Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1881 chữ

[Phần đầu truyện nam chủ nữ chủ tới từ hai thời đại khác nhau nên văn phong tạm thời sẽ khác biệt]

Lúc hai mặt trời nhô lên, sương trắng khắp nơi như thủy triều trong nháy mắt rút đi, hóa thành từng giọt rơi xuống mặt đất ẩm ướt, len lỏi giữa các khe đá, dòng suối đóng băng lại nhanh chóng lưu chuyển.

Từ đông sang hè chỉ trong tích tắc!

Thiều Y chứng kiến cảnh tượng thần kỳ này vẫn có chút không thích ứng được.

"Hai mặt trời..."

"Trong vũ trụ này, có nhiều hành tinh bởi vì vị trí đặc biệt sẽ có hiện tượng một vài tháng hai mặt trời cùng xuất hiện, thậm chí một hành tinh có thể có ba đến bốn mặt trăng, mặt trời, ánh sáng, màu sắc đều không giống nhau" Lôi Tu - nhà khoa học nghiệp dư kiên nhẫn giải thích "Về sau nếu cô thăm quan những hành tinh khác sẽ thấy được". Đáng ra muốn nói rằng đây không phải là hiện tượng kì lạ gì, nhưng nghĩ tới cô là "người cổ đại" địa cầu, hơn nữa trong Thái Dương hệ chỉ có duy nhất một mặt trời, mặt trăng cũng vậy, cho nên liền giải thích để cô hiểu được.

Thiều Y nga một tiếng, không xoắn xuýt chuyện này nữa, đứng dậy thu dọn túi ngủ, học theo động tác của hắn, nhấn vào một cái nút một bên túi ngủ, chiếc túi ngủ liền tự động biến thành một cái bọc nhỏ, sau đó thấy hắn vung tay một cái thu vào Quang Giáp không gian.

Cho dù đã thấy hắn thu đồ đạc vài lần, nhưng lần nữa nhìn cảnh này vẫn như cũ khiến nàng kinh ngạc, nếu không phải trước đó hắn đã giải thích qua, nàng vẫn sẽ cho rằng đó là pháp thuật của thần tiên. Như vậy, nàng không khỏi có chút nóng lòng muốn thử, không biết mình có thể sử dụng cái Quang Giáp không gian gì đó giống hắn hay không, mà trước hết phải có tinh thần lực. Nghe nói chỉ cần uống thuốc tinh thần gì đó liền có thể sử dụng tinh thần lực rồi...Thật thần kỳ a! = o =!

Có thế nói, tối hôm qua lúc Lôi Tu phổ cập kiến thức khoa học và kỹ thuật cho nàng, cũng đồng thời lôi kéo lòng hiếu kỳ của nàng, cảm thấy cái gọi là "khoa học kỹ thuật" thực sự là pháp thuật của thần, các nhà khoa học quả thật là lợi hại, không phải giống như cái gọi là kỹ xảo của thế nhân, một chút cũng không đáng xem.

Lúc Thiều Y đứng dậy, cúi đầu nhìn một góc áo sơ mi màu xám, ánh mắt hơi dừng lại.

Ngoại y và váy của nàng bởi vì quá bẩn nên tối qua đã thay ra đem tới suối giặt sạch, trên người là áo lót màu trắng cùng quần của nàng. Hai loại y phục này đều là mặc lúc ngủ, thông thường không thể để cho người ngoài nhìn thấy, cho nên hắn mới đưa cái "áo sơ mi" để phủ thêm, chiếc áo này vừa được nàng phủ lên đầu gối thực ra không khác váy là bao. Có điều trong lòng nàng vẫn biết, áo sơ mi này nhất định là y phục của hắn...Nghĩ như vậy, cả người lại có chút bối rối.

Quên đi, đã ra khỏi nhà liền nhập gia tùy tục, cũng không cần tính toán chút chuyện cỏn con này ╮( ╯ ▽ ╰ )╭

Thiều Y bình tĩnh đem ngoại bào và váy phơi ở ngoài sơn động thu vào, tuy là bị rách nhiều chỗ nhỏ, nhưng vẫn có thể mặc tốt, lúc Lôi Tu ra ngoài rửa mặt, nàng nhân cơ hội thay y phục cũ, sau đó xếp áo hắn lại đặt lên trên giường đá.

