Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thằng Huy

Tiểu thuyết gốc · 1410 chữ

Nằm trằn trọc một lát không ngủ được thì điện thoại hắn báo có tin nhắn đến, hắn mở điện thoại ra thì thấy thằng Huy, bạn thân của hắn từ nhỏ.

"Ê ,nét không mày " bố cái thằng ất ơ trưa nắng rủ đi nét.

"Cút , bố thằng hãm 12 giờ trưa rủ đi chơi cho thằng trộm chó nó úp à " Cầm điện thoại ra chửi nó một câu rồi úp mặt xuống ngủ tiếp.

Lại nói một chút về đôi nét về thằng Huy, bạn thân của hắn từ thời dái còn chưa mọc lông. Nó cũng là thằng ôn dẫn dắt Lục Cảnh đi vào con đường bỏ tiết và chơi game , mịe bố thằng ôn khốn nạn.

Nằm được một lúc vẫn éo ngủ được thì điện thoại lại reo lên:

"Cảnh ca , đi đi mày"

"Đéo"

"Thôi nhanh đi, tao đợi"

"Mà mù hả, bố mày đã bảo không đi rồi"

"Có gái nè mày, xinh vãi linh hồn, tao xin được địa chỉ nhà ẻm rồi,nhanh đi"

"Đọc tao địa chỉ"

"Bố cái thằng mất dạy, dại gái bỏ bạn"

Nó nhắn lại có vẻ ấm ức lắm .

"Mày có định đọc địa chỉ không"

"Rồi rồi ....abc,def,..."

Sau khi nói chuyện xong với Huy ,hắn vào phòng xin tiền mẹ. Nhìn bao bọc trong ví rỗng tuếch không có một xu của mình, Lục Cảnh bắt đầu sinh ra một chút ý nghĩ phải kiếm tiền, không thể để tình cảnh nghèo kiết xác này đeo bám được.

Cứ mỗi lần vào phòng mẹ lại là một lần phải chịu cực hình,không phải hắn chịu cực hình mà là thằng em hắn mới đúng.

Vào phòng mẹ, hắn thấy mẹ đang thoa kem dưỡng da,mùi thơm lan truyền khắp phòng làm hắn mê muội.

"Mẹ ơi cho con xin 30 đồng đi chơi "

Nhìn mẹ đang ngôi trang điểm mà mông bị ép xuống căng phồng ra làm hắn nhìn mẹ như muộn ăn tươi nuốt sống.

Hắn đến sát bàn của mẹ, cúi lưng thấp xuống hít hà mùi hương từ người mẹ,từ tóc xuống vai, cổ ,ngực ,cánh tay đều được hắn tận hưởng.

"Đây con, mẹ cho con 100 đồng chơi luôn"

Mẹ hắn lục từ ngắn kéo ra 100đ đưa cho hắn.

"Hihi, mẹ là xinh nhất"

"Rồi rồi, mẹ biết mẹ xinh rồi khỏi phải nịnh"

"Mà người mẹ thơm thật"

"Thì mẹ thoa kem dưỡng da không thơm sao được, thằng này chỉ khéo nịnh"

"Không, ý con bảo là mùi thơm toát ra từ cơ thể mẹ cơ"

Lục Cảnh nham nhở nói.

Mẹ hắn cười mỉm đánh vào vai hắn một cái. Rồi bất chợt mẹ hắn cúi đầu xuống vô tình nhìn vào quần hắn.

Mẹ ơi cái thằng em trời đánh không biết từ lúc nào đã ngẩng đầu lên hót líu lo lấy le với cánh bướm xinh tươi đang đậu trong phòng.

Giờ nhìn lại thì hắn u lên một cục rất to. Mẹ hắn đỏ mặt gắt gỏng:

"Cái thằng ranh, lớn thụ xác rồi mà còn ăn mặc thế hả"

"Thì ở nhà con toàn mặc vậy mà,có bao giờ con mặc quân trong đâu, cũng tại mẹ quyến rũ quá thôi "

" Ý là anh nói tại tôi chứ gì" mẹ hắn nghe vậy dở khóc dở cười, bĩu môi nói.

"Thôi con đi chơi đây"

Nói rồi hắn chạy một mạch về phòng thay quần áo rồi đi ra tiệm net.

Đưa mắt nhìn Lục Cảnh đi ra khỏi cửa . Lý Tuyết lắc đầu cười tủm tỉm, nàng có chút nghi ngờ tại sao hắn có vẻ khác lạ như vậy nhưng cuối cùng cũng lắc đầu không suy nghĩ nhiều.

Sau khi bước vào quán net, Lục Cảnh nghe được tiếng xì xào hỏi thăm sức khỏe gia đình nhau online qua màn hình vi tính đại loại như :

"Con bà mày ngu thế, bắn về phía hành lang bên phải bản đồ kìa thằng ngu"

hay lại là:

"Mả bố mầy ,đánh đấm ngu như shit,tao mà là bố mày thì lúc ấy tao đã mang bao cao su rồi"

Không thể tin nổi sống bao nhiêu năm rồi mới nghe được cái ngôn ngữ vượt tầm vĩ mô đến vậy.

