Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngài thích điều gì?

Phiên bản Dịch · 3648 chữ

... Ta ... thích ...

Câu nói như tỏ tình này không hề khó phiên dịch như câu "đồng giường cộng chẩm" trước đó, nó bộc trực mà đơn giản, thậm chí còn hiện lên nét ngây thơ thần kỳ dưới tiết tấu nói vấp của đối phương.

Nhịp thở hỗn loạn của Persephone hơi ngừng, câu trả lời bất thình lình này khiến cho thần sắc cô xuất hiện nét mê mang.

Mà bởi vì tư thái không hề phòng bị hiển lộ do chần chờ này khiến nàng trong mắt Thần linh giống như con hươu non ngưỡng cần cổ yếu ớt, chờ đợi lưỡi dao sắc cứa rỉ máu trên đài tế.

Hiến tế và máu tươi chính là chất kích thích đối với dàn tế bị lãng quên của vị Thần ẩn nấp trong bóng đêm vô tận, chưa bao giờ ôm gọn sinh mệnh yếu ớt trong lòng ... là "xuân dược" thuần túy nhất.

Còn cám dỗ hơn cả mũi tên của Eros.

Ngón tay nâng cằm thiếu nữ hơi di chuyển, lướt dọc theo gò má, cảm nhận làn da ấm nóng run rẩy của nàng dưới ngón tay mình, sau đó hắn cúi đầu, nhẹ nhàng nâng mặt nàng, cúi người hôn.

Persephone chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm xuống, ánh lửa sáng ngời bị sương đen cuồng bạo che lấp, hơi thở cường thế ướt át cũng xâm nhập vào phổi cô, nuốt chửng câu chống cự mỏng manh chưa kịp thốt.

Người đàn ông kia vươn ngón tay vuốt ve khuôn mặt cô, chạm đến vành tai lại thuận thế nâng lên cần cổ trắng nõn, giống như đang bóp lấy chỗ yếu hại của tế phẩm, không để cô dễ dàng trốn chạy.

Bàn tay kia của hắn đặt sau tấm lưng mảnh khảnh, cánh tay cứng rắn như nhà giam thiết, ngăn cản cơ thể cố sống cố chết lùi về sau ấy, nhưng cũng không dám ôm quá chặt, lo rằng mình lỡ tay ấn nát xương cốt nàng.

Persephone chỉ cảm thấy đầu óc như chết máy, trong hơi thở đều là luồng hơi hung ác của đối phương, cô muốn lùi mà không thể, bị bắt ngồi trên chiếc ghế đá lạnh như băng, tất cả bất an và sợ hãi đều trỗi dậy theo nụ hôn này.

Ngón tay cô cố sức chống lên ngực hắn, hung hăng cào xuống, móng tay cào lên da hắn, lại bởi vì thân thể đối phương căng cứng không bình thường khiến cho đầu ngón tay đau đến tê dại.

Trong từng nhịp tim đập của hắn hỗn loạn thanh âm rách toác không hài hòa của thứ gì đó, như một lưỡi dao sắc bén xuyên tim, thứ đó xé rách làn da trước ngực hắn, trồi lên vừa tầm tay cô.

Do trái tim mãnh liệt đập khiến dị vật đang cắm trên đó bị đẩy ra.

Persephone cũng nghe thấy nhịp đập kinh hoàng truyền đến từ trái tim mình, cô thừa dịp quãng cách hít thở cố sức ngăn cản cơn phát cuồng mất khống chế của đối phương.

"Hades!!!!"

Tên gọi này như chú thuật, quả nhiên khiến động tác của hắn tạm dừng một chút.

Nhưng không kịp đợi cho Persephone thở phào một hơi, người kia như nhận ra điều gì mà vươn tay đỡ lưng cô, ngón tay dùng lực ôm cô chặt vào lồng ngực nóng bỏng.

Persephone hoa mắt, sau đó nhận ra mình đã ngồi xuống đùi Hades.

Vị Thần cao lớn kia ngồi trên ghế đá, ôm chặt cơ thể không nghe lời vào lòng, mặt hắn dán sau cần cổ trắng nõn của cô, dưới làn da yếu ớt là động mạch run rẩy.

