Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhổ tên

Phiên bản Dịch · 8044 chữ

Persephone không còn biết bản thân mình đã ngây người trong căn phòng ma quỷ này bao lâu rồi, cô dùng ngón tay chỉnh sửa lại mái tóc rối bù của mình, vừa xoăn vừa dày lại vừa dài giống như xúc tu mực bị nướng chín ấy.

Cô nằm mơ thấy rất nhiều ác mộng khiến chất lượng giấc ngủ không được tốt, vừa chải vuốt mái tóc xoăn vừa ngáp dài. Vừa ngáp một nửa đã thấy bản phiến dưới trường kỷ tựa hồ cách chân cô gần hơn lúc nãy, cô nghĩ có lẽ do quang ảnh từ ngọn đuốc tạo ảo giác.

Kết quả khi cô mới vừa duỗi tay kéo đóa hoa hồng dại héo rũ trên mái tóc xuống thì một bàn tay hư thối đột nhiên duỗi dài từ bản phiến cách cô gần nhất, dùng một tư thế xương cốt vặn vẹo từng chút một thoát khỏi trói buộc của tấm phiến.

Thối rữa đến mức chỉ còn ba ngón tay run rẩy sờ soạng bốn phía, sau đó dùng lực kéo theo bản phiến bò sột soạt trên mặt đất.

Persephone cứng ngắc, kể từ khi còn nhỏ dại dột xem một bộ phim điện ảnh tên là "Old Corpse in Mountain Village ", thì cô đều tự động kháng cự tất cả các thể loại phim kinh dị, có thể không xem cố gắng không xem, nếu như phải xem thì cũng híp mắt mà quan sát.

(Old Corpse in Mountain Village: là sê-ri phim ma kinh dị Hồng Kông năm 1999)

Không nghĩ rằng vị đại Thần xuyên không cũng thật hiểu thấu lòng người, trực tiếp lên lớp bổ túc cho tri thức thiếu hụt về phim kinh dị của cô.

Persephone run rẩy vươn tay chống cửa đứng dậy, căn phòng này lớn như thế, cô nên chui rúc ở một góc nào đó xa hơn. Bằng vào tốc độ như ốc sên của bàn tay quỷ kia hẳn là không đuổi kịp cô, cô vội vàng nhấc chân dịch sang bên cạnh vài bước.

Kết quả đánh mặt đến giống như cơn lốc xoáy, bộp bộp bộp —— một chồng bản phiến rơi xuống đất, vô số bàn tay quỷ vươn ra, kéo theo bản phiến mà bò về phía cô.

Nó chẳng những bò mà tốc độ còn ngày càng nhanh.

Không chỉ bản phiến mà còn cả những cuộn giấy cói dày, rõ ràng trong căn phòng này không hề có gió nhưng toàn bộ đều bị cuốn bay phấp phới. Một đám đầu quỷ nát mặt, vỡ sọ, tròng mắt treo dưới miệng đều trồi lên từ trang giấy, diễu võ giương oai trên đỉnh đầu cô.

"Là hương hoa cỏ, nó làm ta nhớ mong rừng sồi ở Epirus. Ôi hỡi Zeus! Tôi muốn quay về chăn dê trên mặt đất để phụng dưỡng ngài a!"

(Epirus hay Ípeiros tên chính thức là Vùng Ípeiros, là một vùng địa lý và hành chính và ở tây bắc Hy Lạp.)

"Hơi thở thật thanh tân giống như dây Thường Xuân quấn trên sừng trâu vậy, thật khiến người ta hoài niệm."

(Dây Thường Xuân, còn gọi là cây Vạn niên là một loài thực vật thuộc chi Dây thường xuân, Họ Cuồng. Cây có nguồn gốc ở châu Âu và Tây Á, là loài cây leo, thường xanh.)

"Ta muốn quay về mặt đất!"

"Muốn quay về!"

Những quỷ hồn đến từ Anatolia, Síp, Dorians và Attica thao thao bất tuyệt các loại ngôn ngữ bất đồng, xôn xao bàn tán.

*(Anatolia: Tiểu Á là một bán đảo của châu Á mà ngày nay thuộc lãnh thổ Thổ Nhĩ Kỳ, bắc giáp với Biển Đen, nam giáp Địa Trung Hải, ngăn cách với châu Âu bởi biển Aegea và biển Marmara (đều thuộc Địa Trung Hải) ở phía tây và giáp với phần đất đai rộng lớn còn lại của châu Á ở phía đông;

Síp: gọi chính thức là nước Cộng hoà Síp, là một đảo quốc tại phần phía đông của Địa Trung Hải, và là đảo có diện tích và dân số lớn thứ ba tại trong biển này. Síp nằm về phía nam của Thổ Nhĩ Kỳ, phía tây của Syria và Liban;

Dorian: là một trong bốn nhóm dân tộc chính mà Hellenes (hay người Hy Lạp) thời Hy Lạp cổ điển cho là được phân tách ra từ người Hy Lạp cổ đại. Họ thường được gọi là "người Dorian", như được nhắc đến trong Odyssey, trong đó có đề cập đến việc họ cư trú ở trên đảo Crete;

Attica: là một vùng Lịch sử của Hy Lạp, bao gồm cả thủ đô Athens. Vùng Lịch sử này tập trung tại bán đảo Attica nhô ra biển Aegea.)*

Sương đen dơ bẩn lặng lẽ phun trào từ kẽ răng của chúng, hơi thở lạnh băng bắt đầu khiến nhiệt độ phòng giảm thấp.

Cổ họng của Persephone như bị mắc nghẹn, hít thở cũng khó khăn. Cô cảm thấy có rất nhiều Chu Renmei bay lượn trên đỉnh đầu cô, rất nhiều Saeki Kayako bò lổn ngổn trên mặt đất, cho dù trốn di đâu cũng vô ích.

*(Chu Renmei: nhân vật ma nữ trong phim Old Corpse in Mountain Village;

Saeki Kayako: nhân vật ma nữ trong bộ phim Nhật Bản Ju-on: The Grudge.) *

Toàn phòng đều là quỷ, nơi xó xỉnh góc tường vẫn còn một vài nhân vật trên bích họa chưa hòa tan thành thuốc màu hoàn toàn dùng nửa bên mặt hoặc con ngươi nhìn cô chằm chằm.

Bên cạnh cánh cửa quả nhiên vẫn an toàn nhất, ít nhất không có tranh tường, không cần lo lắng khi đứng dựa tường sẽ có một bàn tay đỏ thẫm hay xanh biếc nào đó đột ngột kéo cô khảm lên tường.

