Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa Tư! Bạo Liệt!

Phiên bản Dịch · 1873 chữ

Edit: Cơ Hoàng

"Mau bảo Vũ Ngang dừng lại đi, nếu cả khuôn mặt Mạc Phàm bị đóng băng, hô hấp bị đình chỉ sẽ có nguy hiểm đến tính mạng đấy." Có vẻ như hiệu trưởng Chu đã biết kết quả sẽ thế này, ông mở miệng nói với Đặng Khải.

"Yên tâm yên tâm, học sinh Hỏa hệ sẽ không tử vong dưới băng tuyết dễ dàng như vậy đâu." Mục Trác Vân vui vẻ vuốt chòm râu của mình.

Nhìn những vị khách kia xem, ai ai cũng đều đang trợn mắt ngoác mồm.

Ha ha ha, mấy người không ngờ được là con trai Vũ Ngang của tôi mới vừa đầy mười tám tuổi đã nắm giữ Băng Mạn cấp ba đúng không?

Bình thường thì ở trong trường trung học phổ thông Ma pháp Thiên Lan, nếu trước khi tốt nghiệp mà học sinh nắm được kỹ năng cấp hai thì đã được xem là học sinh xuất sắc rồi. Nếu học sinh này cũng có điểm rèn luyện cao nữa thì khả năng cao sẽ được tiến vào một trường đại học ma pháp tốt.

Còn về kỹ năng cấp ba thì không ai biết phải mất bao nhiêu năm mới có thể học được!

Vậy mà con nuôi Vũ Ngang của ông ta mới mười tám tuổi đã học được kỹ năng cấp ba, thành tích này không chỉ vượt xa một nghìn năm trăm học sinh của trường trung học phổ thông Ma pháp Thiên Lan mà còn bỏ xa con cháu của những thế lực khác nữa.

Tên nhóc Mạc Phàm này đúng là không biết tự lượng sức mình, đừng tưởng Mục Trác Vân ta sẽ buông tha cho cậu dễ dàng như vậy. Cậu thích mắng ta lắm mà, ta cho cậu mắng. Chẳng phải năm đó cậu chửi ta thoải mái lắm sao? Chẳng lẽ ta lại không trị nổi con thỏ nhỏ chết bầm như cậu à?

"Đúng là Mục thị có nhân tài, chúng tôi thật kính nể."

"Anh Trác Vân, chiêu này của ngài đúng là bất ngờ thật, ngài giấu Băng Mạn cấp ba kỹ quá, cũng may là tôi không để đứa con ngu ngốc nhà mình đấu với Vũ Ngang nhà ngài... Nếu không kết cục của nó sẽ đáng thương chẳng khác gì cậu học sinh kia mất." Một người đàn ông già cười ha hả nói.

"Haiz, Băng Mạn cấp ba vừa xuất hiện, căn bản là đã đứng đầu thế hệ tuổi trẻ ở Bác thành này rồi, đúng là tài không đợi tuổi." [1]

[1] Nguyên văn là “Anh hùng xuất thiếu niên" nhưng cả hai câu thành ngữ trên đều chỉ những người có tố chất thông minh tài giỏi thì ngay từ lúc tuổi còn nhỏ đã bộc lộ rõ tài năng của mình, không cần phải chờ đợi thời gian tuổi tác gì cả. Ở đây Editor xin mạn phép thay thành ngữ cho thuần việt dễ hiểu và gần gũi với người Việt Nam ta.

Băng Mạn cấp ba đã khiến cho tất cả mọi người ở đây đều bất ngờ, khiến cuộc chiến đấu này có sự chênh lệch cực lớn. Các vị khách ở đây đều bắt đầu chúc mừng, nịnh hót Mục Trác Vân rồi.

Mục Trác Vân rất hưởng thụ cảm giác được người khác nịnh nọt này, ông ta làm lễ thành niên gióng trống khua chiêng như vậy, chẳng phải là muốn cho cả Bác thành này biết thế hệ tuổi trẻ ở Mục thị mạnh mẽ thế nào sao?

"Đặng Khải, đủ rồi." Dù sao thì hiệu trưởng Chu vẫn rất quan tâm Mạc Phàm.

