Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11: Lâm Giai Giai

Tiểu thuyết gốc · 1064 chữ

Phát hiện là Ngô Chân, mọi ngươi đa phần là dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn nhưng có một người khuôn mặt âm trầm, người đó không phải ai khác mà là người từ M Quốc du học trở về Triệu Sơn.

Hai cái muội tử liền bước manh đi tới chào hỏi, Ngô Chân qua loa lấy lệ.

Lúc này Triệu Sơn âm thanh vang lên," Các bạn học, mọi người đã ở trong phòng chờ đợi, chúng ta mau nhanh đi vào !"

Mọi người không có ý kiến gật đầu, dừng lại phòng 309 đẩy cửa vào, bên trong top 5 top 3 tụ tập nói chuyện.

Thấy có người đi vào, mọi người nhau nhau quăn tới ánh mắt, trong đó một nữ sinh trầm mặc ít nói cũng đưa mắt qua, thấy người thứ hai thì miệng hơi cười đi nhanh tới.

Triệu Sơn đi vào thấy nữ thân của mình hướng mình cười đi tới thì định cười chào hỏi, ai ngờ nữ thần không nhìn hắn đi ngang qua làm hắn nụ cười cứng đờ, lúc này âm thanh mền mại vàng lên," Ngô Chân nhiều năm không gập thay đổi không thiếu a !"

Ngô Chân nhìn nàng liền nở nụ cười khổ, ít ai biết vị này Lâm Giai Giai lại từ thời trung học đã truy cầu hắn.

Lúc đó nguyên chủ rụt rè, sợ hãi không đáp nhưng Lâm Giai Giai như kẹo da trâu dính lấy nguyên chủ khiến cho nguyên chủ nhiều lần nghĩ học, nếu không phải gia đình nàng có việc thì không biết nguyên chủ sẽ ra sao.

Nhưng bây giờ, Ngô Chân hắn lại khác, hắn nhìn nàng vẫn còn nụ cười như xưa nhìn hắn thì hắn nở nụ cười ôn nhu nhìn nàng nói," Giai Giai đã lâu không gập !"

Nghe thấy câu nói này rơi xuống, trong phòng mọi người yên tĩnh, sao đó là hét lên kinh ngạc.

Không có cách, ấn tượng Ngô Chân sợ Lâm Giai Giai quá sâu giờ thấy hắn nụ cười ôn nhu kia thì cho là mình nghe nhầm.

Triệu Sơn thì một mặt khó coi đứng nơi đó, nhìn hai người như tình lữ nhìn nhau thì ghen ghét làm hắn như phát cuồng.

Lâm Giai Giai cũng bị Ngô Chân hắn làm cho sửng sốt, sao đó là vui vẻ.

Lúc này một đại háng bên trong cắt đứt không khí mở miệng nói," Cái kia, có thể ăn rồi sao ?"

Mọi người đều đồng loạt ném ánh mắt khinh bỉ nhìn đại háng, một người nữ sinh không nhịn được mở miệng nói," Đại Mạch ngươi vẫn như ngày nào, chỉ có biết ăn !"

Ngô Chân lúc này nhìn đại háng Đại Mạch, người này làm người tính tình đơn thuần, đừng nhìn hắn to con như thế nhưng rất được mọi người trong lớp yêu quý, Hắn cũng như thế, thời đại học Đại Mạch có đồ ăn vặt đều sẽ cho nguyên chủ một phần.

Đại Mạch ngây ngô cười cười, bị một trận này làm cho mọi người như về thời trung học, không khí ấm lên không ít, mọi người ai náy vào chỗ ngồi của mình, Triệu Sơn sắc mặt âm trầm về chủ vị ở giữa.

Không bao lâu, phục vụ viên cũng mang đồ ăn lên, mọi người bắt tay vào bữa tiệc, lúc này một nam sinh bỗng mở miệng nói," Ngô Chân mấy năm không thấy, không ngờ ngươi lại lợi hại đến vậy !"

Nghe thấy lời nam sinh nói, mọi người mới nói theo, có mấy người không biết chuyện thì hỏi thâm, lúc này một nữ sinh đứng lên mở cái Ti Vi 📺.

Bên trong hiện lên là trận đấu ngày hôm qua của Ngô Chân, mọi người đều chăm chú xem, sao khi xem xong mọi người nhiệt huyết không thôi, nhau nhau quăn ánh mắt sùng bài nhìn Ngô Chân, Lâm Giai Giai thì chỉ nghe nói chứ không chứng kiến qua, nhưng giờ tận mắt thấy Ngô Chân đại phát thần huy thì càng không nhịn được dùng ánh mắt nhu tình nhìn hắn.

Không có ai biết, nàng và Ngô Chân thật ra là đã quen nhau từ nhỏ nhưng vì tiểu học khác trường cho nên hai người không gặp lại cho đến lên trung học nhưng điều khiến nàng thất vọng là Ngô Chân lại không nhận ra nàng, nàng cố dùng những trò quái đản hồi nhỏ để hắn biết mình là ai nhưng không ngờ lại làm hắn càng sợ hơn chính mình.

Lúc này một tiếng đập bàn âm thanh trầm đục vang lên," Ngô Chân ta muốn khiêu chiến ngươi !"

Triệu Sơn đè nén âm thanh vang lên, biểu tình kia làm cho mọi người sửng sờ.

Lúc này mọi người như là nhớ ra cái gì đưa mắt nhìn Ngô Chân, Lâm Giai Giai và Triệu Sơn ba người.

Nói ra rất khôi hài, một nữ sinh toàn lực truy cầu một nam sinh, lại có một nam sinh khác toàn lực truy cầu nữ sinh truy nam sinh kia mà nam sinh kia lại toàn lực né tránh nữ sinh truy cầu mình.

Ngô Chân đưa mắt nhìn Triệu Sơn âm thanh lãnh đạm vang lên," Ta không có hứng thú !"

Triệu Sơn cười lạnh châm chọc mở miệng," Sao, sợ ?"

Bầu không khí bị Triệu Sơn làm cho khẩn trương lên, Ngô Chân yên lặng nhìn Triệu Sơn một lúc lâu lại mở miệng nói," Không phải là không được nhưng...!"

"Ngươi muốn gì ?"

"Ta ghét nhất là phiền phúc nếu ta thắng thì sao này ngươi gập ta thì đi đường vòng và ta lấy đi một lá bài quý nhất mà ngươi có !"

Nghe thấy lời ấy mọi người biến sắc, Triệu Sơn cười lạnh mở miệng nói," Còn nếu ta thắng, ta chỉ cần ngươi cách Lâm Giai Giai xa bao xa là được !"

Trong đầu mọi người nhau nhau hiện lên hai chữ," Liếm chó !"

Ngô Chân nghe thế sắc mặt âm trầm xuống, mắt ứng sắc bén nhìn Triệu Sơn lạnh lùng mở miệng," Giai Giai không phải là tiền đặt cược !"

Ps/ chương 11, mọi người ủng hộ, đề cử

Bạn đang đọc Toàn Dân Vua Trò Chơi: Bắt Đầu Tham Gia Quyết Đấu Thành Thị sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.