Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửa phòng 2901 đã mở!

Phiên bản Dịch · 1086 chữ

Không gian trong thang máy tĩnh lặng vang lên một âm thanh tinh tế.

Cửa thang máy cạch một tiếng rồi từ từ mở ra.

Lâm Mặc định thần lại nhìn, hóa ra đến tầng 29 rồi à.

Anh nhìn nữ cảnh sát, nữ cảnh sát kia cũng nhìn anh, ngay thời khắc đó, chỉ cần ở trong thang máy thêm một phút cũng là thêm một phút dày vò.

Nhưng Lâm Mặc lại chào hỏi rất nhiệt tình: “Vậy tôi đi trước đây.”

Nữ cảnh sát gật đầu, ánh mắt không hề rời khỏi Lâm Mặc.

Trong ánh mắt của cô, Lâm Mặc kéo một chiếc vali to màu đen, nói thật, chiếc vali này rất nặng, nặng đến quái dị, điều này anh đã trải qua rồi.

Cũng chẳng hiểu nổi tại sao thi thể cô gái này có thể nặng đến mức quái dị như vậy, người bình thường mà kéo chiếc vali này chắc cũng hết hơi.

Lâm Mặc cũng chẳng khác gì, nhưng lại không thể biểu hiện ra sự cố sức của mình khiến người ta có cảm giác rằng chiếc vali này rất nặng.

Bởi vì lúc trước anh đã bảo rằng đến ở nhờ nhà họ hàng.

Quần áo của người bình thường cho dù có chất đầy cả vali cũng không thể nặng đến bất thường như vậy.

Đối phương là một nữ cảnh sát, có tố chất chuyên nghiệp không giống người bình thường, sự nhạy cảm và sức quan sát của cô ta so với người bình thường thì mạnh mẽ hơn rất nhiều, cho nên dù chỉ là chi tiết nhỏ nhất, Lâm Mặc cũng không dám nghĩ tới, cũng không dám thể hiện ra trước mặt cô.

Cho nên anh giả vờ tạo ra một động tác nhẹ nhàng kéo vali, khuôn mặt tươi cười gật đầu với nữ cảnh sát rồi ra khỏi thang máy.

Cả quá trình ấy, ánh mắt nữ cảnh sát vẫn không rời khỏi anh ta.

Lâm Mặc cảm thấy được ánh mắt của cô ta vẫn luôn ở trên người anh.

Đợi tới khi ra khỏi thang máy, cửa thang máy lại đóng lại, từ từ tăng số lên, Lâm Mặc mới có thể nặng nề thở nhẹ một hơi, cả đời này của anh, suốt 24 năm chưa bao giờ trải nghiệm qua loại cảm giác này.

Ngay dưới con mắt của cảnh sát, kéo vali, hơn nữa trong vali là thi thể một cô gái!

Loại kích thích này đúng là trước giờ chưa từng trải nghiệm.

Kích thích sâu đến mức từng dây thần kinh của anh đều giật đùng đùng.

“Ha ha…”

Lâm Mặc nhịn không được cười nhẹ một tiếng.

Trải nghiệm này so với cuộc sống nhàm chán thường ngày thú vị hơn nhiều, tuy rằng nguy hiểm nhưng phúc lợi to đấy.

Anh ta nhìn thời gian, 23:29:26.

Thời gian còn nửa tiếng nữa.

Tuy rằng không biết nhiệm vụ có cưỡng chế thời gian bắt buộc phải đúng giờ đưa đến hay không, hay chỉ cần mang đến trước thời gian đó là được, nhưng hiện tại, Lâm Mặc thừa thời gian để chờ đợi.

Anh kéo vali, từng bước từng bước đứng đi tới hành lang thang máy, nhìn trái phải, phát hiện toàn bộ tầng 29 tòa nhà G6 hoa viên Đông Ngự Uyển, Tuấn Cảnh có diện tích khá lớn, một tầng chỉ có 3 phòng.

Phòng số 2901, với thị lực hiện tại của anh rất dễ dàng phát hiện ra.

Lựa chọn sau đó cũng rất đơn giản.

Chỉ cần chờ ở đây đến 0:0:0, sau đó đúng lúc này, mang vali vào phòng 2901 là xong.

Chỉ là…

Lại có vấn đề rồi!

Cửa phòng 2901 đóng rồi, khóa cửa rồi, làm sao có thể mở cửa phòng 2901 để mang vali vào đây?

Lâm Mặc lại châm điếu thuốc trầm tư.

Anh ta từ từ nhả ra một làn khói, đặt vali xuống bước chân tiến về phía cửa phòng 2901, có 2 lớp cửa, bên ngoài là lớp cửa sắt lưới, bên trong là lớp cửa gỗ.

Lâm Mặc đưa tay xem xét lớp cửa sắt lưới.

“Lạch cạch lạch cạch…”

Cánh cửa bị anh kéo gây ra tiếng vang nhưng vẫn không hề lay động.

Quả nhiên là cửa khóa rồi.

Điều này nằm trong dự liệu của Lâm Mặc.

Không có chút gì ngoài suy nghĩ, điều này khiến tăng độ khó cho trò chơi, vậy thì phải làm sao?

Phá khóa?

Trong tay anh không có dụng cụ phá khóa, lại nhìn cái khóa cửa này cũng chẳng dễ phá chút nào.

Hay là dùng vũ lực phá cửa?

Với yếu tố thể chất hiện tại của anh, cũng không phải là không thể.

Chỉ là Lâm Mặc không biết trong nhà có người không?

Bên trong là loại người gì?

Anh cũng chẳng biết.

Chỉ nghĩ tới mức độ đặc điểm của trò chơi chuyển phát nhanh khủng bố còn có thi thể cô gái xinh đẹp quái dị kia nữa, rất hiển nhiên, nếu bên trong có người, cũng không thể là người bình thường.

Một khi đã lựa chọn phá cửa đi vào, nhất định sẽ bị phát hiện.

Như vậy thì phiền phức rồi.

Lâm Mặc suy nghĩ, cân nhắc giữa lợi và hại.

Thời gian từng từng phút từng giây trôi qua.

Anh ta ngẩng đầu, lại kéo mũ trùm lên, mặc kệ thế nào, nhất định lúc 0:0:0 phải vào được trong phòng, cho dù phải phá cửa vào đi nữa.

Phần thưởng ban đầu đã khiến anh cảm thấy không thể tin được, càng đừng nói tới phần thưởng phúc lợi sau này.

Nghĩ vậy, Lâm Mặc có vẻ như chuẩn bị động tác.

Đúng lúc này…

“Rẹt rẹt…”

Giữa hành lang tối tăm, một ánh đèn vàng bỗng nhiên bật sáng.

Sau đấy…

Một tiếng động vang lên “lạch cạch”!

Lớp cửa gỗ trong cùng của phòng 2901 vang lên một tiếng vặn khóa, không ngừng vang lên trên hành lang.

Tình huống vô cùng bất ngờ khiến cho hai mắt Lâm Mặc phải nheo lại.

Là người trong nhà muốn ra ngoài à?

Ánh mắt của Lâm Mặc xuyên qua lớp cửa sắt lưới nhìn vào bên trong, trong ánh mắt của anh, cửa gỗ thật sự được mở ra, đợi tới khi nhìn thấy rõ được mọi thứ, trong mắt anh tràn đầy ngạc nhiên và ngờ vực.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.