Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăng cấp từ chinh phục nữ thần

Tiểu thuyết gốc · 1897 chữ

Vô Thụy từ sau ôm lấy Mục Thiên Thu, vừa hôn vừa thò tay xuống âm đạo bên dưới, nhẹ nhàng đút ngón tay vào trong rồi liên tục khuấy động.

" Ahhhhh....ưm... "

Hai đầu lưỡi hòa quyện vào nhau cùng nước bọt, bên dưới âm đạo bắt đầu rỉ ra dâm thủy nhớp nháp ngón tay của Vô Thủy.

Vô Thủy mút nhẹ ngón tay mình, nói: " Chưa gì đã ướt như thế rồi, em cũng dâm thật đấy Thiên Thu. "

" Hưm... là, là do anh kích thích... ahhhhhh... chậm, chậm thôi... ha... ưm... ưm. " Mục Thiên Thu rên rỉ khi Vô Thủy lại khuấy động âm đạo bằng ngón tay rất nhanh.

" Kyaaaa... "

Vô Thụy bất ngờ bế Mục Thiên Thu lên bồn rửa tay, dùng đầu lưỡi liếm láp âm đạo, dâm thủy vung vải khắp mặt anh.

" Ahhhhh... ưm... đút... đút vào đi. "

" Hả? Em muốn đút gì cơ? "

" Đáng ghét... nhanh đút dương vật của anh vào đi... em muốn dương vật của anh... ahhhhhh.... ahhh..."

" Được, vừa hay anh cũng không nhịn nổi nữa... ha... "

Vô Thụy bế Mục Thiên Thu lên rồi đút dương vật cương cứng của mình vào âm đạo hồng hào nhỏ bé của cô.

Phạch phạch phạch...

" Ahhh... ư... chậm, chậm lại chút... đau quá... ahhh... "

" Cố thêm chút nữa sẽ quen ngay thôi... "

" Hôn, hôn em... ưm... ưm.. "

Vô Thụy ngồi trên bồn cầu cháo lưỡi với Mục Thiên Thu, vừa mút vừa nhấp liên tục vào âm đạo.

Lúc này thiên thần nhỏ nấp một bên chứng kiến khung cảnh làm tình liền không khỏi đỏ mặt, bên dưới cô cũng rân ran khó chịu.

Đáng ghét, cảm giác kỳ lạ này, mình là Hệ Thống đấy không được thể hiện sự thô tục như vậy khi nhìn người khác làm tình.

Không để ý đến thiên thần nhỏ, Vô Thụy vẫn đang thúc mạnh vào âm đạo của Mục Thiên Thu, đầu dương vật chạm đến tử cung khiến cô không ngừng rên rỉ, dâm thủy ướt đẫm giúp dương vật trơn tuột vào trong.

" Ahhhh... hưm... nhanh, nhanh nữa đi... ahhhhh... ahhh... ư... sướng... sướng quá... tiếp, tiếp tục... ha... ahhhh... ahhh... "

" Ha... anh cũng sướng lắm, bên trong em thắt chặt dương vật của anh... Thiên Thu, anh... anh sắp ra rồi... "

" Em, em cũng vậy... ahhhhh... nhanh lắp đầy bên trong em... Arghhhhh... nhiều... nhiều quá... ưm. "

" Hộc hộc, em cũng ra nhiều thật. "

Vô Thụy bắn đầy tinh dịch vào trong âm đạo của Mục Thiên Thu, nó chảy ra cùng với nước tiểu của cô, hắn nhẹ nhàng âu yếm rồi mút hai đầu ti hồng hào.

" Ưm... anh thích ngực em... ahhhh. "

" Ừm... ngực em ngon lắm, anh chỉ muốn mút mãi thôi... "

" Đáng ghét... dương vật của anh bẩn hết rồi, có cần em giúp lau sạch không? "

" Ồ... nếu lau không sạch anh sẽ tiếp tục... ha... ư... "

Mục Thiên Thu lập tức bước xuống người Vô Thụy, quỳ xuống bên dưới cầm lấy dương vật rồi mút vào miệng, tinh dịch vẫn còn ứ đọng bên trên.

" Ưm... ưm... ha... sạch, đủ sạch chưa? " Mục Thiên Thu mút một hồi trên miệng dính chút chất dịch nhớp nháp, gương mặt đỏ bừng cùng đôi mắt khoái cảm nhìn hắn nói.

