Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một khuôn mặt quen thuộc đến nỗi khiến người ta cảm thấy sợ hãi

Phiên bản Dịch · 1749 chữ

Một giờ đêm.

Khoảng thời gian này đối với thành phố Quảng Châu mà nói vẫn là thời gian của một đám cú đêm nhậu nhẹt.

Cửa Khải Lạc Hội.

Một đám thanh niên ra ra vào vào rất náo nhiệt, Lâm Mặc xuống khỏi taxi, ưỡn thẳng lưng, ánh mắt rất có tinh thần, bước chân không nhanh không chậm, bước đi không nhanh không chậm lại rất đều, cứ như mỗi một bước chân đều bằng nhau, giống như có thước đo từng bước.

Anh ta mặc một bộ quần áo bình thường, cả người từ trên xuống dưới lại như phát ra hào quang rực rỡ.

Chỉ sợ anh có cởi bỏ mũ trùm để lộ ra mái tóc rối bù, vẫn sẽ khiến người ta cảm thấy có cảm giác không giống nhau. Bên trong quán bar là ánh đèn neon, chiếu nửa bên khuôn mặt anh, tức khắc tạo nên ranh giới sáng tối, làm cho khuôn mặt dưới mái tóc rối bù kia có một loại cảm giác ma mị.

Một đường bước vào Khả Lạc Hội, có lúc có bốn năm cô gái trẻ tuổi đi qua, không kiềm chế được bị anh thu hút sự chú ý, liên tục quay đầu nhìn về phía Lâm Mặc.

Trong đó có một cô gái còn nhìn đến mức mê mẩn, không cẩn thận va phải anh ta, tạp chí trong túi còn có vài thứ đồ nhỏ rơi xuống đất, bị gió thổi qua, từng trang sách quyển tạp chí mở ra loạt xoạt va phải ánh mắt Lâm Mặc, anh nhặt quyển tạp chí lên đưa cho cô gái kia.

“Ngại quá.” Cô gái lúc này mới lấy lại tinh thần nói xin lỗi.

Lâm Mặc phất phất tay ý bảo không sao, trực tiếp đi về hướng quầy bar.

Cô gái sau khi cúi xuống nhặt mấy đồ nhỏ lặt vặt, ngẩng lên còn quay đầu tìm bóng dáng Lâm Mặc.

Không phải bởi vì anh ta quá đẹp trai, mà là vì loại khí chất đó!

Loại khí chất này bắt nguồn từ ký ức và tư duy sau khi anh ta được nâng cao IQ.

Không còn e ngại, không còn sợ hãi, không còn xấu hổ, tất cả những thứ từng học qua, xem qua, đọc qua, từng cái từng cái một, đều được đặt trên giá sách trong bộ não không thiếu một thứ gì, ngay ngắn rõ ràng lúc nào cũng có thể sử dụng.

Cảm giác này rất kỳ diệu, rất dễ chịu, giống như được giải thoát khỏi sợi dây thừng đã trói chặt mình lại lúc trước, Lâm Mặc như được nhìn thấy một chân trời mới.

Anh ngồi xuống quầy bar, đang chuẩn bị gọi một ly rượu, một giọng nói trong veo như chim hoàng anh vang lên đi vào tai Lâm Mặc.

“Anh đẹp trai, cùng uống với em một ly chứ?”

Lâm Mặc ngẩng đầu, nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp ngồi bên cạnh mặc hai phong cách trào lưu khác nhau, một cô thì ăn mặc có chút lạnh lùng, mặc váy dài đen.

Một cô thì ăn mặc vô cùng quyến rũ, mặc trên người bộ váy bó sát lấp lánh, khuôn mặt trái xoan kiềm diễm, tay cầm ly rượi nói chuyện cùng anh.

Ánh mắt anh ta lướt qua cô gái lạnh lùng, trong đầu đột nhiên hiện ra vài thông tin, Lâm Mặc thử đánh giá trang sức trên người mỹ nữ lạnh lùng kia.

