Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiệp ước không bình đẳng

Phiên bản Dịch · 1138 chữ

“Tiểu Trần à, tôi biết cậu thân là một người mới rất muốn có thành tích, nhưng cũng không thể vì như vậy mà đánh giá giả dối được! Đây là một loại không có trách nhiệm với đông đảo người chơi cậu có biết không? công ty chúng ta tuyển người chuyên nghiệp đánh giá game, không phải tuyển đám biên tập rác rưởi làm đảng tiêu đề, công ty vừa mới vào thị trường, cần danh tiếng tốt đẹp trong giới ngành này, cậu như vậy là đang làm tổn hại danh dự của công ty cậu có biết không?”

Trong khe hở truyền tống, Tiểu Trần cúi đầu cười xòa: “Lãnh đạo, thật sự không phải như vậy!”

“Hừ!” người đàn ông trung niên dẫn đầu đó hừ lạnh một tiếng không hề tin tưởng, người chơi tư nhân có thể làm ra sản phẩm hình ảnh năm sao? Nói ra ai tin được chứ? Anh ta nói có thể là ta được trò chơi năm sao còn có những khả năng đó nữa, dù sao nhân gian ngọa hổ tàng long*, không phải nói không có loại thiên tài đầu óc kỳ lạ đ, nhưng so sánh hình ảnh loại đồ vật này chính là kỹ năng cơ bản, cần phải có động cơ hư cấu cùng với nghệ nhân trang trí ưu tú cao cấp, có được những thứ này sao có thể chỉ là một nhà thiết kế tư nhân?

“Chào mừng tới Tinh Hải, nhà thám hiểm dũng cảm, tới đây, mau ký kết khế ước, trở thành con dân dưới trướng lãnh chúa Hề Dạ vĩ đại đi!”

NPC vẫn là lời thoại cũ đó, đây là màn mở đầu khá là cũ, đối với nhân viên đánh giá chuyên nghiệp mà nói, chỉ cần dựa vào một câu này thôi đại khái đã có thể nghĩ tới đoàn đội kế hoạch này không có chút ý tưởng mới nào về thiết kế văn án.

Có điều lúc này ba người lại không có tâm trạng đắn đo những điều này, người trung niên vừa mới trách mắng Tiểu Trần đó lập tức trợn mắt há mồm, mà Tiểu Trần sau khi đã thấy qua một lần vẫn để lộ ra biểu tình kinh diễm.

“Đây….đây đây….” Vẻ mặt người trung niên đó không thể tin nổi nhìn xung quanh, thân là một người từng trải trong nghề hơn hai mười năm, từng gặp trò chơi tinh phẩm nhiều vô số kể, nhưng không có một hình ảnh nào có thể khiến ông ta chấn động như vậy.

Sao lại là hai ông già? Còn đều là kẻ hói đầu?

Khuôn mặt dưới mũ đội đầu của Hề Dạ lộ ra một tia bất mãn, thân là một lãnh chúa, tuyển dụng công nhân tất nhiên muốn chọn thanh niên trai tráng sức khỏe dồi dào, đối với mấy ông già hói đầu này hắn có chút không nhấc lên nổi hứng thú.

Trừ khi là một vài người có kỹ thuật cao cấp của chủng tộc đặc biệt, ví dụ như nhà thực vật học người Holber, thợ rèn của tộc Bronzebeard, nhân tài hệ cơ điện Hextech đỉnh cao của tộc Clockwork hay bác sĩ tộc Mộc Linh, đối với loại người này tất nhiên các thủ lĩnh lớn hy vọng tuổi càng lớn càng tốt, dù sao nhân tài kỹ thuật, đều là càng già được yêu thích mà…

Nhưng khoa học kỹ thuật của tinh cầu lạc hậu này, khiến cho Hề Dạ hoàn toàn không thích cái mà họ gọi là nhân tài kỹ thuật, hắn cần là một đội quân trẻ tuổi cường tráng, sau khi trải qua cải tạo sinh học của mình có thể trở thành một thợ mỏ trẻ tuổi được việc!!

“Lãnh chúa đại nhân tôn kính, xin hỏi ký khế ước như thế nào?” hai ông già lần này tới không vội vàng offline như chàng trai trẻ lúc trước, vào lúc nhìn thấy độ tinh xảo không thể tin được của hình ảnh, bọn họ cũng muốn xem xem nhà thiết kế này rốt cuộc phát triển được phương diện trò chơi đến mức nào.

Hề Dạ nghe vậy nâng mí mắt, nhìn bọn họ một cái, có chút không nhấc lên nổi tâm tình, nhưng trí năng lại kịp thời truyền âm nói: Lãnh chúa đại nhân tôn kính, muỗi dù nhỏ cũng là thịt, mặc dù tuổi tác hơi lớn một chút, sau khi trải qua cải tạo sinh học, cũng không phải là không thể dùng.

“Dùng thì có thể dùng, nhưng… rất lãng phí ngân hàng gen.” Hề Dạ dùng tâm linh truyền lại trả lời.

Quả thật, tuổi tác lớn chút cũng không phải không thể làm cải tạo sinh học, nhưng dù sao tế bào của bản cũng đã bắt đầu suy yếu rồi, cho dù năng lực hấp thụ hay năng lực tiến hóa đều không thể bằng người trẻ tuổi, cho dù cải tạo thành công, năng lực gen có thể hấp thụ cũng có hạn….

“Có liên quan gì sao lãnh chúa đại nhân? Dù sao hàng mà anh mua đều là hàng rẻ tiền không phải hả?”

Hề Dạ nghe vậy khóe miệng khẽ giật giật, trí năng rách nát này do công ty nào sản xuất ra vậy? Bản thân phải nhắc nhở những sư đệ sư muội khóa tiếp theo trong nhóm của mình, tuyệt đối đừng mua cùng loại giống mình, nếu không phiêu bạt trong vũ trụ mấy triệu năm thứ duy nhất có thể nói chuyện cùng là một thứ tệ như vậy, nghĩ tôi đã thấy mệt lòng!

Nhưng nó nói cũng không sai, kho gen mình mua đều là hàng giá rẻ, không còn cách nào khác, ai bảo mình nghèo chứ?

“Lãnh chúa đại nhân tôn kính?” Thấy NPC nửa ngày không trả lời, hai người trung niên lập tức nhíu mày, thầm nói: Lẽ nào trò chơi này thật sự chỉ có cái vỏ? Một chút nội dung cũng không có?

“A…” Hề Dạ hồi thần lại, từ trên cao nhìn xuống bọn họ: “Các ngươi đã đưa ra lựa chọn lí nhất cuộc đời các ngươi!”

Nói rồi vung tay mộ phát, chỉ thấy một đống hợp đồng hình thức tinh xảo xuất hiện trước mặt ba người, tiếp tục nói: “Ký tên các người xuống, từ này về sau các người sẽ là của ta, con dân của lãnh chúa Hề Dạ vĩ đại! Sau khí ký hợp động xong ta sẽ tiến hành cải tạo sinh học, khiến cho các ngươi trở thành giống loài ưu tú của vũ trụ!”

Hợp đồng? Biểu tình của mấy người ngây ra, lập tức hứng thú mở ra xem.

Bạn đang đọc Tôi Có Một Đám Người Chơi Địa Cầu (Bản Dịch) của Đệ Thất Cá Ma Phương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Miraxi1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.