Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mười ngày cùng Nữ Thần (4)

Tiểu thuyết gốc · 2046 chữ

Lúc này Vô Thụy tiến vào chung cư Cao Lãng cùng người đàn ông cơ bắp, trên đường đi họ đã nói chuyện với nhau.

Hắn là Chu Kỳ Trấn, 33 tuổi, em gái tên Chu Kỳ Hân 16 tuổi, bọn họ từ nhỏ đã mất đi cha mẹ, người thân chẳng có một ai, may thay hắn đã thức tỉnh Hệ Thống nên ra ngoài săn giết quái vật, thăng cấp kiếm tiền về nuôi em gái.

Vừa bước ra khỏi thang máy trên tầng 15, Vô Thụy cùng Chu Kỳ Trấn tiến đến căn phòng nằm cuối hành lang, âm thanh mở cửa vang lên, Chu Kỳ Trấn búng tay mở đèn, nói:

" Nhanh vào đi, nếu được thì bây giờ nhờ cậu chăm sóc em ấy hai tiếng, tôi ra ngoài săn quái vật bán kiếm tiền rồi quay về. "

Nhưng Vô Thụy chưa muốn bước vào, vì trước mặt hắn hiện lên bảng thông báo.

[ Nguy hiểm! Bên trong có một loại thuốc gây mê nặng, người siêu phàm có trí lực dưới 100 sẽ ngất ngay tức khắc! ]

Quả nhiên không sai, hắn là tên bắt cóc phụ nữ, nhưng làm thế nào hắn có thể bắt cóc cô gái đó?

Vô Thụy nhỏ giọng lẩm bẩm: " Hệ Thống, ta muốn mua thuốc chống gây mê, có thể chống đỡ trong một tiếng. "

[ Mua thành công thuốc chống gây mê, tiêu hao 5,000,000 đồng. ]

" Cái gì??? "

Chu Kỳ Trấn khó hiểu nói: " Có chuyện gì vậy Vô Thụy? Nhanh vào đi, đừng lề mề nữa. "

Vô Thụy chỉ tay vào trong phòng, bất ngờ hét lên: " A! "

Nhân lúc Chu Kỳ Trấn quay mặt liền nốc thuốc chống gây mê vào miệng.

[ Đã sử dụng thuốc chống gây mê

Thời gian hiệu lực: 59 phút 59 giây ]

" Này, cậu đừng đùa nữa, nhanh vào trong đi, trời cũng sắp tối rồi. "

" Được được được. "

Vô Thụy tiến vào trong, căn phòng không có bất kỳ mùi hương nào, đi được một đoạn đến trước cửa phòng thì Chu Kỳ Trấn bỗng dừng lại.

Chuyện gì vậy? Nhìn hắn yếu như vậy chắc chắn điểm trí lực rất thấp, sao có thể không chịu trạng thái gây mê?

Chu Kỳ Trấn khó hiểu, cười cười rồi mở cửa ra, bên trong liền nhìn thấy người phụ nữ mặc váy đang nằm trên giường.

Vô Thụy tiến lại gần, kinh ngạc thốt lên: " Đây chính là em gái anh sao? Đẹp quá! "

" Cậu đừng có ý đồ gì đấy! "

Chu Kỳ Hân vô cùng xinh đẹp, nằm ngủ cũng khiến người khác như bị mê hoặc bởi nhan sắc ấy, làn da trắng nõn, khuôn mặt trắng hồng không tì vết, ngón tay dài thon gọn, ngực khá lớn, vòng eo thon, còn có đôi tai dài nhọn thuộc một loại chức nghiệp Tiên, xứng đáng là một Nữ Thần.

Hử? Bên kia giường dường như có thứ gì đó giống cánh tay của phụ nữ.

Nhưng đúng lúc này Chu Kỳ Trấn vội kéo Vô Thụy ra ngoài, vừa đẩy vừa nói: " Được rồi đừng nhìn nữa, cậu chỉ cần ngồi ở phòng khách thôi, bây giờ tôi lập tức ra ngoài săn quái. "

Vô Thụy đột nhiên đứng dậy, nói: " Khoan đã, từ lúc vào đây tôi nhận ra rằng bên trong được tẩm thuốc gây mê, có lẽ anh cũng nhận ra Hệ Thống có thể giúp phát hiện những chuyện này nhỉ? "

Chu Kỳ Trấn dừng nụ cười trên môi, đột nhiên trở nên nghiêm túc, đáp: " Ha... vậy ra mày đã thức tỉnh Hệ Thống, quả thật lần này thất sách rồi, nhìn bước di chuyển và cơ bắp của mày giống như người bình thường, nhưng hóa ra là người siêu phàm. "

Vô Thụy bình tĩnh nói: " Mày chịu lộ mặt rồi nhỉ? Nhưng mày định làm thế nào đây? Rõ ràng không thể dùng kỹ năng hay bất kỳ hình thức nào để tấn công. "

Chu Kỳ Trấn nở nụ cười tà dị, trong nháy mắt hắn phóng đến cửa chính, nói: " Khà khà khà, tao đương nhiên không thể tấn công mày, nhưng nếu mày ở trong đó và bị lực lượng của tổ chức siêu phàm bắt thì sao nhỉ? "

Chậc, tên khốn này có bị ngu... khoan đã, từ khi nào trên tay mình xuất hiện con dao này? Hơn nữa quần áo mình đổi thành quần áo của hắn rồi?

