Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sí Thiên Sứ Scales

Tiểu thuyết gốc · 2465 chữ

Vào cái ngày định mệnh 10 năm trước, Vô Thụy cùng gia đình sống tại thành phố G ngay bên cạnh thành phố H, lúc bấy giờ một cánh cổng không gian thần bí xuất hiện.

Cánh cổng không gian đầu tiên cần người siêu phàm cấp độ 1000 mới được phép tiến vào, mà xã hội siêu phàm chưa từng xuất hiện người siêu phàm nào vượt qua cấp 999.

Dường như những người này bị ngăn cản lại không thể tiến cấp, hoặc phải hoàn thành một nhiệm vụ siêu khó nào đó.

Cánh cổng không gian xuất hiện ngay phía trên nhà của Vô Thụy, ngay tại thời điểm đó hắn đang đến trường học tập và đang trên đường quay về nhà.

Khung cảnh cánh cổng hút vào những vật thể xung quanh đập vào mắt Vô Thụy, những người siêu phàm sống ngay bên cạnh đều bị hút vào trong cánh cổng.

Cha mẹ của Vô Thụy chống chọi lại trước sức hút kinh khủng đó, lúc này từ bên trong trong nháy mắt xuất hiện một người với sáu đôi cánh màu trắng, trên người mặc bộ giáp hoàng kim cưỡng ép cha mẹ hắn vào.

Vô Thụy khóc lóc nức nở nhìn chằm chằm vào Thiên Sứ trước mặt, cô ta nhíu mày trừng mắt hắn, trên gương mặt lộ ra nụ cười khinh bỉ, trước khi rời đi cô ta dùng dáng vẻ cao cao tại thượng giơ cao thanh quyền trượng mặt trời nói với hắn một câu.

" Ta là Sí Thiên Sứ Scales đến từ vùng đất Thiên Thần, nếu có gì bất mãn hãy đến đây tìm ta, nhân loại tầm thường! "

Vô Thụy lúc đó ghi nhớ từng lời nói cử chỉ của Scales, nhớ rõ từng đường nét khuôn mặt, từng bộ phận trên thân thể cùng dáng vẻ cao cao tại thượng của cô ta vào đầu, mãi mãi chôn sâu vào tiềm thức, vĩnh viễn không bao giờ quên!!!

Hiện tại.

[ Thành công tạo tác Sí Thiên Sứ Scales phẩm chất Huyền Thoại

Tiến độ ngày: 10/10

Tiến độ: 500/500 ]

[ Hoàn thành nhiệm vụ chức nghiệp ‐ Tạo Tác Huyễn Hóa.

Nhận được kỹ năng độc nhất: Huyễn Hóa Tạo Tác.

Nhận được kỹ năng chủ động: Điều Khiển Tạo Tác.

Nhận được kỹ năng bị động: Tinh Thần Thép, Bàn Tay Ma Thuật.

Nhận được danh hiệu: Bậc Thầy Tạo Tác - Điểm danh tiếng tăng 1500.

Nhận được thành tựu: Tạo Tác Sí Thiên Sứ (1) - Toàn bộ điểm chỉ số tăng 10. ]

[ Mở khóa chức năng mới - Kiểm tra bảng thông tin (Chỉ được kiểm tra đối với người siêu phàm cách cấp độ hiện tại 100) ]

Vô Thụy kinh ngạc nhìn về bảng thông báo, một số kỹ năng mới được thêm vào bảng thông tin, điểm chỉ số tăng thêm một ít, hơn nữa còn mở ra chức năng mới.

" Ừm ừm... không tệ, kiệt tác đầu tay của mình là cô nên có chút đáng tiếc, nhưng quả thật phải công nhận một điều, Scales quá nuột rồi, thân hình bốc lửa, cặp ngực này phải tận 110, cặp mông của cô ta khá to, nhưng sờ vào xương thế này trông mình không khác gì biến thái. "

Vô Thụy sờ soạng lên tạo tác bằng xương của loài rồng, nó vô cùng cứng rắn, nhưng thế này lại cho hắn chút cảm giác kích thích, như thể được trả thù bằng hành động bỉ ỏi nhất đối với người phụ nữ.

Hắn nhòm ngó một hồi liền dừng lại hành động, trông hắn không khác gì tên điên, tuy nhiên, vì quyết tâm trả thù cô ta nên hắn đã bình tĩnh lại, vội vàng cất vào trong kho Hệ Thống.

