Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quy định cửa hàng Hoạt Nhân Điện

Phiên bản Dịch · 1830 chữ

Chương 3: Quy định cửa hàng Hoạt Nhân Điện

Về nhiệm vụ đầu tiên được nhận, đối với Trần Văn mà nói không tính là khó, nhiệm vụ lần này cũng không phải là đơn giản nhưng bản thân anh là BUG (BUG: ý nghĩa là lỗ thủng,lỗ hở hay sơ hở; trong đoạn này ý của nam chính là siêu năng lực😂😂😂), Trần Văn cảm thấy dựa vào cửa hàng này hắn có thể dễ dàng trở thành một thám tử trong giới cảnh sát.

Trong giới cảnh sát, người nào có thể hiểu rõ hung thủ là ai hơn năng lực của BUG đây? Những người khác đều thông qua bằng chứng và chứng cớ để truy tìm ra hung thủ, còn bản thân anh lại thông qua chính hung thủ để tìm ra bằng chứng. Không có nghi ngờ rằng độ khó đã được giảm xuống n bậc.

Vừa suy nghĩ Trần Văn vừa đi quanh trong cửa hàng một vòng, cửa hàng rất nhỏ, tầm khoảng vài chục mét vuông, trong cửa hàng không có gì ngoài một cái bàn vuông và hai cái ghế, trên bàn còn có một bình trà. Trần Văn cẩn thận uống một ngụm trà, mùi thơm lan toả bốn phía, hương vị cũng rất ngọt. Mặc dù anh không có nhiều hiểu biết về trà nhưng cũng có thể nhận ra đây không phải loại trà bình thường.

Đi một vòng cũng không phát hiện thêm điều gì, ý thức của Trần Văn từ trong ý nghĩ mở ra hướng đạo nói rõ về Hoạt Nhân Điện.

Hoạt Nhân Điện:

Quy định của cửa hàng:

1.Tất cả các giao dịch đều tuân theo nguyên tắc bình đẳng và tự nguyện, các giao dịch đều dựa trên cơ sở tương đương (ngang giá), nếu như có sự khác biệt về giá cả sẽ do kí chủ bổ sung. (Kí chủ: người ký bản hợp đồng)

Haha..... Cái tên gian thương này..... Quy định này rõ ràng là để hạn chế kí chủ không thể lạm dụng quá mức Hoạt Nhân Điện.

Lấy một ví dụ rất đơn giản, nếu như bản thân là một người có trái tim biết đồng cảm và chính nghĩa, gặp phải loại tình huống thế này như Mãn Quốc Kiến, ngay cả khi Mãn Quốc Kiến không đủ tiền để thực hiện giao dịch e rằng bản thân cũng sẽ giúp hắn ta, mà nếu có như thế này, phần thiếu còn lại sẽ do chính bản thân kí chủ đảm đương.

Ví dụ giao dịch này tuân theo nguyên tắc ngang giá, Mãn Quốc Kiến phải dùng tuổi thọ 10 năm để trao đổi, mà Mãn Kiến Quốc chỉ có tuổi thọ 5 năm, bản thân tràn đầy lòng đồng tình sẽ nguyện ý thực hiện giao dịch, vậy 5 năm tuổi thọ còn thiếu kia lại sẽ do bản thân kí chủ gánh vác rồi.

Quy tắc này làm hạn chế quyền lợi của kí chủ, có điều cũng rất công bằng, bởi giao dịch phải tương đương, quyền lợi nắm trong tay của bản thân bị giới hạn cũng đúng, hơn nữa gặp phải người thực sự muốn giúp đỡ, Trần Văn đợi đến khi tuổi thọ có đủ rồi sẽ không để ý mà cung cấp chi phí để giúp họ. Hắn vừa nghĩ vừa tiếp tục nhìn xuống phía dưới.

2.Giao dịch một khi đã bắt đầu thì không thể kết thúc..... Nếu như giao dịch thất bại thì phải hoàn trả gấp đôi tiền giao dịch mua nhà, mong kí chủ suy xét thận trọng.