Nhưng không kịp đợi Persephone lui về cạnh cửa thì một khối bản phiến đã bò đến bên chân, móng tay sắc nhọn nhô lên từ những khe hở ký tự, muốn kéo làn váy cô.

Persephone chỉ cảm thấy cổ chân chợt lạnh, lãnh ý từ bàn tay quỷ kia nhiễm lên mắt cá chân cô. Da đầu cô nổ tung, nhịn không được hét lớn, cả người theo phản xạ nhảy về sau, trực tiếp đâm vào một lồng ngực ấm áp.

Cô chưa kịp nghĩ nhiều thì một cánh tay hữu lực đã ôm cô lên, bàn tay khô ráo dán eo cô, đây là một động tác mang ý nghĩa chiếm hữu.

Bàn tay quỷ trên sàn nhà kia chợt cứng đờ, thu hồi tất cả hành động tấn công của mình, nhanh chóng điều khiển bản phiến rời khỏi nơi này.

Một bàn chân mang giày bện dây vàng bình tĩnh dẫm lên mặt bản, chỉ nghe thanh âm răng rắc vang lên, tất cả chữ viết ký hiệu trên bản đều vỡ thành bụi. Bàn tay kia chỉ kịp thét chói tai đã hóa thành sương biến mất.

Hô hấp Persephone không thuận nhìn thoáng qua khối bản phiến kia, bên tai cô đột nhiên truyền đến thanh âm đóa hoa nở rộ rất nhỏ, biểu tình trên mặt cô hơi khó coi nghiêng mặt nhìn.

Nhìn thấy vài đóa sen nhỏ cọ cọ hai má cô, đằng sau cánh hoa rực rỡ là gương mặt lãnh khốc của Hades, nếu như ví hoa mềm mại như nước thì sắc mặt hắn đen giống như quặng sắt vậy.

Persephone nghĩ đến bàn tay quỷ bị dẫm nát kia, thế nhưng không biết mình nên nói cảm ơn hay hét lớn cứu mạng đây.

Cũng may đối phương không rối rắm như cô, buông tay ra, thả cô xuống đất. Động tác của hắn rất thoải mái, giống như chỉ đang ôm một con chim nhỏ mà thôi, cánh tay còn phải cẩn thận dùng lực chính xác miễn cho bất cẩn bóp chết người.

Persephone đứng vững trên mặt đất, hoa lại nở rộ đầy đầu, cô không thoải mái gạt những đóa hoa rũ hai bên má sang bên, nâng mắt cảnh giác nhìn đối phương.

Hades đứng trước cửa, sương đen sau lưng dần dần ngưng tụ từ bên kia ván cửa, bởi vì tốc độ xuyên cửa quá nhanh khiến hơi thở của hắn hơi loạn trong chớp mắt.

Hắn cúi đầu nhìn lá cây và hoa tươi lại bừng nở trên đầu Persephone, quá nhiều cánh hoa áp xuống lông mi nàng, mép hoa như lướt trên lông mi khiến đôi mắt nàng ấy hơi ướt át.

Tình cảm hỗn loạn nơi lồng ngực lại dễ dàng điều khiển động tác của hắn. Sắc mặt Hades âm lãnh đến có thể dọa quỷ khóc, hắn chậm rãi nâng tay, ngón tay hữu lực có thêm chút run rẩy, hình dáng đường cong nơi mu bàn tay cũng căng cứng dị thường.

Nhưng khi ngón tay rơi xuống mái tóc nàng lại mềm nhẹ không thể tin nổi, cánh hoa sượt qua lòng bàn tay hắn, thanh âm của Hades như đêm tối lưu động, thêm vài tia phập phồng đè nén: "Muốn quay về mặt đất thì đi theo ta."

Ánh mắt Persephone đang nhìn lên trên, cảnh giác xem bàn tay kia muốn làm gì, đột nhiên nghe thấy câu nói kia của đối phương, tầm mắt lập tức chuyển qua mặt hắn, biểu tình kinh ngạc, càng ngày càng nhiều ánh sáng của hy vọng hiện lên trong mắt nàng.

Biểu cảm hướng về thế giới trên mặt đất kia ...

Hades khống chế không được ngón tay mình, hơi nhấn xuống vài phần, nhìn thấy nàng nheo nheo mắt, còn khẩn trương bóp tay.

Xương ngón tay hắn hơi cong xuống, sau đó triệu hồi hơi thở tử vong hóa thành lưỡi liềm, cắt phần lớn cành hoa dư thừa trên tóc nàng.

Persephone chỉ cảm thấy hai má bị sương đen lành lạnh vuốt ve một chút, cọ đến má cô ngưa ngứa, những phiến lá đưng đưa trên lông mi trở ngại tầm mắt, thân hoa rũ trên đầu vai trong phút chốc đều rơi xuống miệng sương đen, bị cắn nuốt không còn một mảnh.

Chỉ có cành hoa đảm đương trách nhiệm như dây cột tóc không bị gãy nát, thậm chí càng thêm kiều diễm.

Sau đó cô cảm thấy đỉnh đầu mình nhẹ đi, Hades lùi vài bước về sau, khuôn mặt cứng đờ như mặt nạ thạch cao, không nhìn thấy cảm xúc. Hắn xoay người bước đi, cánh cửa hoàng kim tự động mở rộng, ngoài cửa là khoảng không hắc ám, ánh lửa trong phòng chiếu ra ngoài, in dấu bóng đen cao lớn của hắn lên mặt đất.

Persephone chần chờ một chút, chợt nghe thấy mệnh lệnh trầm thấp của hắn truyền đến: "Đi theo."

Trong giọng nói hắn có sự run rẩy không hiện rõ, là kết quả sau khi cố gắng kìm chế. Hắn dường như có thể thay đối ý định ngay chớp mắt, để nàng ấy vĩnh viễn sinh sống trong phòng ngủ của mình.

Ấu Thần hệ thực vật một lòng hướng về mặt đất nằm trong lồng ngực tử vong yên tĩnh như mộ phần, vĩnh không thể rời xa.

Sau đó hắn nghe được thanh âm bước chân nàng nhỏ bé như hoa nở, chần chừ từng bước một đuổi theo hắn. Sau vài bước chân đầu sợ hãi, nàng đột nhiên tăng tốc, hình bóng thiếu nữ nhào đến sau lưng hắn, lại lùi vài bước, giấu mình sau bóng lưng rộng lớn của hắn.

Nàng đứng sau lưng hắn, bị bóng hắn che khuất.