" Chờ đi, tôi sắp đến tìm cô rồi! "

Vô Thụy lủi thủi ra nhà bếp vì từ chiều đến giờ vẫn ăn, lúc này hắn nhìn đến phòng khách, Vương Tiểu Tuyết đang nằm trên ghế sô pha với bộ váy mỏng manh, từ xa nhìn vào tư thế nằm đó của dì Tuyết lộ ra phần thân dưới không có quần lót, nhưng do khoảng cách khá xa nên hắn chỉ thấy được mờ mờ ảo ảo.

Hắn chậm rãi tiến lại gần với ý muốn đánh thức dì Tuyết, vừa đi vừa ngân vang giai điệu vui vẻ, hắn mở mắt ra nhìn, chứng kiến khung cảnh trước mặt vô cùng đẹp.

Âm đạo hồng hào của Vương Tiểu Tuyết ngay lập tức đập vào mắt Vô Thụy, vừa múp vừa khít khiến cho dương vật trong đũng quần hắn trỗi dậy.

A... chuyện... chuyện này... dì Tuyết không mặc bất kỳ thứ gì khi ở nhà sao?

Chết tiệt, đầu óc mình... ha... không, không được, phải gọi dì Tuyết dậy... hả?

" Ưm... ư... ư... haaaa... ahhhh... ahhhh... hưm.. "

Vương Tiểu Tuyết đột nhiên đưa ngón tay dài và thon gọn của mình xuống âm đạo, nhẹ nhàng di chuyển qua lại bên ngoài, dâm thủy từ từ chảy ra rồi cho ngón tay vào âm đạo, dì Tuyết bắt đầu khuấy động bên trong, tiếng rên rỉ kích vang lên từ cái miệng nhỏ đỏ hồng.

" Hự... dì Tuyết... "

Không được, nếu gọi dì Tuyết dậy sẽ có chuyện mất, mình nên lặng lẽ ăn rồi vào phòng thôi, nhưng, nhưng của dì khít quá, cảm giác vô cùng mềm mại, nếu đút vào khẳng định cực kỳ tuyệt, nhưng mình không thể làm tình cùng dì Tuyết.

" Hưmm... ahhhhh... haaa... ahhhhh... ư... ư... "

Vô Thụy nhẹ nhàng tiến lại gần mở to hai mắt nhìn về phía âm đạo của Vương Tiểu Tuyết, hắn đưa mắt sát lại gần và ngửi mùi hương đặc trưng có chút thơm mùi hoa hồng từ âm đạo, tận mắt chứng kiến dâm thủy ướt đẫm âm đạo cùng ngón tay nhớp nháp của dì Tuyết đang móc lên xuống.

Hự! Gì, gì vậy? Mềm quá... cảm giác này, mình đang dùng miệng húp dâm thủy của dì Tuyết? Không được, mình phải rời khỏi đây trước khi mọi chuyện đi quá xa... hả?????

Vô Thụy không ngờ tới, Vương Tiểu Tuyết bất ngờ nhấn đầu hắn vào âm đạo, vừa nắm tóc vừa đè vào.

" Haaa... ưm... ahhhhh... ahhhh... haa... haa... ahhhh... ahhh... "

Vô Thụy bất giác liếm láp âm đạo của Vương Tiểu Tuyết, dùng tay vạch nhẹ âm đạo ra rồi đưa lưỡi vào trong, hắn khuấy động bên trong bằng lưỡi cùng tiếng rên rỉ thất thanh.

Chết tiệt, xin lỗi dì Tuyết, nhưng chuyện này không phải cháu, lỗi tại dì đột nhiên đè đầu cháu vào... ha... âm đạo của dì Tuyết tuyệt quá... mình muốn đút vào trong... nó khít và múp đến lạ thường, một người phụ nữ 34 tuổi có thể chăm sóc kỹ càng chuẩn chỉ đến vậy sao?

" Haa... haa... haaa.. ư... ư... ahhhhh... ahhh...Áhhhhhhhhhh.... ha... ha... "

Xùy xùy~

Vương Tiểu Tuyết tiểu lên mặt Vô Thụy được vài giây, ngay lập tức hắn đứng dậy rồi nhẹ nhàng chạy đến nhà bếp lấy tạm thứ gì đó, sau đó chạy vào trong phòng, để lại dì Tuyết bên ngoài sau khi lên đỉnh.