Vô số sương đen vì dục vọng của chủ nhân nó sôi trào mà phát tán tứ phương, ngọn lửa sáng ngời bị sương mù mãnh liệt vùi lấp rồi trào lên từng chồng bản phiến.

Ba vị Phán Quan thậm chí không kịp chạy đã bị màn sương đẩy ngã, che khuất dưới lớp sương của Địa Phủ, những người hầu trong tranh rồi thư ký giấy đều bị xé thành mảnh nhỏ, đại sảnh khổng lồ hóa thành chốn tử vong trong nháy mắt.

Bên tai Persephone chợt yên tĩnh, tựa hồ như âm thanh của cả thế giới đều biến mất.

Chỉ còn nụ hôn trên cổ cô và tiếng hít thở dồn dập sâu trong yết hầu của người đàn ông kia chiếm cứ thính giác cô.

Quả thật như là chó dữ liếm cổ mà!

Ngón tay của Persephone đã chèn vào ngực hắn, đụng đến cán đồng của chuôi kiếm cắm trên trái tim hắn. Vậy mà dường như đối phương không hề cảm nhận được chút đau đớn nào.

Cô rùng mình, từng động chạm cực nóng giống như nham thạch nóng chảy như cuốn lấy thân thể cô trong sức mạnh chiếm đoạt cường đại ấy.

Hai mắt Persephone biến thành màu đen, thân thể bị hắn ôm cứng ngắc đến đáng sợ.

"Cứu ... " Cô đột nhiên im miệng, cô biết gọi ai đến cứu cô đây?

Từ khi xuyên không đến bây giờ, tất cả tai nạn như sóng thần ngập đầu, xô nát bề ngoài bình tĩnh giả mạo xây lên từ trái tim phòng bị yếu ớt, nơi đây nào phải thế giới của cô đâu.

Chốn này không có người thân, không có khung cảnh quen thuộc cũng chẳng có bạn bè. Chỉ có kẻ xâm lược khinh khủng và hành vi xâm phạm khiến người sợ hãi.

Cô chớp chớp mắt, những ngọn đuốc trên tường bị bóng đêm che khuất chỉ còn thấy hơi khói tàn, hắc ám giương nanh múa vuốt giống như nấm mốc ăn mòn những bức bích họa sặc sỡ và xà nhà cao lớn.

Nhiệt độ của người đàn ông kia và màn sương đen tứ phía giống như đuôi rắn quấn quanh giam cầm.

Persephone lại chớp mắt, tất cả nỗi sợ vô ích hóa thành giãy dụa bất chấp, cô ngừng thở, ngưng tụ tất cả sức mạnh nơi cổ tay rồi lan sang đầu ngón tay.

Cô phải ngăn cản hắn, cho dù chỉ là giãy chết thì cũng tốt hơn so với không làm gì cả.

Ngón tay ấn xuống ngực hắn nơi miệng vết thương còn chưa khép lại, nhịp tim đập cuồng loạn giống như con trâu đực phát điên mất kiểm soát như muốn chấn lệch xương tay cô.

Persephone gắt gao nhìn chằm chằm sương đen giao triền trên đỉnh đầu như bóng rắn, bàn tay càng thêm hung ác, tóm lấy thanh đoản kiếm trên trái tim hắn, rút mạnh ra. Chất lỏng bán trong suốt ánh vàng trào ra ngoài theo thanh kiếm, hắn rên rỉ, răng nanh cắn lên phần xương quai xanh của cô.

Cơn đau này khiến Persephone hít thở không thông, ngón tay cô run rẩy, một lần nữa đâm thanh đoản kiếm lên trái tim đập loạn của hắn.

Rốt cuộc Hades ngừng lại tất cả động tác, thanh âm thở dốc cũng theo đó mà biến mất. Hắn như mới thanh tỉnh lại, thong thả ngẩng đầu, mái tóc đen xoăn cọ qua làn da trắng nõn của thiếu nữ, trong đôi mắt tối đen kia vẫn còn lưu lại cảm xúc khát khao.