" Sạch rồi, lần đầu nhưng có vẻ em làm rất tối, hay là nói em mong chờ ngày được mút dương vật của anh lâu rồi? " Vô Thụy đáp, nhẹ nhàng xoa xoa đầu Mục Thiên Thu rồi bế cô lên đi đến chỗ vòi sen.

" A, không, không phải... anh đừng hiểu lầm, em chỉ muốn làm sạch giúp anh thôi. " Mục Thiên Thu lảng tránh ánh mắt, giả vờ nói.

Vô Thụy chỉ mỉm cười lại một cái, hôn nhẹ lên môi rồi tắm rửa cùng Mục Thiên Thu, lúc này bên dưới âm đạo vẫn còn đang chảy ra tinh dịch trắng, hắn nhẹ nhàng dùng tay lau sạch giúp cô.

" Ahhhhh... "

Sau một hồi cả hai ra ngoài, vội mặc quần áo chuẩn bị rời khỏi khách sạn, lúc này Mục Thiên Thu đứng cạnh Vô Thụy, hỏi:

" Vô Thụy, anh, anh thức tỉnh Hệ Thống chưa? Em không có ý gì đâu, nếu anh không thức tỉnh cũng chẳng sao hết, cùng lắm thì em bảo vệ anh. "

Vô Thụy xoa đầu cô, mỉm cười dịu dàng đáp: " Đồ ngốc, sao anh có thể không thức tỉnh Hệ Thống được? Anh cũng không để em bảo vệ anh thôi đâu! "

" A, anh thức tỉnh khi nào thế? Anh định giấu cả em sao? Mục Thiên Thu phũng phịu hai má.

" Anh cũng vừa mới thức tỉnh Hệ Thống, còn chưa kiểm tra nữa, anh muốn ưu tiên em trước hơn. "

" Hừ, chỉ biết nói mấy lời ngon ngọt, trưa nay em có tiết thực chiến nên về căn hộ chuẩn bị trước đây, nếu có nhiệm vụ nào khó làm thì nói em nha. "

" Được được được, nhưng mà có phải em quên gì rồi không? "

Mục Thiên Thu ngẩn người vài giây, mỉm cười rồi hôn chụt chụt vào Vô Thụy vài cái, nói: " Ỏ, vậy đủ chưa, hay anh cũng hôn em điiiii. "

Chụttttttt.

" Thực chiến phải cẩn thận đó, anh về tìm hiểu một chút Hệ Thống, rất nhanh anh sẽ đuổi kịp em. "

" Dạaaaaa, bái bai anh, anh yêu... "

Aaaaaaa, mình, mình vừa mới gọi ảnh là anh yêu... xấu hổ quá, hình tượng của mình biến mất rồi..

" Phụt... đáng yêu quá, nữ thần lạnh lùng lại có bộ mặt này, em yêu đi học vui vẻ nha. "

Vô Thụy ngược đường với Mục Thiên Thu, hướng đến chung cư Thanh Thành cách học viện siêu phàm Chí Tôn khoảng 500 mét , trên đường đi Tiểu Linh cũng đột ngột xuất hiện.

" Này, ngươi bình tĩnh quá vậy? "

" Hửm? Sao cô lại xuất hiện rồi, không phải tôi nói đợi xong việc rồi gọi cho cô mà? "

Tiểu Linh hậm hực đá vào vào mặt Vô Thụy, nói: " Ngươi phải con người không vậy? Chẳng để ý gì đến Hệ Thống, ngươi không muốn có sức mạnh như những người khác sao? "

" Ý cô là gì? "

Tiểu Linh tự vỗ trán mình, bĩu môi nói: " Thông thường một người thức tỉnh Hệ Thống sẽ hốt hoảng gào thét trong sung sướng, mà ngươi lại chẳng mảy may chút nào cả, ngươi có đang gặp phải vấn đề gì không thế? "

Vô Thụy trầm mặc một lúc, quả thật có vấn đề rất lớn, sự tự ti về việc thức tỉnh chậm trễ hơn so với người khác.

Những người thức tỉnh Hệ Thống sớm sẽ được huấn luyện đặc biệt, sớm đã đạt đến cấp độ cao với những kỹ năng từ chức nghiệp của mình. Đối với người thức tỉnh trễ nhập học sau người khác, muốn thăng đến cấp độ của những người đồng trang lứa lại chính là vấn đề vô cùng khó khăn.

Mà thực chất, từ 200 năm trước đến hiện tại, những người thức tỉnh Hệ Thống khi vừa tròn 18 tuổi có tổng cộng 52 người. Và những người này đều chịu chung một số phận, bọn họ không thể đạt đến cấp độ 500 để tiến hành mở ra kỹ năng độc nhất.