Chết tiệt, hắn là tên trộm, ban đầu chỉ muốn chờ đợi rồi trộm quần áo mình, nhưng mình lại tự sập bẫy, còn đi đến tận đây, nếu bị phát hiện chắc chắn mình sẽ trở thành tội phạm có ý định giết người.

" Khà khà, bây giờ nhận ra rồi sao? Quá muộn rồi thằng ngu! "

Chu Kỳ Trấn đắc ý mở cửa, ngay tại khoảnh khắc này, bên ngoài xuất hiện rất nhiều người siêu phàm, trong đó có cả Vương Tiểu Tuyết.

" Hự! Chuyện, chuyện gì vậy? "

Vô Thụy đắc ý tiến lại gần, nói: " Không ngờ đến đúng chứ? Trong lúc đi với mày tao đã gửi định vị đến cho dì Tuyết, cũng may dì đã kịp trở về sau khi săn quái vật. Mà nếu không kịp thì cũng sẽ có người đến hỗ trợ tao, tao chính là muốn bắt mày cùng tang chứng vật chứng, cả kỹ năng hoán đổi của mày nữa, tất cả đều lộ tẩy rồi. "

" Không, không thể nào, làm sao mày biết được tao đã bắt cóc bọn họ? "

" Vào nhà giam rồi mày sẽ biết lý do. "

Ngay sau đó lực lượng phòng chống tội phạm siêu phàm đã bắt giữ Chu Kỳ Trấn và chữa trị cho ba người phụ nữ bị bắt cóc trong phòng.

Vương Tiểu Tuyết đã rất lo lắng cho Vô Thụy, vì thế mà ôm chằm lấy hắn khóc lóc nức nở, nhưng sau một hồi giải thích đã chịu bình tĩnh lại.

Độ tuổi chênh lệch của Chu Kỳ Trấn và Chu Kỳ Hân gần 20 tuổi, nhưng hắn nói rằng cả hai từ nhỏ mất cha mẹ. Lời nói của hắn không chắc chắn về số tuổi Chu Kỳ Hân thức tỉnh, cả việc bệnh tình nghiêm trọng trong khi săn quái vật.

Tương tự với Vương Tiểu Tuyết, nếu bị quái vật tấn công có thể chữa trị bằng cách đến bệnh viện siêu phàm hoặc mua vật phẩm trên cửa hàng Hệ Thống. Cho nên kết luận rằng đây là lời nói dối, cả việc không có tiền chữa trị, với độ tuổi của Chu Kỳ Trấn chắc chắn hắn đã có thâm niên trong việc săn giết quái vật nhiều năm, số tiền tích lũy cũng lên đến trăm tỷ hoặc hơn.

Dựa vào lời khai của Vô Thụy cùng camera giám sát, lời khai của người bị hại, chỉ trong vòng 2 tiếng đã kết tội Chu Kỳ Trấn.

.....

Khoảng 10 giờ đêm, lúc này Vô Thụy cùng Vương Tiểu Tuyết đang ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt của dì vẫn còn rất lo lắng.

" Dì, cháu thực sự ổn mà, tên khốn đó ngoài việc lừa đảo ra thì chẳng tổn hại được cháu. "

" Nhưng cháu không nên liều lĩnh như vậy, nhỡ bị gán tội thì biết phải làm sao? "

" Ha ha, dì yên tâm, trong lúc đi theo hắn cháu đều quay lại mọi hành động cử chỉ của hắn rồi, dù bị bắt cũng sẽ được giải oan. "

Vương Tiểu Tuyết bất ngờ ôm Vô Thụy, nói: " Như vậy cũng không được, Tiểu Thụy vừa mới thức tỉnh Hệ Thống, tiền đồ sau này rộng mở, nhỡ xảy ra chuyện gì thì dì sẽ không sống nổi mất, dì cũng chỉ còn mình cháu là người thân thôi.. "

Vô Thụy thở nhẹ một hơi, vỗ vỗ lưng Vương Tiểu Tuyết, đôi mắt bỗng chốc rưng rưng, bặm môi đáp: " Cháu, cháu xin lỗi, lại khiến dì lo lắng nữa rồi, nhưng nếu để tên khốn đó lừa người khác thì xã hội này sẽ loạn mất, mặc dù biết hắn không tổn hại được những người phụ nữ kia, nhưng tốt hơn vẫn nên phòng ngừa vạn nhất. "

Ài... lại khiến dì đau lòng...

