Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người bất ngờ

Phiên bản Dịch · 1162 chữ

Học sinh lựa chọn du hành tinh tế lần đầu trở về phần lớn đều là để vay tiền, nếu gia tộc có tiền sẽ không bước lên con đường du hành này, cái gọi là du lịch tự túc, ở Thiên Thần tộc, phần lớn đều là du lịch nghèo tới chết.

“Vâng….” Hề Dạ gật đầu nói.

“Đã chuẩn bị thứ gì làm thế chấp rồi?” Garrod cười hỏi, trong lòng thầm đánh giá giá trị tiềm lực của học sinh này.

“Một tinh cầu cấp tám.” Hề Dạ thật thà trả lời.

Cấp F! Garrod thầm phân đẳng cấp, sắc mặt không còn sự nhiệt tình lúc đầu, nhưng cũng chưa hoàn toàn thay đổi, dù sao cấp tám cũng tốt hơn cấp chín, nếu như là tinh cầu cấp chín, chỉ riêng bồi dưỡng cư dân bản địa có thể thích nghi với hoàn cảnh thôi sợ rằng đã hơn triệu năm rồi.

“Trên tinh cầu có khoáng thạch năng lượng cấp D.” Hề Dạ tiếp tục nói.

Ồ? Tinh cầu có khoáng cao cấp? Sắc mặt Garrod rung lên, trong lòng lập tức đánh giá Hề Dạ nâng lên cấp D.

Thoáng cái đã tăng hai cấp, dù sao tinh cầu có khoáng và tinh cầu không có khoáng tồn tại khác biệt hai chiều, đầu tiên chỉ là đánh giá vay nợ, có được điều này đã có thể tăng lên gấp mười lần, vay được nhiều tiền hơn, tốc độ phát triển cũng nhanh hơn nhiều, công thêm nguồn năng lượng khoáng ở liên bang cung không đủ cầu, giá vẫn luôn tăng cao không hạ, trong một thời gian rất dài, chắc hẳn tên nhóc này không cần lo lắng vấn đề tài chính không đủ.

Chẳng trách dám bồi dưỡng titan xanh xa xỉ như vậy, hóa ra là có khoáng….

“Sức dung nạp của những cư dân bản địa này là bao nhiêu?? Mặt Garrod bày ra vẻ quan tâm hỏi.

“Chắc là ba phần trăm đi….” Hề Dạ vô cùng thận trọng nói.

“Cao vậy ư!!” Sắc mặt Garrod ngạc nhiên, thầm nói: Vân cứt chó của tên nhóc này không tệ, có khoáng năng lượng không nói, còn có dân bản địa có phẩm chất cao như vậy, mở đầu hoàn mỹ!

Cấp B!!

Trong lòng lại lần nữa nâng cao gái trị tiềm lực của Hề Dạ, sắc mặt của Garrod càng lúc càng trở nên thân thiết.

“Cô biết một cơ quan tài chính, sức cho vay rất được, chỉ là lãi hơi cai một chút, em có hứng thú không?”

“Ờm….” Hề Dạ nghe vậy không chút vui mừng, ngược lại âm thầm nâng cao cảnh giá, dù sao hắn cũng biết, giáo viên trông vô cùng xinh đẹp trước mặt này, là một người ngoan độc lúc đầu đã lừa ông già nhà hắn nộp học phí đến mức quần lót suýt nữa đã chẳng còn!

“Vẫn nên….vay rồi…” Hề Dạ cạn lời nhìn số dư mười tỷ trong tài khoản của mình, đầu có chút cảm giác quay cuồng, mãi tới bây giờ hắn vẫn chưa chưa bước ra được khỏi sự lừa dối của giáo viên nữ xinh đẹp đó.

