Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm ra cùng với dụ dỗ kẻ nằm vùng

Phiên bản Dịch · 2211 chữ

“Đi nghe điện thoại, lần này cấm nhiều lời, chỉ cần mày nói nhiều thêm một câu, tao sẽ nổ súng, hiểu chưa?”

Đại ca nhóm cướp dí súng vào ngực Lâm Mặc cảnh cáo.

Lâm Mặc tỏ vẻ đã hiểu, đồng thời hỏi: “Gọi đồ ăn gì giờ?”

“Tùy mày, dù sao mục đích cũng không phải là đồ ăn, tự mày biết còn gì.” Đại ca nhóm cướp nói.

“Được, vậy tùy ý tôi quyết nhé?” Lâm Mặc khẳng định lại.

Đại ca nhóm cướp gật đầu.

Lúc này Lâm Mặc mới cầm ống nghe máy bàn lên, bật loa ngoài theo thông lệ, trong máy bàn lập tức xuất hiện giọng của Hạ Tĩnh Nhàn…

“Đã qua một tiếng, mấy người có yêu cầu gì?”

Ánh mắt đại ca nhóm cướp và tên cướp thô thiển đặt trên người Lâm Mặc.

Lâm Mặc trong tình trạng bị hai người theo dõi sát sao mở miệng: “Để nhân viên cảnh sát mang tới vài suất đồ ăn.”

Nghe thấy giọng của Lâm Mặc, phía bên Hạ Tĩnh Nhàn lập tức cho người ghi lại lời nói, ý thức được Lâm Mặc có thể đang cung cấp cho bọn họ thông tin phối hợp hỏi: “Muốn đồ ăn gì?”

Câu này chính là mấu chốt.

Chính là để nhắc Lâm Mặc cô đã đoán được cách thức liên lạc được mã hóa.

Không thì cảnh sát sẽ không hỏi nhiều như vậy, mà trực tiếp tùy tiện đưa tới vài suất đồ ăn.

Lâm Mặc đoán ra dụng ý của Hạ Tĩnh Nhàn, hai tên cướp bên cạnh không nghe ra chút gì hàm ý gì, cảm thấy rất bình thường.

Để đảm bảo không xảy ra bất cứ gì ngoài ý muốn, Lâm Mặc nhìn về phía đại ca nhóm cướp.

Đại ca nhóm cướp tùy tiện vẫy tay.

Ý chính là tùy mày chọn.

Sau đó trong đầu Lâm Mặc sắp xếp lại một chút về câu cú lời nói, mới từ từ mở miệng: “Bốn suất cơm thịt kho.”

“Suất ăn Pizza cho 10 người.”

“Còn có một suất bánh ngô wutou.”

“Vài suất canh hải sản.”

“10 suất cánh gà.”

Lâm Mặc nói xong nhìn đại ca nhóm cướp, ý là hắn ta còn muốn cái gì không.

Đại ca nhóm cướp lắc đầu, tay làm một hành động để anh cúp điện thoại.

Lúc này Lâm Mặc mới nói: “Cứ như vậy đi, còn cần một tiếng sau sẽ đưa ra yêu cầu cho mấy người.”

“Được, tôi lập tức mang tới cho mấy người.”

Sau khi máy bàn vang lên câu nói cuối cùng của Hạ Tĩnh Nhàn, Lâm Mặc trực tiếp cúp điện thoại.

“Rất tốt, lần này mày không nhiều lời ám thị gì hết.” Đại ca nhóm cướp gật đầu, cầm súng dí vào Lâm Mặc nhanh chóng đẩy đến cửa lớn nói: “Đợi ở đây lát nữa cảnh sát đưa đồ ăn tới, tao muốn mày đứng bên đường nói tỉ mỉ về tình hình bên ngoài, đặc biệt là vị trí của tên bắn tỉa, nếu mày không phát hiện ra thì mày xong đời rồi, mày hiểu chứ?”

Hai tây Lâm Mặc giơ cao trên đầu, mặt đối diện với cửa cuốn, lưng đối diện với đại ca nhóm cướp gật đầu ý bảo đã hiểu.

“Rất tốt, bây giờ chờ cảnh sát đưa đồ ăn tới.”

Cùng lúc đó.

Bên ngoài ngân hàng.

Cuộc điện thoại vừa kết thúc, Hạ Tĩnh Nhàn lập tức cho người ghi chép lại nội dung của cuộc hội thoại lúc nãy lên giấy cầm lên xem.

Cầm nội dung cuộc nói chuyện trên tay, mấy người liền bắt đầu phân tích lời của Lâm Mặc.

“Bốn suất cơm thịt kho.”

“Suất ăn Pizza cho 10 người.”

“Còn có một suất bánh ngô wutou.”

“Vài suất canh hải sản.”

“10 suất cánh gà.”

