Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chính văn hoàn

Tiểu thuyết gốc · 2164 chữ

Hôm nay, Mộ phủ thật náo nhiệt bởi Thích phó tướng làm lễ thành hôn. Gia nhân chạy qua chạy lại thật bận rộn, khăn hồng lụa đỏ dăng khắp cột, hỉ tự đỏ chót dán lên cửa sổ và tường, mùi pháo hoa và rượu ngon hòa trong không khí....

Mặc kệ ngoài kia có bao nhiêu ồn ào, bao nhiêu nói cười, lúc này đây trong phòng của Thích Thiếu Kiên lại phi thường yên tĩnh, chẳng ai nói một lời, tất cả cùng trầm mặc nhìn tân lang trong hỉ phục đang thổn thức nấc nghẹn. Một nén nhang qua đi, Thích Thiếu Kiên mới bình ổn được cảm xúc, khụt khịt lau nước mắt, xấu hổ cười nói.

" Không được cho Tiểu Nhu tử biết ta đã khóc đâu đó."

Mộ Uyên cười nhẹ:" Yên tâm, đợi ngày mừng thọ bảy mươi của ngươi bọn ta sẽ nói cho nàng nghe, lúc ấy cũng chẳng còn bao nhiêu ngại ngùng."

Mộ Tiệp sang sảng nói:" Ngươi vậy mà đã sắp có thê tử rồi! Ta có chút chẳng dám tin!"

Thích Thiếu Kiên thở hắt:" Cửu gia, ngươi không phải hai tháng sau cũng sẽ như thế sao?"

Nam Cung Ti ngồi chồm hổm trên cửa sổ tặc lưỡi:" Hôm nay ngươi lấy hồng bao của ta hôm đó phải hoàn lại gấp ba!"

" Ai nha, Nam Cung ngươi sao có thể như thế?! Chí ít cũng hãy nhớ năm xưa ta đã ngày ngày giúp ngươi bôi Lục Mao Thối chứ!"

Nam Cung Nặc ngớ ra:" Cái gì là Lục Mao Thối?"

" Hoặc ít nhất cũng nên nhớ năm đó ta cũng chăm trẻ hộ ngươi!" Thích Thiếu Kiên vỗ bàn nộ khí.

Nam Cung Nặc nheo mắt:" Cái gì? Dường như là nói ta a."

Mộ Uyên phì cười:" Đừng dỗi a." rất dịu dàng mà xoa mặt Nam Cung Nặc.

Nam Cung Ti hất hàm:" Nhìn đi, ta sớm muộn cũng sẽ trở thành người nhà của chủ thượng nhà ngươi! Liệu mà nịnh bợ gia đi."

Mộ Tiệp vỗ ót tiểu tình nhân của mình:" Không có tiết tháo! Vô sỉ!"

Thích Thiếu Kiên thở dài:" Cửu gia hãy dạy dỗ nội tử cẩn thận a!"

Bên ngoài vang tiếng của Bố Khương, ông hí hửng chạy vào:" Con à, giờ lành sắp tới rồi, tân nương cũng đã tới cửa, đang làm lễ qua cửa. Mau mau mau!!!!!!"

Thích Thiếu Kiên bồn chồn nhìn ba người bạn, trong mắt ẩn hiện nét hoang mang cùng hạnh phúc. Mộ Uyên lấy một mảnh ngọc bội màu hồng hồng, như lửa mà cũng như hoa, đẹp đẽ dị thường. Mộ Tiệp quay mặt vào trong, nén nước mắt tràn mi, nắm chặt bàn tay Nam Cung Ti.

Mộ Uyên nửa quỳ, Thích Thiếu Kiên thất thanh:" Chủ thượng!!"

" Thiếu Kiên, ngươi có thể gọi ta như lúc nhỏ."

Thích Thiếu Kiên đỏ hoe vành mắt, Mộ Uyên cẩn thận đeo ngọc bội lên thắt lưng của gã, nhẹ nhàng nói.

