Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái chết bất ngờ

Phiên bản Dịch · 1786 chữ

Edit: Cơ Hoàng

Sau khi Trương Tiểu Hầu nghe xong thì hơi kinh ngạc nhìn Mạc Phàm, từ trước tới nay cậu ấy chưa từng suy xét tới mấy vấn đề này.

Ngay đến cả bản thân Trương Tiểu Hầu còn không xác định được là những lời Mạc Phàm vừa nói có chính xác hay không, cậu ấy chỉ luôn tin tưởng lựa chọn của Mạc Phàm theo bản năng mà thôi.

Thật ra thì Trương Tiểu Hầu cũng không hề hay biết Mạc Phàm là một pháp sư thợ săn có khá nhiều kinh nghiệm. Trong hoàn cảnh mưa dầm thấm đất như vậy khiến Mạc Phàm hiểu được một đạo lý rất quan trọng, đó là đông người chưa chắc đã mạnh. Tại sao khi ra bên ngoài săn bắn yêu ma mà các Ma pháp sư trong Liên Minh Thợ Săn đều chỉ đi theo một đội nhỏ? Lẽ nào bọn họ không biết rằng càng có thêm nhiều người thì càng an toàn hay sao? Sự thật là khi càng có nhiều người sẽ càng dễ thu hút sự chú ý của lũ yêu ma, cũng càng dễ trở thành đồ ăn cho yêu ma cao cấp hơn.

Nhân số của tiểu đội tiên phong không nên có quá nhiều người, bởi vì nếu gặp phải lũ yêu ma đang kết bè kéo cánh thì bọn họ có thể dễ dàng tránh đi, sẽ hành động thuận lợi hơn. Mà dù có muốn chạy trốn hay muốn đánh thì cũng có thể nhanh chóng đưa ra quyết định.

Nhưng nếu ở trong cả đại đội...

Không gặp phải một đoàn yêu ma thì còn bình yên vô sự, nếu gặp phải một yêu ma cấp Chiến Tướng và đàn yêu ma của nó, chắc chắn cả đội sẽ bị tàn sát. Trong cuộc tàn sát này thì tính mạng con người sẽ không thể do mình quyết định.

...

Tiểu đội Tiên Phong có tổng cộng mười người, do Tiết Mộc Sinh phụ trách dẫn đầu.

Bọn họ đi xuyên qua cổng chính nhà trường, trên đường phố đã không còn thấy một bóng người.

Rác rưởi bay tán loạn trên đường phố, các hàng quán nhỏ bị ngã lật ra, trên đó tràn ngập rác rưởi. Cánh cửa của cửa hàng mở rộng, không có người trông giữ…

Sau khi cảnh giới màu máu bị kéo lên, tất cả dân chúng trong thành hoặc là trốn ở trong phòng, hoặc là liều mạng chạy tới kết giới an toàn. Cả thành phố cực kỳ hỗn loạn, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến các nhân viên trong trường không lập tức rút đi.

Tuy nhiên có một lượng lớn người chưa rút lui được tới kết giới an toàn đã đi theo đội ngũ của trường trung học phổ thông Ma pháp Thiên Lan. Rất nhiều cư dân ở phụ cận cũng kéo đến dồn dập, họ muốn nhờ vào sức mạnh của học sinh và giáo viên trường trung học phổ thông Ma pháp Thiên Lan để vượt qua con đường quảng trường đáng sợ dài tới ba kilomet kia.

Đội ngũ Tiên Phong đi đầu, sau khi Trương Tiểu Hầu trèo lên một vị trí cao thì cũng nhanh chóng thấy được cảnh tượng đông đảo dân chúng chạy tới tụ tập ở trường học...

“E là nhân số trong lần di chuyển này đã lên đến hơn bốn nghìn người rồi. Trong thành có rất nhiều người chưa tới được kết giới an toàn, bọn họ lại không dám đi một mình, bây giờ đại đội giống như một chiếc nam châm không ngừng thu hút người từ các nơi khác vào đội.” Trương Tiểu Hầu nhảy từ mái hiên một tòa nhà cũ kỹ xuống, nói với mọi người.

