Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo vệ quảng trường

Phiên bản Dịch · 1655 chữ

Edit: Cơ Hoàng

"Ào ào rào!"

Trong quảng trường Dung Thụ, cây cối lung lay, lá rụng, cành gãy rơi xuống ngổn ngang.

"Vũ Ngang, mau phóng thích thêm một tầng Băng Mạn nữa!" Quách Thải Đường lập tức nhận ra gì đó, cuống quít nói với Vũ Ngang.

"Không được rồi, hơi thở mạnh mẽ quá, ép tôi không thở nổi." Vũ Ngang nói.

Mạc Phàm cũng cảm nhận được khí thế dã thú ngông cuồng như sóng biển đập tới kia, theo tiếng Độc Nhãn Ma Lang ngửa mặt lên trời gầm hú, hơi thở mạnh mẽ như sóng lớn kéo dài đang không ngừng quay cuồng, đánh lung lay phòng ốc trong khu quảng trường cũ này.

"Lên cấp, con súc sinh này bị chúng ta khống chế chặt quá nên đang tự ép mình lên cấp!"

"Nó đã hút năng lượng của Địa Thánh Tuyền nên sẽ có khả năng lên cấp, chúng ta phải ngăn cản nó lại, nếu để nó lên cấp thành công thì dù Dương Tác Hà có đến đây cũng chưa chắc đã khống chế được nó!" Sắc mặt Từ Đại Hoang cực kỳ khó coi.

Ở đội Săn Yêu Thành Phố lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Từ Đại Hoang gặp phải loại yêu ma đang trong kỳ lên cấp này.

Yêu ma trong kỳ lên cấp cũng không đáng sợ, đáng sợ nhất là yêu ma đã lên cấp thành công, bởi vì những pháp sư sơ giai như bọn họ không thể chống đối nổi yêu ma đã lên cấp!

Một khi nó đã muốn tàn sát thì chắc chắn dân chúng trong thành phố này sẽ gặp phải tai họa mang tính chất hủy diệt!

"Không xong rồi, chúng ta không còn cách nào có thể ngăn cản được nó, thừa dịp nó chưa lên cấp thành công, tốt nhất là chúng ta mau chạy khỏi đây đi." Sắc mặt Lê Văn Kiệt tái nhợt nói.

Yêu ma đã lên cấp thành công, Lê Văn Kiệt không thể đối phó được với tốc độ của nó, toàn bộ những người ở đây đều sẽ phải chết. Con Độc Nhãn Ma Lang đã lên cấp kia có thể giết chết toàn bộ mọi người trong vòng chưa đến mười giây!

"Nói cái quái gì đấy? Quay đầu lại xem sau lưng cậu là cái gì!" Từ Đại Hoang giận tím mặt nói.

Bởi vì khu vực này có công trường nên đã bị bỏ hoang, đường phố trong quảng trường Dung Thụ cũng đang trong trạng thái bị phá dỡ mất một nửa, nhưng đi qua quảng trường này chính là khu phố kinh doanh đèn nê ông lấp loé.

Nơi đó có các gia đình đang ngồi ở trong phòng khách xem ti vi, có các cô gái đang chuẩn bị quà cho ngày Thất Tịch, có các ông bà già đang nhàn nhã tản bộ, có nhà của người dân, có cửa hàng, có khu vui chơi giải trí, có quảng trường...

Những người này có năng lực tự vệ không?

Có thể khẳng định một điều, chỉ cần bây giờ bọn họ xoay người rời đi, Độc Nhãn Ma Lang lên cấp thành công sẽ cần một lượng đồ ăn vô cùng lớn, tất cả những người kia sẽ trở thành đồ ăn của nó.

Đúng là thành phố này sẽ cử nhiều pháp sư mạnh hơn đội Săn Yêu bọn họ, tuy nhiên các pháp sư trung giai không thể duy trì cảnh giác và có mặt mọi lúc mọi nơi được. Cho dù bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất để đến đây tiêu diệt con Độc Nhãn Ma Lang này thì cũng không thể tránh được khoảng thời gian mà nó tàn sát người dân không kiêng nể gì.

Rồi sẽ có bao nhiêu người phải bỏ mạng ở đây thì Từ Đại Hoang cũng không thể tính được.

"Tuy là tên khốn kia làm người khác vô cùng chán ghét, nhưng hôm nay cậu ta cũng lập được công lớn rồi. Cũng may là phát hiện con Độc Nhãn Ma Lang sắp lên cấp này kịp thời, phòng tránh được một mối họa lớn hơn. Có điều chúng ta không cần phải bi quan như vậy đâu, nó vẫn chưa lên cấp thành công mà, chúng ta còn ngăn cản được!" Quách Thải Đường cười một tiếng nói.

Từ Đại Hoang không có ý định bỏ chạy.

Nói thực ra khí phách của vị đội trưởng đội Săn Yêu Thành Phố này khiến Mạc Phàm khâm phục.

"Phì Thạch, chuẩn bị Địa Ba - Trì Hoãn, nếu nó tránh thoát khỏi Băng Mạn thì nhất định không được để cho nó chạy thoát." Từ Đại Hoang nói.

Phì Thạch gật đầu.

Anh ta đột nhiên đập tay xuống nền đất, chỉ chốc lát sau mặt đất xuất hiện gợn sóng như trên mặt nước vậy. Những gợn sóng này tạo thành một phương hướng di chuyển khiến cho con Độc Nhãn Ma Lang đang bị đóng băng kia di chuyển ra xa mọi người.