" Thiếu Kiên, như hoa nhung quỳ xinh đẹp, tựa lửa cháy rực rỡ, mong đệ có một cuộc đời yên bình, an khang hỉ nhạc bên gia đình."

Mộ Tiệp khó kiềm được một chút run rẩy, quay lại ôm chầm Thích Thiếu Kiên, nghẹn ngào với gã.

" Ca, ngươi khổ đủ lâu rồi. Ngàn vạn lần cảm tạ ngươi đã luôn theo chúng ta đi dẫu có bao nhiêu khó nhọc, vất vả."

Nam Cung Nặc dụi mắt, cười vui vẻ nói:" Được rồi, tân nương đã vào cửa, tân lang nên đi thôi."

Nam Cung Ti dẫn Bố Khương đi trước, Thích Thiếu Kiên vuốt mảnh ngọc, vỗ vỗ đầu Mộ Tiệp.

" Cảm ơn, A Uyên, A Tiệp."

Bạch Nhu trong bộ hỉ phục đỏ sẫm, cầm tay Bạch Thước bước vào đại sảnh, mọi người đều vỗ tay nồng nhiệt, gọi tân lang í ới.

" Đại ca, huynh đừng run." Bạch Nhu cười trấn an, vỗ mu bàn tay Bạch Thước, qua lớp khăn voan nhìn được đến ngực y." Đại ca, muội vui lắm. Huynh muội ta từ giờ phải xa nhau rồi, những năm qua muội rất biết ơn công dưỡng dục của huynh, sau này chẳng biết lấy gì để đáp. Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi. Nhưng khi huynh ốm đau bệnh tật, hay khi muội nhớ huynh khôn cùng, muội sẽ chạy ngay đến bên huynh."

Bạch Thước trong bộ hồng y rực rỡ, khuôn mặt quanh năm suốt tháng nhợt nhạt nay có điểm hồng hào khiến y trở nên có sức sống hơn hẳn. Y nghiêng đầu nhìn tiểu muội, viết lên tay nàng.

" Tên Thiếu Kiên đầu gỗ kia mà khi dễ muội, ta liền thiến gã. Yên tâm, dao mổ luôn luôn mài sẵn."

Bạch Nhu bật cười, mắt lại ướt nhòa, tiếng nức nở bị nàng nén lại trong họng.

" Đại ca, những năm qua muội có lỗi nhiều với huynh. Muội đã tàn nhẫn cướp mất hạnh phúc khi xưa của huynh mà bản thân vẫn ngây ngốc không hay biết. Muội xin lỗi."

Bạch Thước nhoẻn miệng cười, viết lên tay nàng thật chậm:" Huynh thương muội gần chết, nào có nửa điểm ghét bỏ chứ. Đừng khóc."

" Giờ lành đã đến!!!!!!" Bà mai đon đả nói, mọi người đồng thời im lặng.

Tân nương và tân lang đứng trước gia chủ Mộ gia, bà mai đọc rành rọt thật nhiều điều, sau cùng mới nói thật to.

" Nhất bái thiên địa!"

Hai tân nhân hướng ngoài cửa bái.

" Nhị bái cao đường!"

Hai tân nhân hướng Mộ Uyên và Bạch Thước bái. Mộ Uyên gật đầu cười tươi, Thích Thiếu Kiên cười vui vẻ, khuôn mặt trở nên nhu hòa hơn nhiều.

" Phu thê giao bái!!!"

Cả hai cùng đối nhau cẩn thận khom lưng bái, tay siết chặt dải lụa đỏ.

" Đưa vào động phòng!!!' Bà mai nhẹ nhõm vuốt họng, đỡ tay tân nương về hỉ phòng.

Bạch Thước ngồi ngẩn ra, Mộ Uyên ghé tai y nói:" Từ giờ đã là thông gia rồi, A Thước. Ngươi phải vui lên đi chứ!"

Bạch Thước rầu rĩ nhìn đối phương, sự mất mát của một phụ huynh khi phải xa con nhỏ hiện rõ. Mộ Uyên nhẹ vỗ vai y, cười buồn.

" Biết sao được, con lớn khó giữ, phận làm trưởng bối cũng đành chúc phúc."

