Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rốt cuộc là bọn họ đã nhìn thấy gì?

Phiên bản Dịch · 998 chữ

Trong căn phòng im lặng chết chóc, đột nhiên phát ra tiếng bọt khí như đang gõ vào trong màng nhĩ.

Trong căn phòng có ba người.

Thực ra là bốn người, kể cả nữ cảnh sát đang hôm mê bất tỉnh trên sàn nhà.

Còn lại ba người đều ở chỗ này.

Về mặt logic mà nói, vốn dĩ là phải không có âm thanh gì.

Nhưng thi thể cô gái trong phòng ngủ phía sau lưng kia, không thể dùng logic để nói chuyện được, Lâm Mặc đã thấy quá nhiều chuyện quái dị xảy ra trên người cô ta rồi, cho nên khi nghe thấy tiếng bọt khí phát từ phòng ngủ phía sau lưng, theo bản năng anh lại cảm thấy giật mình.

Đang định quay đầu xem tình hình thi thể cô gái trong phòng ngủ xem một chút.

Lúc này…

Người phụ nữ phía bên kia cứ như đã nhìn thấy chuyện đáng sợ nhất trên thế giới này, khuôn mặt căng thẳng cực độ co rút, ngồi dưới đất co quắp lại hai tay chống đỡ dưới sàn nhà.

Đồng thời hai chân điên cuồng đạp về phía sau, trong miệng khủng hoảng kêu gào: “Sai rồi, anh Lý, chúng ta đều sai rồi, hết rồi, tất cả đều kết thúc rồi.”

Anh Lý trong miệng cô ta, thần sắc cũng chẳng khá khẩm chút nào, sự trấn tĩnh trước đó cũng không hề thấy đâu, thay vào đó là một loại biểu cảm khác gọi là khủng hoảng.

Hắn ta bị Lâm Mặc dẵm dưới chân, mắt nhìn chằm chằm vào phòng ngủ, bị dọa sợ đến nỗi mắt sắp rơi ra ngoài, trong miệng lẩm bẩm không ngừng: “Sai rồi, sai rồi, ý này là giải thích cho việc chúng ta làm sai hoàn toàn, thứ chúng ta mong muốn, đều đến người cô ta cả rồi, hơn nữa không phải là năm, mà là bốn!”

Hai người này tuy rằng chỉ nói đơn giản.

Nhưng lại mang theo lượng thông tin quá lớn!

Trong thời gian ngắn Lâm Mặc không hiểu hết được, nhìn dáng vẻ sợ hãi của hai người, anh chỉ nghĩ rốt cuộc bọn họ đã thấy gì vậy, thi thể cô gái kia lại có thay đổi đáng sợ gì sao.

Anh ta từ từ, chuẩn bị tâm lý thật tốt quay đầu lại, đồng thời vẫn không quên dí anh Lý dưới mặt đất, khẩu súng trong tay hướng họng súng về phía người phụ nữ kia.

Chỉ cần có chút hành động gì anh lập tức nổ súng.

Đề phòng bọn họ có ý định phản kháng.

Đợi tới khi ánh mắt anh chạm tới phòng ngủ, xuất hiện trước mắt anh là một căn phòng u ám, thi thể cô gái trên giường trong căn phòng vẫn y như cũ giữ nguyên tư thế mà Lâm Mặc đã bày ra, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo ý cười quỷ quái, đôi mắt to nhìn chằm chằm ra phía ngoài thông qua cánh cửa.

Giống như đang nhìn cả ba người bọn họ vậy.

Lâm Mặc lại cảm thấy đầu căng ra!

Nhưng lại phát hiện thi thể cô gái kia căn bản không hề có chút nhúc nhích nào.

Đm!

Hai người kia đang đùa anh đấy à?

Anh ta có chút tức giận.

Quay đầu lại, muốn xả cơn giận ra bên ngoài.

Đột nhiên….

Trong nháy mắt ngây người.

Chỉ thấy trong mắt, mũi, miệng người phụ nữ dưới họng súng của anh không ngừng chảy máu, trong miệng còn có tiếng ồ ồ ồ, chỉ trong chốc lát tay mềm oạt rơi xuống đất, toàn bộ cơ thể mềm nhũn ngã về phía sau.

Trong lòng Lâm Mặc giật mình!

Sau đó nhìn anh Lý dưới chân, phát hiện người này cũng xuất hiện tình trạng tương tự, thất khiếu chảy máu, chỉ là duy trì được thời gian lâu hơn một chút, thậm chí còn có thể khó khăn dùng giọng nói yếu ớt nói với Lâm Mặc…

“Cô ta…cô ta…cô ta muốn…”

Câu nói còn chưa hết, đầu nghiêng về một bên, không còn động đậy.

Chết….

Chết rồi!

Trong nháy mắt da gà da vịt Lâm Mặc đồng loạt nổi lên, anh cúi người xuống, đưa ngón tay đến trước mũi anh Lý.

Không còn hơi thở!

Rồi lại kiểm tra cả người phụ nữ kia.

Cũng chẳng còn hơi thở nữa!

“Hít…”

Cuối cùng là xảy ra chuyện gì?

Không hề có dấu hiệu gì tự nhiên hai người trên sàn kia lăn đùng ra chết!

Lâm Mặc cảm thấy trái tim trong lồng ngực đập rộn lên.

Da đầu vừa căng vừa ngứa.

Đằng sau thì thấy lạnh hết sống lưng.

Anh ta vừa tận mắt thấy hai người kia chết một cách vô cùng quỷ quái và không khoa học, mà nguyên nhân cái chết có khả năng liên quan đến những lời họ vừa nói.

Lâm Mặc đã hiểu!

Vừa rồi hai người kia không hề đùa anh, hơn nữa còn nhìn thấy thứ mà anh không nhìn thấy, một thứ rất kinh khủng, sau đó lần lượt tử vong.

Bọn họ đến cùng là nhìn thấy thứ gì?

Lại một lần nữa trong đầu Lâm Mặc xuất hiện câu hỏi này.

Người đàn ông gọi là anh Lý này lúc nãy trước khi chết còn có lời chưa nói hết là sao?

Cho dù là thế nào, khẳng định là có liên quan đến thi thể cô gái trong phòng ngủ kia!

Ngay giây phút này, bờ lưng của Lâm Mặc trở nên căng thẳng, dường như cảm thấy có một đôi mắt chết chóc đang nhìn chằm chằm vào anh, lại ngay giây phút này anh bỗng nhớ đến câu trong tin nhắn được dãy ký tự lỗi kia gửi đến…

“…bạn đã mở chiếc vali, chuyện này chỉ sợ là không thể kết thúc đơn giản được…”

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 167

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.