" Chết... chết tiệt! Mày vừa làm cái chuyện táng tận lương tâm gì thế Vô Thụy? "

Aaaaaaa... đáng chết! Nhưng, nhưng âm đạo của dì quá tuyệt rồi, chỉ liếm láp thôi đã khiến mình như muốn phóng tinh dịch, cũng may kìm lại được.

Dì Tuyết vậy mà còn lên đỉnh, nước tiểu trong trẻo lạ thường, thật sự giống với cái lần mình mộng tinh, vả lại âm đạo của dì không giống như đã làm tình nhiều lần, hay thậm chí chỉ mới làm tình một hai lần.

Một người xinh đẹp như dì sao có thể chưa từng quen biết người đàn ông nào chứ... hự...!

" Ha... ha... mẹ kiếp... chỉ nghĩ đến thôi đã ra rồi... cảm giác của dì Tuyết đem lại vô cùng kích thích... "

Vô Thụy vừa trầm tư vừa nhớ lại hình ảnh Vương Tiểu Tuyết lên đỉnh, hắn sóc sóc dương vật chưa đầy một phút liền bắn tinh dịch lên sàn nhà.

" Cứ thế này mọi thứ sẽ không cứu vãn được mất, làm sao mình đối diện với dì Tuyết được đây? "

Lúc này Tiểu Linh bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, cười khẩy nói: " Hô hô, ngươi quả nhiên không tầm thường, ngay cả dì ruột của mình cũng muốn chén sạch, quả nhiên người thức tỉnh được Hệ Thống Dục Thần nha! "

Vô Thụy xua xua tay như muốn đuổi Tiểu Linh, đáp: " Không thể nói như vậy được, rõ ràng dì Tuyết ép tôi liếm... ép tôi giúp dì thõa mãn, nếu lúc đó tôi cố vùng vẫy sẽ đánh thức dì, như vậy sẽ khiến dì xấu hổ và chúng tôi khó đối diện được với nhau. Còn cô, ngoài chế giễu và nói mấy lời này ra thì còn làm được gì nữa không? "

Tiểu Linh cười mỉm với ánh mắt kỳ lạ, nói: " Ha... ta xuất hiện đương nhiên có chuyện cần nói rồi. "

" Chuyện gì mau nói. "

" Hừ, ngươi khó chịu cái gì? Ngày mai sẽ có nhiệm vụ đầu tiên, ngươi có khả năng phải chiến đấu với quái vật nên đến nhắc nhở trước, những ngày này ta khá bận nên không thể giúp ngươi... "

" Tôi hiểu rồi, nếu bận thì cô đi đi, dù sao cũng chẳng giúp được gì. "

Tiểu Linh tức giận đấm đá lên đầu Vô Thụy, hừ lạnh lè lưỡi nói: " Ngươi ngươi ngươi... đi thì đi, lèeeeee.. "

" Ha... trẻ con thật. "

Vô Thụy vừa hay lấy giấy lau sạch tinh dịch trên sàn, rửa tay vệ sinh rồi nằm lên giường, sau mấy chục phút giằng co với những hình ảnh âm đạo tuyệt hảo của Vương Tiểu Tuyết khi lên đỉnh, hắn cuối cùng cũng ngủ được.

......

Sáng hôm sau, đúng 7 giờ bảng thông báo xuất hiện.

[ Nhiệm vụ: Tiêu diệt Goblin

Độ khó: Dễ

Số lượng: 1000

Mô tả: Goblin là quái vật cấp thấp yếu nhất trong vô số loài quái vật, chúng thường tụ tập thành đàn và tấn công hội đồng, mặc dù vậy chỉ số IQ của chúng khá thấp.

Phần thưởng: 100 điểm tự do, tăng 5 cấp độ (cộng dồn vào cấp độ khi giết quái vật)

Thất bại: Giảm 10 cấp

Thời gian: 24 giờ ]

" Tiêu diệt Goblin, vừa hay có thể thử kỹ năng mới, hơn nữa, điểm tự do một trăm, quá tuyệt, phải nhanh chóng thăng cấp, dù không có nhiệm vụ mình vẫn thăng cấp được, nhưng phải làm nhiều nhiệm vụ để mở ra những nhiệm vụ có độ khó cao hơn, vì phần thưởng sẽ hậu hĩnh hơn. "

Độ khó nhiệm vụ bao gồm, Dễ, Bình Thường, Khó, Tinh Anh, Địa Ngục, Sử Thi, Huyền Thoại và Truyền Thuyết. Cho đến hiện tại chỉ có một số ít người được làm nhiệm vụ cấp Truyền Thuyết, dường như bọn họ rất khó hoàn thành nhiệm vụ tầm cỡ này.