"Đặng Khải, sao còn chưa kêu dừng đi? Mạc Phàm không hề có một một Ma cụ có thể chống cự được, nếu chậm trễ một lúc nữa máu sẽ ngừng chảy, sẽ ảnh hưởng lớn đến em ấy đấy."

Đặng Khải cũng rất muốn ngăn cản trận quyết đấu chênh lệch này, nhưng trong sàn đấu băng tuyết mênh mông kia đột nhiên có một ngọn cực nóng lóe lên khiến Đặng Khải lập tức từ bỏ ý đinh.

"Lão Chu, e là cậu nhóc Mạc Phàm này không đơn giản như chúng ta nghĩ đâu." Đặng Khải nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm và nói.

Hiệu trưởng Chu lòng đầy nghi vấn, vừa định mở miệng nói chuyện thì một vệt lửa sáng cực kỳ rực rỡ bên trong sàn đấu băng tuyết đã thu hút sự chú ý của ông.

Trong tình huống này còn cứng rắn hoàn thành một chiêu Hỏa Tư sao?

Nhưng mà ở trong một trận bão tuyết lớn như vậy thì uy lực của Hỏa Tư - Phần Cốt sẽ bị suy giảm một mức lớn. Cho dù là uy lực không bị cắt giảm thì hiệu trưởng Chu cũng không tin Vũ Ngang sẽ không có bất luận một cái Ma cụ phòng ngự nào.

Nói cách khác, mặc dù Mạc Phàm đang bị đông cứng vẫn hoàn thành một chiêu Hỏa Tư thì Hỏa Tư của hắn cũng sẽ bị Ma cụ phòng ngự mà Vũ Ngang chưa sử dụng chống lại. Cứ giãy dụa như vậy...

Hừm, không đúng!

Kỹ năng Hỏa Tư này...

Hiệu trưởng Chu bỗng nhiên trừng to mắt lên, bằng cảm giác nhận biết mạnh mẽ của mình, ông đã bắt được sự khô nóng, khí tức cực kỳ cuồng bạo của “Hỏa” nguyên tố ở bên trong băng giá mênh mông kia.

Đây không phải Hỏa Tư - Phần Cốt!

Ngọn lửa nho nhỏ vậy thôi chứ sức xuyên thấu và độ cực nóng không gì sánh kịp. Băng tuyết hoàn toàn không thể dập tắt được sự kiêu ngạo của nó!

Hỏa Tư lại rơi trước mặt Vũ Ngang khi hắn đang khống chế băng tuyết.

Vũ Ngang nở nụ cười xem thường, dụng ý niệm kêu gọi Ma cụ phòng ngự ở bên trong thế giới tinh thần của mình.

"Băng Ai Chi Thuẫn!"

Vũ Ngang đánh thức dấu ấn liên kết linh hồn của mình với Thuẫn Ma cụ, trong phút chốc băng sương liên kết, một chiếc thuẫn bằng băng cực lớn hình vòng cung xuất hiện trước mặt hắn ta cực nhanh. Băng thuẫn này to đến nỗi đủ để che chắn hoàn toàn thân thể của Vũ Ngang từ trước ra phía sau.

Tất cả khách khứa có mặt ở đây trông thấy cảnh này, có người thở dài, có kẻ thì cười nhạo.

Hà tất phải giãy dụa một cách vô vị như vậy? Một tên người chơi cày cuốc như cậu không đấu thắng được người chơi đô la thần chưởng kia đâu.

"Hỏa Tư..."

"Bạo Liệt!"

Bên trong bão tuyết lạnh lẽo vô tình, Mạc Phàm bỗng hô lên một tiếng, giọng nói cao vút truyền khắp cả trong và ngoài sàn quyết đấu.

Vừa dứt lời, trong đấu trường băng tuyết trắng xóa bỗng xuất hiện một vệt màu đỏ đậm kinh dị.

Ban đầu, vết đỏ đậm đó chỉ nhỏ bé như là ánh nến, nhưng ngay lập tức nó phát ra một tiếng nổ cực kỳ lớn.

"Oành!"

Không có chút dấu hiệu báo trước nào, quả cầu lửa kia đột nhiên nổ tung.

Lấy vị trí Hỏa Tư rơi xuống làm trung tâm, các vòng sóng lửa đếm mãi không hết bắt đầu khuếch tán ra xung quanh, ngọn lửa cực nóng cuồng bạo bay lượn.