Công kích nhỏ bé này của nàng thật ra chẳng thể ngăn cản được quyết tâm cầu hoan của một vị Thần tối cao bạo ngược, khi tích lũy khát vọng đối với nàng càng lâu, hắn càng thêm điên cuồng.

Thậm chí Hades còn muốn hỏi nàng, tay có mỏi hay không?

Nhưng tất cả khát vọng kịch liệt đều ngưng bặt khi thấy nước mắt nàng...

Sắc mặt Persephone trắng bệch, thanh âm kiên định: "Động dục xong rồi sao? Có thể cút đi không?"

Cho dù bị mũi tên chết tiệt kia tác động đi chăng nữa thì cũng không thể như con dã thú đâu đâu cũng động dục được, thấy nữ giới liền nhào đến, chẳng lẽ hắn không biết đi tắm nước lạnh hạ hỏa sao?

Hades trầm mặc, tất cả tình cảm sục sôi sâu trong đôi mắt hóa thành cảm xúc hoang mang, hắn buông nàng ra, cẩn thận đặt nàng ngồi xuống ghế.

Tay Persephone rời khỏi ngực hắn, hắn cẩn thận nâng bàn tay ấy lên, xé một đoạn sương đen nhẹ nhàng lau khô vết máu ánh vàng trên tay nàng.

Persephone vẫn cảnh giác nhìn hắn, lo lắng hắn lại muốn nhào đến.

Nhưng người đàn ông trước mặt chỉ im lặng cúi người, lòng bàn tay rộng lớn ấm ấp có thể dễ dàng bọc lấy những ngón tay mềm mại của cô, sau khi lau khô tay xong, hắn nhẹ nhàng thả tay cô xuống đùi.

Màn sương đen vừa rồi còn kiêu ngạo tùy ý như giật mình mà trốn sau lưng hắn, co rút như thủy triều lộ ra ánh lửa rồi chồng bản phiến bị che khuất, còn có ba vị Phán Quan đang quỳ rạp trên mặt đất kia nữa.

Sương đen hóa thành áo choàng trên người Hades, tà áo phấp phới bên chân, hắn giống như một con chó to thu hồi nanh vuốt, thử thăm dò lùi hai bước, vừa lùi vừa nhìn đôi mắt đỏ hồng của nàng.

Hắn không ngừng lùi về sau, rốt cuộc mới nhìn thấy thần sắc lạnh lùng của nàng thêm đôi chút mềm mại thả lỏng.

Hades giờ đây mới dám rời mắt, sau đó giống như một cơn bão chợt đến chợt đi, thân thể hóa hư ảo chìm vào sương mù đen tối, bối rối tiêu tán.

Tư thế ngồi của Persephone như một con rối gỗ bị ghim trên ghế đá, sau đó cô quay đầu nhìn về phía đại sảnh bên kia.

Lại nhìn thấy Hades với một thân hơi thở hắc ám vừa xuất hiện cạnh chồng bản phiến, ba vị Phán Quan chạy đến bên người hắn sốt ruột hỏi han điều gì đó.

Cô cúi đầu nhìn thoáng qua bên chân, màn sương đen đầy đất cũng rời khỏi theo chủ nhân của nó, cảnh tượng phồn hoa vừa rồi như tranh vẽ nhúng nước, chỉ còn lại chỗ này vài nhánh lá khô phai màu và cánh hoa tả tơi.

Persephone dường như mới nhận ra điều gì, cô vươn tay chạm lên mặt, nơi khóe mắt toàn là nước thôi.

Vốn nghĩ rằng bản thân thật dũng cảm nhưng thật ra cũng chỉ là dùng nước mắt uy hiếp người khác mà thôi.

Persephone vội vàng dụi dụi mắt, cố gắng nhịn rồi lại nhẫn, rốt cuộc nuốt ngược thanh âm nghẹn ngào xuống cuống họng, nơi cổ họng như bị phỏng, dẫn đến ngay cả hít thở cũng không thuận.