Quy tắc của cái cửa hàng này thật không ít..... Trần Văn có chút đau đầu, có vẻ như là sau này lúc bản thân nhận nhiệm vụ phải xem xét xem có thể hoàn thành được hay không, hoàn trả gấp đôi kinh phí giao dịch không phải một trò đùa, tuổi thọ 20 năm trong nháy mắt thành 40 năm, bản thân làm thế nào cũng không trao đổi được.

……

3.Giao dịch dựa trên nhiều yếu tố (chủ yếu dựa theo độ khó dễ của giao dịch, độ ảnh hưởng của giao dịch trên thế giới) sau đó bình xét cấp bậc, đồng thời dựa vào cấp bậc tương ứng để đưa ra tích phân, tích phân có thể trao đổi bất cứ đồ vật nào.

Khẩu khí thật không nhỏ, Trần Văn nghĩ câu này không có gì để phản bác, hồi sinh cũng tốt, cửa hàng này đúng thật là bản lĩnh phi thường.

Xem xuống dưới từng trang từng trang quy tắc của cửa hàng, Trần Văn cảm thấy nhiệm vụ hôm nay nhận quả thật có chút liều lĩnh rồi, chi phí giao dịch vẫn chưa xem xét kĩ, bản thân cũng chưa cân nhắc liệu nhiệm vụ này có thể hoàn thành trong thời hạn hay không. Có điều cũng may nhiệm vụ lần này đơn giản, chắc là không có vấn đề gì lớn.

Sau khi khẽ xoa huyệt thái dương để nghỉ ngơi, Trần Văn đẩy cửa bước ra ngoài, bên ngoài đã thấy một lớp sương dày đặc không thể nhìn rõ, Trần Văn thả nhẹ bước chân dường như là có công phu lại lần nữa trở về trong chỗ chôn mộ.

“Ân.....? Làm sao mà cả người thấy nặng nề vậy? Đất? “ Trần Văn nghe thấy bên tai có tiếng khóc gào

“Bàn Tử! “

“Mẹ ơi! Xác chết vùng dậy rồi!” Chính là Lưu Bàn Tử người vừa nhận được tin nhắn của Trần Văn liền đem hắn chôn xuống đất.

“Hét cái gì, tao chưa chết. Chút nữa liền chôn ông đây xuống đất rồi! “Trần Văn phát hiện ra rằng Bàn Tử làm rất gắng sức, bản thân mà quay về muộn chút nữa nói không chừng đều bị chôn sống rồi.

Nghe thấy lời này Bàn Tử liền cẩn thận cầm chiếc xẻng trong tay đứng từ xa khẽ chọc chọc Trần Văn: “Thật sự không chết? Lúc nãy rõ ràng là không còn thở mà.....”

“Thật sự không có chết, mày mau lên! “ Trần Văn cũng không có cách nào cùng Bàn Tử giải thích việc bản thân chết rồi nhưng được hồi sinh, đây chính là bí mật lớn nhất của hắn, để người khác biết được không chừng sẽ bị mổ xẻ để nghiên cứu.

Bàn Tử cẩn thận nhảy ra khỏi hố, sau đó thử để tay vào mũi của Trần Văn: “Kỳ lạ, kỳ lạ, mày rõ ràng vừa nãy không còn thở mà, ngay cả tim cũng không còn đập.....

“Bàn Tử mày có thể giúp tao ra sau đó hẵng nói những lời vô nghĩa không?” Trần Văn thật sự không nói nên lời.

Bàn Tử vừa luyên thuyên nói vừa xúc đất ở trên người Trần Văn: “mày rốt cuộc là xảy xa chuyện gì? Không phải trước đây ở bệnh viện không thể chữa khỏi sao? Nhìn mày bây giờ dường như rất có tinh thần.”

“mày có biết kỳ tích không? “

“.....” Bàn Tử miết miết môi “Thật sự khoẻ rồi? “

“Khỏi bệnh rồi. “

“Chính là nằm dưới đất vài giờ liền khỏi bệnh rồi? “

“Ừ. “

“Vậy tao cũng nằm. “

“.........”

