Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bác Thành và Cổ Đô

Phiên bản Dịch · 1622 chữ

Mặc cho ngoài trời mưa to gió lớn cỡ nào, gác chuông trong tháp vẫn hoàn toàn lặng yên không hề có một tiếng động.

Không biết qua bao lâu, Chúc Mông mới nhìn sang nam tử kia với ánh mắt khó có thể tin được: “Diễn... Diễn thử???”

Một đại nạn, đã có bao nhiêu máu của các sinh vật vô tội đã đổ xuống, một tòa thành để cho yêu ma tùy ý đồ sát và chém giết bên trong, mà hết thảy chỉ là diễn thử, một cuộc diễn thử cho một âm mưu to lớn và tàn độc hơn nhắm vào Cổ Đô sao!!

Mọi người có mặt ở đây đều là những pháp sư cao cấp có uy tín, chức trách, sau khi nghe được câu này cũng không khỏi lạnh đến thấu xương!

Diễn thử...

Mang hàng trăm, hàng vạn sinh mệnh ra để diễn thử, thử hỏi trên thế giới này còn gì có thể tàn nhẫn hơn chuyện này chứ!!

Cơn mưa lạnh lẽo trút xuống, mọi người nhìn chằm chằm vào nam tử che mặt vừa rồi mới vạch trần sự thật, thật lâu sau họ mới có thể bình tĩnh trở lại.

“Cổ lão vương vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, vong quân bát phương dựa vào mưa to đã xâm chiếm vào Cổ Đô, muốn đem nơi này biến thành một quốc gia vong linh to lớn hơn, chúng nó muốn tặng cho cổ lão vương món quà đầu tiên sau ngàn năm ngủ say dưới lòng đất... Vong quân bát phương do Sơn Phong Chi Thi dẫn đầu, nhưng Sơn Phong Chi Thi cực kỳ xảo trá, nó không bước vào thành thị nửa bước, nếu muốn đem nó chém giết, sẽ rất khó khăn để vượt qua đám vong linh đại quân trùng trùng điệp điệp ngoài kia, vì lẽ đó nếu không có gì bất ngờ xảy ra, vong quân bát phương trước tiên sẽ xâm chiếm những mảnh đất bên ngoài tường thành bao quanh thành phố, chúng nó muốn chờ cổ lão vương thức tỉnh, một lần phá hủy Nội Thành truyền thừa kết giới.”  Nam tử thần bí áo trắng nói.

Mọi người không biết người này là ai, nhưng nếu hắn có thể xuất hiện ở đây, thì cũng đã mỗi một đại nhân vật nào đó cho phép.

“Quốc chủ không còn chưa thức tỉnh đã khó khăn như này, khi hắn tỉnh dậy Cổ Đô còn chịu đựng được sao?”  Trưởng lão liên minh thợ săn Lăng Khê nói.

“Không phải vong linh quốc chủ, là cổ lão vương. Vong linh quốc chủ không thể hiệu lệnh vong quân bát phương, nhất định là cổ lão vương, là kẻ đã một tay sáng tạo ra Vong Linh Chi Địa!” Nam tử áo trắng thần bí phi thường nghiêm túc khẳng định.

“Cổ lão vương??”

Kẻ sáng tạo ra Vong Linh Chi Địa, nếu tìm hiểu về dòng lịch sử xa xôi kia, vong linh vốn không có tồn tại. Nhưng từ hai ngàn năm trước, vong linh mới bắt đầu xuất hiện. Thời điểm ban đầu bọn nó chỉ loanh quanh ở các mộ huyệt, mà bây giờ chúng nó đã tràn ra ở khắp nơi, đường hoàng đi lại trên mặt đất!

Vong linh làm sao mà xuất hiện, e rằng nó đã không phải là bí mật nữa.

“Biết những thông tin này có ý nghĩa không, ta hi vọng nhiều hơn vào việc làm sao để hóa giải được họa kiếp này.” Lăng Khê bình tĩnh nhìn người bí ẩn này nói.

“Tôi e rằng mưa chỉ là phần đầu trong kế hoạch của Hắc giáo đình thôi, phần hai là họ muốn để cho cổ lão vương thức tỉnh. Cổ lão vương một khi tỉnh lại, Nội Thành sẽ biến thành Huyết Trì! Đầu tiên, chúng ta nhất định cần phải ngăn cản cơn mưa này lại.” Người bí ẩn nói.

"Cửu U chi lộ từ đâu mà ra bọn ta cũng không biết, làm sao đi ngăn cản, huống chi trời đang mưa thì ngăn làm sao được?” Lý Vũ Kiên nói.

“Nguy Cư Thôn toàn bộ bị diệt, đây không phải là do vong linh tấn công, mà là Hắc giáo đình, cái Cửu U chi lộ chính là truyền thừa đến từ Nguy Cư Thôn được tinh chế từ nước giếng. Tai họa ở Bác Thành bên trong nước mưa có cất giấu cuồng bạo chi tuyền, có hiệu quả ngược lại với thánh tuyền, dẫn đến bộ tộc ma lang tập kích Bác Thành, mà Cửu U chi lộ cũng là thông qua giếng nước biến thành, lại được dược sư tinh chế, khiến cho chúng nó có thể hoàn mỹ dung nhập vào trong nước mưa, một khi mưa xuống! Tai nạn cũng thế mà theo mà đến! Đây cũng là lý do tại sao cần phải diễn thử.” Nam nhân thần bí nói toạc ra.