Vương Tiểu Tuyết đột nhiên nắm chặt vai Vô Thụy, nhìn thẳng vào mắt hắn với dáng vẻ nghiêm túc, nói: " Tiểu Thụy, đây là lần cuối cùng dì bỏ qua, tuyệt đối không được có lần sau, gặp chuyện gì đều phải báo cho dì biết, rõ chưa. "

" Dạ, cháu hiểu rồi, dì hôm nay săn quái mệt rồi nên nghỉ ngơi sớm đi, cháu cũng buồn ngủ rồi. "

" Ừm, vậy dì về phòng đây, cháu mau vào phòng đi. "

" Dạ. "

Dì Tuyết thật sự quá tốt với mình, vả lại mỗi lần dì ôm đều có cảm giác rất kỳ lạ, nó khiến mình rạo rực và muốn đè dì xuống làm tình.

Đáng chết, mình phải loại bỏ suy nghĩ dơ bẩn này, mình với dì Tuyết là người thân ruột thịt, tuyệt đối không nên có ý nghĩ đó.

Vô Thụy ôm đầu lủi thủi đi vào phòng với mớ suy nghĩ hỗn độn.

....

Bảy ngày sau, hôm nay là ngày cuối cùng Vô Thụy làm nhiệm vụ chức nghiệp, lúc này đang là 7 giờ sáng, hắn cùng Mục Thiên Thu đang trần truồng trong khách sạn Hoa Hồng.

Đầu ti hồng hào của Mục Thiên Thu đập vào mắt Vô Thụy, hắn vừa mút ngực vừa dùng ngón tay khều móc âm đạo của cô, dâm thủy chưa gì đã chảy ra nhớp nháp ngón tay hắn.

" Ư... ưm... ahhhhhh... Vô Thụy... đút, đút vào trong em đi... "

" Hả? Em muốn anh đút cái gì? Đút vào đâu? "

" Đáng ghét... ưm... đút, đút dương vật của anh vào âm đạo em đi... ha... và... và đâm thật sâu vào tử cung của em... ahhhhh... ư... sau đó... ahhhh... sau đó lắp đầy tinh dịch vào trong... ahhhhh... ahhh... đúng, đúng rồi.. ưm... "

" Em dâm đãng thật đấy... ư... vậy thì anh phải phục tùng mệnh lệnh của Nữ Thần... ha... "

Aaaaa... âm đạo của Thu Thu khít chặt quá, không thể tin được ngày nào mình cũng đâm sâu vào trong mà lại hồi phục nhanh đến thế, mẹ kiếp nó như muốn ăn dương vật của mình đến nơi vậy.

" Ahhhhhh... ha... Vô Thụy... ư... sướng, sướng quá... ha... mạnh nữa lên... đâm mạnh vào tử cung của em đi... ahhhhhh... ahhhh... ưm... "

Vô Thụy cho ngón tay vào miệng Mục Thiên Thu, điều này càng khiến cô bị kích thích hơn nữa, tư thế đâm từ phía sau của hắn như muốn đâm thủng tử cung cô.

" Haa ahhhh... sướng, sướng quá... bắn... nhanh bắn vào trong em đi... haaa... anh... lắp đầy em đi... ahhhh.. "

" Ư... được thôi... hôm nay anh phải lắp đầy liên tục sáu tiếng vào âm đạo em, đến cả miệng cũng phải tràn ngập tinh dịch... "

" Hả... ahhhh... không... em... ahhhh... em không nói sẽ bú nó mà... ư... hưm... áhhhhhh... ahhhh... "

" Hự... anh sắp ra rồi... nhận lấy tinh dịch của anh đi... "

" Ahhhhhhhh... ha... ha... sướng... sướng... em lên đỉnh nữa rồi... nước tiểu của em có đủ kích thích anh không? "

Thu Thu càng lúc càng nói mấy lời dâm đãng rồi, phải phạt thật nặng mới được, phải khiến em ấy lên đỉnh thật nhiều.

" Ha... có... có nhiều là đằng khác, hôm nay anh phải cho em cạn nước... "

" Kyaaaaaa... "

Vô Thụy bất ngờ nắm hai chân Mục Thiên Thu đẩy về phía trước, đối mặt với cô mà cắm dương vật xuống lỗ âm đạo đang chảy nước.

" Haaa... Ahhhhhhhhh... sâu... sâu quá... ư... "

Bạn đang đọc Toàn Cầu Hệ Thống: Bắt Đầu Thăng Cấp Từ Chinh Phục Nữ Thần sáng tác bởi Im_myself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Im_myself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 14
Lượt đọc 234

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.