Hai người nằm dưới hố nói chuyện, Trần Văn – người từng trải qua 1 lần chết vô cùng quý trọng cơ hội được trở lại thế giới này, mặc dù thời tiết mùa đông rất lạnh nhưng lại hết sức trong lành, Trần Văn thở một hơi thật to, cảm giác được quay lại thật tốt.....

“Đúng rồi, mày và Tề Tiểu Ngạn còn liên lạc với nhau không? “ Tề Tiểu Ngạn chính là người bạn trước đây đang làm cảnh sát của Trần Văn, Trần Văn muốn giúp Mãn Quốc Kiến bắt được hung thủ thì trước hết phải tìm cô ấy tìm hiểu về tình hình cơ bản của vụ án.

“Có.” Bàn Tử cười đểu “Tao biết năm cấp ba mày có yêu thầm một cô gái, bây giờ không kìm nén được nữa có đúng không?”

“Đúng cái rắm.......... “ Trần Văn vắt tay lên trán, “Có thể gọi cô ấy ra mời bữa cơm không? Nói là tao mời, càng nhanh càng tốt, tốt nhất là chiều hôm nay.” Bây giờ đã là rạng sáng ngày mới rồi, thời gian của Trần Văn rất gấp, hắn bây giờ chỉ có 7 ngày tuổi thọ, không thể tùy tiện trì hoãn.

“Còn nói không phải? “ Bàn Tử cười hắc hắc, “mày yên tâm! Có tao ở đây còn không thể gọi được người đến ? Có điều tao phải nói trước với mày, Tề Tiểu Ngạn vừa xinh đẹp nhà lại có tiền, đoán chừng sẽ không coi trọng mày đâu. “

“Tao không có xem trọng cô ấy! “ Mặc dù miệng thì nói vậy nhưng trong lòng Trần Văn nghĩ, có thể lấy được Tề Tiểu Ngạn thì quả thật là phúc phận tám đời, Bàn Tử nói một chút cũng không sai, hắn cấp 3 yêu thầm cô, chỉ có điều Trần Văn tự nhận thấy bản thân không xứng với người ta, cô chính là mỹ nữ xinh nhất ở trong trường, gia cảnh lại giàu có, còn bản thân mình, người bình thường thì thôi đi.

Hai người nằm trong hố một lúc liền rời khỏi bãi tha ma, Bàn Tử mở con xe Second Hand BYD đưa Trần Văn về nhà.

……

Tiểu Ảnh đang học ở trường nội trú, 2 tuần mới được nghỉ một lần vì vậy bây giờ không ở đây, Trần Văn về đến nhà liền đi ngủ, sau khi tỉnh dậy đến lúc phải đi làm việc của mình, cái mạng nhỏ này cũng khó giữ không chừng.

Đợi đến lúc Trần Văn tỉnh dậy đã hơn 10h, xem điện thoại có mấy cuộc gọi nhỡ đều là của Bàn Tử, còn có một tin nhắn ở Wechat nói đã hẹn được Tề Tiểu Ngạn, 11h30 trưa nay, chỗ hẹn ở quán thịt nướng phía đông của Cục Công an.

Trần Văn vội vàng rời giường, mải mốt chỉnh sửa xong liền bắt xe taxi đến thẳng quán thịt nướng, sau đó liền nhận được cuộc điện thoại của Bàn Tử nói sẽ không đến làm phiền chuyện của hắn và Tề Tiểu Ngạn, để cho hai người từ từ ăn và hồi tưởng lại tình bạn đơn thuần trước kia, sau đó cố gắng bồi dưỡng làm một cuộc cách mạng về tình bạn không đơn thuần.

Trong lòng Trần Văn nghĩ bản thân cũng rất muốn . Nhưng mà tính khả thi quá thấp rồi.

……

Đợi đến khi Trần Văn đến quán thịt nướng, Tề Tiểu Ngạn đã đợi ở đó rồi.

“Ngại quá, ngại quá! Thật sự xin lỗi, tôi bị tắc đường chút . “

Bạn đang đọc Ta Có Cửa Tiệm Ở Âm Phủ của Cục Gạch Xào Cay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhubinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.