Bàn tay nắm chặt lớp vải trên đùi, cô tiếp tục im lặng ngồi chờ trên chiếc ghế đá. Bên ngoài có làn gió lạnh thổi đến khiến cô lại hắt xì.

Sớm hay muộn cũng có ngày cô trốn thoát khỏi nơi quỷ quái này.

Màn sương giấu mình dưới ghế đá chần chần chừ chừ hóa thành tấm thảm lông, đang muốn đắp lên người cô thì Persephone giống như mọc mắt sau lưng, giật mình quay đầu, khiến sương đen lập tức rụt về dưới ghế không dám ra.

——

Bên tai Hades truyền đến thanh âm nghẹn ngào nhỏ bé của nàng, bản ghi chép tổn thất của Địa Phủ trong tay hắn nháy mắt vỡ thành từng mảnh.

Chữ tượng hình phức tạp trên đó có ghi: Phòng đồng cỏ thường xanh an trí linh hồn bị hao tổn 1300 gian.

Hư hại 35 chiếc thuyền lớn, 57 thuyền nhỏ chuyên dụng vận chuyển linh hồn trên sông Acheron, hai ngón tay của người chèo thuyền Charon bị dây leo cuốn nát, hốc mắt thì bị cây đào dại nhồi đầy.

Còn Hermes vì một lần nữa ru ngủ vong hồn đã sử dụng quyền trượng quá mức, Thần lực khô kiệt cần tín đồ hiến tế, tổn thất tính cho Địa Phủ.

Cerberus vì ngăn cản vong linh chạy trốn mà ăn đầy bụng, khó tiêu, cần điều trị.

12000 vong hồn vừa chết tắc nghẽn ở bờ sông Acheron, bởi vì không thể qua sông mà tru tréo thảm thiết, chấn rách màng nhĩ của hai vị Thần Địa Phủ.

Tất cả đều xuất phát từ hành động chống cự hắn của nàng vừa nãy.

Bởi vì thực vật nhận thấy cảm xúc bất an của chủ nhân, nghe thấy nguyện vọng khao khát rời khỏi nơi này của nàng mà trung thực thực hiện tất cả yêu cầu của nàng, nóng lòng thoát khỏi Địa Phủ mà tạo nên rung chuyển.

"Hiện tượng thực vật bùng nở vừa rồi giống như dịch bệnh khiến hài cốt dưới mộ địa lần lượt thức tỉnh, lây lan khát vọng quay về mặt đất cho chúng."

"Tai họa lần này đến từ sự sống không thuộc về Địa Phủ, một sự sống nóng lòng trốn chạy khỏi nơi này."

Ba vị Phán Quan nhỏ giọng bàn luận.

"Cuộc hôn nhân không phù hợp như mang sai giày, cố mang sẽ hỏng giày."

Tấm bản phiến trong tay Hades chỉ kịp kêu "crac" một tiếng đã bể nát.

Sắc mặt hắn âm trầm nhìn về phía cửa lớn, Thần lực tử vong ngưng tụ thành một con mắt khổng lồ đáng sợ, bay lơ lửng trên lãnh thổ u ám của Địa Phủ.

Mặt đất tối đen bị dây leo chen nứt tạo thành vô số khe hở, những nụ hoa bắt đầu bừng nở trên mặt sông u ám, héo tàn rồi tái sinh.

Vào ngày nàng bị hắn bắt đến đây, những hạt giống rơi vãi bên đường chứa đựng ý thức của nàng kia giờ đây đang nhanh chóng đâm chồi nảy lộc, khát vọng hướng về mặt đất ngập tràn ánh mặt trời.

U linh vươn bàn tay xương cốt bị quấn quanh bởi hoa lá của mình từ từ phản kháng cái chết an bình.

Đám thực vật xanh rờn đó như mọc miệng, không ngừng lải nhải cắn xé bên tai Thần lực [nàng ấy muốn quay về, nàng ấy muốn quay về] ——

Lời kêu gọi còn bức thiết hơn bất cứ thời điểm nào, thậm chí không tiếc cạn kiệt tất cả tiềm lực sinh trường của cỏ cây cũng muốn dẫn nàng rời khỏi chốn này.

