Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bò?

Tiểu thuyết gốc · 1736 chữ

Tối hôm qua, vì nằm suy nghĩ quá nhiều, Lục Cảnh thế là cũng là trằn trọc trở mình, căn bản là không cách nào ngủ được. Cho đến mãi lúc bình minh 3h sáng thì hắn mới an lành ngủ được một lát.

Thành thị phồn hoa nhất tỉnh Anh Đông bắt đầu nghênh đón một ngày mới.

Ngoài cửa sổ mặt trời thập phần chói mắt chiếu thẳng vào phòng ,Lục Cảnh chỉ ngủ được một hai tiếng, mắt nhắm mắt mở tỉnh lại,nghe thấy được cửa phòng lại bỗng nhiên phát ra một tiếng vang nhỏ. Cửa phòng mở ra, Một dáng người gợi cảm nhất thời hiện ra trước mắt của Lục Cảnh  đang mơ màng màng chưa biết gì.

Ánh mắt hướng về phía trước, hai mắt Lục Cảnh lập tức trợn trừng tỏa sáng nhìn lên phía cửa ra vào.

Chỉ thấy trước mắt hắn chính là mẹ mình đang mặc một cái váy màu xanh trắng liền thân dưới.

Chiếc váy mỏng màu xanh trắng tạo nên phong thái dịu dàng ôn nhu, tràn đầy cảm giác đặc thù ý nhị. Vóc dáng của Lý Tuyết rất tốt, thân hình gợi cảm nhỏ nhắn mềm mại, không béo cũng không gầy. Đường eo cành liễu cong linh lung mê người không một chút bị che dấu hiện ra trước mắt Lục Cảnh .

Bộ váy mỏng bó sát khiến cặp phong nhũ trước ngực nàng càng thêm cao vút, đầy đặn. Mái tóc dài nhẹ nhàng xõa xuống hai vai, che đi đôi tai nhỏ nhắn.

Lục Cảnh theo bản năng hít sâu một cái, hắn ngửi được một hương thơm dịu nhẹ như lan dịu mát từ cơ thể người mỹ phụ.

Lỗ mũi bị kích thích mãnh liệt khiến hô hấp của hắn trở nên dồn dập.

Theo cổ áo của nàng đi xuống, một mảng da thịt hiện ra , cảm giác đầu tiên của Lục Cảnh đó chính là trắng, nhấp nhô như đỉnh núi phan xi păng tràn đầy tuyết trắng.

Đôi bầu ngực được bao bọc bởi chiếc áo ngực căng phồng dưới cổ áo,từng đạo hô hấp của nàng đánh mạnh vào thị giác của hắn.

"Ực" Lén nuốt một ngụm nước bọt, Lục Cảnh vội cúi xuống không dám nhìn tiếp, hắn sợ hắn không nhịn được mà lao vào đẩy ngã nàng, sau đó hung hăng phát tiết lên người vị mẫu thân diễm lệ thành thục này.

Nhìn xuống con trai, nàng đánh yêu vào mông hắn một cái, nói:

"Đồ con heo lười, mau rời giường!"

"Mau dậy đi, 6h rưỡi rồi kìa,sắp trễ giờ học rồi đấy !"

Lục Cảnh ngơ ngác nhìn lên

"Thôi mà... Để cho t ngủ một lát nữa thôi!"

"Được rồi, giờ mẹ phải đi làm rồi,con dậy nhanh lên một chút, nếu không lại tới trễ." Lý Tuyết nhẹ nhàng mà gõ vào trán của hắn một cái nàng mới xoay người rời đi.

Mấy phút đồng hồ sau, hắn lúc này mới chậm rãi mà bò dậy. Mặt trời lên cao đến đít,  Lục Cảnh lúc này mới mở mắt đã ăn luôn cả tia nắng vào mặt , hai mí mắt cơ hồ đã nhắm tịt lại. Rửa mặt, cho dù tới trễ hắn vẫn quyết định đi học, nếu không ở nhà một mình quá nhàm chán.

