Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh cắp và ngụy trang

Phiên bản Dịch · 2150 chữ

Trên xe tải của công ti dọn nhà.

Lâm Mặc bỏ 200 tệ để đi nhờ xe một chuyến, trên thế giới này, có rất ít thứ mà tiền không giải quyết được, nếu như không thể, đấy là do bạn không có đủ tiền thôi.

Lúc trước Lâm An An nói với anh ta chị họ của cô tên là Chu Ngọc Mai.

Cũng miêu tả một chút về đặc điểm của cháu trai cô.

Rất dễ nhận biết, một đứa trẻ béo 10 tuổi nặng 150 cân, béo tròn trùng trục.

Hơn nữa, cho dù Lâm An An không nói, khi tới nhà tang lễ nhìn thấy mức độ thân cận của người nhà nạn nhân, Lâm Mặc ít nhiều cũng có thể đoán ra.

Xe tải công ty dọn nhà đi tới ngã rẽ ở Thượng Xã.

Lái xe ra chưa được bao lâu, liền nhìn thấy xe cảnh sát trên đường từ từ kéo đến đường Thượng xã, vài nhân viên cảnh sát xuống xe, có nhân viên cảnh sát nhanh chóng bước vào trong thôn Thượng Xã Thành Trung.

Có cảnh sát thì dừng ở bên đường kiểm tra từng người và xe qua đường.

Nhìn hình ảnh này qua kính chiếu hậu khiến Lâm Mặc và Lâm An An đều có chút sợ hãi.

Nếu như chậm thêm một bước, có khả năng bọn họ sẽ rất khó để trốn khỏi thôn Thượng Xã Thành Trung.

Tài xế xe tải cũng nhìn thấy chiếc xe cảnh sát đó, không khỏi mở miệng nói với hai người Lâm Mặc: “Nhiều cảnh sát thế này, tên sát nhân đó cũng hết hy vọng, nghe nói là một cô gái, xã hội bây giờ phụ nữ độc ác hơn đàn ông rất đáng sợ, chị họ thân thiết cũng có thể giết.”

“Cũng không phải vậy.” Lâm Mặc cười với anh tài xế taxi để chào hỏi, rồi cầm một điếu thuốc lá đưa anh ta, “Có thể hút không? Bác tài?”

“Ngọc Khê à, thuốc này hút ngon, thoải mái đi.” Tài xế cầm lấy điếu thuốc, đặt điếu thuốc lên vành tai, nói với Lâm Mặc: “Anh hút đi, không sao đâu.”

Ngược lại Lâm An An nghe thấy lời tài xế xe tải, có chút chột dạ quay đầu.

Lâm Mặc thấy thế, một bên hút thuốc một bên nói chuyện cùng tài xế xe tải, bây giờ khả năng quan sát nét mặt của anh ta rất tốt, chậm rãi nói chuyện cùng với tài xế xe tải.

Rất nhanh sau đó sự chú ý của tài xế xe tải đã bị anh ta kéo đi, không hề chú ý đến Lâm An An một chút nào, hai người nói chuyện rất vui vẻ vừa nói vừa cười.

Không lâu sau, xe tải rẽ vào một tiểu khu, đây là một tiểu khu cũ, tổng thể có chút đơn giản, cũng không thấy camera, Lâm Mặc và Lâm An An xuống xe.

Tài xế xe tải nhiệt tình nói với họ: “Chàng trai, nói chuyện với cậu rất vui, đi đường cẩn thận chút nhé.”

“Ừ.” Lâm Mặc vẫy vẫy tay, cùng với Lâm An An đi một đường tránh bớt đi vài chiếc camera, , ra khỏi tiểu khu, quan sát một chút rồi mới nói: “Tiếp theo chúng ta liền chia ra hành động, công viên Thiên Hà ngay bên cạnh, bên trong rất nhiều cây, nếu có thể cô hãy vào trong đó trốn hai ngày, tối đa ba ngày, có thể lấy được cuốn băng ghi hình hay không đều có thể hiểu rõ.”

“Ừ.” Lâm An An gật đầu, nói một câu: “Anh cẩn thận chút.”

Lâm Mặc cười vò rối mái tóc ngắn của cô, khiến tóc mái lòa xòa trước mặt, trả lời một câu: “Cô cũng cẩn thận chút.”

Cứ như vậy hai người chia nhau ra.

Lâm An An cúi thấp đầu đi về phía công viên Thiên Hà.

Lâm Mặc đi về hướng đối diện lưng cô, đi tới công ty TNHH phục vụ lễ nghi mai táng Từ Ân.

Công ty TNHH phục vụ lễ nghi mai táng Từ Ân cách vị trí của anh ta không quá xa, khoảng hơn 10 phút, Lâm Mặc đã tới trước cửa nhà tang lễ.