Thực ra trước đó hắn rất khinh thường ông già nhà mình bị lừa, mỗi lần quyết định khiến hắn bỏ học không học tiếp nữa, vừa mới tới trường học là bị giáo viên này lừa đến mức nộp luôn cả học phí một trăm năm sau, đặc biệt là sau này, gia tộc nghèo đến mức nói khoáng cũng đã đem bán hết, ông già vẫn có thề bị lừa đi vay một khoản một tỷ, về sau trong tiếng oán than nổi lên khắp nơi của mọi người, vị trí tộc trưởng bị tước mất, cũng không biết bây giờ đã trả hết nợ chưa.

Hay là về xem ông già nhà mình một chút?

Nhớ lại số dư mười tỷ đó, Hề Dạ lập tức cảm thấy sức lực mạnh hơn rất nhiều, nhưng lại nghĩ tới đây đều là vay, sau này phải trả lại, lập tức trở nên ủi xìu.

Lãi ba phần năm, mẹ nó vậy mà bản thân cũng dám vay!!

Cuối cùng giờ đây cũng đã hiểu được tình cảnh của ông già năm đó rồi, giáo viên không hổ là tay thúc đẩy doanh số sống chục nghìn kỷ nguyên, cũng không biết trừ bản thân ra cô ta còn hố chết bao nhiêu tên ngốc xui xẻo rồi.

Có tiền rối tất nhiên phải đi mua vật tư, nếu đã vay nhiều như vậy, vậy thì làm người giàu có một phen, mua thật sảng khoái!

Hắn quyết định đến tinh cầu vật tư lớn nhất liên bang phóng khoáng một trện, vậy nên hắn đặt một chuyến tàu hào hoa tinh tế, đặt một chuyến tàu thương gia xa xỉ cho bản thân và mấy tay sai, chỉ riêng vé xe thôi đã tốn hơn năm trăm rồi, đổi ra là một năm tiền sinh hoạt của bản thân trước đây đó!

Tiền đi vay lúc tiêu thật sự một chút cũng không đau lòng!

Trên chuyến tàu tinh tế, mấy người chơi trợn tròn hai mắt nhìn xung quanh, tàu được chế tạo từ thép rồng, bên ngoài cho người ta một cảm giác khí phách dữ tợn, giống như một con rồng thép khổng lồ, mà trang trí bên trong hết sức xa xỉ, trong phòng dùng Ngọc Cốt cự kình của tinh hải để lát nền, kết cấu điêu khắc cực kỳ đỉnh cấp của nghệ thuật gia tinh linh, phối với đồ trang trí Dĩ Phượng Tinh, điểm xuyến cỏ Hải Lam Tinh tám nghìn thiên thần tệ một bụi, có thể so sánh với một tòa cung điện tinh linh viễn cổ.

Ghế ngồi hạng thương gia với giá từ hai mươi trở lên được may từ da tinh thú thật, mỗi một ghế đều phối với thủy tinh cảm ứng mơ mộng mới nhất, không chỉ cảm xúc chân thật, đối với thị lực còn có cảm giác mát xa.

Mặc dù mấy người chơi đều không biết hàng, nhưng vẫn cảm nhận được hơi thở vô cùng hào hoa như cũ, gia cảnh của mấy người họ đều không kém, đặc biệt là hậu duệ của Lư Lão Gia, ban đầu Lư Lão Gia bị phong sát, mở một quán được coi là quán cà phê, cappuccino bán rất đắt hàng, tích lũy liên tục mấy thế hệ, ở liên bang tinh cầu D cũng coi như giai cấp tư sản, thân là phú N đại tiêu chuẩn, anh ta cũng là một người đàn ông đã từng ăn Michelin, đã từng ở phòng tổng thống, uống được War Horse, nhưng lúc này lại nơm nớp lo sợ ngồi trên ghế, biểu tình cẩn thận như một người nghèo cổ đại tiến vào hoàng cung.

Bạn đang đọc Tôi Có Một Đám Người Chơi Địa Cầu (Bản Dịch) của Đệ Thất Cá Ma Phương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Miraxi1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.