Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22

Phiên bản Dịch · 1265 chữ

Nhậu xong lúc 10h30, híc, mệt vãi , về nhà là lăn ra ngủ luôn. Sáng hôm sau lên trường trong tình trạng khá là mệt, tại tối qua bọn nó chuốc tôi nhiều quá . Vừa đặt cặp xuống bàn thì tôi chợt cảm thấy đói, đói kinh khủng, cái bụng đói meo từ tối qua đến giờ nó đang biểu tình đòi nhận lương, không thể kiềm chế hơn nữa, lao ngay ra quán bánh mì. Đệch, đói như này chắc phải 2 cái mới đủ

- Cô ơi , lấy cháu 2 cái bánh mì.

- Mua cho ai nữa hả T ?

- Không ạ, cháu ăn hết.

Mình trả lời rất hồn nhiên, trả lời xong thì thấy mấy đứa con gái khác cười cười, ủa mình nói có gì sai hả? Bộ đói thì không được ăn nhiều hở ?. Mặc kệ chúng nó, chén đã. Đang mải ăn , thằng cờ hó Mạnh vào lúc nào không biết, mẹ nó chứ, đập vai tôi một phát rõ đau, tý nữa thì phọt cm nó miếng bánh đang ăn dở ra ngoài.

- Đm, mày làm gì đấy ?

- Làm sao mà lại tử kỉ một mình ở đây thế này. ?

- Chả nhẽ tao không được ăn một mình à?

- Không. Tại bình thường mày còn phải mua cho em yêu của mày mà.

- Hôm nay chưa thấy nói gì, chắc là có đồ ăn rồi.

- Tao cũng đang đói, mua cho tao cái bánh nhé. Tao quên mang tiền rồi. Hờ hờ .

Mặt thằng này lúc cười nhìn vừa ghét vừa buồn cười.

- Ờ , lấy đi. Tý tao trả tiền.

Nó nhanh chóng cầm cái bánh, nhai lấy nhai để

- À này T.

- Sao?

- Sắp Halloween rồi, định tổ chức gì đấy?

- Đi ăn nhậu hay là đi hát được nhỉ? Tao đang phân vân.

- Đi hát đi, đi ăn mãi cũng chán .

- Ờ, thế cũng được. Tý về bàn với bọn nó tiếp.

2 thằng nhanh chóng giải quyết cơn đói rồi mò vào lớp. Thằng Ngọc dường như vẫn chưa hết say sau vụ tối qua, nó nằm vật ra một góc mà ngủ , nhìn thấy mà tội nghiệp. Tôi gọi nó :

- Ê. Ngọc, dậy đê. Vào lớp rồi.

Nó dường như không nghe thấy tôi nói thì phải, vẫn ngủ say như chết. Đến lúc này thì chắc phải dùng biện pháp mạnh rồi. Tôi cùng thằng Tùng đi bê chậu nước về, nhúng tay vào đấy, 1 2 3 cùng nhau thọc tay vào lưng thằng Ngọc. Thời tiết lạnh như này mà bị như vậy thì tỉnh cmn luôn ấy chứ. Đúng như dự đoán, thằng Ngọc bật dậy, vừa bật vừa la :

- Đm, thằng nào chơi tao thế ?

Tôi cùng lũ bạn cười ầm ĩ, nhìn tình cảnh nó lúc này thật đáng thương. Cho mày chết, cái tội tao gọi không chịu thưa. Đang vui thì trống vào học vang lên, tôi nhanh chóng vào chỗ ngồi. Vì tuần này ngồi bàn cuối nên tha hồ mà nghịch và ngủ. Tiết Toán đầu tiên trôi qua nhanh chóng. Tiết thứ 2 là tiết Thể dục. Ô ô, thoải mái rồi đây. Tôi cùng cả lũ bạn lao sang nhà chức năng chơi bóng rổ. Tôi rất thích tiết Thể dục, không chỉ vì được chơi thoải mái mà còn vì lớp tôi học cùng với lớp 10 B, lớp của em ( Em nào thì các thím biết rồi đấy )

Đang chuẩn bị xếp hàng để học thì thằng Thuận cùi chỏ vào hông tôi, mắt liếc sang lớp 10B. Tôi vội quay mặt sang, ô kìa, ai kia ? Trước mắt tôi là Quỳnh đang đứng cạnh một thằng con trai, đang nói chuyện rất vui vẻ. Đậu má thằng cờ hó này, định tán tỉnh bạn gái tao hả . Tôi định chạy sang kéo Quỳnh ra khỏi thằng đó nhưng mấy thằng bạn cản lại :

- Từ từ đã T. Xem như nào đã.

