Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21: Lấy Cho Ta Một Cái Quần Lót Khác Nhanh Lên

Tiểu thuyết gốc · 1052 chữ

Ngô Chân thở hắc ra, ánh mắt chuyển dời một bên Ngô Mị Tuyết khuôn mặt đỏ ửng, hắn bình tĩnh mở miệng nói," Bây giờ ngươi có thể nói mục đích ngươi tới tìm ta ?"

Ngô Mị Tuyết khuôn mặt lúc này mới chậm làm dịu lại, nàng mở miệng nói," Ta muốn người đi gặp mẹ một lần !"

Ngô Chân trầm mặt lại, hắn không có kêu gào vì sao vứt bỏ hắn, hắn chỉ là có chút phức tạp trong lòng, không biết khi đối mặc mẹ ruột sẽ như thế nào, đến khi đó hắn hỏi cũng không muộn," Tốt, ta đáp ứng ngươi !"

Ngô Mị Tuyết có chút kinh ngạc, nàng không nghĩ tới đứa đệ đệ này lại đáp ứng sảng khoái như vậy, nàng mở miệng nói,'' Ngày mai là sinh nhật của ngươi, mẹ rất muốn một lần tổ chức cho ngươi sinh nhật một lần !"

Ngô Chân trong lòng run lên.

Sinh nhật

Thì ra mình được sinh ra ngày 2 tháng 2, Ngô Chân giọng nói êm diệu rất nhiều," Được, ngươi ngày mai tới nhà ta đón ta còn có Ngô Tiểu Thư nàng !"

Ngô Mị Tuyết nghe giọng nói Ngô Chân không thích họp, nhưng lại không biết không thích họp chỗ nào đành nhẹ gật đầu.

Hai người trò chuyện một số chuyện rồi hắn đạp chân ga trở về KTV.

Nhìn Luxes rời khỏi tầm mắt, Ngô Mị Tuyết mới từ trong túi lấy ra một cái điện thoại, tìm một dẫy số tên Mẹ.

Ngô Chân phanh xe lại, bước xuống xe đi vào trong nhà.

Trong phòng bếp lúc này phát ra âm thanh hắn biết Ngô Tiểu Thư đang ở bên trong bận rộn, hắn bước chân nhẹ nhàn đi vào sao lưng nàng, bàn tay không khách khí chút nào để lên hai bầu vú.

Như bị hắn động tác giật mình nàng hét lên quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt nàng một sát na, Ngô Chân kinh ngạc thốt lên," Trần di ?"

Trần Tiểu Di khuôn mặt đỏ bừng, ngượng ngùng trừng hắn liếc mắt mắng," Tiểu bại hoại, Tiểu Thư nói không sai ngươi là một cái sắc lang !"

Lúc này âm thanh Ngô Tiểu Thư từ bậc thang chuyền tới," Tiểu Di, ngươi làm sao vậy !"

Nàng đi vào trong bếp thấy Trần Tiểu Di hai tay ôm ngực, mặt đỏ bừng thì biết chuyện gì xảy ra.

Nàng ý vị thâm trường nhìn Trần Tiểu Di một mắt rồi lôi kéo Ngô Chân đi ra ngoài.

Một tiếng sao, ba người ngồi trên bàn cơm, Ngô Chân không có ý tứ nhìn Trần Tiểu Di cười cười xin lỗi nói," Trần di, thật xin lỗi chỉ là hiểu lầm !"

Trần Tiểu Di bấm mạnh một cái vào eo hắn giận giỗi nói," Tiểu sắc lang, nói một câu hiểu lầm là ta sẽ bỏ qua cho ngươi !"

"Ai ai ai đau đau ...!"

Ngô Chân giả ra một bộ biết tội bộ dáng, nhìn thấy hắn bị đau bộ dáng, Trần Tiểu Di lúc này mới buông tay ra.

Nhìn hai người bộ dáng hài hòa ở chung, Ngô Tiểu Thư nảy ra một cái ý định.

Ngô Chân lúc này mới nhìn về phía Ngô Tiểu Thư mở miệng nói," Mẹ, ta đã tìm được mẹ ruột của ta !"

Ngô Tiểu Thư giật mình nhìn hắn, nàng khó có thể tin mở miệng xác nhận lại," Thật !"

"Thật !"

Ngô Tiểu Thư trong lòng phức tạp, một là vui mừng thây hắn tìm được mẹ ruột, hai là nàng có một loại bị cướp đi cảm giác .

Nhìn ra sự lo lắng của nàng, Ngô Chân mở miệng cười nói," Mẹ ngươi yên tâm đi, cho dù ta tìm được mẹ ruột cũng sẽ không rời xa ngươi !"

Ngô Tiểu Thư hết sức cảm động gật đầu, Trần Tiểu Di tò mò kề sát đầu vào Ngô Chân mở miệng hỏi," Ngươi gặp mẹ ngươi rồi hả, khi nào !"

Ngô Chân lắc đầu mở miệng nói," Không, ta chỉ là gập tỷ tỷ, nàng nói cho ta biết, ta cũng chưa 100% chắc chắn nhưng nếu người ta tìm tới cửa thì cũng đã điều tra về ta !"

Ngô Tiểu Thư lúc này đi vào nhà vệ sinh, Trần Tiểu Di đầu lúc này đã muốn rút trở lại, Ngô Chân chợt vòng tay ôm eo thon của nàng một ngụm hôn lên môi hồng .

"Ngươi...! "

Trần Tiểu Di kinh ngạc trợn to mắt muốn phản kháng nhưng khí lực của nàng làm sao bằng hắn liền bị hắn chế phục.

Hôn khoảng 30 giây hắn nhả môi nàng ra, hắn biết Ngô Tiểu Thư nàng muốn đi ra, Trần Tiểu Di xấu hổ trừng mắt nhìn Ngô Chân.

Không biết sao Ngô Chân mặt rất dầy không để ý tới nàng, Ngô Tiểu Thư từ nhà vệ sinh đi ra cũng chú ý Trần Tiểu Di trừng mắt Ngô Chân nhưng nàng không nghĩ nhiều, còn tưởng rằng Ngô Chân nói gì cho Trần Tiểu Di sinh khí.

Buổi cơm trưa Ngô Chân ăn rất hài lòng nhưng người nào đó lại dùng ánh mắt oán niệm nhìn hắn.

Trần Tiểu Di rất phiền muộn, nàng biết Ngô Chân đã lớn và trưởng thành rất nhiều nhưng hôm nay gặp mặt nàng mới biết hắn lại còn quá biết trêu người.

Nàng cắn răng kéo Ngô Tiểu Thư lên lầu, vào trong phòng nàng mới như được rút hết gánh nặng cởi bỏ quần lót đã ướt đẫm dâm thủy của mình ra.

Ngô Tiểu Thư trợn trừng há hốc mồm nhìn Trần Tiểu Di, bị nàng nhìn như thế, Trần Tiểu Di xấu hổ đạp cho nàng một cái mở miệng nói," Còn không phải đứa con trai của ngươi, lấy cho ta một cái quần lót khác nhanh lên !"

Chữ đứa con trai nàng nhấn rất mạnh, Ngô Tiểu Thư biết Ngô Chân hắn trình độ lợi hại ra sao, nàng cũng chỉ ngạc nhiên mà thôi.

Mở tu quần áo ra, nàng phát hiện chỉ còn lại quần lót lọt lỗ, nàng ngượng ngùng nhìn Trần Tiểu Di.

Bạn đang đọc Toàn Dân Vua Trò Chơi: Bắt Đầu Tham Gia Quyết Đấu Thành Thị sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.