Mộ Tiệp bưng rượu đi tới, đưa cho Bạch Thước một chén." A Thước, vui lên đi, hôm nay không say không về."

Nam Cung Nặc cũng mang rượu tới cụng chén:" Bạch Thước, Trần Cư đâu?"

Nam Cung Ti nhìn quanh:" Đúng a, Trần đại nhân đâu rồi?? Không phải đã phát thiệp mời rồi sao?"

Mộ Uyên húych tay Bạch Thước:" Hỏi ngươi kìa.

Bạch Thước làm thủ ngữ:" Đang ở dưới trù phòng nấu ăn. Y nói sẽ làm một số món ngon cho riêng tân nhân."

Mộ Tiệp tặc lưỡi:" Thật có lòng a!"

Nam Cung Nặc đá chân Mộ Uyên:" Còn không mau ra tiếp khách."

Vậy là họ tản ra, người đi bưng trà nhấc rượu mời khách khứa, kẻ thì ép rượu tân lang.

Nam Cung Ti bị Mộ Tiệp kéo tới gần hỉ phòng, y gõ cửa gọi.

" Tiểu... Nhầm! Thích phu nhân, muội ra đây hé cửa sổ cho bọn huynh chút."

Ở nơi này, một số bạn bè của tân nương vẫn có thể đến gặp nàng ở ngoài hỉ phòng để trò chuyện hoặc đưa đồ, nhưng chỉ được phép hé cửa sổ để làm.

Bạch Nhu mở cửa sổ một chút, nói:" Mộ tiểu ca, có gì không ạ?"

Nam Cung Ti lén đưa cho nàng một cái lọ nhỏ, bí hiểm cười:" Không có gì, muội mau dùng cái này bỏ vào lư hương mà đốt."

Bạch Nhu cầm lấy xem, xấu hổ cười:" Đa tạ các huynh."

Mộ Tiệp xuýt xoa:" Thích phu nhân thật táo bạo a!!"

Nam Cung Ti ho khù khụ, vội vã kéo y đi như bay:" Thích phu nhân, bọn huynh đi trước, muội cứ từ từ."

Lát sau lại thấy Nam Cung Nặc rón rén gõ cửa sổ:" Thích phu nhân, mau mở cửa a."

Bạch Nhu lại hé cửa:" Nam Cung tiểu ca, có chuyện gì ạ?"

" Ai nha không có gì, ta đến để đưa cái này." rồi đưa qua cửa sổ một cái hũ xinh xắn:" Cái này.... giúp tráng dương kiện thể a."

Bạch Nhu:".... Đa tạ huynh........." Tại sao Thích tiểu ca cũng cần cái loại này????

" Ừm, vậy ta đi đây." Nam Cung Nặc nhấc bước bỏ đi, mặt hất lên cao tỏ vẻ thích ý lắm.

Bạch Nhu vừa định đóng cửa thì lại nghe tiếng:" Bạch tiểu thư, ta mang chút đồ ăn tới. Muội có thể nhận hay không?"

" Trần ca ca, huynh vất vả quá." Nàng mở cửa lớn hơn một chút để Trần Cư đưa khay thức ăn vào." Đa tạ huynh."

Trần Cư giúp nàng khép cửa, lúc lâu mới nói:" Muội hãy cứ yên tâm để ta chăm sóc cho lệnh huynh."

Bạch Nhu trầm lặng thật lâu mới thốt:" Nếu đã vậy thì xin huynh hãy quan tâm gia huynh."

" Đương nhiên. Ta nhất định."

Bạch Nhu cười:" Vậy đại tẩu cố lên!"

'Đại tẩu' rất xấu hổ mà im lặng chốc lát, ho một tiếng:" Vậy.... Nhu, muội hãy hạnh phúc nhé. Ta đi đây."

Bạch Nhu tạm biệt y, lần này chẳng bị ai đến quấy rầy thêm.

