Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn cùng bàn.

Tiểu thuyết gốc · 946 chữ

Đầu năm học lớp 6:

- Kiều San!

- Minh Thái!

Sau khi tên mình được nhắc đến, tôi hớn hở bước về phía một cô bé tóc đuôi ngựa, mặt tròn tròn nhìn không chớp mắt. Khẽ mỉm cười với cô ấy, tôi bắt đầu giới thiệu:

- Xin chào! Tớ là Minh Thái!

- Còn tớ là Kiều San!

Đó là lần thứ hai, tôi gặp cô ấy. Lần đầu tiên là vô tình gặp trong giờ ra chơi năm lớp 5 tiểu học, tôi và cô ấy cùng trường nhưng khác lớp. Lần này, chúng tôi lại cùng lớp và cùng bàn. Chắc cô ấy không để ý đâu.

Tôi với cô bạn cùng bàn rất xung khắc. Tính tôi lúc đó trẻ con hay bày mấy trò quỷ quái khiến những bạn xung quanh khó chịu còn bản thân lại thấy rất thích thú. Thật tiếc là Kiều San cũng trong số đó, cô ấy liên tục cằn nhằn, mắng nhiếc, chửi bới tôi. Dù là con trai nhưng bản thân vẫn rất nóng tính và cục tính, sau những lần cô ấy nhăn nhó khiến tôi khó chịu lắm! Trong giờ ra chơi ngày hôm ấy, khi nhìn thấy San tu ừng ực chai nước giải khát, tôi đã dốc ngược nó lên đổ hết vào miệng và vào người cô ấy rồi cười. San tức điên, lấy chỗ còn lại đổ vào người tôi và cả hai xông vào đánh nhau. Cô giáo đã xuất hiện kịp thời ngăn lại và không quên cảnh cáo chúng tôi.

Thật buồn là sau lần đánh nhau ấy, San tỏ ra xa lánh và khó chịu với tôi hơn. Cô ấy ít khi mở lời nên tôi khó chịu lắm, dù luôn là người nói trước, tôi cũng chấp nhận miễn là để San chịu nói chuyện nhiều như trước. À tôi có nhớ lần đầu gặp mặt đã hứa cho cô ấy chiếc túi bút mà mình hay sử dụng nhưng không thấy San hỏi về nó nên tôi cũng không mang theo. Sau mấy lần bắt chuyện trước, cuối cùng San cũng chịu nói chuyện nhiều hơn. Tôi thấy rất vui!

Những tưởng mọi chuyện đã êm đềm tốt đẹp thì cô ấy lại giở chứng. Tính tôi vẫn nghịch ngợm như trước thôi và San lại tiếp tục cằn nhằn, nhăn nhó, mắng nhiếc tôi đủ kiểu. Bản thân thực sự khó chịu lắm vì ngay cả ở nhà bố mẹ cũng chưa từng mắng chửi tôi mà chỉ phạt bằng cách cho nhịn đói ba ngày. Khi cô ấy không đến lớp, tôi vui lắm vì mình có thể chiếm nguyên cái bàn không có ai ép phải thế này phải thế kia, con gái thật là rắc rối! Thế nhưng, niềm hạnh phúc chưa trọn vẹn thì San đến, tôi trêu tức bằng cách di chuyển thân mình từ chỗ tôi sang chỗ cô ấy với nụ cười rất tươi. San có vẻ bực tức lắm, mặt hằn học đi về phía tôi.

Ngày hôm đó, hai đứa lại cãi vã rồi đánh nhau. San nói ghét và lại tiếp tục không nói chuyện với tôi nữa. Tôi biết mình sai nhưng tính của tôi ngang gàn với nóng nên khi tức không thể kiềm chế nổi bản thân. Nhưng nói thật, chuyện đã đến nước đó, tôi cũng thấy ghét cô ấy rồi.

San thường hay chơi với Bảo Ngọc, tôi trở thành cái lý do để các bạn trong lớp bàn tán nói xấu cô ấy. Nhiều khi tôi nghĩ như thế là đáng đời cho đứa con gái khó tính, "chảnh chọe" lại còn đanh đá. Nhưng khi lớn lên, nghiệm lại mọi thứ thì đúng là tôi đã sai. Tôi chính là nguyên nhân để các bạn nữ tránh xa San nên cô ấy ngày càng tỏ thái độ ghét tôi hơn.

Hai tuần sau đó, San đã chịu nói chuyện với tôi nhiều hơn, những bài kiểm tra liên tục được điểm tối đa đã khiến cô ấy phần nào có cái nhìn tốt về Minh Thái này hơn, bằng chứng là nhiều lần tôi bắt gặp ánh mắt nhìn trộm đầy ngưỡng mộ của cô ấy dành cho mình, San còn thốt lên rằng:

- Không ngờ cậu học giỏi như vậy đấy!

Phải! Cô ấy đang nói một chuyện mà ai cũng biết! Tôi thừa nhận mình rất thông minh thế nên những bài tập khó chưa bao giờ là thử thách đối với tôi nhưng đa phần khi đọc qua đề bài, thấy phải nghĩ cái là tôi thường bỏ qua không làm nữa. Dù thông minh đấy nhưng lười học lắm! Cô giáo cũng nhiều lần nói với tôi như vậy rồi nhưng tôi chỉ vâng dạ rồi để đấy chứ có làm theo đâu. Tôi là một kẻ khá tùy tiện khi chỉ làm theo cảm tính.

Sau tiết học cuối của tuần thứ ba, học kỳ I năm lớp 6, cô giáo bất ngờ chuyển chỗ Kiều San. Tôi vô cùng ngạc nhiên tự hỏi vì sao cô lại chuyển chỗ khi chúng tôi đã "thiết lập nền hòa bình" nhưng rồi cũng nhanh chóng nhận ra là cô ấy đã xin mẹ gọi cho cô giáo để cô chuyển đi chỗ khác. Máu nóng lại bốc lên. Cô ấy thật là tệ! Tôi đã cố gắng đối xử tốt với San, không đánh nhau hay làm cô ấy khó chịu nữa nhưng những gì tôi nhận lại chỉ là một cái "tát" như trời giáng của Kiều San. Được! Từ giờ, tôi sẽ ghét cô ấy! Kiều San! Tôi ghét cậu!

Bạn đang đọc Tớ cũng thích cậu mà sáng tác bởi Sansan1004
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sansan1004
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.