Hades nhìn bóng mình một lúc, đè nén tình cảm mênh mông nơi ngực trái. Lần này hắn đã dùng thanh đoản Kiếm Oán Hận tự đâm vào ngực mình, mỗi một lần tình cảm mất khống chế thì kiếm sẽ đâm sâu vào tim, đau nhức khó nhịn.

Nếu không áp lực chính tình cảm của bản thân thì sương đen sẽ mở rộng lực lượng của mình, tùy ý sự sống không ngừng phát triển, Địa Phủ sẽ trở thành cõi yên vui cho nàng tùy ý cướp đoạt năng lực của hắn.

Persephone vừa mới bước ra cửa thì nhìn thấy đằng sau khe cửa khép hờ là những quỷ hồn vừa rồi vẫn còn sợ hãi rụt rè bây giờ đang dùng ánh mắt khát cầu đáng sợ nhìn cô.

Cô lập tức bước thêm vài bước về trước, thẳng đến khi không nhìn thấy những quỷ hồn sau cửa nữa, cô mới cảm thấy không khí bốn phía lạnh buốt.

Ngoài cửa là một dãy hành lanh trống trải tối đen, giữa những trụ cột là những bức phù điêu nối tiếp nhau.

Bên trên phù điêu được treo ngọn đèn đồng thau rất lớn, nhưng không được thắp sáng, yên lặng như quỷ vực.

Địa phương này rất áp lực cũng quá âm trầm. Persephone cảm thấy mình mới thoát khỏi hang quỷ lại đến một không gian phong kín, có cảm giác tuyệt vọng khiến người hít thở không thông.

Cô nhìn thấy Hades đã bước vào vùng tối, hoàn toàn không có ý định chờ cô.

Thân hình người đàn ông ấy cao lớn, khoác trường bào đen, sương đen trên người giống như khối vải hình chữ nhật phủ trên đầu vai hắn, lại quấn vòng lên trước, rũ xuống chân biến thành chiếc áo choàng phiêu dật. Ngoài trừ bao cổ tay vàng ròng có màu sắc thì cả người hắn dường như hòa thành một thể với hắc ám, đảo mắt đã bước đến nơi cuối hành lang.

Có dáng vẻ loài người hoàn mỹ lại còn thêm hơi thở uy hiếp dọa người hơn cả quỷ.

Persephone vốn hơi muốn lùi bước nhưng vào khắc cuối cùng vươn tay chạm lên mái tóc mình, những đóa hoa khiến cô khó chịu đều biến mất cả. Cô cắn chặt răng, lập tức nhanh chóng đuổi theo.

Tiếng bước chân dồn dập quẩn quanh hành lang trống trải.

Vị Thần linh đứng ở góc ngoặt sau khi nghe thấy tiếng bước chân mới tiếp tục bước đi, da mặt cứng ngắc của hắn không tự nhiên hơi động đậy, tựa như cảm xúc tốt muốn nhếch khóe miệng theo bản năng.

Nhưng ngay sau đó, thanh đoản kiếm trước ngực đâm vào tim càng thêm sâu.

Đau đớn lập tức chiến thắng tình yêu không tỏ, Hades chưa bao giờ hiểu được cái gì gọi là chờ người, nay lần đầu tiên bởi vì chờ đợi tiếng bước chân của người khác mà trái tim bị đâm xuyên.

Thanh đoản kiếm kia có linh tính của bản thân, thấy thân kiếm đã cắm đủ sâu mới chậm rãi lùi dần.

Cảm giác ma sát giữa máu thịt và kiếm sắt khiến bước chân hắn càng thêm nhanh chóng lãnh khốc.

Những nhân vật trên bích họa hai bên tường lấm la lấm lét sợ hãi trộm nhìn hai người họ vài lần. Bọn họ nhìn Persephone nghiêng ngả lảo đảo chạy theo Hades, cung điện kể từ khi khánh thành đến nay chưa từng chào đón bất cứ người lạ nào nay có vị khách ghé thăm mang theo sinh sơ bừng bừng.

Persephone không có khả năng nhìn trong bóng đêm, miễn cưỡng sờ soạng trong hoàn cảnh không có công cụ chiếu sáng này, cố sức bám theo kẻ thi bạo có vẻ hơi tỉnh táo kia.

Tuy rằng cô không biết hậu quả khi cô đi theo hắn nhưng cô phi thường xác định nơi mình ở vừa rồi cực kỳ hỏng bét, nếu như bản thân chạy lung tung có khi sẽ giống như vật hy sinh trong phim kinh dị cách cái chết ngày càng gần, chỉ có thể ký thác hy vọng vào sự đột nhiên thanh tỉnh của đối phương thật sự buông tha cô.

Persephone nhìn chằm chằm ánh phản quang từ bao cổ tay vàng phía trước, liều mạng dùng tâm thế không thể quay đầu lại mà chạy theo người ta.

Ngẫu nhiên trong bóng đêm có vài tia sáng tán loạn màu xanh biếc vọt đến, chiếu sáng hàng cột phức tạp. Những trụ cột thô đỏ tạo thành mê cung phức tạp, trên vách tường vàng đen là những đường hoa văn màu sắc mơ hồ.

Thân ảnh lạnh lùng phía trước kia như ẩn như hiện như một bóng hình không thể với tới, lững thững trong không gian vắng lặng thần bí, ngay cả sương đen dư thừa đều bị hắn tụ dày, không hề phân tán như trước.

Bước đi vừa nhanh vừa vững, không hề quan tâm người đang đuổi theo mình phía sau kia, ngay cả đầu đều không hề quay lại một lần.

Persephone từ chạy chậm đến đỡ tường, đến cuối cùng co quắp run chân hận không thể ngồi luôn dưới đất, chỉ có thể chậm rãi lê bước.

Bắt đầu từ chỗ ngoặc trên hành lang là những thềm đá dài ngắn không đồng nhất, như phím đàn dương cầm, mỗi một nhịp đàn là một làn điệu mới, là một nơi khác.

Hoàn cảnh xa lạ hắc ám khiến Persephone suýt chút nữa trượt chân hai lần, suýt chút nữa đâm đầu vào tường ba lượt, còn có một lần dẫm phải khoảng không, nếu không nhờ cô đúng lúc đỡ sừng trâu trang trí trên vách tường thì rất có thể cô sẽ lăn thẳng xuống cầu thang đến bên chân Hades luôn rồi.

Chỗ mép tường góc ngoặc được vẽ đầy hoa văn, khi cô vừa bước qua góc rẽ đã thấy những quả cầu xanh xám tròn đều nhịp trên vách tường tỏa sáng lập lòe.

Phức tạp như một mê cung khổng lồ không có điểm dừng.