Đêm dần buông xuống, khách nhân lần lượt ra về, gia nhân nhanh chóng dọn dẹp nhà cửa. Thích Thiếu Kiên được Mộ Uyên và Nam Cung Ti dìu đỡ về hỉ phòng, cả hai mệt gần tắt thở, Mộ Tiệp gọi Bạch Nhu ra mở cửa rồi cùng đẩy Thích Thiếu Kiên vào trong.

Nam Cung Nặc say khướt ôm chặt cánh cửa đập đập:" Mở cửa!!! Mau mau a!!!!! Ta muốn......."

Mộ Tiệp cùng Nam Cung Ti mỗi người khiêng một đầu của hắn, lôi lôi kéo kéo rời đi. Nam Cung Nặc giãy giụa ngưởng cổ gào rú.

" Thiếu Kiên!!! Xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim a!"

Mộ Uyên xấu hổ nhét khăn vào miệng hắn, giúp mang hắn đi thật xa để tránh làm phiền tới đôi tân nhân.


Trời trong, nắng vàng, gió mát, biển xanh, mây trắng, sóng vỗ bờ. Mấy con cua nhanh chóng chui xuống cát ẩn mình, một đàn hải âu chao liệng kiếm mồi, ngư dân ngoài khơi giăng buồm đánh cá.....

Ở bến cảng, người Mộ gia đang tiễn Mộ Tiệp và Nam Cung Ti lên đường tới Phú Thịnh thành nhận hầu phủ. Mộ Uyên lay vai Nam Cung Ti oán hận.

" Tên khốn nạn chết tiệt!!! Ngươi lại dám hành hạ bảo bối nhà ta đến không thể xuống giường nổi!!!!! Ngươi dùng thân dưới để nghĩ đấy à!!???"

Nam Cung Ti bị chóng mặt hoa mắt váng óc, run rẩy ỉ ê:" Uyên, ta muốn... ói."

Nam Cung Nặc đẩy cả hai tách nhau ra, day trán nói:" Thôi thôi, lên đường đi. Mệt các ngươi."

Mộ Uyên ai oán nói:" Hồng lang, ngươi đừng có bênh vực cái tên động vật cấp thấp này. Hắn hại A Tiệp....."

" A UYÊN!!!!! HUYNH CÂM MIỆNG!!!!!" Mộ Tiệp đứng bên mạn thuyền rống giận, quay sang trừng Nam Cung Ti:" Ngươi còn đứng đực ra đó làm gì??"

" A, ta lên ngay." Nam Cung Ti rụt cổ xách đồ chạy lên, lon ton như cô vợ nhỏ bên cạnh Mộ Tiệp, tay ôm Mộ Thiệp đao.

Nam Cung Nặc tặc lưỡi:" Không có tiền đồ." rồi vẫy tay tạm biệt họ:" Thượng lộ bình an!!!"

Thích Thiếu Kiên vẫn rất nhạy cảm, ôm Bạch Nhu nức nở khóc, nàng khó khăn ôm bụng và tướng công, diện vô biểu tình. Bạch Thước rút khăn đưa gã xì mũi lau nước mắt, Trần Cư buông một câu không mặn không nhạt.

" Cũng đâu phải đi mãi, nén đau lòng đi."

Mộ Uyên nói thật to:" A Tiệp, Nam Cung, chán thì cứ về đây đó!!!!!"

Mộ Tiệp phất tay cười, hồng y đặc biệt nổi bật dưới nắng vàng. Nam Cung Ti vui vẻ vẫy tay chào mọi người, tâm tình lại có chút chẳng nỡ dời đi.

Nam Cung Nặc vung tay lên, một sợi tơ hồng bay vút lên cao, quấn vào cột buồm, đẹp đẽ vô cùng.

Thuyền đã đi xa, người vẫn ngóng trông nhìn theo, kẻ vẫn ngoái lại dõi nhìn, tâm tình bồi hồi lưu luyến. Dù có đi bao xa, cách bao lâu, ai rồi cũng sẽ quay về chốn cũ, người rồi sẽ lại bên cạnh người thương.

Bạn đang đọc Tơ Hồng sáng tác bởi Ủliễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ủliễu
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.