Sau khi Lôi Tu trở về liền thấy cô đã thay quần áo lại rồi, hắn không rõ phong tục phương Đông cổ đại của địa cầu, thấy cô có vẻ có rất nhiều điều cấm kỵ, trong lòng mặc dù khó hiểu cũng không nói gì nhiều, trong lòng thầm quyết định sau khi trở lại chủ tinh liền nghiên cứu một chút lịch sử và văn hóa của địa cầu cổ sáu nghìn năm trước.

Lôi Tu lấy ra một bộ dụng cụ từ trong không gian để cô đánh răng rửa mặt

Kem đánh răng, bàn chải, nước súc miệng...cái này ngược lại không cần giải thích, Thiều Y liền hiểu, sau khi dùng thử các loại, thầm nghĩ cái kem đánh răng còn có bàn chải này dùng tốt hơn nhiều so với nước muối, nước súc miệng giống như rượu, giữa răng môi vẫn con lưu lại một cỗ hương thơm ngan ngát, cả khoang miệng cũng sạch sẽ hẳn.

Công nghệ cao của tương lai lần nữa khiến cho Thiều Y muội tử đến từ cổ đại kinh ngạc.

Sau khi đánh răng rửa mặt xong, Thiều Y quay đầu liền nhìn thấy nam nhân ngồi trên tảng đá bên dòng suối trên cổ tay mang "đồng hồ" đang chuẩn bị làm gì đó, nàng nhớ rõ tối qua hắn có giải thích, đó là một thiết bị dùng để liên lạc với những người khác trên cùng mạng Tinh Không. Loại phương thức liên lạc một với một hoặc một với nhiều này khiến nàng liên tưởng tới những cao thủ bí mật truyền âm, quả thật không khác biệt mấy.

Lôi Tu cố gắng xử lí tín hiệu phát ra từ tinh cầu Vatican, lại phát hiện bị ngăn cản. Loại tình huống này chỉ có hai cách giải thích: Một là tín hiệu bị thứ gì đó gây nhiễu sóng, có thể là kiệt tác của Tinh Không dị thú hoặc là trùng tộc. Loại chuyện như vậy trong lịch sử chiến tranh của nhân loại cũng không hiếm thấy. Hai là sau khi rời khỏi tinh cầu Vatican, phó quan và cận vệ của hắn vẫn đang bận rộn cứu nạn, không có thời gian để ý tới hắn.

Nhiều lần sắp xếp tín hiệu phát ra không được, Lôi Tu biểu tình vẫn chưa thay đổi, phát hiện hơi thở gần mình liền ngẩng đầu lên, "người cổ đại" vẻ mặt ngây thơ tò mò nhìn hắn, rõ ràng là khuôn mặt lạnh nhạt, thế nhưng cặp mắt kia lại để lộ ra nhiều thông tin. Chỉ có thể nói, nếu người này bị thẩm vấn, nhất định trong vòng nửa phút sẽ phơi bày hết mười tám đời tổ tông của mình.

"Sau khi chúng ta rời khỏi Vatican, cô có thể đăng kí chip thân phận, đến lúc đó liền có thể đến Tinh Không học tập chút gì đó." Lôi Tu nói xong, liền nghĩ tới cô hiện tại không có người thân, nói một cách đơn giản, cô em này bây giờ không có hộ khẩu, vấn đề trước tiên cần giải quyết là thân phận.

Thiều Y không biết gì về thế giới này cả, hắn nói cái gì thì là cái đấy, thoạt nhìn vô cùng nhu thuận. Lôi Tu âm thầm gật đầu, như vậy cũng tốt!

Rất nhanh, Lôi Tu liền cảm thấy không ổn chút nào.