Hades thậm chí còn thấy được, có vài dây leo có sinh mệnh ương ngạnh đã chui vỡ sàn bên ngoài cung điện, suy yếu mở rộng hàng lá cây héo rũ, muốn tạo ra một con đường đi lên mặt đất, nghênh đón bước chân nàng.

Thần lực thuộc về một vị Thần khác đang ăn mòn lãnh thổ của người thống trị tử vong, chẳng khác nào dấu hiệu phát động chiến tranh cả.

Còn can đảm giật râu cái chết, hoàn toàn dẫm nát tôn nghiêm của Địa Phủ dưới chân.

Đã lâu lắm rồi Hades không cảm nhận cơn phẫn nộ thật sự như thế này, hắn vươn tay, vô số bóng ma tử vong hóa thành những con rắn khổng lồ, mở rộng hàm cắn nuốt tất cả vong linh phản kháng và thực vật quấy rối vào bụng.

Vì đuổi tận giết tuyệt, sương đen hóa thành roi quất tất cả linh hồn nở hoa đi đến cạnh bờ sông đen đau khổ.

Vị Vua Địa Phủ lãnh khốc vươn ngón tay trắng bệch, dòng sông trên mặt nhẫn vàng trên tay hắn rẽ sang một nhánh nhỏ.

Sông Acheron và dòng sông lửa đổi vị trí cho nhau, tất cả vong linh bị roi quất dồn đến bờ sông đều vội vàng nhảy xuống, mang theo hạt giống và hoa lá cùng nhau cháy thành tro bụi.

Thứ mà hạt giống e sợ nhất chính là lửa, chúng khiến sự sống bị phá hủy trong nháy mắt.

Nàng muốn quay về sao...

Ý nghĩ vừa mới lóe lên này khiến năng lượng tử vong không còn che chở những sự sống nàng gieo xuống nữa mà ngược lại bẻ gãy nghiền nát, hoàn toàn hủy diệt thứ sức mạnh muốn dẫn nàng rời khỏi nơi này, không hề giữ lại dù chỉ một hạt giống.

Hades lãnh khốc quan sát tất cả, thẳng cho đến khi ngàn vạn thanh âm khóc than dần biến mất, tất cả hạt giống sự sống nàng lưu ở nơi Địa Phủ này đều bị hắn tàn nhẫn hủy diệt hầu như không còn thì hắn mới thu hồi sức mạnh, một lần nữa xoay người.

Vị Thần linh toàn thân sát khí kia từ từ ngẩng đầu, nhìn về phía thân ảnh cô độc ngoài cửa chính ấy, những sợi tóc mềm mại của nàng không còn sáng bóng, sắc mặt mệt mỏi tái nhợt, đôi mắt cũng không còn ánh sáng trong trẻo.

Tình yêu nóng bỏng và cơn phẫn nộ rít gào trong lồng ngực Hades như bị hắt một chậu nước lạnh, tắt ngúm.

Nàng muốn rời đi...

Tấm lưng thẳng tắp của vị Vua tức giận đến nơi nơi phun hỏa, thậm chí vì yêu mà sinh hận rốt cuộc nản lòng chùng xuống.

Ba vị Phán Quang đang cầm bản phiến ba mặt nhìn nhau, lần đầu tiên thấy người thống trị Địa Phủ có dao động cảm xúc lớn như thế này, rốt cuộc một người trong số họ bị đẩy ra “gánh nạn”.

"Thật ra, tuy mang sai giày khó chịu một chút nhưng chen một chút liền thoải mái thôi."

... Cho nên xin đừng phá hoại nữa, nơi Địa Phủ này sắp không chịu nổi hai vị Thần các ngài đồng thời tàn phá rồi.

——

Persephone lại hắt xì, không biết vì sao cô cảm thấy thể lực của mình cạn kiệt ngày càng nhanh. Cô cũng không dám nhờ màn sương đen kia nữa, sợ dẫn đến "con sói" đáng sợ kia, chỉ có thể gắng gượng.