Sau khi ánh sáng xanh tối dần, cô lại biến thành có mắt như mù.

Bốn phía yên tĩnh dọa người, ngay tại lúc cô nghĩ mình đã lạc mất đối phương, phải cả đời vòng vòng xoay tròn trong mê cung này thì ánh sáng xanh biếc lại xuất hiện.

Persephone nhìn thấy bóng hình cao ngất kia đứng lặng như hoa văn trên vách tường dưới ánh sáng xanh mờ ảo.

Persephone nghĩ rằng hắn đang đợi cô, nhưng kết quả chưa đợi cô cất bước thì thân ảnh cao lớn ấy lại không nhanh không chậm bước đi mất.

Sau đó cô phát hiện bước chân của đối phương rõ ràng chậm hẳn.

Hơn nữa mỗi một khi cô không theo kịp thì thân ảnh ấy sẽ lại dừng lại. Hắn đây là ... đang đợi cô?

Cuối cùng cũng đến cuối mê cung, những hàng đá khổng lồ dựng thẳng thành cột trụ xuất hiện trước mặt Persephone.

Mỗi giữa hai cây cột đều được bày trí bãi đá tam giác cao hơn cả cô, trên đó là những chậu đồng lửa liếm láp bóng đêm, chiếu sáng cửa đồng rộng mở phía trước.

Hades đứng cạnh cửa, bên cạnh hắn là chậu lửa ba chân đang cháy đỏ. Sắc mặt hắn dưới ánh lửa màu da cam có vẻ trắng đến dọa người, ngón tay đặt trước ngực, tư thế đứng cứng đờ hơi lơi lỏng đôi chút, ngay cả cần cổ cao ngạo cũng như rau cải thiếu nước héo héo.

Persephone đi đường đi đến không còn sức, đầu vai rũ xuống, bước chân phù phiếm, còn héo hơn cả hắn.

Cô còn tưởng mình đi đường đi đến nội thương, xem ra Hades cũng như thế, phỏng chừng do đã đi lâu lắm khiến vết thương trên ngực hắn cũng rách.

Mặc kệ đối phương là quái vật bất tử hay ác Thần, nghĩ rằng tên đó cũng có những thời điểm cạn sức thì trong lòng Persephone lập tức cân bằng.

Kết quả suy nghĩ vui sướng khi người gặp họa của mình lập tức bị đối phương nhận ra, cô đột nhiên nhìn thấy tên đàn ông một thân sương mù lập lờ kia, không hề báo trước mà liếc mắt nhìn về phía cô. Trong đôi mắt hắc trầm, tử khí trầm tĩnh bị cảm xúc phẫn nộ không hiểu nổi chiếm cứ, cảm xúc kia như cự thú ẩn mình trong bóng đêm, túc lãnh đến làm người không rét mà run.

Persephone đối diện với ánh mắt đó của hắn hai giây, nét mặt như đầu gỗ, thật không có cách nào khác, mỗi một giây sau khi xuyên không đều là trải nghiệm kinh hoàng, chấn động miết thế nhưng hơi chết lặng rồi.

Đặc biệt khi tinh thần cô đang suy đoán rốt cuộc đối phương bị bệnh thần kinh gì, thì bị hai bóng ma khổng lồ "ta mạnh hơn cô" và "đào tim" nghiền áp ngược đãi qua lại.

Đừng nói Hades chỉ trừng cô, ngay cả khi hắn trừng đến hai tròng mắt bay ngược ra ngoài thì phỏng chừng cô cũng không có phản ứng nào lớn hơn nữa.

Xem như là người đã trải nghiệm cuộc sống rồi, không dễ dàng hốt hoảng luống cuống nữa.

Có lẽ Hades thấy dùng ánh mắt không thể nào trừng chết cô được, bàn tay đặt trước ngực khẽ buông lỏng, sau đó xoay người bước qua cửa.

Persephone giống như một u hồn, thấy Hades bước đi liền phản xạ đi theo hắn, khi bước đến trước cửa lớn mới phát hiện cánh cửa trước mắt kia cao đến dọa người.

Cô giương mắt nhìn hoa văn điêu khắc hình rắn phức tạp tinh mỹ trên vách cửa. Trên cùng được chạm trổ hình mái hiên, trung gian là phù điêu một vị Thần chống má không mặt ngồi trên vương tọa, bên chân nằm một con chó ba đầu.

Nữ Thần không mặt giấu mình trong bóng đêm, vươn tay ôm hai nam Thần, một người cầm thanh kiếm dài trong tay, một vị khác nhàn nhã mở rộng đôi cánh.

Có vài vị Thần cầm quyền trượng vàng đứng bên cạnh, tựa hồ đang cung kính cúi đầu báo cáo chuyện gì đó với vị Thần ngồi trên vương tọa kia.

Chạm khắc hình mái hiên rất dài có cảm giác uy nghiêm túc mục, khiến người nhìn có áp lực trầm trọng không tên.

Persephone rụt rụt cổ, cẩn thận bước qua cánh cửa vừa dày vừa cao kia, cô theo phản xạ tìm kiếm thân ảnh Hades, vừa giương mắt đã thấy chồng gỗ đang bị đốt cháy giữa đại sảnh.

Mà người cô tìm đang đứng bên ngọn lửa. Bóng dáng đen tối dưới ánh lửa chói mắt như vàng.

Persephone nhấc lên làn váy, từng bước theo sau.

Sau chồng lửa là một chiếc bàn phẳng dài, trên bàn chồng chất đầy bản phiến. Quay xung quanh bàn là vài ông lão tóc bạc rối tung, râu xám lộn xộn, thân khoác áo choàng.

Bọn họ nâng bản phiến trong tay thấp giọng thảo luận điều gì đó, nhìn thấy có người bước vào, lập tức dùng ánh mắt nghiêm khắc, khuôn mặt vô cảm nhìn cô.

Ánh mắt quan sát kia như những con dao nhỏ, hận không thể xẻ thịt cô thành từng miếng, lật qua lật lại xương cốt cô xem xem có tội trạng hay không.

Bước chân Persephone càng ngày càng chậm, dây giày xiết lên mu bàn chân gây đau, bị người khác dùng ánh mắt đâm tê cả da đầu, cô cúi đầu tiến lại gần chồng lửa.

Mũi gỗ cháy có hương như cây quả, hơi thở khô ráo.

Bóng đen bên kia lửa trại bị chân cô dẫm lên, cô không nghĩ nhiều cứ như vậy dẫm lên phần đầu bóng, bả vai rộng lớn rồi đến chân ... cô đứng lại.

