Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhớ lấy, là bà đây ngủ với anh

Phiên bản Dịch · 1193 chữ

Thời điểm này, chắc chắn không thể trả lời câu hỏi đó.

Cho dù có thế nào cũng đều là sai.

Tất nhiên là Lâm Mặc cũng hiểu đạo lý này, cho nên cũng không trả lời, nói dài nói dai thành nói dại.

“Hừm!” cô gái quyến rũ mặc váy bó hừ một tiếng, hỏi đến cùng: “Anh đi theo sau cô gái đó làm gì?”

“Người quen.” Lâm Mặc trả lời bừa.

Cô gái quyến rũ mặc váy bó nghe xong, nghĩ thầm, người quen thì lúc nãy đã sớm tìm đến anh ôn lại chuyện cũ rồi, “Em không tin, chẳng nhẽ không phải vì người ta quá xinh đẹp sao?”

“Em cũng đẹp không kém.” Lâm Mặc khéo léo chuyển chủ đề.

Câu nói này cô gái quyến rũ mặc váy bó thích nghe, cho anh ta một ánh mắt khen thưởng, “Coi như anh có mắt.”

Trong lúc nói chuyện.

Chiếc xe Porsche màu hồng theo sau chiếc taxi, sau khi đi qua một ngã tư chiếc taxi màu xanh rẽ sang dừng ở ngoài cửa một tiểu khu.

Cô gái có khuôn mặt y hệt thi thể cô gái kia xuống khỏi taxi, đi về phía tiểu khu.

“Không xuống xe chào hỏi cái à?”

Chiếc xe Porsche màu hồng dừng ở bên đường, cô gái quyến rũ mặc váy bó hỏi.

Lúc này chạy xuống chào hỏi, hiển nhiên sẽ khiến đối phương cảnh giác.

Dù sao cũng là vừa mới gặp mặt ở quán bar.

Anh lúc này đi tới sao?

Muốn nói chuyện cũng phải tìm đúng thời cơ.

Sau khi xác định được địa chỉ của cô gái kia.

Lâm Mặ cười, ánh mắt nhìn bóng lưng cô gái chăm chú, đợi tới khi dáng người chìm vào trong bóng tối mới mở miệng nói: “Đưa em về nhé?”

“…”

Cô gái quyến rũ mặc váy bó nhìn anh ta chăm chú vài lần, căn bản là không hiểu Lâm Mặc đang nghĩ gì, đuổi đến đây rồi tại sao lại muốn quay về?

Chất cồn trong người cũng bắt đầu bốc lên, chóng mặt đến nỗi nghĩ cũng chẳng muốn nghĩ, lắc đầu nói: “Không quay về, trở về càng không thú vị.”

“Vậy anh đưa em đi đâu?”

“Người em đã đi cùng anh, xe cũng để anh lái, anh còn không biết đưa em đi đâu? Nhìn em không vừa mắt à?” cô gái quyến rũ mặc váy bó lườm anh đầy sựu thu hút, rồi từ bờ môi xinh đẹp nói ra một địa chỉ: “Khách sạn Hilton.”

………

Sáng ngày thứ hai.

Trong phòng VIP khách sạn Hilton.

Tất chân bị xé rách trên mặt đất, quần áo vứt lộn xộn, bao gồm cả cô gái đang ngủ say trong chăn, trên sô pha là một người đàn ông đang hút thuốc lá, tất cả đều chứng minh rất rõ ràng tối qua chỗ này đã xảy ra một trận chiến vô cùng kịch liệt.

“Hít…”

Lâm Mặc từ từ thở ra một làn khói, cảm thấy toàn thân vô cùng dễ chịu, tất cả những chuyện trải qua ngày hôm qua giống như một giấc mơ quỷ quái khiến trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.

Trải qua trận phóng thích xong, toàn bộ cơ thể đều thả lỏng không ít, thần kinh căng ra cũng trở nên thả lỏng có sức sống.

Lúc này mới nhìn về phía cô gái quyến rũ cuộn mình thành cái kén trong chăn kia.

