Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 34

Phiên bản Dịch · 647 chữ

Ngày 19 tháng 3, cô lờ mờ tỉnh dậy sau cơn say, bên ngoài trời đã ngả bóng chiều.

Cô bật máy tính, dùng hòm thư của anh để gửi tặng cho chính mình một tấm thiệp nhạc chúc mừng sinh nhật. Tấm thiệp được viết bằng hàng chữ đỏ:

Hỷ Hỷ!

Chúc em sinh nhật vui vẻ!

Cô nhóc giờ lại lớn thêm một tuổi nữa rồi,

Chúc tất cả mơ ước của em đều trở thành sự thật.

Anh luôn thương yêu em.

Cô mặc bộ váy trắng và đi giày đỏ, rời khỏi phòng rồi bước vào thang máy.

Ở phía dưới sảnh, anh chàng nhân viên khuân vác với đôi bọng mắt trĩu xuống và một khuôn mặt dài, khiến cô liên tưởng đến một chú chó săn đang đứng nghiêm cẩn cạnh thang máy. Anh ta cất lời chào hỏi cô. Người này dường như lúc nào cũng dùng ánh mắt kỳ lạ để nhìn cô.

Năm nay, đôi tất dài cô tự mua tặng mình có màu xanh thẫm.

Chòm sao hôm nay viết rằng:

Tháng này là tháng may mắn của bạn,

Bạn sẽ có cơ hội để suy nghĩ lại mọi việc,

Hãy vứt bỏ quá khứ, và nghĩ tới ưu điểm của chính mình nhé!

Đừng mãi chìm đắm vào sự thương hại đối với bản thân.

Cô đến bờ biển khi trời đã tối muộn.

Mặt biển đêm nay trầm mặc im lìm, từng gợn sóng lăn tăn xô nhẹ trên triền cát thoải.

Bầu trời không một bóng sao, chỉ có vầng trăng lạnh lẽo trút thứ ánh sáng vàng nhạt ra khắp không gian.

Gió hiu hiu thổi từng hồi.

Lâm Khắc ngồi trên một phiến đá to ngay sát mép biển, dáng vẻ nhàn hạ. Trên tay cầm cần câu, bên cạnh là một chiếc xô nhựa, chắc anh ta thả những con cá câu được vào đó.

Hỷ Hỷ cởi giày, từng bước từng bước đi xuống mặt biển mát lạnh.

Áo cô dần ướt thẫm, sóng vỗ ngập lên tận trước ngực.

Cô chìm vào lòng biển, lặn một vòng men theo bờ rồi nổi lên mặt nước, trở lên phía bãi cát.

Trên phiến đá kia chỉ còn lại chiếc cần câu và chiếc xô nhựa đổ nghiêng.

Khi thu lại ánh nhìn, cô trông thấy Lâm Khắc đang chạy đến trước mặt.

Anh ta đang chạy bộ!

Ngay cả cần câu và những con cá câu được anh ta cũng vứt ở đó, tự dưng nhảy xuống rồi chạy tập thể dục ra tận bờ biển?

Anh ta tưởng cô muốn tự tử sao?

Cô mỉm cười thê lương.

Chỉ là cô muốn làm theo sự chỉ dẫn của Chòm sao hôm nay mà thôi. Vứt bỏ quá khứ, suy nghĩ về tất cả mọi việc.

Cô chợt nhớ về những người mà cô đã từng yêu thương. Khi nghĩ về Trịnh Lỗ và Mã Lâm, ký ức về họ đã phai mờ đôi chút, và cả những Kim Ngưu, Ma Kết, Bảo Bình và Song Tử nữa…

Cô chỉ cảm thấy buồn cho chính mình.

Lâm Khắc chạy bộ từ đầu bên này sang đầu bên kia của bãi biển, sau đó lại chạy ngược trở về.

Đây thật là một đêm hoang đường.

Đột nhiên cô nhận ra rằng, anh ta chính là người mà cô thuê để dắt theo hình bóng của chính mình.

Vậy thì rốt cuộc, anh ta dắt cô nhiều hơn, hay là cô dắt anh ta nhiều hơn?

Chúng ta đều dắt theo bóng dáng cô độc của kẻ khác dưới ánh trăng.

Bao nhiêu năm qua, anh ta đã trở thành người duy nhất theo cô như hình với bóng.

Cô xỏ lại giày vào chân.

Đêm hôm nay, để chúc mừng sinh nhật, cô uống cạn một chai vodka vị đào.

Bạn đang đọc Tìm Thấy Nhau Trong Nỗi Cô Đơn của Trương Tiểu Nhàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.