“Ừ, nhiều người một chút mới có thể tránh được công kích của các nhóm yêu ma nhỏ, có điều như vậy cũng sẽ khiến đại đội gặp nhiều phiền toái hơn.” Tiết Mộc sinh mở miệng nói.

Học sinh trung học phổ thông ma pháp khác rất nhiều so với sinh viên của đại học ma pháp, sức chiến đấu của sinh viên đại học ma pháp mạnh hơn so với một nhánh quân đội chính quy. Dù sao thì trung học phổ thông ma pháp cũng chỉ có thể bồi dưỡng ra được một đám Ma pháp sư học đồ còn chưa đủ mười tám tuổi, bọn họ có thể bảo vệ tốt bản thân mình trong cảnh giới màu máu đã là ghê gớm lắm rồi, còn chuyện bảo vệ dân chúng thì đúng là quá sức với họ.

“Đành chịu thôi, chúng ta cũng đâu thể mặc kệ bọn họ được.” Chu Mẫn nói.

“Đi thôi, bây giờ đại đội đã biến thành bốn nghìn người rồi, trọng trách trên người chúng ta sẽ càng nặng nề hơn đấy.” Tiết Mộc Sinh nói.

Mọi người cũng gật đầu.

Hai pháp sư Phong hệ là Trương Tiểu Hầu và Trương Anh Lộ sẽ phụ trách dò đường, những người còn lại phải đi sát theo họ.

Hiển nhiên Tiết Mộc Sinh là một giáo viên đã từng tòng quân nên cũng có một ít kinh nghiệm trong việc phân công nhiệm vụ và bảo trì đội hình, cũng không đến nỗi không có chủ ý gì khi đối mặt với tình huống này.

Tốc độ di chuyển của mọi người vẫn khá là nhanh, lộ trình là đi xuyên thẳng qua con đường chính ngoài cổng trường sau đó đi vào một đoạn đường dành riêng cho người đi bộ. Cuối cùng cả đội phải đi qua một khu chung cư có thang máy là có thể nhìn thấy kết giới an toàn.

Con đường chính dài một kilomet, trên đường có rất nhiều xe cộ bị bỏ lại khiến con đường bị tắc nghẽn hoàn toàn. Đừng nói là xe đưa đón giáo viên không thể đi qua, e là đến cả xe đạp muốn tìm được một con đường thông thuận cũng còn khó khăn.

Giao thông hoàn toàn bị tê liệt, mọi người đành phải đi bộ. Đoạn đường ba kilomet nói dài thì cũng không dài, mà nói ngắn thì cũng không ngắn, nhưng trên con đường đó sẽ phát sinh chuyện gì thì không ai có thể nói trước được.

“Ở tiệm sách báo phía trước có một con Cự Nhãn Tinh Thử.” Trương Anh Lộ chạy trở về, sắc mặt trắng bệch, cô nàng vừa nói chuyện với mọi người vừa thở hồng hộc.

“Nó đang gặm một đứa bé.” Trương Tiểu Hầu bổ sung thêm một câu.

Lúc hai người phát hiện ra thì đứa bé kia đã chết rồi, khung cảnh đẫm máu ấy khiến người nhìn cảm thấy vô cùng đáng sợ và bi ai.

Cả đội tiếp tục tiến lên phía trước, sau khi tránh qua một chiếc xe buýt nằm ngang trên đường thì chẳng mấy chốc là có thể nhìn thấy tiệm sách báo nhuộm đầy máu tươi, dưới đất còn có một bé trai mới khoảng mười tuổi nằm trong vũng máu.

“Con Cự Nhãn Tinh Thử đó đâu rồi?” Tiết Mộc Sinh nhíu mày, đưa mắt tìm kiếm nhưng cũng không nhìn thấy bóng dáng của Cự Nhãn Tinh Thử mà bọn Trương Tiểu Hầu nói ở đâu.