Hạ Tĩnh Nhàn và Chu Hy Á xem đoạn được ghi lại này, mí mắt nhanh chóng thả lỏng, mở miệng nói: “Quả nhiên chúng ta đoán đúng rồi, thông tin lần đầu tiên Lâm Mặc cho chúng ta là cách thức liên lạc được mã hóa, mọi người xem…”

Ha Tĩnh Nhàn chỉ vào nội dung ở trên nói: “Chữ thứ tư của hai câu trước ghép lại chính là thành bốn người, cũng có nghĩa là nhóm cướp đó có 4 người.”

“Chữ thứ tư hai câu sau ghép lại chính là nằm vùng…”

Nghe tới đây, đội trưởng Kim không giấu nổi cau mày lại nói: “Có nghĩa là bên trong ngân hàng không chỉ có bốn tên cướp, trong nhân viên ngân hàng còn có 1 tên nằm vùng? Mà trong tay bọn chúng còn có súng!”

*Ở đoạn này chơi chữ khá nhiều, trong bản tiếng trung chữ “Bốn” và chữ “người” nằm ở vị trí thứ 4, còn như tớ dịch thì “Bốn” nằm ở đầu câu đầu, “người” nằm ở cuối câu 2. 2 câu sau thì chữ wu trong tên cái bánh ghép với bát trong tiếng trung đọc gần giống chữ nằm vùng. Cuối cùng là cánh gà trong tiếng trung có chữ súng, vì hình cái cánh gà giống khẩu súng, nên chữ thứ tư là chữ súng.

Trong tay nhóm cướp có súng!

Đây là chuyện mà đội cảnh sát đặc vụ không muốn thấy nhất.

Điều này có nghĩa là tình hình nâng cấp rồi!

Tình hình lại càng khó khống chế, một khi mất khống chế, sức sát thương của súng và vũ khí lạnh hoàn toàn không giống nhau.

Sai dù chỉ một chút, 15 con tin kia rất có khả năng sẽ mất mạng.

Đội cảnh sát đặc vụ không thể không cẩn trọng, bởi vì có chút vướng tay vướng chân.

Càng đừng nói tới bên trong còn có một tên cướp nằm vùng.

Bọn họ không biết bên trong có mấy tên nằm vùng, trong tay mấy tên nằm vùng này có súng hay không!

Chuyện này vô cùng khó nhằn!

“Bây giờ xử lý như nào?” Thành viên đội cảnh sát đặc vụ hỏi đội trưởng Kim.

Đội trưởng Kim suy nghĩ một chút, nói: “Tiếp tục chờ cuộc gọi lần sau, xem xem tên Lâm Mặc kia có thể cung cấp cho chúng ta thông tin hữu dụng nào.”

Trước mắt đây là lựa chọn tối ưu.

Giờ phút này tất cả các con tin trong nằm trong sự khống chế của họ.

Mà là Lâm Mặc!

Chỉ có Lâm Mặc mới có thể cứu những con tin này.

Tất cả mọi người đều hiểu rõ điều đó.

Chu Hy Á có chút cạn lời, cảm giác trong lòng có chút mâu thuẫn, trên lý trí nói với cô, Lâm Mặc cũng là một tên nghi phạm.

Nhưng trên thực tế, lúc này bọn cô phải dựa vào sự giúp đỡ của tên nghi phạm mới có thể hy vọng giải quyết được tình hình trước mắt.

Đối với cô mà nói đây thật sự là một sự mỉa mai.

Ha Tĩnh Nhàn nhìn biểu cảm của cô cười, nói: “Lâm Mặc khả năng là muốn lấy công chuộc tội, nếu như chuyện này thành công, chính là một công lớn.”

“Tôi đang nghĩ…” Chu Hy Á không trả lời cô, mà suy đoán: “Tại sao bọn cướp lại muốn gọi cơm vào lúc này? Là Lâm Mặc thuyết phục bọn chúng? Hay là còn có mục đích khác, bất cứ chuyện gì chỉ cần là nơi có Lâm Mặc đều không đơn giản như vậy.”

Lời của cô ta khiến Hạ Tĩnh Nhàn phải suy nghĩ.

Nhưng căn bản là không cho cô thời gian để suy nghĩ, đội cảnh sát đặc vụ rất nhanh chóng đưa đồ ăn mà Lâm Mặc yêu cầu tới.

Trong mấy cánh sát đặc vụ có hai người cầm khiên chống bạo loạn đi trước mở đường.

Mấy cảnh sát đặc vụ khác đi phía sau cảnh sát cầm khiên chống bạo loạn đem theo đồ ăn từ từ, cẩn thận từng li từng tí đi đến gần cửa ngân hàng.

Không lâu sau, đặt đồ ăn đến trước cửa ngân hàng, nhanh chóng rút lui.

Trong ngân hàng, trên cướp thô thiển kéo rèm nhìn tình hình bên ngoài, báo cáo với đại ca nhóm cướp, “Đại ca, đồ ăn đã đưa tới rồi.”

“Cảnh sát có mai phụ ở bên ngoài không?” Đại ca nhóm cướp vô cùng cẩn thận hỏi một câu.

Bấy giờ tên cướp thô thiển mới trả lời: “Không có, bọn chúng đặt đồ ăn tới trước cửa rồi lập tức rời đi.”