Nhưng hiệu quả của Băng Mạn cũng không thể kéo dài lâu hơn được nữa.

Một luồng nhiệt lượng cực nóng bắt đầu nung chảy băng tuyết ở xung quanh thành nước, thậm chí còn khiến nước sôi trào lên.

"Con súc sinh này đang lên cấp thật rồi, thân thể và huyết thống của nó đang rất nóng bỏng!" Phì Thạch bất an nói.

Lê Văn Kiệt cắn răng, không biết nên làm thế nào cho phải.

Nói trắng ra, một khi con Độc Nhãn Ma Lang này lên cấp thành công thì không một ai trong số bọn họ có thể sống sót, thậm chí bọn họ còn không thể ngăn cản được con quái vật này bước vào khu phố kinh doanh phồn hoa kia.

Ở lại đây chẳng khác gì đứng chờ chết cả.

Huống hồ dấu hiệu lên cấp của Độc Nhãn Ma Lang đã quá rõ ràng rồi, tại sao mọi người còn phải ở lại chờ chết?

"Nó sắp thoát ra rồi!" Lê Văn Kiệt nói mà mồ hôi lạnh túa ra như tắm.

Xong đời rồi, lần này có chạy cũng không kịp nữa.

Từ Đại Hoang, Tiểu Khả, Phì Thạch, Quách Thải Đường đều không có biểu hiện muốn rời khỏi.

Lúc này Mạc Phàm cũng đang nhìn chằm chằm con Độc Nhãn Ma Lang này, hắn nhìn thấy cơ bắp của Độc Nhãn Ma Lang đang dần trở nên trong suốt, thậm chí còn có thể thấy rõ các mạch máu trong bắp thịt của nó. Nhiệt độ của chúng cực cao, máu nhanh chóng chảy khắp trong thân thể Độc Nhãn Ma Lang!

Xương cốt của Độc Nhãn Ma Lang vang lên những tiếng rắc rắc, xương bả vai của nó còn mọc ra khỏi bắp thịt biến thành xương vai góc cạnh và sắc bén.

Xương cột sống khổng lồ của nó cũng đang phát triển, xuyên thẳng qua cơ bắp phần lưng. Các đốt cột sống còn dính đầy tơ máu đó thình lình hóa thành những gai xương nhọn hoắt, dưới ánh trăng lạnh lẽo thê lương trông càng dữ tợn đáng sợ hơn!

"Hỏa Tư Bạo Liệt!"

Từ Đại Hoang không bình tĩnh được nữa, trên tay ngưng tụ ra một quả cầu lửa mang theo sự oán giận ném về phía con quái vật kia.

"Bùm!"

Liệt Diễm nổ tung ầm ầm trước mặt Độc Nhãn Ma Lang, ngọn lửa cực nóng nhanh chóng nuốt hết con Độc Nhãn Ma Lang này, ánh lửa nhuộm đỏ cả con đường.

Sóng nhiệt lập tức rót đầy đường phố, dưới sức nóng của Hỏa Tư - Bạo Liệt thì cây cối trong quảng trường Dung Thụ cũng bắt đầu bốc cháy rừng rực, đồng thời còn lan tràn sang các ngôi nhà xung quanh.

Những người sống trong khu dân cư cũ này đã chạy mất dép từ lâu, sau khi bị nổ tung thì phòng ốc hai bên đã trở thành một đống bừa bộn.

Chắc kỹ năng có uy lực mạnh mẽ như vậy cũng có thể tạo thành thương tích nhất định cho Độc Nhãn Ma Lang rồi.

Sau khi hỏa thế đã tiêu tan, bỗng nhiên có một cái bóng người đầy lửa nóng trốn ra khỏi vị trí Bạo Liệt vừa nãy, đánh bay tất cả mọi thứ ở ven đường.

"Đội trưởng cẩn thận!" Phì Thạch hô to một câu.

Trên mặt Từ Đại Hoang tràn đầy sự hoảng sợ.

Mặc dù đã trúng một hồi Hỏa Tư Bạo Liệt nhưng con Độc Nhãn Ma Lang này vẫn bình yên vô sự!

"Địa Ba!"

Phì Thạch liều mạng triển khai kỹ năng.

Anh ta khống chế mặt đất, muốn làm gợn sóng mặt đất này kéo con Độc Nhãn Ma Lang đang chạy như bay kia về phía sau. Ai ngờ tốc độ của Độc Nhãn Ma Lang thật sự quá nhanh, kỹ năng Địa Ba không có tác dụng cho lắm!

"Grừ!"

Trên người Độc Nhãn Ma Lang còn vương ánh lửa, nó nhảy lên một cái, mở lồng ngực tràn ngập sức mạnh ra, móng vuốt ở chân trước hóa thành lợi trảo xẹt qua một tia sáng lạnh lẽo trong đêm đen rồi đánh về phía đội trưởng Từ Đại Hoang.

"Thủy Ngự - Bảo Hộ!"

Trong thời khắc nguy nan nhưng Tiểu Khả vẫn hoàn thành Tinh Quỹ của mình, dòng nước như tơ lụa nhanh chóng bện thành một cái áo giáp bằng nước che lên người đội trưởng Từ Đại Hoang.

Móng vuốt sắc bén mạnh mẽ đâm xuyên qua cái áo giáp Thủy Ngự - Bảo Hộ này.

Một đám sương máu phun ra, trên người đội trưởng Từ Đại Hoang thình lình xuất hiện một vết thương rất dài, trông đáng sợ như bị mổ bụng!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.