- Còn xem cái gì nữa, rõ ràng là thằng đó có ý với Quỳnh rồi, đm.

- Bình tĩnh đi T. Tý nữa mày sang hỏi cũng được , với lại thầy giáo đến rồi kìa.

Đúng là đen đủi, đang định đi thì thầy vào. Híc, thế là vừa tập vừa nhìn sang lớp em, đúng là lúc này tôi không thể tập trung được, cái máu ghen nó cứ nổi lên trong tôi. Đang mải nhìn sang lớp em thì bỗng thằng Tùng gọi tôi :

- T. Mày nhìn cái gì đấy ?

- Còn cái gì nữa, mày không thấy à?

- Đừng có lo, tý mày sang hỏi có sao đâu. Có chuyện gì anh em bọn tao giúp cho.

- Biết là thế, nhưng mắt tao nó cứ tự động nhìn sang không kiềm được

- Thôi, chơi bóng rổ cho thoải mái đi.

Thế là tôi nhập vào cuộc chơi, nhưng do tâm trí không tập trung nên chơi không được tốt lắm, có những pha rê bóng, lách , ném bống không chuẩn xác, mặc dù lúc đấy rất gần rổ. Chờ mãi thì cũng xong tiết Thể dục, tôi đứng ngoài cửa chờ em đi ra. Đây rồi, em đi ra, mà không phải đi một mình mà là đi cùng thằng đó , nếu em đi cùng con gái thì chả có gì nói, đằng này lại là một thằng con trai . Máu ghen sôi lên, tôi đi ra trước mặt em, cầm tay em dắt đi trước sự ngỡ ngàng của thằng kia. Tôi đưa em ra sau bãi để xe, em nói :

- Anh làm sao thế ?

- Anh hỏi em, thằng kia là thằng nào ?

- Anh hỏi ai?

- Thằng lúc nãy đi cùng em đấy . Em có quan hệ gì với nó.

- À, đấy chỉ là bạn em thôi mà.

- Có thật không? Anh thấy 2 người nói chuyện vui vẻ lắm mà.

- Nó học cùng em hồi cấp 2, năm lớp 7 nó chuyển đi, 3 4 năm rồi mới gặp lại, bọn em nói chuyện tý thôi mà.

Nghe em nói thế, tôi cũng bớt tức đi phần nào :

- Nhưng anh vẫn không thích em nói chuyện với thằng con trai khác.

- Hihi. Anh ghen hả .

- Hứ, ai thèm ghen chứ.

- Lêu lêu, chữ ghen in rõ trên mặt kìa, còn chối nữa hả. Hihi.

Nhìn em lúc này rất dễ thương, đáng yêu, bao nhiêu bực tức của tôi tan biến hết.

- Ừ thì anh thừa nhận là anh có chút ghen tị.

- Hihi. Anh ghen trông thật đáng yêu, anh có biết không .

- Thôi thôi, anh không đáng yêu đâu, vì có ai đó làm anh buồn mà không xin lỗi kìa.

- Ngoan nào, trong em anh luôn là quan trọng nhất, anh biết mà. Mình vào lớp đi anh. Nhớ, đừng giận nữa nhớ, ngốc của em.( Vừa nói em vừa ôm tôi nũng nịu )

Bỏ mẹ, làm thế thì thằng con trai nào giận được nữa.

- Nhớ, lần sau làm gì em cũng nên bảo trước cho anh, nhớ chưa ?

- Em nhớ rồi, ngốc ạ. Mình vào trường đi anh.

- Tuân lệnh tiểu thư.

- Thế mới ngoan chứ. Hihi

Thế là cơn ghen đầu tiên của đời tôi nó diễn ra như vậy đó.

Bạn đang đọc Tình Yêu Học Trò của Devil
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.