Khi Thiều Y dễ dàng bóp nát một tảng đá, trực tiếp vất đi, mấy con dị thú đang chờ đợi cơ hội để đánh lén bọn họ đồng loạt gục ngã, chân tay co giật rồi chết luôn, Lôi Tu ánh mắt chuyển đến trên khuôn mặt ngũ quan nhu hòa của muội tử đang nhàn nhạt cười, bộ dáng ung dung tự tại kia, sức mạnh, sự chính xác còn có lực sát thương quả thật có thể sánh ngang với một chiến sĩ Alpha.

Một cô gái có sức chiến đấu như thế này, càng không cần nói nữ Omega vốn yếu đuối, điều này quả thật làm cho hắn ngạc nhiên, không lẽ phái nữ cổ đại đều lợi hại như vậy sao? [Cái này tuyệt đối là ngoại lệ!]

"Có thể ăn không?" Thiều Y mang theo một con quái thú khá nhỏ bên ngoài có một lớp vảy tới hỏi, nếu ăn được liền nướng lên làm bữa sáng thôi

"Đây là rồng đất Khoa La Lạp Nhĩ (Colorado Lal), thịt rất dai, trong máu còn có độc, Omega không thể ăn."

"Omega là cái gì?" Thiều Y tò hỏi: "Là nói ta sao?"

Lôi Tu chần chừ một chút, mới nói: "Không đặc biệt như cô, mà chỉ là người giống như cô thôi" sau đó không khỏi có chút khổ não, làm sao giải thích cho cô cách phân chia giới tính nhân chủng ABO của người tinh tế đây.

Theo hắn biết, vũ trụ 2358 năm trước khi có loài người tinh tế chỉ có hai giới tính. Sau đó vì các nhà khoa học chế tạo ra ABO sáu loại giới tính thích nghi với môi trường vũ trụ, còn có mặt khắp nơi trong vũ trụ để chiến đấu với Tinh Không dị thú và trùng tộc, bảo vệ nhân loại ở tinh cầu, chiến sĩ Alpha cường đại quả nhiên không làm thất vọng sự mong đợi của loài người, khiến thế trận chiến tranh nghiêng về mình, biến thành giai đoạn trùng tộc, dị thú bị kiềm chế.

Cho nên, người địa cầu cổ đại, chắc không biết sáu loại giới tính ABO này sinh sản có bao nhiêu hung tàn cùng điên cuồng. Sau đó, Thiều Y biết được cái gì gọi là ABO, âm thầm cảm thấy thế giới tương lai quá nguy hiểm, nàng lại càng muốn trở về nhà rồi!

Thiều Y nhìn hắn, nam nhân này có khuôn mặt quá mức tuấn tú lại không chút thay đổi, nhưng đôi mắt màu lam của hắn quả thật lạnh lẽo vô tình, có vẻ nghiêm nghị mà cứng rắn, thời điểm yên lặng nhìn cũng khiến người ta phát lạnh, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt sinh ra trong ý thức. Bất quá, nàng từ trong lời hắn nói cảm giá được loại nữ Omega này tựa hồ có ý nghĩa đặc thù nào đó.

Tuy là trong lòng nghi ngờ, nhưng tạm thời bởi vì không biết cho nên chỉ có thể đặt ở trong bụng, nhưng cũng nhớ kĩ cái tên gọi này.

Tiếp sau đó, lấy nguyên tắc chiếu cố người bị thương, Thiều Y săn thú, hái trái, xử lí con mồi, nướng thịt, kỹ năng sinh tồn vô cùng tốt, điểm đạt tuyệt đối, một mình làm xong xuôi tất cả mọi việc, khiến cho người "bị bệnh" Lôi Tu ngồi bên suối ăn uống các loại cảm thấy tam quan của mình cứ thế bị lật đổ.

Đến cuối cùng người nào mới là Omega yếu đuối cần chiếu cố?

Hắn đối với niềm tin phải bảo vệ Omega mỏng manh nhạy cảm được giáo dục suốt ba mươi năm qua của mình không khỏi sinh ra hoài nghi

[P/s: Tác phẩm đầu tay mong mọi người góp ý!]

Bạn đang đọc Tinh Tế Sủng Hôn [Dịch] của Vụ Thỉ Dực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi langnguyethi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.