Cô chà sát hai bàn tay vào nhau, sau khi xoa thấy được một chút ấm áp liền áp lên hai bên má.

Đột nhiên có thứ gì đó ấm áp phủ lên người, thì ra là sương đen ngưng tụ thành tấm thảm lông dày phủ lên vai trái cô, lại vòng qua bên vai phải, hóa thêm nút cài cố định hai bên mép thảm, thành một lớp áo choàng giữ ấm.

Thân thể Pesephone cứng đờ, hai bàn tay đang chà sát lẫn nhau nhịn không được mà mười ngón đan xen, cô cố lấy dũng khí ngẩng đầu.

Hades với nét mặt bình tĩnh đang đứng trước mặt cô, hắn quay lưng về phía ánh lửa nên khuôn mặt khuất bóng như bị bao phủ bởi bóng đêm.

Hắn trầm mặc không nói câu gì, cô cũng chẳng buồn hé răng.

Tình cảnh này thật xấu hổ.

Rốt cuộc Hades nhíu mày: "Dùng bữa."

Gọi ăn y như gọi chó nhà mình í.

Persephone nhẹ khẽ thở phào một hơi, hình tượng lạnh lùng đông chết người kia đã quay về rồi, những ngón tay đang nắm chặt lấy nhau của cô nhẹ nhàng buông lỏng đôi chút, lại nghe thấy hắn chần chờ hỏi.

"Thích ăn gì?"

Mười ngón tay mới thả lỏng của Persephone nắm chặt lần nữa, lại động dục sao? Thêm vài lần như vậy nữa thì không phải cô liều mạng cắt "anh em" của hắn thì chính là hắn chôn cô làm phân hóa học.

Không nghĩ rằng thật sự chỉ là kêu cô đi dùng bữa mà thôi.

Bữa cơm này thật phong phú, chùm sung đỏ tươi và nho tím đựng đầy trong rổ hoa, bình gốm nhỏ được bày biện trên lá non, vài đĩa thịt nướng thơm ngát mũi và bánh mì lúa mạch mềm xốp.

Trên mặt tô cháo yến mạch còn được trang trí vài lá bạc hà xinh đẹp.

Thậm chí còn có cả mật ong làm gia vị chấm bánh mì nữa.

Persephone ngồi trước bàn ăn phong phú như thế này cứ cảm thấy đây giống như bữa ăn cuối cùng trước khi xử tử vậy, chẳng lẽ do vừa rồi cô đâm Hades một nhát khiến người này dự định tiễn cô đi luôn?

Cô bình tĩnh nhìn thoáng qua vị Thần ngồi bên kia bàn một lúc mới bắt đầu dùng bữa, nhưng ánh mắt tối đen của vị Thần linh đối diện kia khiến vị giác cô như tạo phản, cảm thấy thứ trong miệng vừa khô vừa chát, ăn cái gì cũng thấy cay đắng.

Ăn đến phân nửa, Persephone lo rằng mình ăn ra bệnh đau dạ dày, rốt cuộc không thể nhịn nổi nữa, ngay cả khi muốn giết người đi nữa cũng chẳng tra tấn giống như tình cảnh này đâu.

Cô buông thìa, đột nhiên hỏi.

"Ngài thích điều gì?"

Vị Thần linh đang chăm chú nhìn thiếu nữ trước mặt kia sửng sốt, nàng ấy hỏi mình thích điều gì ư?

Nháy mắt, tất cả kiềm nén giả tạo, nản lỏng, phẫn nộ, suy nghĩ tàn nhẫn, lãnh khốc cao cao tại thượng đều bị câu nói này của nàng xé thành mảnh nhỏ, hóa thành vui sướng sôi trào.

Nàng cảm thấy hứng thú với hắn.

Hades không thể khống chế hai mắt mình rơi xuống gương mặt đáng yêu của nàng, tiếng hít thở của hắn thấp dần, hai bàn tay ghìm tay ghế dựa mạnh đến mức dường như bóp nát chúng.

"Ta thích ..."

"Tôi sửa hết!" Persephone đáp lại như thế.

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.