Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về (Thượng) 2

Phiên bản Dịch · 1127 chữ

Mỗi một học sinh tốt nghiệp học viên tốt đội Thiên Thần đều được tặng một thiết bị truyền tống, tọa độ trở về thiết lập ở bộ phận tiếp đãi của trường học, năng lượng truyền tống là miễn phí, hơn nữa học sinh truyền tống trở về sẽ được tiếp đón nhiệt tình.

Lúc bọn họ còn ở trường học thường nhìn thấy thầy giáo kéo các sư huynh sư tỷ từ trong của truyền tống đó tới chia sẻ trải nghiệm của bọn họ cho mọi người, để cho mỗi một người cảm thấy học phí đắt đỏ, bài vở gian khổ lần nữa xốc lại tinh thần bước tiếp.

Về phần tại sao lại hào phóng như vậy, Hề Dạ cũng là sau khi bắt đầu phiêu bạt mới hiểu, bởi vì hễ là còn có mặt truyền tống trở về, đều là người có triển vọng tương lai có thể góp một viên gạch cho nhà trường!

Nghĩ xem lúc bạn truyền tống trở về, đối mặt với sự nhiệt tình của thầy cô còn có đám học đệ học muôi mặt đầy kỳ vọng, bạn không biết xấu hổ mà nói mình ở bên ngoài phiêu bạt không có thành tựu gì chuẩn bị về nhà ăn bám ư?

Có thể những chuyên ngành khác có thể nghèo túng, có thể mặt dày về nhà ăn bám, nhưng học viên tộc Thiên Thần không thể như vậy!

Từ lúc trường học tộc Thiên Thần mở cửa tới nay, trải qua vô số kỷ nguyên, xuất hiện không phải bá chủ một phương, thì chính là truyền kì của vì sao nào đó ảnh hưởng tới một thời đại, tới hôm nay, lãnh thổ của tộc Thiên Thần trải rộng khắp vũ trụ, gần như không có chủng tộc nào có thể có không gian vùng vẫy, dẫn tới cuối cùng liên bang gần như đều mặc nhận rằng chỉ có tộc Thiên Thần mới có suy nghĩ trở thành lãnh chúa.

Giờ đây ở liên bang, trừ mấy tồn tại cực kỳ cổ xưa ra, tất cả lãnh chúa của tinh tế đều là thiên tộc!

Dưới loại hoàn cảnh này đã dẫn tới học sinh tộc Thiên Thần tốt nghiệp xong chỉ có thể làm vua, không có khả năng làm trâu làm ngựa cho người khác, gần như trong quan niệm của người đời, thiên tộc chính là ông chủ, chính là vua một cõi, là một nhóm người đỉnh cấp nhất vũ trụ này, vậy nên vô số gia tộc táng gia bại sản cũng muốn đưa con mình tới học viên Thiên Thần, chính là hy vọng nhà mình cũng có thể làm hoàng thân quốc thích!

Ngay cả không kiêng nể gì đi làm thêm cũng không được, còn muốn về nhà ăn bám? Sợ rằng sẽ bị nước miếng dìm chết!

Hề Dạ cũng là sau khi tốt nghiệp xong mới biết tộc này không vẻ vang như vẻ bề ngoài….ít nhất không phải tất cả mọi người đều vẻ vang như vậy, một đám bọn họ ở trong đội Thiên Thần, trừ mấy nhà gia sản hậu hĩnh, phần lớn đều giống bản thân trước đó, vẫn còn đang bay trong vũ trụ.

Học sinh chưa lập được thành tựu tuyệt đối sẽ không mặt dày truyền tống trở về, một khi quyết định du hành giữa tinh tế bày ra trước mặt bọn họ thì chỉ có hai con đường!

Hoặc là áo gấm về làng, hoặc là chết nơi tha hương dị quốc…

“Chào mừng trở về, tiểu Hề Dạ đáng yêu, ấy không đúng, bây giờ nên gọi là lãnh chúa Hề Dạ rồi!”

Vừa mới truyền tống trở về, còn chậm chạp tỉnh lại từ trong cảm giác tinh thần khó chịu sinh ra từ bước nhảy không gian, đã nghe thấy một giọng nói nữ quen thuộc mà xa lạ vang lên, Hề Dạ ngẩng đầu nhìn, trong mắt lóe lên một tia giật mình, thời gian người này làm bạn với hắn còn nhiều hơn cả thời gian cha mẹ làm bạn với hắn, mười nghìn năm qua đi nhưng không thay đổi chút nào, dường như thời gian không để lại chút dấu vết nào trên người cô ta.

Điểm này thực ra cũng không ngoài dự đoán, tuổi thọ của tộc Thiên Thần rất dài, một khi dung hợp gen, cho dù không tiến hóa cũng có thể sống được cả triệu năm, mà những tộc Thiên Thần có lãnh thổ rộng lớn cùng hàng nghìn tỉ con dân tín ngưỡng đó, thậm chí tuổi có thể dùng kỷ nguyên để tính.

“Cô Garrod!!” Hề Dạ cung kính khom người hành lễ.

Người phụ nữ vô cùng tuấn mỹ ở đối diện đó hài lòng đánh giá Hề Dạ: “Ừm, nhóc con trở nên tráng kiện rồi, ánh mắt trưởng thành hơn rất nhiều, xem ra lần du hành này có được kinh nghiệm rất tốt.”

Kinh nghiệm?

Đối diện với lời nói đường đường chính chính của cô giáo Hề Dạ cảm thấy cạn lời, hán bắt đầu phát triển tinh cầu mưới được mấy tháng, chục nghìn năm trước đó làm tổ trong phi thuyền, có kinh nghiệm gì cơ chứ? Không biết liên minh vinh quang đánh tới tám trăm điểm vương giả có được tính là kinh nghiệm không?

Mấy người chơi sau lưng Hề Dạ trợn mắt há mồm nhìn giáo viên của Hề Dạ, cho dù có hai người chơi nữ không vẫn bị sự xinh đẹp của sinh vật này khiến cho chấn động.

Vì Hề Dạ luôn đội mũ nên người chơi không nhìn thấy khuôn mặt hắn, vậy nên sau khi nhìn thấy khuôn mặt của người Thiên Thần tộc thứ hai, nhất thời đám người chơi có chút không phản ứng kịp.

Nhao nhao nói: Mô hình này ai vẽ vậy? Thật mẹ nó quá đẹp!!

Còn cả khung cảnh xung quanh nữa, tỉ mỉ như vậy, là ai mẹ nó nói trò chơi này là bán thành phẩm?

Bộ phận tiếp đón của mỗi trường học đều là nơi trang bị khá hào hoa, càng không cần nói tới bộ phận tiếp đón của trường học hàng đầu liên bang, thân là người bản địa tinh cầu D, lần đầu tiên nhìn thấy trang hoàng xa hoa đẳng cấp vũ trụ như vậy, nhất thời đều có một loại cảm giác tiến vào thiên đường!

“Cuối cùng cũng trở về rồi!” Hề Dạ nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh, nhất thời có cảm giác giật mình bừng tỉnh như cách một đời….hắn lại trở lại ngôi trường hàng đầu liên bang này lần nữa!

Bạn đang đọc Tôi Có Một Đám Người Chơi Địa Cầu (Bản Dịch) của Đệ Thất Cá Ma Phương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Miraxi1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.