“Đôi khuyên tai tong teng chữ LOVE của YVMINT woofa Kind x OOAK.”

“Váy của Etro.”

“Túi xách SCOUT của Michael Kors.”

“Son của Givenchy mã 08, three 03.”

“Đôi xăng đan màu đen kiểu mới của Chanel.”

Mỗi một câu nói của Lâm Mặc, cô gái lạnh lùng đều bị anh ta đánh giá, trong đôi mắt nhiều thêm một phần kinh ngạc, cuối cùng thì trên khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn tràn đầy ngạc nhiên, sau đó mắt trợn tròn nhìn Lâm Mặc nói: “Trời ơi, một người đàn ông như anh sao lại am hiểu về mấy thứ đồ này rõ ràng thế?”

Sao tôi lại am hiểu à?

Lâm Mặc cười, từ phản ứng của mỹ nữ lạnh lùng trước mắt anh đã kiểm nghiệm được thông tin trong não là chính xác, 2 điểm IQ khiến bản thân mình không chỉ là tăng khả năng tư duy.

Mà ngay cả năng lực nắm bắt của ánh mắt trong nháy mắt cũng được gia tăng đến mức độ nhất định, anh biết tất cả nhãn hiệu của trang phục và phụ kiện trên người mỹ nữ lạnh lùng kia.

Một phần đến từ những va chạm ngẫu nhiên trong cuộc sống thường ngày, còn hầu hết những kiến thức này đều đến từ quyển tạp chí thời trang rơi xuống đất khi anh va phải cô gái vừa rồi!

Đúng rồi, chính là quyển tạp chí đó.

Tuy rằng chỉ bị gió thổi lật ra khá nhiều trang, nhưng chính khoảnh khắc đó đã khiến Lâm Mặc nhớ không ít thứ, thậm chí có thể nói dường như chỉ cần anh lướt qua quyển sách đó là có thể ghi nhớ toàn bộ.

Thật là trong nháy mắt gia tăng năng lực quan sát nắm bắt vấn đề và khả năng xử lý thông tin của não bộ.

Cảm giác này không chỉ khiến Lâm Mặc hưng phấn đồng thời nghĩ đến đây chỉ là phần thưởng nhận được của một nhiệm vụ chuyển phát nhanh.

Vậy trò chơi chuyển phát nhanh khủng bố rốt cuộc là trò chơi gì?

Tiếp theo liệu có phải vẫn còn nhiệm vụ khác?

Trong nháy mắt, Lâm Mặc xoắn xuýt lại có chút mong chờ.

Mà trong lúc đầu anh ta nổi lên vô số suy nghĩ, cô gái nóng bỏng bên cạnh mỹ nữ lạnh lùng chính là mỹ nữ mặc váy bó lấp lánh tò mò nhìn Lâm Mặc chăm chú.

Nở một nữ cười đầy hứng thú, hứng chí nói chuyện: “Được đó, anh đẹp trai, vậy mà có thể kể hết ra toàn bộ phụ kiện phối hợp trên người Hứa Tư của chúng em, rất lợi hại, nhưng em không tin anh có thể nhận ra nhãn hiệu của sợi dây chuyền trên cổ em.”

Nói rồi cô ta duỗi chiếc cổ thiên nga xinh đẹp ra, một sợi dây chuyền màu đen trước mặt kéo dài đến xương quai xanh, có thể nói sợi dây chuyền này kết hợp cùng cái cổ dài xinh đẹp của cô ta vô cùng tôn dáng.

Đây không phải một sợi dây chuyền bình thường, chí ít thì trong quán bar này những người tò mò nhìn thấy đều không có ai nhận ra.

Ánh mắt Lâm Mặc lướt qua, khỏe miệng Lâm Mặc nhếch lên cười như có như không nói: “Tại sao tôi phải nói?”