Kỹ năng độc nhất ở cấp độ 500 vô cùng mạnh, Bản Ngã Của Thần, chính là mượn sức mạnh của Thần để thăng tiến, tùy vào loại chức nghiệp mà Bản Ngã sẽ khác nhau.

Chẳng hạn như chức nghiệp kiếm sĩ, người mạnh nhất thế giới hiện tại, mệnh danh Thần Kiếm đã đạt đến cấp độ 999, Bản Ngã của hắn là Nhất Kiếm Độc Thần, người ta chỉ nhìn thấy hắn xuất ra một kiếm chấn động tinh không, một kiếm này hủy diệt đối phương thành từng mảnh.

Như vậy có thể suy đoán rằng, mỗi kỹ năng, hay toàn bộ năng lực đều đồn vào loại kỹ năng độc nhất, biến nó thành tuyệt kỹ thần công, cái thế vô song.

Đương nhiên người ta chỉ suy đoán chứ không hoàn toàn chắc chắn, và dường như những kẻ mở ra Bản Ngã Của Thần đều không muốn tiết lộ chuyện này.

Lúc này Tiểu Linh nhìn Vô Thụy trầm tư, cô tỏa ra lấp lánh trước mặt hắn, nói: " Ta không biết ngươi đang lo lắng chuyện gì, nhưng hiện tại ngươi đã đạt đến cấp độ 10 chỉ với duy nhất một nhiệm vụ được hoàn thành, sau này con đường thăng tiến của ngươi sẽ càng rộng mở khi có Hệ Thống Dục Thần. "

Tiểu Linh tiếp tục nói: " Ngươi không muốn bảo vệ những người xung quanh sao? Không có sức mạnh thì ngươi chẳng làm gì được cả đâu, cho nên ngươi phải nhanh chóng thăng cấp! "

Vô Thụy đột nhiên nhìn xung quanh trước cửa nhà, nở nụ cười tà dị rồi lẩm bẩm: " Khà khà khà, cô đang lo lắng cho tôi sao? Tôi thật ra từ nãy giờ vẫn luôn cố kìm nén, thật ra tôi vui vãi linh hồn!

Mẹ kiếp, có sức mạnh siêu phàm ai lại chẳng vui sướng chứ? Nhưng mình thân là nam thần lạnh lùng số 1 học viện, sao có thể dễ dàng bị kích động chứ?

Tiểu Linh vô cùng kinh ngạc, lắp bắp nói: " Vậy, vậy ra từ nãy giờ ngươi luôn giả vờ? Mẹ kiếp! Ta nghiêm túc như thế còn nghĩ ngươi gặp vấn đề gì nên hơi lo lắng, hóa ra ngươi vẫn luôn giả vờ, ngươi ngươi ngươi... tức chết ta mà! "

" Khà khà khà, bên ngoài đông người sao tôi thể hiện vẻ phấn khích này được, dù sao cũng đến nhà rồi nên không cần lo lắng gì nữa! "

Con mẹ nó, hắn lo lắng chính là sợ hình tượng vị phá hủy?

Vô Thụy nhìn vào những bảng thông báo, kinh ngạc lẩm bẩm:

" Thăng cấp từ chinh phục nữ thần, đây là cái thể loại nhiệm vụ gì? Vì thành công chinh phục nữ thần nên hệ thống của mình thay đổi, cũng không tệ, còn nhận được phần thưởng lần đầu nữa, này giống nạp đầu vậy kkk? "

Tiểu Linh nén cơn giận, giải thích: " Không sai, kể từ giờ ngươi sẽ nhận được những nhiệm vụ tương đồng để nhận phần thưởng hậu hĩnh, đây chính là đặc ân của ngươi! "

" Ồ ồ, vậy trước tiên cho tôi xem bảng thông tin đi! "

" Được! "

Tách!

Tiểu Linh búng tai một cái, một bảng thông tin màu xanh xuất hiện.

Vô Thụy nhìn vào bảng thông tin, đột nhiên há hốc mồm thét lên: " Đây... mẹ kiếp, đây là chỉ số của người siêu phàm cấp 10 hả?????? "

Bạn đang đọc Toàn Cầu Hệ Thống: Bắt Đầu Thăng Cấp Từ Chinh Phục Nữ Thần sáng tác bởi Im_myself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Im_myself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 17
Lượt đọc 374

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.