ cảm nhận hơi ấm từ đối phương.

Tiêu Chiến liền mở mắt nhìn thấy anh ôm chầm vào lòng mà nói

Anh Nhất Bác sao hôm nay anh về trễ vậy ,

Công ty có nhiều việc anh phải làm cho xong ,để nghĩ 1 ngày dắt Thỏ con của đi chơi nữa chứ.

Deeeeeeeeee

Anh Nhất Bác là nhất luôn

Thôi được rồi em ngủ sớm sáng mai anh dẫn đi chơi.

Sáng hôm sau

Tiêu Chiến từ từ mở mắt ra, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào khiến cho mắt cậu hơi nhăn mặt ,mà nhìn xung quanh tìm kiếm cái gì trong vô vọng ,mà bật khóc

Vương Nhất Bác bước vào trong phòng thì thấy cậu khóc,  anh vội vàng chạy lại, quỳ xuống dưới đất lau nước mắt cho Thỏ con 🐰

"Sao em lại khóc,em  bị gì vậy có đau chỗ nào không để anh xem

"Hức..hức..Anh  ...Nhất Bác  ..anh bỏ rơi em...hức...hức...oa

Anh không có, anh không bỏ rơi em anh bên cạnh em mà

Nói anh nghe được không?

"em nằm mơ huhu Hức...em ..hức..nhìn thấy ..hức...anh đi  hức...với một cô gái  .hức..bỏ rơi em...  ..hức...em sợ lắm  ..hức.."

"Anh...anh xin lỗi...từ nay..anh sẽ không đi với ai cả ,chỉ đi với em thôi anh không để bất cứ ai làm tổn thương em nữa,..em ở bên cạnh anh...có được không

thật...thật sao

"Thật

Em và anh móc véo

Chịu hôn

Dạ chịu

Cậu nghe được lời đó từ Nhất Bác miệng nở lên một nụ cười tươi như hoa...khiến cho tim Vương Nhất Bác muốn nhảy ra ngoài..đập Thình thịch thình thịch.

Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến lượn vài vòng Bắc Kinh, uống vài cốc tà tưa và ăn vài món vặt xong rồi 2 người quyết định trở về Thì Tiêu Chiến đi vệ sinh ,Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chính liền nói

Mày về hồi nào vậy sao không gọi cho tao biết.

Tao mới về hồi trua ,cho nên tao tìm mày giúp tao một chuyện

Chuyện gì vậy

3 ngày nữa vụ đánh bom 💣 tao sợ nguy hiểm cho em tao ,cho nên mới nhờ mày, coi chừng em ấy đừng để nó đến trụ sở

Sao không cho em ấy đến

Tao nói rồi tốt nhất không cho nó biết, mày hiểu chưa

Tao biết rồi vậy mày đưa Tiêu Chiến về luôn hả,

Mày điên hả ,tao về đây còn lén lút, mày cho nó biết thôi xong

Sao tao thấy mày sợ em ấy vậy, tao thấy em có làm gì đâu

Mày chưa biết rồi 3 tháng trước, bọn tao làm nhiệm vụ chế tao 💣giả ,

ai ngờ thằng em của tao nó gở ra từng trái, rồi đưa từng thằng 1 trái cuối cùng nguyên một đám chạy nháo nhào.

Còn người lãnh hậu quả là Đại Trung Tá khiến ổng nằm bệnh viện suốt 1 tháng trời. Mày nghĩ tao cho nó đi không.