Bóng hình kia vẫn không nhúc nhích, Persephone kỳ quái ngẩng đầu, liền nhìn thấy sương đen như lớp tơ lụa sau lưng hắn dập dờn như đường sóng gợn.

Hắn như không biết cô đã đến gần, vẫn im lặng đứng như trước.

Persephone hơi khó chịu dùng ngón chân gãi gãi giày, đứng lâu chân tê rồi, ngay tại lúc cô trộm đổi chân trụ thì thân ảnh kia động đậy.

Hắn trực tiếp đi thẳng về phía trước, cô lập tức theo sau.

Một trước một sau như chim non đi theo hùng ưng.

Hades đi đến cạnh bàn, nhìn thấy vài vị Phán Quan như hổ rình mồi, như thẩm vấn linh hồn tội phạm theo dõi thiếu nữ sau lưng hắn. Gương mặt lãnh túc trắng bệch của hắn cực dọa người, khiến đôi mắt đen càng thêm thâm trầm, ngữ khí hắn bình thản lại tràn ngập cảm giác áp bách.

"Bản phiến khế ước đã soạn xong chưa?"

Aeacus lập tức bước đến, không dám trừng Nữ Thần đã khiến Địa Phủ mọc đầy thực vật kia nữa, cung kính dâng một khối bản phiến nặng nề cho Hades.

(Địa ngục của Hy Lạp cũng có phán quan, hơn nữa lại là bộ ba phán quan bán thần đầy quyền lực bao gồm: Minos, Aeacus và Rhadamanthus. Trong đó, Aeacus – người giữ chìa khóa của Địa ngục – phán xử những linh hồn châu Âu, Rhadamanthus – lãnh chúa của Elysium – phán xử những linh hồn châu Á, và phiếu quyết định sẽ thuộc về ngài Minos cầm quyền trượng vàng. Một số tài liệu cho rằng phán quan thứ tư là Triptolemus. Ở Đồng bằng Xét xử, linh hồn sẽ được phán xét về tội trạng và công trạng để quyết định sẽ sống ở Đảo Hạnh phúc hoặc Đồng bằng Elysium, Đồng cỏ Asphodel hay phải xuống Địa ngục Tartarus. Cả ba phán quan được lựa chọn vì lúc sinh thời nổi tiếng là những vị vua anh minh và liêm chính. Nhưng quan trọng hơn, họ đều là con của thần Zeus nên mới được ban cho đặc quyền trên.)

Hai vị Phán Quan còn lại cũng vội vàng thu hồi ánh mắt trừng người của mình, sau đó cúi đầu tiếp tục sửa sang bản phiến và giấy cói.

Vong linh Địa Phủ bao động, náo nhiệt như khi Zeus đánh xuống tia sấm vậy, mấy người bọn họ vốn phụ trách thẩm lý và phán quyết linh hồn nay đều phải hỗ trợ sửa sang lại danh sách vong linh.

Hades cầm bản phiến trong tay, bùn và nước đều đến từ dòng Sông Lời Thề, chỉ cần viết lời thề trên bùn đất làm từ sông, thì ngay cả Thần linh cũng bị trói buộc phải thực hiện lời thề của mình.

(Sông Lời Thề: là Sông Styx, đây là dòng sông được nhiều người biết đến nhiều nhất trong 5 dòng sông, chảy bao quanh địa ngục 7 vòng, có biệt danh là "Dòng sông Thù ghét" hay "Dòng sông Nói thật". Styx vốn là con gái của Titan Oceanus và nữ thần Thetys. Vì đã có công hỗ trợ thần Zeus trong cuộc chiến với các Titan, thần Zeus đã tôn vinh Styx bằng cách bắt các vị thần khi muốn tuyên thệ một lời thề nào đó, phải thề trước tên của dòng sông này. Tương truyền, nước của sông Styx có thể khiến cả các vị thần cũng phải nói thật. Những kẻ cố tình nói dối, sau khi uống nước sông Styx sẽ bị câm trong 7 năm. Một truyền thuyết nổi tiếng khác về sông Styx liên quan đến người anh hùng Achilles trong cuộc chiến thành Troy. Nữ thần Thetys - mẹ của Achiless vì muốn con mình trở thành bất tử, đã bế chàng đem nhúng xuống dòng sông này, khiến thân thể của Achilles trở nên mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, tiếc thay vì quên mất phần gót chân mà trở thành tử huyệt của Achilles.)

Hắn nhìn thoáng qua bản phiến trong tay, sau khi xác nhận không có vấn đề gì mới vươn ngón tay in dấu nhẫn lên, trong nháy mắt khi in xong thì tim hắn lại bị thanh đoản kiếm đâm sâu một lần nữa.

Thiếu nữ sau lưng lại lặng lẽ nhướn chân phải, rồi lại thả xuống, đổi thành nhướn chân trái, vì cô lộn xộn không yên tĩnh mà khiến vị Thần linh mặt than kia rốt cuộc không thể nhịn được nữa xoay người.

Persephone bị động tác đột ngột của hắn khiến cho giật mình lui về sau vài bước, nhưng nhanh chóng cảm thấy động tác của mình rất yếu thế, lập tức đứng vững chân ngẩng đầu nhìn hắn.

Tim Hades đã bị kiếm đâm mấy chục nhát, hắn vốn nghĩ rằng đau đớn kịch liệt có thể khiến cảm tình yên lặng nhưng kết quả khi hắn quay người lại, vẫn bị đôi mắt xinh đẹp của nàng ấy cướp đoạt lý trí.

Đôi mắt của thiếu nữ sạch sẽ như dòng suối trong vắt, thân hình mềm mại như hoa cỏ xanh biếc bập bùng trên mặt nước.

Thanh đoản Kiếm Oán Hận lại phập một tiếng, đâm càng thêm sâu vào tim hắn.

Hades thấp giọng rên rỉ một tiếng, lập tức chuyển mắt, thảy nhẹ bản phiến về phía cô

Bản phiến hình chữ nhật hơi nặng, Persephone suýt chút nữa không đỡ được, vội vàng cầm chặt mép bản, nét mặt mờ mịt nhìn các đường cong ký tự kỳ quái trên đó.

"Khế ước tuyên thệ của Thần, một khi vi phạm lời thề sẽ mất Thần lực, không có khí tức một năm, còn bị trục xuất chín năm không thể đảm nhiệm chức vị. Nàng rút mũi tên trên ngực ta, ta thả nàng về nhà. Nếu như sau khi mũi tên được rút ra, ta vi phạm lời hứa thì sẽ phải gánh chịu hình phạt trục xuất."