Lắc đầu, Lục Cảnh đưa mắt nhìn về phía con chó, à nhầm thằng Huy, đến gần hỏi thỏ thẻ:

" Gái đâu em? "

Huy nghe vậy ngơ ngác quay đầu lại, đáp:

" Gái đâu mày,có gái đéo đâu?

"Ô vãi nhái, thế là mày lừa bố à thằng ôn"

"Thôi câm mồm vào game đi"

Thế là hắn đành cắn răng chịu nỗi nhục mà vào dota pick đại một con ra múa,tự hứa với bản thân lần sau sẽ rút kinh nghiệm.

"Nó trên kìa mày "

"Tao đang solo kill với thằng này ,nó gần hết máu rồi" Chả là hắn đang ngồi cào phím giao lưu kĩ năng với đối thủ thôi.

"Xong, lên bảng rồi" Hắn quay lại nhìn thằng Huy, bình tĩnh cảm thán.

"Mày lên bảng ấy thằng ngu" thằng Huy quay sang chửi .

"Thì tao thấy nó còn ít máu nên tao làm quả R lên ,thế éo nào nó lại trượt,vậy là tao có vé máy bay"

"Mày ngu thì đừng lí do"

Lục Cảnh tức lắm, thế là hắn quay sang hỏi chị nhân viên quản lí:

"Chị ơi ,ở đây có nuôi chó không vậy"

Cô nhân viên quản lí quay lại, nghi ngờ hỏi:

"Không em ơi,mà em hỏi cái đấy làm gì?"

"À không có gì đâu chị, chả là nhà em cũng có nuôi một con, em đang tìm cho nó thêm một con để hai con nó sủa với nhau ấy mà"

Hắn vừa nói vừa chỉ vào mặt thằng Huy.

...

Sau khi chơi net xong thì cũng gần 3h chiều , 2 thằng dắt nhau về, vừa đi vừa chửi thề:

"Máy tính gì nát vãi, chơi toàn thua"

Ngồi chửi vậy mà hắn vẫn không chịu thừa nhận trình độ chơi game của mình ngu chứ không phải là máy đểu.

"Ây đi biển không mày" thằng Huy hỏi.

"Ok đi luôn"

Quên nói nữa đó là nhà hắn gần biển. Kiếp trước hay kiếp này cũng vậy nên hắn không mấy ham hố lắm.

Đối với hắn ,biển chẳng qua là thau nước muối khổng lồ chứa đầy, phân cá, nước đái cùng hàng ta kiểu loại quần hai mảnh.

Mới 3h chiều nên trời nắng triệt đến cháy da ,2 thằng đắt mông gần gốc dừa lót dép ngắm cảnh.

Nhìn biển yên tĩnh thanh bình vậy thôi chứ hắn công nhận nó nhiều gió lắm ,không biết người khác cảm nhận như nào chứ hắn thích gió vãi luôn ấy.

Vừa ngắm mây Lục Cảnh vừa lẩm nhẩm mấy câu dân ca :

" Gió nhẹ luồn háng em...gió mạnh tốc váy em...gió.."

Đang vi vu ngắm cảnh thì bỗng đâu có tiếng kêu la thảm thiết kêu cứu.

Hóa ra là có người thiếu iot nên ra giữa biển uống. Thế giới này lạ thật,thiếu iot thì về ăn súp lơ đi chứ ai lại đi uống nước biển không biết.

" A di đức ca mâu ni, thiện tai, thiện tai". Hắn thầm cầu mong cho người ta tai qua nạn khỏi.

"Cầm máy ảnh ra chụp mấy em kia ngắm đi mày, xinh vãi" ngồi được một lúc thì hắn nói với Huy.

"Ok"

Hắn ngồi một lúc thì thấy thằng Huy cứ loay hoay mãi cái máy ảnh nên đứng lên xem.

"Mày làm đéo gì thế" Hắn nhìn mãi mà chỉ thấy màu đen mờ hiện lên.

"Chụp ảnh ,mù à"

"Này chụp mẹ gì mà tao không thấy gì hết"

"Tao zoom hết cỡ á"

Lần này thì hết chịu nổi rồi ,hắn đưa chân đạp thẳng vào mông thằng Huy một cái mạnh :

"Đó là mày chụp lỗ chân lông người ta chứ chụp ảnh đếch gì thằng ngu"

Ngồi một lúc nữa với thằng ôn thì hắn đi về.

Ngày mai là lại phải đi học nên hắn quyết định tối nay không đi chơi .

Với lại cũng chỉ còn hơn 2 tháng nữa là hết năm học, mà hắn đã hứa với mẹ là sẽ thi tốt nên giờ hắn sẽ cố gắng.

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 32
Lượt đọc 1244

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.