Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác(1)

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Thiếu nữ bước vào, vẻ mặt vô cùng lo lắng.

Diệp Thiên Dịch nghe thấy Đại sư huynh xảy ra vấn đề, trên mặt cũng lập tức lộ ra lo vẻ lắng.

Đồng thời cũng không hiểu, nếu đã xảy ra vấn đề, tại sao không đi tìm trưởng lão tông chủ, chạy đến đây tìm Lục Trường Sinh làm cái gì?

Lục Trường Sinh lại một mặt lạnh nhạt, chỉ là nhíu mày nói: "Tại sao lại xảy ra vấn đề, thật không thể để cho người khác bớt lo!"

"? ? ?" Diệp Thiên Dịch ngây ngẩn cả người.

Thiếu nữ sau khi nói xong thì lẳng lặng nhìn Lục Trường Sinh, đôi mắt đẹp mang theo ý cười.

Thiếu nữ tên là Lạc Tiêm Linh, là nhi nữ của tông chủ, thường xuyên tới đây đi theo Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh cảm nhận được ánh mắt của nàng, bất đắc dĩ nói: "Sư muội a, ngươi không phải nói sư huynh xảy ra vấn đề sao?"

"Đúng a!"

"Vậy còn không mau đưa người đến đây!"

"Đang trên đường tới, ta tới trước nói cho ngươi!"

"Ra là vậy!"

Lục Trường Sinh nhíu mày, đối với người sư muội này, hắn cũng là không có cách nào.

Dù sao cũng là nữ nhi của tông chủ, rất dễ khiến nhiều người chú ý, cái này cùng với tính cách điệu thấp của hắn vốn không hợp.

Tự mình cõng danh tiếng xấu vấn đề cũng không lớn, nhiều nhất chỉ cho hắn là một tên hoàn khố, phế vật, những thứ này đều không ảnh hưởng đến toàn cục.

Chỉ cần hắn không làm ra chuyện gì thương thiên hại lý, ai cũng không rảnh để ý tới một tên củi mục hoàn khố.

Thế nhưng nếu như hắn cùng với nữ nhi của tông chủ ở cùng một chỗ, tình huống kia liền không giống.

Nghĩ đến đây hắn cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Rất nhanh, mấy tên đệ tử mang theo một bóng người hướng phía nơi này đi tới.

Người được mang theo chính là Đại sư huynh Chu Thanh Vũ của Thanh Vân Phong.

Thân hình hắn cao lớn, vẻ ngoài anh tuấn, cho dù được người khác đỡ lấy nhưng trên người vẫn toát lên vẻ uy nghiêm

"Đại sư huynh!"

Diệp Thiên Dịch vội vàng tiến lên, trong mắt đầy vẻ lo lắng, đưa tay muốn kiểm tra.

Kết quả lại bị Chu Thanh Vũ đẩy ra, trực tiếp nhào về phía Lục Trường Sinh.

"Sư đệ, ta lại xảy ra vấn đề!"

"Đừng nóng vội!"

Lục Trường Sinh đáp lại, đỡ Đại sư huynh đi vào bên trong phòng, lưu lại một mình Diệp Thiên Dịch ngây ngốc đứng ở nơi đó.

"Đây là ý gì?" Hắn nhìn về phía Lạc Tiêm Linh.

Lạc Tiêm Linh nói: "Để Trường Sinh sư huynh tìm ra vấn đề, chữa thương cho Đại sư huynh!"

"Hắn? Tìm vấn đề? Chữa thương?" Diệp Thiên Dịch nói, lông mày càng thêm nhăn chặt nói: "Đây không phải là hồ nháo sao? Đại sư huynh không phải là bị váng đầu đấy chứ!"

Nói xong liền muốn xông vào bên trong phòng, mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng vừa nghĩ đến vị tiểu sư đệ này, hắn liền cảm thấy không đáng tin cậy.

Lạc Tiêm Linh lại bất mãn nói: "Mỗi lần đều là Trường Sinh sư huynh xử lý, cũng không có gặp vấn đề gì!"

"Cái gì gọi là mỗi lần?"

Diệp Thiên Dịch lại có chút ngơ ngác, chẳng lẽ là mình đã trách oan tiểu sư đệ?

Chẳng lẽ tiểu sư đệ nhìn như nhàn tản lười biếng, trên thực tế lại là diệu thủ thần y?

Vừa nghĩ như vậy, Lục Trường Sinh đã từ trong nhà đi ra, xa xa liền thấy được hắn thở dài một hơi.

"Ai, thật không thể để cho người khác yên tâm, chuyện tu luyện có thể gấp sao? Núi này nếu như không có ta, sớm muộn gì cũng sụp đổ!"

Hắn lẩm bẩm một hồi rồi đi vào bên trong một căn phòng khác.

Diệp Thiên Dịch vội vàng đi xem, chỉ thấy Chu Thanh Vũ đã ngồi ở trên giường, nguyên bản sắc mặt tái nhợt cũng đã hoà hoãn lại không ít.

"Đại sư huynh, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?"

"Không có việc gì, chỉ là thời điểm tu luyện kiếm ý không cẩn thận làm thương tổn tới bản thân, cho nên để tiểu sư đệ nhìn xem, đã điều trị không sai biệt lắm!"

Diệp Thiên Dịch cả kinh nói: "Hắn còn hiểu kiếm đạo?"

Hôm qua giúp sư tỷ chữa trị trận pháp, hôm nay lại giải kiếm đạo cho sư huynh, đây vẫn là tiểu sư đệ mà hắn biết sao?

Chu Thanh Vũ suy nghĩ một chút nói: "Hắn vẫn là hiểu một chút, mặc dù không nhiều!"

"Vậy ngươi còn dám để hắn trị?"

"Hắn hiểu không nhiều, nhưng lại xem qua không ít thư tịch, mỗi lần xảy ra vấn đề, hắn luôn có thể từ trong thư tịch tìm ra vấn đề!"

Diệp Thiên Dịch có chút không dám tin tưởng.

Rất nhanh, Lục Trường Sinh cầm một quyển sách đi tới.

"Đại sư huynh, ta từ bên trong cuốn điển tịch này nhìn thấy vấn đề cùng với ngươi gặp phải rất giống!"

Không đợi Chu Thanh Vũ đưa tay, Diệp Thiên Dịch đã vội vàng nhận lấy, nhìn kỹ một chút, hoàn toàn chính xác không có vấn đề.

Dựa theo tình huống của Đại sư huynh nói, cơ hồ có thể nói là hoàn mỹ ứng đối.

"Làm sao ngươi biết trong cuốn điển tịch này có?" Diệp Thiên Dịch hỏi thăm.

Lục Trường Sinh nói: "Ta nhàn rỗi không chuyện gì liền đọc một ít điển tịch, vô tình thấy qua, vừa mới nghe Đại sư huynh nói ta liền nhớ ra!"

Bạn đang đọc Tiểu Sư Đệ Muốn Nghịch Thiên (Dịch) của Khinh Lạc Ngữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanhhailang159
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.