Trung học phổ thông Kỳ Anh, ngôi trường học nổi tiếng bậc nhất thành phố Tùng Lâm, học sinh bên trong cơ hồ không phú thì quý, không quý thì mỗi đứa cũng có hẳn 4 cái mắt.

Lúc này Lục Cảnh  nhìn cổng trường đóng lại, vẻ mặt cười khổ: "Đây không phải là buộc ta leo tường sao!"

Thẩm lẩm nhẩm:

"Cuộc đời thật lắm éo le, đi muộn chưa trót, tường thì lại cao"

Đang lúc hắn chuẩn bị động thủ, phía sau bỗng nhiên vang lên tiếng hừ lạnh quen thuộc: "Lục Cảnh, cậu muốn làm gì!"

"Toang" Lục Cảnh cả người run lên,hắn giữ nguyên tứ thế mặt hôm tường, đỉnh mông chổng trời, mặt cứng ngắc bất đắc dĩ mà xoay người lại. Khi ánh mắt của hắn rơi vào mỹ phụ phía sau, lại ngây ngẩn cả người.

Tâm trạng của hắn giờ đây như phát hiện con ghệ mình cùng thằng bạn đang ôm nhau đủ mọi tư thế từ cơ bản như xục bình xăng con, đá trứng cút cho đến đẽo cày qua núi, thượng đế bế quan âm. Đấy, nó nghiêm trọng thế đấy.

"Cái kia... Haha...cô chủ nhiệm đến thật sớm a." Ánh mắt của Lục Cảnh khẽ đảo qua bộ ngực sữa sung mãn mềm mại của Lâm Hạ Vi .

"Cậu có biết hiện tại là mấy giờ không mà sớm, 7h15 cậu nghe rõ chưa "

Lâm Hạ Vi nhíu mày, giọng lạnh như băng.

"Hừ, cuối giờ học xong cậu quay lại phòng tôi rõ chưa "

Nói xong nàng ngạo kiều quay đầu đi thẳng vào trường.

Lục Cảnh thở dài, chán nản bước vào lớp học.

Vào lớp học hắn đã thấy Hạ Đình ngồi ở đó còn không thấy tên Du Đại đến lớp.Vội bước vào lớp học.

Hôm nay là tiết triết học của giáo sư Du Lượng, thầm chửi thề :"Con bà nó đúng là trời sinh du sao còn sinh lượng, lão già này còn cắn răng chôm luôn hai ông vào dập mới ghê".

Trong tiết học, lão Lượng đọc bài một lần, đôi mắt vô tình lướt qua Lục Cảnh.

Miệng lão cười lạnh, lão nghe thằng con đi học về nói thằng này dám đe dọa con lão, đúng là chán sống mà, lão quyết định xử tên này một phen.

"E hèm, Lục Cảnh ,cậu đứng lên trả lời bài cũ cho tôi"  Du Lượng quát:

"Cậu nói cho tôi về chủ nghĩa duy tâm khẳng định về linh hồn con người có tồn tại".

Lục Cảnh nghe vậy mộng bức, mẹ nó cái này sao hắn biết được? Biết mình bị ghi hận, hắn không chịu thiệt nói:

"Em thưa thầy, theo chủ nghĩa duy vật thì linh hồn con người không tồn tại"

Du Lượng có chút bực tức rồi, lão đập tay vào một cái hét ầm lên: "Tôi bảo cậu nói về chủ nghĩa duy tâm"

"Theo chủ nghĩa duy tâm , người ta cho rằng linh hồn có thật nhưng em vẫn không tin thưa thầy, theo em sự thống nhất giữa các mặt đối lập vừa song song vừa chả tồn tại nên theo em linh hồn là xàm chuối "

Lục Cảnh trầm ngâm, mặt hắn thản nhiên.

Thân là thanh niên tốt thế kỉ 21, Lục Cảnh thừa sức tức chết lão già này.