Trước cửa mở lớn, đi ra đi vào toàn bộ đều là xe tang, còn có những người đưa đi an táng.

Nhân số ở thành phố Quảng Châu rất lớn, mỗi ngày dường như đều có người chết đi, cho nên dịch vụ nhà tang lễ cũng rất bận rộn, Lâm Mặc trà trộn vào nhóm người đưa tang tiến vào bên trong, chẳng ai có thể biết được anh ta là ai.

Đợi tới khi nhóm người đưa tang đi vào trong công ty mai táng, Lâm Mặc mới đi ra từ nhóm người đó, nhìn toàn bộ tình hình bên trong nhà tang lễ phát hiện một bên cửa có dán một tấm bản đồ mô phỏng cấu tạo nhà tang lễ.

Anh ta bước tới xem bản đồ mô phỏng cấu tạo, toàn bộ nhà tang lễ được chia thành khu nhà xác, khu hỏa thiêu còn có văn phòng, nhà vệ sinh,…

Lâm Mặc ghi chép lại hình ảnh sự phân bố của nhà tang lễ vào trong đầu, quay người đi vào nhà vệ sinh gần đó châm điếu thuốc, ánh mắt kiên nhẫn quan sát xung quanh chờ đợi.

Đợi một lúc, một người đàn ông mặc đồng phục nhân viên nhà tang lễ vội vàng chạy qua, trên túi áo có cái kẹp một chiếc thẻ nhân viên, ánh mắt hướng về phía nhà vệ sinh.

Nhìn thấy vậy, Lâm Mặc cười dập điếu thuốc lá, cũng bước ra.

Bước chân người đàn ông rất vội vàng, hoàn toàn không chú ý tới Lâm Mặc, mà cho dù có chú ý tới, thì cũng chẳng để ý, bây giờ anh ta chỉ muốn đi giải quyết.

Bước chân của Lâm Mặc cũng rất vội vàng, giả vờ như đang cúi đầu, cố ý va vào người đàn ông kia.

“Rầm!”

Dưới tình huống Lâm Mặc cố tình dẫn đến, hai người nhanh chóng va vào nhau, cú va đập không nhẹ, hai người đều vì cú va đập này ngã nhào xuống đất.

“Vailoz, đau chết tôi rồi.” Nhân viên nhà tang lễ cắn răng chịu đựng, bò dậy cáu giận nói: “Anh đi đường kiểu gì vậy? Đi không thèm nhìn đường à?”

“Xin lỗi, tôi chỉ lo nhìn điện thoại.” Lâm Mặc nói lời xin lỗi.

Nhân viên nhà tang lễ đang chuẩn bị nói mấy câu, cơn mót lại tới rồi, cũng chẳng có hơi sức đâu mà đi nói với Lâm Mặc, liếc ngang anh ta một phát, nhanh chóng chạy vào trong nhà vệ sinh.

Anh ta hoàn toàn không chú ý tới khi mà anh ta quay người đi vào trong nhà vệ sinh, trong tay Lâm Mặc sau lưng đã có thêm một tấm thẻ nhân viên.

Lâm Mặc cầm tấm thẻ nhân viên trong tay, đi thẳng tới phòng làm việc gõ cửa.

“Vào đi.”

Bên trong có người!

Lúc này Lâm Mặc đeo thẻ nhân viên lên, cố gắng để tâm trạng mình bình tĩnh lại, khuôn mặt bình thường đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy một phụ nữ có bộ dáng giống như một nhân viên văn phòng ngồi tại bàn làm việc trong văn phòng thống kê tài liệu trước mặt.

Người phụ nữ nghe thấy tiếng mở cửa, ngẩng đầu nhìn Lâm Mặc, phát hiện có chút lạ mặt cau mày hỏi: “Anh có việc gì?”

“Tôi vừa mới tới đây.” Lâm Mặc tùy tiện bước vào trong căn phòng nói: “Phía bên bộ phận hỏa táng bảo tôi qua đây hỏi danh sách thi thể sắp xếp hỏa táng để tiện cho việc sắp xếp công việc.”

Nói rồi cố ý để chiếc thẻ nhân viên ra trước mắt người phụ nữ.

Người phụ nữ nhìn thấy thẻ nhân viên đeo trên cổ Lâm Mặc, cũng không nghi ngờ gì anh ta, trong ánh mắt của cô công việc của bộ phận hỏa táng rất ít người làm, càng đừng nói có người giả mạo.

Ai lại nhạt nhẽo đến mức đi giả mạo cái này cơ chứ.

Cho nên người phụ nữ hoàn toàn không nghĩ tới phương diện này, chỉ vào tài liệu bên cạnh nói: “Danh sách thi thể ở đây.”