Sau khi đôi mắt nhắm lại, đôi lông mi dài uốn cong, khuôn mặt trái xoan và toàn thân được bao phủ bởi làn da trắng nõn, đặt ra ngoài chắc chắn là nữ thần đẳng cấp trắng giàu đẹp.

Nhưng cô gái trắng giàu đẹp này lại là tình một đêm với anh, hơn nữa tiền phòng còn là cô gái quyến rũ này trả.

Điều này có chút thú vị.

Điều khiến Lâm Mặc cảm thấy kỳ lạ là vệt máu phía trên ga giường.

Theo như những gì anh thấy thì dưới sự phát triển nhanh chóng của xã hội hiện đại, áp lực nặng nề, cho nên chuyện tình một đêm là việc rất bình thường.

Chỉ là không nghĩ tới đây lại là lần đầu của cô gái quyến rũ kia.

“Rất kỳ lạ à?”

Lúc này cô gái quyến rũ ngáp một cái thức dậy, nhìn thấy ánh mắt của Lâm Mặc đang hướng đến vết máu trên ga giường, cười nói.

“Có hơi bất ngờ.” Lâm Mặc không hề giấu giếm suy nghĩ của mình.

“Bất ngờ cái quỷ gì.” Cô gái quyến rũ cẩu thả đứng dậy từ trong lớp chăn, vừa mặc quần áo vừa nói: “Tối qua em ra ngoài vốn là để tìm kiếm người đẹp, vừa may gặp anh, cảm thấy thú vị làm một trận, anh cũng đừng nghĩ nhiều, xã hội hiện nay thì làm gì có cái gọi là nhất kiến chung tình, cứ làm gì mình muốn thôi, còn có…”

Nói rồi cô mặc quần áo xong xuôi hỏi Lâm Mặc: “Anh cũng đừng cảm thấy mình chiếm được món hời, nhớ lấy là bà đây ngủ với anh!”

Lâm Mặc nghe lời nói của cô cười nhẹ.

Càng nhận ra rằng tính cách của cô gái này rất thú vị.

“Em đi trả phòng đây.” Cô gái quyến rũ tắm rửa chỉnh sửa đầu óc một chút nói.

“Đi thôi.” Lâm Mặc đứng dậy.

Cô gái quyến rũ liếc nhìn anh ta, mở cửa chuẩn bị ra ngoài, đột nhiên giống như nhớ ra một cái gì đấy, quay đầu nhìn Lâm Mặc hỏi: “Đúng rồi, anh còn chưa nói cho em tại sao anh biết con xe Porsche kia là của em?”

“Lần sau nếu như còn có thể gặp lại, anh sẽ nói cho em biết.” Lâm Mặc cười nhẹ.

“Không thành thật chút nào.” Cô gái quyến rũ lườm anh ta, giờ bàn tay phải ra gập gập mấy lần ngón tay lên xuống nói: “Bai bai.”

Nói xong liền rời khỏi phòng.

Chưa đi được mấy bước, tiếng điện thoại di động vang lên, cô gái quyến rũ lấy điện thoại ra nhìn vào số điện thoại trên màn hình, cau mày lại, nhận cuộc gọi không kiên nhẫn mà nghe điện thoại…

“…Tối qua tôi đi đâu không cần anh quan tâm? Anh đừng có mà dựa vào sự sắp xếp của bố mẹ tôi mà làm thân, anh có thể quản lý tôi sao? Tôi nói cho anh biết, bố mẹ tôi thích anh, bà đây không thích anh.”

Nói rồi không hề khách khí mà dập máy luôn.

……

Cùng lúc đó.

Một gian nhà xác.

Hai thi thể một nam một nữ được đặt trên hai chiếc giường.

Một vài nhân viên pháp y đang bận rộn kiểm tra thi thể.

Bên cạnh là ba cảnh sát đang đứng yên lặng đợi báo cáo kiểm tra của bọn họ, trong ba cảnh sát này có bao gồm cả nữ cảnh sát mà Lâm Mặc đã vô tình gặp vào tối qua.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.