“Vừa nãy rõ ràng nó mới...”

“Ục ục ục!”

Trương Anh Lộ đang định giải thích thì có một bóng dáng mình đầy lông lá vọt ra từ đằng sau chiếc ô tô nhãn hiệu cực kỳ bình thường đang đậu ở bên cạnh. Hai chiếc răng cửa to lớn táp thẳng lên người Trương Anh Lộ đang không có chút phòng bị nào.

“Xì xì!”

Trương Anh Lộ là một cô bé trông khá là gầy yếu, nhưng cái cổ của cô nàng lại bị Cự Nhãn Tinh Thử cắn rách một cái ngay trong sự kinh hãi của mọi người ở đây. Máu tươi tùy ý phun ra ngoài, bắn thẳng lên chiếc xe buýt còn đang dán quảng cáo kia.

Tình huống này xảy ra quá đột ngột!

Ngay cả thầy giáo như Tiết Mộc Sinh cũng không kịp phản ứng, ông thầy đứng ở ngay bên cạnh Trương Anh Lộ, máu tươi từ cổ của nữ sinh này cũng bắn lên mặt của ông.

“Trốn vào trong xe buýt đi, nhanh lên!” Trong nháy mắt tình huống kinh người đó bất ngờ xảy ra, Mạc Phàm vội hô to với mọi người một câu.

Tất cả mọi người như mới vừa tỉnh mộng, lảo đảo vọt lên chiếc xe buýt kia.

Tiết Mộc Sinh phản ứng khá nhanh, ông thầy kéo Trương Tiểu Hầu nhảy vào trong xe buýt, mà con Cự Nhãn Tinh Thử kia định tiếp tục giết chóc, nhưng do hình thể quá to lớn nên nó bị kẹt cứng ở cửa xe buýt.

Những người khác cũng hơi bối rối một chút, tất cả đều trốn vào trong xe buýt.

Hứa Chiêu Đình thấy Trương Anh Lộ bị giết chết như vậy thì cực kỳ tức giận, cậu ta bắt đầu kêu gọi sức mạnh của Lôi nguyên tố.

Mạc Phàm vốn cũng định hoàn thành Tinh Quỹ, nhưng lại thấy Tầm Yêu phấn rơi xuống rồi bay về một phương hướng khác, Mạc Phàm lập tức nhận ra chuyện gì đó!

“Mọi người mau trèo lên trên xe buýt đi, ở đây không chỉ có một con Cự Nhãn Tinh Thử đâu!” Mạc Phàm hô to một câu.

Nói xong câu đó Mạc Phàm vội kéo Chu Mẫn đang triển khai ma pháp ở bên cạnh mình chạy về phía xe buýt.

“Hầu tử, đừng chạm vào Trương Anh Lộ nữa, cậu ấy chết rồi, mau dẫn dụ con Cự Nhãn Tinh Thử kia ra đi, nếu không toàn bộ chúng ta đều sẽ chết hết ở đây đấy!” Mạc Phàm vừa chạy vừa hô to với Trương Tiểu Hầu.

Trương Tiểu Hầu là một người khá bình tĩnh, trong lúc Cự Nhãn Tinh Thử phát động công kích thì cậu ấy cũng đã thi triển Phong Quỹ. Trương Tiểu Hầu cũng chỉ đơn thuần muốn cứu Trương Anh Lộ mà thôi, tiếc là cậu ấy lại không biết trong trường hợp bị yêu ma đánh lén bất ngờ như vậy thì chẳng có mấy pháp sư sơ giai có thể phản ứng kịp.

Đôi mắt Trương Tiểu Hầu đã đỏ chót.

Chỉ trong một cái chớp mắt mà một bạn nữ học cùng lớp với cậu suốt hai năm đã chết. Bọn yêu ma chết tiệt, bọn yêu ma chết tiệt này!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.