Được rồi tao sẽ giúp mày. Đi đi thằng ông nội

Tiêu Chính thấy Tiêu Chiến bước ra chạy thụt mạng mà nói

- Ê, thằng kia. Mày có làm gì em tao không

Vương Nhất Bác trợn mắt nhìn lên trời, rồi thở dài nói:

- Mày nghĩ tao dám làm không? Tao chưa muốn bị ngũ mã phanh thây với thằng bạn trời đánh thánh đâm như mày cái thằng mắc dịch biến cho tao nhờ

Vương Nhất Bác tao giao em tao cho mày, tuyệt đối không làm gì em tao nghe không, tao mà biết mày làm chuyện không tốt với Tiêu Chiến ,thì mày lo hậu sự là vừa. Hahaha

Tiêu Chính gật đầu hài lòng, rồi bước lên xe chạy đi

Tiêu Chiến bước ra rồi miễn cười mà nắm tay Vương Nhất Bác trở về biệt thự Vương Thị.

Xe chạy nữa chừng thì hư máy không biết làm sao Vương Nhất Bác xuống xe xem thế nào thì chỉ biết lắc đầu.

Anh Nhất Bác! Xe bị làm sao vậy Anh

Vương Nhất Bác vẫn tập trung kiểm tra xe , nhưng vẫn không quên trả lời Tiêu Chiến:

Xe hư rồi em đợi sáng mai mới có người đem đi được .

Tiêu Chiến nghe xong nhìn xung quanh thấy chỗ này nó hơi vắng tanh khiến cho Tiêu Chiến liền bám chặt tay Vương Nhất Bác mà nói

Anh Nhất Bác làm sao đây ,ở đây không có người nào cả .huhu

Được rồi em và mướn đỡ khách sạn hay nhà nghỉ rồi tính tiếp

Dạ anh Nhất Bác

.

....NHÀ NGHỈ THIÊN HƯƠNG

Vương Nhất Bác nắm tay Tiêu Chiến bước vào

Một người đàn ông là chủ nhà nghỉ liền thấy 2 vị khách bước vào liền chào hỏi

Xin kính chào quý khách

Ông chủ trọ nở nụ cười thật tươi mà hỏi 2 vị muốn mấy phòng ạ

Tôi muốn 2 phòng

Xin lỗi quý khách tại nhà trọ của tôi chỉ còn một phòng ạ

Quý khách có mướn không

Được

Vương Nhất Bác Vừa nhận được chìa khóa phòng liền đưa Tiêu Chiến lên phòng nghỉ ngơi.

Tiêu Chiến theo sau lưng Vương Nhất Bác mà trái tim Tiêu Chiến đập thình thịch thình thịch liên hồi,

Mặc dù không phải là lần đầu tiên cậu ngủ chung phòng với anh mà hôm nay khác lạ

Vương Nhất Bác Không bật đèn vội, anh lấy điện thoại kết nối quét camera quay lén, điều khiển nó bay một vòng trong phòng. Vốn tính cẩn thận, sợ trong phòng ngủ không có, mà phòng tắm có lắp camera quay lén. Anh đi một mạch vào phòng tắm đích thân kiểm tra. An toàn của người anh yêu là trên hết.

Tiêu Chiến không sao rồi. Em tắm đi.

Dạ ...Anh Nhất Bác

Vương Nhất Bác mới đi ra ngoài để cho Tiêu Chiến tắm. Vừa tắm Tiêu Chiến vừa hát, nên cậu không biết rằng người yêu của mình đang ngồi trên giường đã nghe thấy hết

. Còn đang ngoác mà nở nụ cười như thằng điên . Nếu một ngày Tiêu Chính biết được anh và Tiêu Chiến mướn nhà nghỉ ,thì không biết Tiêu Chính nghe được thì thế nào nhỉ ,Chắc thằng trời đánh nó biết được nó quýnh anh ba má nhìn không ra thì xe cấp cứu cũng đang chờ anh

Tắm xong, Tiêu Chiến bước đến ngồi xuống giường, vừa sấy tóc vừa nói:

- Anh Nhất Bác! Em pha nước cho anh rồi, anh đi tắm đi.

Được cảm ơn em Thỏ ngốc của anh

Bạn đang đọc Cảnh Sát Tiêu Siêu Nghịch Ngợm sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.