Vô Thụy bước ra khỏi phòng, khoảnh khắc này thứ đầu tiên hắn nhìn chính là Vương Tiểu Tuyết với bộ quần áo mỏng thường ngày, cùng với dáng vẻ bình tĩnh như thể không có chuyện gì xảy ra.

" A! Tiểu Thụy, hôm nay cháu dậy sớm quá, nào, lại đây ngồi chờ dì một chút, bữa sáng sắp xong rồi. "

Vương Tiểu Tuyết vừa nhìn thấy Vô Thụy liền mỉm cười dịu dàng gọi hắn đến bàn ăn, mà hắn lại chẳng dám nhìn thẳng mặt, khung cảnh đêm hôm qua vẫn còn đọng lại như in trong đầu hắn.

Nhưng để khiến Vương Tiểu Tuyết tin tưởng rằng hôm qua không xảy ra chuyện gì, Vô Thụy gượng cười rồi đi đến chỗ bàn ăn.

Mông dì Tuyết lớn quá... ư... mẹ kiếp, mày dừng lại đi, mày thừa biết chuyện này là sai trái mà?

Sau khoảng 5 phút, Vương Tiểu Tuyết làm xong bữa sáng liền ngồi ăn cùng Vô Thụy, cả hai lại lần nữa cười nói như thường.

Ăn một hồi gần xong, Vô Thụy bất ngờ nói: " Đúng rồi dì Tuyết, hôm nay cháu có nhiệm vụ, trước hết cần đi đến Hiệp Hội Siêu Phàm làm giấy chứng nhận Thợ Săn, buổi trưa có thể không về được nên dì không cần làm bữa trưa đâu. "

Vương Tiểu Tuyết kinh ngạc một chút, nói: " Chẳng phải nahnh quá rồi sao? Hôm qua cháu vừa mới hoàn thành nhiệm vụ chức nghiệp, thông thường cần đến mười ngày nửa tháng Hệ Thống mới cho nhiệm vụ đầu tiên, khoảng thời gian đó dùng để huấn luyện chiến đấu, sau đó mất khoảng một đến hai tháng mới cho nhiệm vụ tiếp theo. "

Vô Thụy nghe xong cũng ngạc nhiên, nhưng nếu nghĩ kỹ lại, nhiệm vụ ban xuống sớm đồng nghĩa với việc thăng cấp sớm nên không phải chuyện xấu gì.

" Như này rất tốt mà, cháu nhanh chóng thăng cấp mới cùng dì đi săn những chỗ cao cấp hơn được, vả lại nhiệm vụ chỉ là săn Goblin thôi nên không sao đâu ạ. "

Vương Tiểu Tuyết thở phào nhẹ nhõm, nói: " Dì hiểu rồi, nhưng để đề phòng cháu giữ những lọ thuốc này đi, nó có thể tăng cường rất nhiều thứ. "

" A? Nhiều quá, cảm ơn dì, cháu sẽ dùng thật tiết kiệm. "

Với đống thuốc này còn sợ không hoàn thành nhiệm vụ nhanh được sao?

" Không cần tiết kiệm đâu, được rồi, ăn xong thì đến Hiệp Hội Siêu Phàm sớm, lúc này chắc hẳn phải chờ lâu lắm. "

Vô Thụy gật đầu: " Dạ, vậy cháu đi đây, chiều gặp lại ạ. "

Vương Tiểu Tuyết mỉm cười đáp: " Được, chiều dì săn quái vật sẽ mang thịt về cho cháu ăn. "

" Dạ, cháu đi đây. "

Ngay sau đó Vô Thụy bước ra khỏi nhà, trên người đã thay bộ quần áo đắt tiền thành bộ quần áo đơn sơ rẻ tiền, nhanh chóng hướng đến Hiệp Hội Siêu Phàm.

Con đường thăng cấp của mình bắt đầu rồi, rất nhanh thôi mình sẽ đuổi kịp Mục Thiên Thu và dì Tuyết, hơn nữa, mình phải trở nên thật mạnh mẽ và săn lùng ả Sí Thiên Sứ Scales!!!

Bạn đang đọc Toàn Cầu Hệ Thống: Bắt Đầu Thăng Cấp Từ Chinh Phục Nữ Thần sáng tác bởi Im_myself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Im_myself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 12
Lượt đọc 218

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.