Màu đỏ chói mắt, hơi nóng lan xa, không khí vang vọng trong tiếng nổ lớn, toàn bộ sóng nhiệt lan truyền đến tận chỗ ngồi của các vị khách có mặt ở đây.

Tất cả mọi người nhìn mà trợn mắt ngoác mồm, mắt dính chặt vào trận nổ tung của ngọn lửa Hỏa Tư - Bạo Liệt cực nóng kia.

Trời ạ!

Đây không phải là Hỏa Tư - Phần Cốt!

Hỏa Tư - Bạo Liệt!

Đây là kỹ năng Hỏa hệ cấp ba mà!

Mọi người vẫn còn chưa phục hồi tinh thần từ sự kiện tu vi của Vũ Ngang bỏ xa các bạn cùng trang lứa thì lại gặp phải trận nổ tung của Mạc Phàm, nội tâm bọn họ bị chấn động không thể nào bình tĩnh lại.

Đội trưởng Từ Đại Hoang của đội Săn Yêu Thành Phố nhìn đến nỗi con mắt sắp rơi ra đến nơi.

Hỏa Tư - Bạo Liệt được coi là tuyệt học của anh ta. Dựa vào kỹ năng Hỏa Tư cấp ba này mà anh ta trở thành tài năng xuất chúng trong đám pháp sư thợ săn kia. Vấn đề là anh ta đã mất rất nhiều thời gian, đến năm anh ta trở thành một Ma pháp sư ba mươi tuổi, phải phí hết tâm tư thì mới đột phá lên Hỏa Tư cấp ba. Vậy mà bây giờ một học sinh còn chưa tốt nghiệp trung học phổ thông đã nắm được kỹ năng này... Giời ạ, chuyện này làm người ta khó có thể chấp nhận nổi!

Hiệu trưởng Chu, Đặng Khải là hai người nhận ra được Hỏa Tư của Mạc Phàm sớm nhất, nhưng cho đến bây giờ tâm trạng của bọn họ vẫn không thể nào bình phục được.

Bọn họ đào tạo học sinh nhiều năm như vậy, nhưng học sinh có thể khống chế Hỏa Tư cấp ba trước khi tốt nghiệp... Bọn họ không nhớ rõ đã bao lâu học sinh đó chưa từng xuất hiện nữa!

Phải biết là một giây trước bọn họ còn đang cảm thán đúng là đệ tử thế gia có khác, ngay cả học sinh xuất sắc nhất trường trung học phổ thông Ma Pháp đều không thể chống lại được. Ai ngờ ngay sau đó Mạc Phàm đã cho bọn họ một sự bất ngờ ngoài dự đoán mọi người.

Thằng nhóc này là quái vật à?

Ở nơi tài nguyên có hạn như trường học mà cũng có thể tu luyện tới loại cảnh giới này!

Vị pháp sư trung giai ở Hiệp Hội Ma Pháp tên Dương Tác Hà đã nhìn đến nỗi sững sờ. Ông ta nhìn lướt qua mọi người đang ngồi ngây ngẩn ở xung quanh, không khỏi hỏi: "Cậu bé này đã bị ai lôi đi chưa? Nếu chưa có ai, tôi cần cậu ấy!"

Chu Quân Minh ở gia tộc họ Chu không vui, lập tức nói: "Hiệp Hội Ma Pháp các người không có tài nguyên Hỏa hệ gì hay ho, để cho nhà họ Chu chúng tôi đi."

"Nhóc đó là người của quân đội bọn tôi, các người đừng có cướp." La Vân Ba không nhịn nổi, vội đứng ra nói chuyện.

Vũ Ngang là con cháu thế gia, gần như nắm giữ toàn bộ tài nguyên tốt nhất của Bác thành, việc hắn tu luyện kỹ năng Băng hệ lên cấp ba đã đủ làm người ta cảm thán không thôi rồi. Vậy thì một học sinh xuất thân từ trường trung học phổ thông Ma pháp Thiên Lan này lại tu luyện đến cấp bậc ngang ngửa con cháu thế gia như vậy, nhất định sẽ làm cả Bác thành này kinh động.

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.