“Anh…” cô gái nóng bỏng bị anh ta chặn họng, rồi chuyển ánh mắt tới bên cạnh Lâm Mặc, cúi đầu ghé vào tai anh ta trầm giọng nói: “Nếu như anh nói ra được, tối nay sẽ có phần thưởng.”

“Phần thưởng gì nào?” trên khuôn mặt Lâm Mặc xuất hiện nụ cười nhạt.

Ánh đèn neon trong quán bar rất mập mờ.

Lời nói của cô gái mặc váy bó lấp lánh kia cũng rất mập mờ, ngón tay thon dài nghịch mấy lọn tóc, hút hồn nói: “Anh hiểu mà.”

Đương nhiên, cô ta rất tự tin, sợi dây chuyền này rất đặc biệt, cô cho rằng Lâm Mặc căn bản sẽ không nói ra được.

Có chút thú vị.

Đây coi như là có diễm phúc nhỉ?

Lâm Mặc cười, nói như thể học thuộc lòng.

“Mẫu dây chuyền kim cương đen mới nhất của Van Cleef & Arpels, trên thế giới chỉ có 100 cái.”

Cô gái quyến rũ mặc váy bó lấp lánh trong nháy mắt há hốc mồm, mỹ nữ lạnh lùng bên cạnh mang theo biểu cảm vui đùa nhìn Lâm Mặc nói đùa với cô bạn: “Anh ta nói đúng rồi, xem ra có ai đó đêm nay phải hiến thân rồi.”

Cô gái quyến rũ mặc váy bó tức giận nhìn bạn thân, rồi mới quay đầu nhìn về phía Lâm Mặc nói: “Anh có vẻ thú vị đấy, không giống bất cứ người đàn ông nào em từng gặp, loại người như anh hoặc là người thời thượng phóng khoáng, hoặc là một kẻ ăn chơi hào hoa.”

“Thật ngại quá, đều không phải.” Lâm Mặc lắc đầu, uống một ngụm rượu.

“Em không tin.” Cô gái quyến rũ mặc váy bó dựa người vào phía bên cạnh ngồi xuống, “Cùng uống nào, đừng uống một mình, hiếm lắm mới gặp được người thú vị như anh.”

“Em uống của em, anh uống của anh có khác gì nhau đâu nhỉ?” Lâm Mặc cười nói.

“Anh thật nhàm chán,” Cô gái quyến rũ mặc váy bó nói nhưng lại không rời đi, nhìn Lâm Mặc.

Đây chính là hứng thú, lúc thì bảo anh thú vị, lúc lại bảo anh nhàm chán.

Vậy rốt cuộc là anh thú vị hay không?

Bản thân Lâm Mặc cũng không biết, tùy tiện cùng hai cô gái vừa uống rượu vừa nói chuyện thả lỏng tinh thần.

Rượu càng uống càng nhiều, cô gái quyến rũ mặc váy bó có chút say, dựa vào.

Lâm Mặc liếc nhìn cô ấy.

Chỉ nghe thấy cô gái quyến rũ mặc váy bó thổi vào tai anh nói: “Mị lực của anh lớn quá đấy, có một nữ thần thuộc đẳng cấp đại mỹ nữ phía sau nhìn anh chăm chú lắm.”

Có à?

Lâm Mặc quay đầu, nhìn về hướng mà cô ta nói, chỉ thấy một đại mỹ nữ mái tóc đen dài như thác nước nhìn anh chăm chú, dưới mái tóc mềm mại chính là một khuôn mặt xinh đẹp hình trứng ngỗng rất cổ điển.

Lúc nhìn thấy khuôn mặt này, trong nháy mắt Lâm Mặc híp mắt lại, tim đập loạn lên một chút.

Bởi vì khuôn mặt này quá quen thuộc!

Quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.

Đây là khuôn mặt quen thuộc đến nỗi khiến người ta cảm thấy sợ hãi!

Mới lúc nãy thôi, anh còn nói với khuôn mặt này sau này không muốn gặp lại cô ta nữa!

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 193

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.