Khi ánh mắt nàng không hề nhìn hắn mà chăm chú vào một vật khác, cuối cùng Hades cảm thấy ngực dễ chịu đôi chút, hắn vốn muốn để nàng trực tiếp khắc tên lên, nhưng khi câu nói đến bên miệng không hiểu vì lý do gì mà giảng giải cho nàng hiểu.

Đây là nguyên tắc trao đổi công bằng, cho dù nàng nhỏ yếu đến nỗi chẳng thể phản kháng nhưng hắn vẫn tuân thủ nguyên tắc của bản thân như trước.

Trên khuôn mặt bình tĩnh của Persephone xuất hiện nét nghi hoặc, "Thần vi phạm lời thề"?

Nhưng cô không rối rắm vấn đề này lâu mà nhanh chóng nắm trọng tâm: "Mũi tên ở đâu, làm thế nào để rút nó ra?"

Ngực và tim hắn cũng đâu có thấy mũi tên, cô thật muốn rút nó ra cũng không thể.

Hades nhạy cảm nhận thấy cô lại thay đổi chân trụ, trong giọng nói nghi hoặc ẩn ẩn vài tia bất an, biểu tình lãnh ngạnh của hắn rốt cuộc có đôi chút buông lỏng.

"Đã quên mất chức vị của mình rồi sao?"

Khi linh hồn Thần linh lạc đường, lầm nhập thể xác nhân loại thì có thể xuất hiện triệu chứng mất trí nhớ. Cho nên ngay cả năng lực mũi tên ái tình của Eros đều đã quên, cũng như không hiểu lời thề của Thần.

Persephone: "?"

Những dấu chấm hỏi hình dáng khác nhau dần dần hình thành trong đầu cô, cô vừa nhìn nhìn bản phiến vừa chịu đựng chân tê.

Mặt bản phiến được khắc chữ bằng bút cỏ cứng, những đường nét ấy lưu loát đẹp tuyệt như vật trưng bày trong viện bảo tàng. Nhưng cô không hiểu dù chỉ một chữ.

Chân Persephone lại tê, vừa muốn đổi chân trụ để tiếp tục quan sát tác phẩm nghệ thuật trong tay thì đột nhiên nhận thấy có một bóng đen bao phủ người cô.

Là Hades bước đến, thân hình cao lớn của hắn đã che khuất ánh lửa.

Cô chần chờ, tưởng rằng mình chắn đường hắn, vừa muốn nhấc chân lùi về sau thì ai ngờ động tác này lại kích thích dã thú ngủ đông trong cơ thể đối phương.

Hades hoàn toàn không cho cô cơ hội chạy trốn, trực tiếp vươn hai cánh tay hữu lực, vòng qua eo cô, nhấc cô ngồi xuống mặt bàn dài.

Động tác này nhanh chóng như mất khống chế, như chạm phải ngọn lửa, tay hắn nhanh chóng rút về, thậm chí đều chờ không kịp đẩy cô cách xa chút.

Persephone hết hồn, bản phiến trong tay cũng suýt chút nữa bị cô ném đi.

Mà Hades ôm người ngồi trên bàn kia lại lùi về sau vài bước. Hơi thở của hắn ồ ồ, đau đớn kịch liệt khiến nét mặt hắn càng thêm căng cứng, chỉ có thể tùy tay kéo ghế đá bên cạnh, trực tiếp ngồi xuống.

Persephone đột nhiên phát hiện, bàn cô ngồi rõ ràng cao hơn ghế của hắn, nhưng khi hắn ngồi xuống thoạt nhìn còn cao hơn cả cô.

Dáng ngồi của hắn thẳng tắp, ngón tay mang nhẫn vàng thoáng dùng sức đặt trên tay ghế dựa. Sắc mặt trắng bệch khiến cảm giác tăm tối giữa hai đầu lông mày càng thêm nặng, lạnh giá cảnh báo người chớ tiếp xúc, cường thế đến khiến người ta tránh lui.

Giống như vị Thần linh không mặt ngồi trên vương tọa ở cửa lớn kia vậy, cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh như con sâu cái kiến.

Persephone yên lặng cân nhắc chênh lệch chiều cao giữa hai người họ trong lòng, phát hiện quả thật không phải vấn đề bổ sung dinh dưỡng có thể bồi bổ được. Chỉ có thể cảm thán, có dáng vẻ tốt như thế này tại sao lại làm việc không cần mặt mũi như thế.

Đầu ngón tay Hades cọ xát tay ghế, sau khi cọ rớt một lớp đá mới rốt cuộc đè nén xúc động mạnh mẽ nhào qua của mình, lạnh giọng nói: "Khắc tên nàng lên bản phiến trước, rồi ta sẽ nói cho nàng cách rút mũi tên."

Nói xong, Vua Địa Phủ mặt lạnh kia bắn một cây bút làm từ thân cây sậy về phía cô, giống như phi tiêu cắm lên bản phiến trong tay Persephone.

Mặt Persephone không thay đổi nhìn bút sậy suýt chút nữa đâm trúng mu bàn tay mình kia, nhịn một hồi, mới nói: "Không biết chữ."

Đối phương là tên biến thái có thể nổi cơn bất cứ lúc nào, nên cố gắng đừng chọc giận kẻ bắt cóc kia thì hơn.

Hades: " ... Vậy ấn vân tay."

Persephone trầm mặc, cô không ấn dấu tay cũng không nhổ cây bút sậy đằng đằng sát khí kia. Dù sao khi người ta tùy tiện đưa hợp đồng cho bạn ký thì làm gì có người bình thường nào dám ký.

Nói là lời thề thả cô về, nhưng nếu quỵt nợ thì biết làm sao bây giờ?

Lui một vạn bước nếu như thật sự là lời thề khế ước thì trừng phạt khi thất bại thế nào? Đối phương chỉ mới giải thích một nửa, cô cũng chỉ có thể do dự chọn lựa giữa cược và không cược.

Thói quen ra lệnh cộng thêm thói quen không giải thích kỹ càng giống như trước đây tên kia chưa từng gặp phải đối tượng bạo lực và không hợp tác vậy.

Trong ánh sáng từ ngọn lửa lay động, hai người đồng thời chìm trong bầu không khí tĩnh mịch.

Thậm chí ngay cả ba vị Phán Quan và những người hầu trong bức bích họa đều cẩn tha cẩn thận, sợ đánh vỡ khoảng thời gian yên tĩnh quỷ dị này.

Vị Thần ngồi trên ghế đá kia rốt cuộc bóp nát tay ghế, sau đó hắn tận lực dùng ngữ khí bình tĩnh cường điệu: "Mũi tên kia khiến ta nảy sinh tình yêu với nàng."