Chi tiết cụ thể về tai nạn ở Bác Thành các vị cao tầng tự nhiên đều có nghe thấy, nhìn qua thì không có liên quan đến sự kiện ở Cổ Đô, ngoại trừ đều là những ngày mưa, nếu có thể liên hệ được những manh mối này thì sẽ phát hiện ra tất cả mọi chuyện thực ra đều đã sớm nằm trong âm mưu của người ta!

Vấn đề là, trong hoàn cảnh này, ai sẽ quan tâm đến nó???

Phong cách hành động của Hồng y giáo chủ Tát Lãng khiến cho mọi người giận sôi người, càng làm cho tất cả mọi người không thể ứng phó kịp, đợi đến khi phát hiện ra thì cũng đã muộn!

Lấy Bác thành để diễn thử, lại lấy một toà Cổ Đô ngàn năm làm tế phẩm, tất cả mưa gió nổi lên đều ẩn sâu trong vỏ bọc yên bình ở ngoài, ông trời đã ban tặng cho giáo chủ Tát Lãng một trái tim của Quỷ dữ, lại càng thêm cho hắn một trí tuệ vô song không gì sánh được, đây mới thực sự là làm người ta không rét mà run!!

Thẩm phán truy kích Tát Lãng đã mấy năm, chả qua cũng chỉ bắt được thủ hạ của hắn là mấy tên chấp sự áo lam.

Tát Lãng chân chính núp trong bóng tối, dùng cặp mắt ác ma kia nhìn xuống toà thành đang cực khổ giãy giụa, mà nở ra một nụ cười gằn!

“Nguy Cư Thôn... Dĩ nhiên là Nguy Cư Thôn...” Tổng huấn luyện viên phi giác hai mắt vô thần nói.

“Trước đây không lâu Hoa Thôn gặp phải tập kích, ta vốn cho là người của hắc giáo đình, nhưng hóa ra là ân oán cá nhân giữa trưởng thôn cùng Hoa Thôn. Cả Hắc giáo đình và ta đều nhầm lẫm, thân phận của bọn họ cấp trên cấp dưới hoàn toàn đều được bảo mật, dẫn đến thượng tầng Hắc giáo đình lầm tưởng là thủ hạ bọn hắn ở Hoa Thôn tàn sát thôn dân... Nói cách khác, còn có một phần nước giếng  không có ở trên tay của Hắc giáo đình, mà là ở trên người một tên Pháp sư vong linh gọi là Phương Cốc!”  nam tử thần bí áo xám trắng nói.

“Nước giếng có thể hóa giải Cửu U chi lộ??”  Con mắt nghị viên Chúc Mông lóe sáng, mặt dĩ nhiên có chút đỏ lên rồi!

“Đúng, nước giếng có thể giải trừ Cửu U chi lộ , như chất axit trộn với kiềm vậy. Đáng tiếc ta vẫn cho rằng Phương Cốc là thành viên của Hắc giáo đình, vì không để cho hành tung của mình bại lộ, vì lẽ đó từ đầu đến cuối không có ra tay với hắn, mà họa kiếp kéo tới, ta liền tìm không được tung tích của hắn nữa.” Nam tử thần bí áo xám trắng nói.

“Nhưng là, chỉ một phần nước giếng, ngăn cản không được  mưa to thế này đi, cái kia dù sao cũng là do bảy phần nước giếng tà hóa mà thành, sẽ mất liên tục mấy ngày.” Tổng huấn luyện viên phi giác lập tức đưa ra nghi vấn.

“Điểm then chốt lần này là cổ lão vương, một phần nước giếng có thể ngăn cản cơn mưa trong nửa ngày, vì vậy chúng ta cần tranh thủ thời gian này. Lợi dụng lúc bọn vong linh biến mất, chúng ta tìm ra hoàng lăng, phong ấn cổ lão vương, chấm dứt tai họa lần này!” Thần bí nam nhân nói.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không có chút manh mối nào cho bọn họ, tựa hồ chỉ có thể lựa chọn tin tưởng vị nam nhân thần bí này.

Mấy người đang ngồi đây không phải là kẻ ngu, giả như thân phận người này có vấn đề, như vậy hắn có thể lựa chọn không cần nói toạc ra nói cho mọi người này chuyện này, mọi người ở đây đều không biết tai họa Bác Thành với Cổ Đô đều có liên quan tới nhau chứ đừng nói là chi tiết kế hoạch của Hắc giáo đình!

“Chúng ta đồng ý tin tưởng ngươi, chỉ là chúng ta còn không biết ngươi là ai, tại sao không đem cái mặt nạ kia bỏ xuống đây?” Lăng Khê mở miệng chất vấn.

Thần bí nam tử lắc lắc đầu, ngữ khí lạnh lùng nói: “Xin lỗi, ta không thể xác định được mấy người đang ngồi đây có đồng đảng của Tát Lãng hay không? Hay là, Tát Lãng có đang ngồi đây không?!”

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư ( dịch ) của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi viet909090
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.