“Cảm ơn.” Lâm Mặc cảm ơn, cầm đống giấy tờ lên xem một chút, quả nhiên nhìn thấy tên chị họ Chu Ngọc Mai của Lâm An An ở cuối trang giấy.

Ngày hỏa táng là trưa ngày mai.

Anh ta đặt tài liệu xuống, rồi mới nói với người phụ nữ: “Tôi xem xong rồi, vậy tôi đi trước.”

“Ừ.” Người phụ nữ bận rộn sắp xếp tài liệu, không thèm nhìn Lâm Mặc trả lời.

Lâm Mặc thuận theo đó ra khỏi văn phòng, trong lòng thầm nghĩ kiếm một bộ đồng phục.

…….

Thời gian cứ từ từ trôi qua.

Vài con đường trên Thượng Xã.

Mấy người Hàn Phi kiểm tra khá là lâu rồi, đến tận buổi tối cũng không thấy chút dấu vết nào của Lâm Mặc và Lâm An An.

“Rất có khả năng bọn bọ đã rời khỏi thôn Thượng xã Thành Trung rồi.” Chu Hy Á ở bên cạnh nói.

Hàn Phi cũng cho rằng như vậy, nhưng có một chút không giải thích được.

Hành trình của chiếc xe taxi Việt XXXXX đó là từ ngoại thành đi tới.

Rõ ràng Lâm An An đã trốn đến ngoại thành rồi, tại sao lại quay trở lại nơi gần đường Thể Dục Tây này vậy?

Càng nghĩ ông ta càng nghi ngờ.

Nơi an toàn thì không trốn, ngược lại lại tới nơi nguy hiểm dễ bị phát hiện này.

Thân là cảnh sát điểm quan trọng nhất chính là phải đặt mình vào thân phận của nghi phạm rồi suy nghĩ hành động và mục tiêu của bọn họ là cái gì, biến chính bản thân mình thành nghi phạm rồi suy nghĩ vấn đề.

Về điểm này Hàn Phi làm vô cùng thích hợp, ông ta hỏi Chu Hy Á, nếu cô là Lâm An An, cô đã chạy tới nơi an toàn rồi, tại sao vẫn còn quay lại nơi nguy hiểm?

“Chỗ này có chút kỳ lạ.” Chu Hy Á cũng cau mày suy nghĩ.

Về lý mà nói, tội phạm bình thường nếu có thể chạy được bao xa thì chạy xa bấy nhiêu.

Nhưng ngược lại bọn người Lâm An An ngược lại cố ý quay trở lại đây.

Trong này chắc chắn có mục đích.

Tạm thời bọn họ chưa nghĩ ra, nhưng có người nghĩ ra rồi.

Đó chính là Trầm Mạn, sau khi có được tin tức cảnh sát tới bao vây thôn Thượng Xã Thành Trung để truy tìm Lâm An An, bà ta còn biết Lâm Mặc ngồi taxi đi từ ngoại thành đến.

Thoáng cái liền nhìn rõ được điểm mấu chốt của vấn đề.

“Khả năng là bọn họ vẫn chưa lấy được cuốn băng ghi hình.”

“Cho nên phải quay lại, đó là vì rất có thể bọn họ đã biết được cuốn băng ghi hình trong tay ai.”

“Lập tức sắp xếp người để ý tới người nhà Chu Ngọc Mai, đến lúc cần còn có thể trực tiếp hành động.”

……

Cùng lúc đó.

Sau khi trở về cục cảnh sát, Hàn Phi hỏi một câu: “Thi thể của Chu Ngọc Mai đâu?”

“Đã gửi về cho người nhà nhận lại rồi, đưa về nhà tang lễ gần đường Thể Dục Tây.” Cảnh sát bên cạnh trả lời.

Câu này lập tức giống như một tia chớp vụt qua chợt lóe lên trong đầu Hàn Phi.

Hàn Phi lập tức bắt nhân viên cảnh sát kia lại hỏi: “Thi thể của Chu Ngọc Mai được đưa đi đâu cơ?”

“Là phía gần đường Thể Dục Tây, nhà tang lễ của công ty TNHH phục vụ lễ nghi mai táng Từ Ân.”

Đường Thể Dục Tây.

Tài xế taxi nói mục đích đến của Lâm An An và người đàn ông kia cũng là đường Thể Dục Tây.

Chẳng lẽ là…

Bọn họ đến vì thi thể kia?

Hay là nói mục đích của bọn họ chính là người nhà của Chu Ngọc Mai.

Hàn Phi đột nhiên ý thức được sao bản thân lại không chú ý tới điểm này từ sớm, người nhà Chu Ngọc Mai cũng ở đường Thể Dục Tây, nếu như Lâm An An tình nguyện quay trở lại nơi nguy hiểm lớn như này.

Cũng chỉ có thể có duy nhất mục đích này.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.