"Cậu.." Du Lượng quá tức giận, mặt lão đỏ lét ,đôi tay của lão run run chỉ thẳng vào Lục Cảnh, giận dữ hét:

"Cậu lên bảng đứng cho tôi hết tiết "

Hắn nhìn lão cười nhếch miệng, nhàn nhã đi lên góc lớp đứng đến hết giờ .

Trong tiết cuối, vừa ngồi học vừa trêu đùa cô nàng ngây thơ Hạ Đình.

Ghé vào tai Hạ Đình, hắn nói:

"Em nghe chuyện không, anh kể cho mà nghe"

Tiểu nha đầu mặt đỏ lên, nhưng nàng không chịu nhận thua, ngạo kiều nâng lên khóecằm tinh xảo nói :

"Được, cậu nói đi"

Lục Cảnh cười đến con mắt đều híp lại, hắn cúi đầu xuống nhỏ giọng nói:

"Ở một cánh đồng nọ, có một chàng thanh niên yêu một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, cô có cặp mông bốc lửa y như cái nóng của sao Hỏa"

"Này, cái đồ tục tĩu, sao lại nói cái mông chứ, hứ.." Hạ Đình đỏ bừng mặt bực mình lườm nguýt một cái.

Lục Cảnh bắt đầu dở chiêu trò dục cầm cố túng mà đe dọa: "Rốt cuộc em có muốn nghe nữa không"

"Vậy..vậy cậu nói tiếp đi"

"E hèm" Đưa hai tay bắt chéo ngửa đầu tằng tằng một tiếng, Lục Cảnh tràn đầy xót xa trầm giọng:

"Vì có cô người yêu như vậy nên lũ con trai trong làng hâm mộ lắm, một hôm đang đi làm về sớm, vì tạo bất ngờ cho người yêu mà chàng âm thầm về nhà không báo trước ,đến nhà thì thấy tiếng rên la nhè nhẹ cứ tưởng người yêu đang hát hò"

Nói đến đây dừng lại, hắn nhìn thấy cô nàng Hạ Đình bây giờ miệng ngậm lại ngước hai con mắt có chút ngây thơ tò mò nhìn hắn yêu cầu nói tiếp.

"Sau đó chàng trai nhìn thấy 1 cảnh tượng mà khiến hắn không thể nào quên, trên giường cô người yêu xinh đẹp của hắn lúc này đang rất vui vẻ chơi trò cưỡi ngựa thưởng hoa cùng bạn chí cốt bên nhà.

"Chàng tức lắm, vội chạy vào nhà tắm soi gương xem mình có xấu không mà bị vậy, thì thấy khuôn mặt vẫn đẹp trai ngời ngợi, chỉ khác là lần này trên đầu lại có thêm hai cái sừng. Và kể từ đó trên cánh đồng bao la bạt ngàn bắt đầu xuất hiện một giống bò chỉ có hai chân, miệng thì kêu òm òm, tuy là giống loài đột biến nhưng theo thời gian trôi qua thì dân số chỉ tăng lên chứ không giảm, thật là kì lạ. Vậy là sự tích đàn bò ra đời "

"Phốc...khanh khách...cậu đúng là vô lại mà" Tiểu cô nương lúc này thật sự đã không nhịn nổi mà bật cười đánh mất tư thái thục nữ duyên dáng.

Nãy giờ cô giáo đang dạy đã nhìn thấy hhai đứa nhóc này ngồi hú hí với nhau trong giờ đã mất thiện cảm rồi. Bây giờ còn nghe cô nàng kia đột nhiên cười lên như vậy quả thật là không để giáo viên vào mắt mà, không nhịn nổi tức giận quát ầm lên:

"Em gái kia lập tức đi ra khỏi lớp cho tôi, đúng là không nể mặt tôi mà"

"Vâng" Hạ Đình xụ mặt cúi đầu, nàng đi ra khỏi lớp trong tiếng cười thầm vui vẻ của Lục Cảnh.

"Cậu đúng là cái đồ lưu manh, xấu xa.." Trong miệng tiểu cô nương thầm lẩm bẩm vài câu căm tức mà không làm gì được.

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Lượt thích 28
Lượt đọc 1179

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.