Persephone: " ... Ồ! Như vậy à."

Là loại tên biến thái sao? Vừa thấy mặt liền biến thành tình yêu ngày đêm đòi ngủ cùng.

Vua Địa Phủ đen mặt: "Sau khi thành công, ta sẽ thả nàng quay về mặt đất."

Persephone: "Vâng, cảm ơn." Thế cái giá phải trả cho thất bại là?

Vua Địa Phủ: " ... "

Cuộc trò chuyện này thật là lúng túng, trực tiếp trình diễn khung cảnh đối thoại chân thật của hai người xa lạ.

Ngọn lửa bập bùng tí tách, tăng thêm độ ấm cho hoàn cảnh lạnh lẽo này.

Persephone đang cầm bản phiến trong tay, đầu ngón tay bóp mép bản, phát hiện vậy mà không thể bóp nát được dù chỉ một góc, cô cũng không tiếp tục hành động phá hoại nữa mà là thất thần nhìn ... trụ cột chịu lực trong đại sảnh sau lưng Hades.

Địch bất động cô cũng không biết động thế nào, thật ra cho dù đối phương luộc, chiên, xào cô thì cô cũng không có khả năng chống cự, lại càng không cần phải nói đến chuyện nhỏ như ấn dấu tay này.

Persephone chậm rãi liên kết những chuyện đã trải qua lại với nhau, giống như đang xỏ một chiếc vòng cổ không trọn vẹn.

Hiến tế, Hades, nở hoa, bùng nổ sức mạnh ... mũi tên.

Là mũi tên vàng biến mất trước ngực hắn kia sao?

Tình yêu, Cupid? Rốt cuộc cũng hình thành vài manh mối, cho nên mũi tên khiến cô suýt giết người kia, là mũi tên của Thần Ái Tình?

Cô khá là quen thuộc hình tượng của Cupid trong Thần Thoại Hy Lạp, là một đứa bé nam mọc cánh để mông trần, được mô tả rất nhiều trong trang trí vào ngày Lễ Tình Nhân.

Persephone nghĩ đến đây, ngón tay tiếp tục cọ cọ bản phiến, vẫn quyết định đặt cược rằng đối phương đang nói sự thật. Cô vừa muốn hỏi trừng phạt khi không thể kéo mũi tên ra thì trước mắt đột nhiên tối sầm lại.

Persephone không biết đối phương đi đến trước mặt cô tự bao giờ, bởi vì tốc độ quá nhanh.

Ngay cả sương đen trên người hắn cũng như vừa mới đuổi kịp, lan tràn bốn phía lại ngưng tụ thành áo choàng thêm lần nữa.

Persephone như con thỏ nhỏ chợt nhận ra vận mệnh của mình, lỗ tai dài chưa kịp cụp xuống đã bị người nhấc lên ném vào nổi chảo dầu. Tay cô bị bàn tay nóng bỏng khô ráo của đối phương bao phủ.

Tay cô dễ dàng bị ép ấn lên mặt bản phiến, cảm xúc ẩm ướt lan tràn trên làn da, một dấu tay rõ ràng xuất hiện trên đó.

Vừa rồi còn đang suy nghĩ vì sao hắn không ép buộc ấn dấu tay, kết quả thật đúng là cứ ấn như thế.

Persephone ngây người, bản phiến dưới ngón tay như có sinh mệnh, dấu vân tay bắt đầu biến hóa.

Một tên gọi, từng nét từng nét xuất hiện nơi dấu tay.

Nhánh Sông Lời Thề khởi nguyên từ "chủ lưu", cho dù bùn đất hay là nước sông đều được sinh ra từ hỗn độn, đã tồn tại kể từ lúc Đất Mẹ bắt đầu hình thành. Cho dù Thần danh cổ xưa như thế nào thì đều có thể thừa nhận được.

Hades ấn tay cô, nhìn thấy dấu vân tay đã biến mất, lại hóa thành đường cong ký tự cuộn mình dưới lòng bàn tay cô, tổ hợp thành tên gọi thật sự của thiếu nữ.

Mà Persephone muốn cong ngón tay cũng không thể vì bàn tay chết tiệt kia rất mạnh, giống như chỉ dùng một chút lực đã có thể bóp nát ngón tay cô rồi, cô cố nhẫn nại tính tình, thở hổn hển dùng ngôn ngữ xa lạ hô lên: "Buông tay, Hades."

Hơi thở mất khống chế, khiến phát âm tên gọi có âm đẩy hơi rõ ràng, không hề che giấu cảm xúc tức giận.

Nàng ấy lại một lần nữa gọi tên hắn.

Hades cảm nhận được cơn đau đớn truyền đến từ lồng ngực, nhưng cảm giác mê muội chảy xuôi trong cơ thể kia có thể khiến người ta mất tri giác. Trước khi hắn ý thức được điều gì thì tình cảm mãnh liệt đã trói buộc hắn thành tù binh.

Hắn nghe theo mệnh lệnh của người trong lòng, buông đôi tay như gông cùm xiềng xích đối với nàng.

Bụp!

Sương đen bị trói buộc lại câu cuốn thân thể cô, hoa lại nở.

Tóc Persephone, từ sau đến trước nở từng đóa từng đóa hoa, cô cảm thấy mình như đỉnh núi lửa Etna vậy, hoa nở đều là ngọn lửa cuồng điên.

Mà ngoại trừ tiếng hoa nở, một thanh âm chấn động rõ ràng cũng vang lên, là tiếng tim đập.

Persephone nhìn người đàn ông trước mắt, phần vải trước ngực lại rách, để lộ miệng vết thương hung tàn đằng sau, có một thanh đoản kiếm đâm trước ngực, định trụ trái tim.

Mỗi một lần tim đập là một lần thanh âm lưỡi dao cắt thịt vỡ nát vang lên.

Nhưng chẳng sợ đau đớn như thế nhưng nhịp đập trái tim vẫn gia tốc không thể khống chế như trước.

Hades tựa hồ không cảm nhận được cơn đau, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua phần ngực xấu xí của mình, trầm mặc một lúc mới vươn tay nắm chuôi kiếm, một tấc rồi một tấc rút ra.

Thanh thiết kiếm dính đầy máu thịt kia luôn thiêu đốt ngọn lửa căm hận khiến người bất an.

Hades đặt thanh đoản kiếm lên bản phiến, dưới ánh lửa lạnh như băng, lúc ẩn lúc hiện chiếu sáng văn tự trên bản phiến kia.