“Rất tốt, xem ra mấy tên cảnh sát đặc vụ này rất biết thân biết phận, bọn chúng cũng dè chừng con tin trong tay chúng ta.” Đại ca nhóm cướp rất hài lòng, trốn trong bóng tối cạnh cửa, đây chính là góc chết bên ngoài không thể thấy được.

Nhưng hắn ta lại có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài, ấn vào cửa cuốn, cửa cuốn lập tức được mở lên hơn nửa, cầm súng nói với Lâm Mặc: “Tao nghĩ sau khi mày đi ra chắc là biết phải làm như nào, nếu mày dám có hành động thừa thãi nào, tao sẽ lập tức nổ súng bắn chết mày, mày hiểu chứ?”

Lưng của Lâm Mặc đối diện hắn ta, góc miệng nhếch lên một nét cười nhẹ đến nỗi khó có thể nhận ra.

Nếu anh ta muốn rời đi, thật chưa chắc đại ca nhóm cướp đã có thể bắn trúng anh.

Nhưng mục đích của Lâm Mặc là bỏ trốn sao?

Hiển nhiên là không, từ đầu tới cuối anh ta chỉ muốn lấy 100 vạn tiền phí đồ ăn từ trong tay bọn cướp.

Tất nhiên là biết phải làm thế nào.

Lâm Mặc gật đầu, từ từ đi ra.

“Người ra rồi kìa!”

Phía cảnh sát cũng thấy có người đi ra.

“Là tên cướp sao?”

Trên xe cảnh sát, mấy người đội trưởng Kim và Hạ Tĩnh Nhàn nhìn chăm chú vào người Lâm Mặc.

Năm tên bắn tỉa ở trên hai tòa nhà cao tầng bên cạnh cũng đưa ống ngắm nhắm vào người Lâm Mặc.

Rất nhanh liền phát hiện ra là một người bình thường.

“Chắc là con tin.”

Bọn họ nói vào trong máy truyền tin.

Năm tên bắn tỉa lập tức thả lỏng một chút, lúc này một tên bắn tỉa đột nhiên nhìn thấy Lâm Mặc nhìn liếc về phía bên anh ta qua ống ngắm, rất nhanh lại quay đầu đi.

Là ảo giác sao?

Tên bắn tỉa không thể không chú ý tới, quan sát Lâm Mặc cẩn thận.

Trong ống kính Lâm Mặc ngồi xổm xuống bên cạnh cái hộp để đồ ăn, quan sát bốn phía, thị lực và khả năng ghi nhớ bây giờ của anh ta mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường, rất nhanh liền quan sát tình trạng sắp xếp vị trí hai bên đường, nắm bắt được đại khái.

Hạ Tĩnh Nhàn gật đầu vài cái với Lâm Mặc, muốn xác định xem đó có phải là Lâm Mặc mà bọn họ đang liên hệ không.

Lâm Mặc không hề có bất cứ phản ứng gì, ôm lấy cái hộp rồi từ từ lui vào trong ngân hàng Công Thương.

Bóng hình của anh vừa tiến vào trong.

“Rào rào…”

Cửa cuốn ngay tức khắc được đóng lại, đại ca nhóm cướp đi thẳng tới, trực tiếp hỏi: “Tình hình bên ngoài như thế nào?”

“Có hai xe cảnh sát đặc vụ, một xe cảnh sát, một xe truyền tin, cảnh sát đặc vụ có khoảng 30 người, tòa nhà Thượng Liên Long bên trái có một tên bắn tỉa, trên tòa nhà Bảo Long trước mặt cũng có một tên bắn tỉa.”

Lâm Mặc nói ngắn gọn.

“Mày chắc chỉ có hai tên bắn tỉa thôi chứ?” Đại ca nhóm cướp đi về phía bên cạnh rèm cửa, kéo ra một khe hở tỉ mỉ quan sát, quả nhiên nhìn thấy bóng hình một tên bắn tỉa ở sân thượng tòa nhà Bảo Long trước mặt.’

Đây là hắn ta đi quan sát tỉ mỉ, không dễ dàng gì mới có thể phát hiện ra.

Lâm Mặc chỉ là đi ra ngoài một chút đã có thể phát hiện ra rồi sao?

Cái tên này thật sự không phải người bình thường.

Trong lòng hắn ta tin tưởng lời của Lâm Mặc.

Ở trong nước xuất hiện hai tên bắn tỉa đủ quy cách đã là nhiều rồi, cho nên hắn ta cũng không tiếp tục hỏi, mà cau mày lại suy nghĩ làm thế nào để có đường trốn thoát mà né tránh hai tên bắn tỉa này.

Căn bản hoàn toàn không ngờ tới tình huống Lâm Mặc còn che giấu ba tên bắn tỉa khác nữa.

Tại sao Lâm Mặc lại giấu tình huống còn ba tên bắn tỉa?

Bởi vì trong lòng anh ta đã có kế hoạch.

Tiếp theo anh ta sẽ lợi dụng những thông tin này, tìm kiếm kẻ nằm vùng kia, đồng thời dụ dỗ hắn ta.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 108

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.