【Bằng nước sông và bùn đất của con Sông Lời Thề ... có thể dùng sức mạnh của oán hận, rút ra mũi tên của Thần Ái Tình ... 】

Hắn không nhìn bản phiến, thậm chí không kịp nhìn tên nàng, như quỷ hồn nhảy xuống sông lửa, tất cả điên cuồng bị trói buộc tùy ý chảy xuôi kể từ khi hắn rút thanh Kiếm Oán Hận ra.

Hades liều mạng khắc chế tình yêu cuộn trào, mặt hắn không chút thay đổi nói: "Bản phiến Lời Thề có sức mạnh tăng cường thực hiện lời thề, trước mắt nàng đã có một phần lực lượng để rút mũi tên."

Hắn phải oán hận nàng, triệu tiêu tình yêu. Bản phiến Lời Thề sẽ gia tăng sự chán ghét của hắn đối với nàng.

Mà nàng muốn rời khỏi đây, phải giúp hắn nhổ mũi tên ra, lời thề cũng sẽ cho nàng sức mạnh để phá hủy tình yêu.

Sương đen của hắn ngăn cản bất cứ sinh vật nào muốn lại gần hắn, cho dù Eros có đến đây thì cũng không có cách nào lại gần, giúp hắn rút mũi tên ra được. Cho dù để Eros bắn thêm mũi tên đồng vào hắn, thì nó cũng không có hiệu quả khi người bị bắn đã trúng tên vàng trước đó rồi.

( Mũi tên quyền lực của Eros có thể khiến các nạn nhân sau khi bị xuyên thủng tim sẽ đắm đuối yêu người đầu tiên họ gặp, nếu mũi tên ấy bằng vàng. Ngược lại họ phải thù ghét nhau đến tận xương tuỷ nếu nhận lấy mũi tên đồng từ Eros.)

Chỉ có mình nàng không hề cố kỵ bước vào vòng ôm của hắn.

Thanh âm của vị Thần linh cao lớn kia lãnh đạm như trước, nhưng ngón tay của hắn lại một tấc nâng gương mặt người yêu dấu lên, làn da non nớt thấm đẫm mùi hoa, là sự sống tốt đẹp mà tất cả quỷ hồn Âm Phủ hướng về.

Hắn là Thần linh, cũng là quỷ hồn trói buộc tại lãnh địa cổ xưa hắc ám này.

Hắn hướng về nàng, đến mức không thể khống chế, mới buộc nàng khắc tên trên bản phiến.

Bởi vì nếu để nàng do dự nữa thì hắn sẽ đổi ý.

"Khiến ta oán hận nàng."

Câu nói vừa ra, ký tự liên tiếp trên bản phiến hóa thành xiềng xích gông cùm, nhảy vào miệng vết thương của hắn, lực lượng Thần tính lôi kéo mũi tên dài giấu trong tim.

Mũi tên vàng bắt đầu ngưng tụ thành thật thể, thân tên tinh xảo cũng dần dần bị rút ra khỏi trái tim.

Trong đôi mắt Persephone ánh tia sáng vàng, cô cảm nhận được ngón tay ấm áp của người đàn ông kia trở nên cực nóng, mang theo độ run rẩy không thể khống chế xoa xoa má cô.

Ngay cả sức mạnh từ tay hắn đã mang theo dục vọng muốn nuốt cô xuống bụng rồi.

Hô hấp Persephone trở nên dồn dập, cô dường như phản ứng lại trong nháy mắt, cũng không rảnh quan tâm mặt mình rơi vào tay ác lang, lập tức vươn tay hung hăng tóm thân tên vàng trước ngực hắn.

Còn những vấn đề quanh đó thì trước đừng động, cứ cược sau khi nhổ được mũi tên ra, hắn sẽ thả cô quay về mặt đất trước đã.

Hơn nữa mũi tên này là do cô đâm vào, có thể rút ra cũng xem như hết nợ.

Thân tên ẩn giấu năng lượng tình yêu cực nóng, nóng đến da tay cô như muốn xoắn vào nhau, Persephone nắm không được phải thả lỏng, lại cố gắng chịu đựng đau đớn nắm thật chặt, dùng sức kéo nó ra ngoài.

Cảm giác như mình đang xâu thịt vậy, dùng thịt của chính mình.

Persephone đều có thể ngửi được mùi thịt nướng trong lòng bàn tay mình, cánh tay cô căng cứng, như đang nâng tạ gian nan kéo mũi tên ra ngoài ... không nhổ ra được.

Vì sao đâm sâu như thế chứ? Thế nhưng không hề sứt mẻ.

Persephone bất lực giương mắt, lại phát hiện người đàn ông trước mắt kia đang nhìn cô chăm chú.

Mà mũi tên trong tay cô giống như đang nâng dần đến nhiệt độ của cây sắt nung nóng, nắm nữa phỏng chừng tay chín. Cô thật sự vô pháp, vội vàng nói: "Không phải ngài muốn rút tên sao, giúp một tay a."

Để cô một mình bận việc, khi cường ngạnh ấn tay cô lên hợp đồng lúc nãy còn dùng khí lực lớn như thế, hiện tại như thế nào giống như đầu gỗ, không thèm nhúc nhích thế này.

Cô vừa nói xong, tay hắn đã úp lên mu bàn tay cô.

Persephone nghĩ rằng rốt cuộc hắn cũng nhớ ra phải làm chính sự, kết quả lại nghe thấy thanh âm thở dài truyền đến từ đỉnh đầu: "Phỏng rồi."

Thở dài vừa ra, mũi tên vàng trong tay cô vỡ vụn, xiềng xích lời thề đại biểu oán hận bởi vì đánh mất sức mạnh mà tiêu tán, vô số tia sáng tình yêu lại trốn sâu vào tim hắn.

Rút tên, thất bại.

Nét mặt Persephone đơ ra không kịp phản ứng, đột nhiên nhận ra hai bàn tay sưng đỏ của mình bị người dịu dàng nắm.

Giữa những điểm sáng lập lòe, cô nhìn thấy vị Thần linh trước mắt đã cúi đầu, mái tóc đen dài rơi xuống cổ tay cô, cánh môi mềm của hắn chạm lên lòng bàn tay cô, thật cẩn thận thổi một hơi.

Như đang nâng niu món quà trân quý nhất trong đời, trong đôi mắt bị hàng mi dài che khuất của hắn là đau lòng không thể ấn giấu.

Miệng vết thương dần dần khép lành theo hơi thở mềm nhẹ của hắn.

Persephone ngừng thở nhìn hắn, chỉ cảm thấy dịu dàng đong đầy trong lòng bàn tay.

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.