Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đào hố và lựa chọn

Phiên bản Dịch · 1615 chữ

Nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc nhìn thấy câu cuối cùng trong lòng bàn tay Lâm Mặc, nháy mắt rơi vài trầm tư.

Sống tới 45 năm rồi, sao lại không nhìn ra suy nghĩ của Lâm Mặc.

Tên này đang muốn nhắc nhở hắn.

Ngoại trừ bốn tên cướp và tên này, cho dù là con tin trong ngân hàng, hay là cảnh sát ở bên ngoài ngân hàng đều không biết hắn ta cũng tham gia vào vụ cướp ngân hàng này.

Cũng có nghĩa là chỉ cần không bại lộ thân phận thì sẽ an toàn!

Bảo sao lúc trước nhắc nhở hắn, nếu lên tiếng thì xong đời.

Bởi vì một khi nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc lên tiếng gọi tên cướp giọng ngây thơ, không nghi ngờ gì về việc thân phận nội gián của hắn ta sẽ bại lộ hoàn toàn trong mắt tất cả con tin.

Hơn nữa bên ngoài còn có 5 tên bắn tỉa, chia thành 5 góc nhắm vào cửa ngân hàng.

Gần như có thể nói, cho dù đại ca nhóm cướp có tạo ra đường trốn thoát như nào đi nữa, cũng không thể trốn khỏi ống ngắm trong tay của tên bắn tỉa, cho dù trong tay có con tin, cầm cự thế nào thì phía trước cũng chỉ có một con đường chết.

Chỉ vì 200 vạn mà liều mạng thật sự đáng sao?

Dòng chữ đầu tiên của Lâm Mặc lúc trước hiện lên trong đầu của nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc lần nữa.

200 vạn thật sự quá ít rồi.

Nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc đặt mông ngồi xuống, trong lòng suy nghĩ theo đó nhìn Lâm Mặc, không hề có hành động khác.

Nhìn thấy nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc ngồi xuống, khóe miệng Lâm Mặc khẽ nhếch lên tạo thành ý cười.

Anh ta biết trong lòng nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc đã bắt đầu cân nhắc.

Chỉ là sự suy nghĩ này vẫn chưa đủ mãnh liệt.

Vẫn cần anh ta cho đối phương một liều thuốc cường tim!

Lúc này…

Cửa kho ngân bị người khác mở ra, đại ca nhóm cướp và hai tên cướp khác đi ra, nhìn có vẻ đã bàn bạc được kha khá rồi.

Ba người vừa bước vào sảnh lớn liền nhìn đám con tin, sau khi không phát hiện ra bất cứ điều gì bất thường mới có thể yên tâm.

“Đại ca, tiếp theo phải làm sao?” Tên cướp giọng ngây thơ thấy bọn họ đi ra lập tức hỏi.

Đại ca nhóm cướp trừng mắt nhìn hắn, “Chờ phía bên cảnh sát gọi cuộc điện thoại tiếp rồi nói sau.”

Tên cướp giọng ngây thơ hậm hực đứng yên tại chỗ.

Lúc này, có người trong đám con tin nói, “Tôi có thể đi vệ sinh không?”

Mấy tên cướp lần lượt quay đầu nhìn về phía người vừa lên tiếng.

Là Lâm Mặc!

Anh ta giơ tay lên hỏi.

“Đm.” Tên cướp giọng ngây thơ đã phải chịu đầy một bụng tức giận từ lúc không có được đáp án từ chỗ đại ca, lại nhìn thấy Lâm Mặc lên tiếng, không thể chịu nổi chửi ầm lên: “Disme sao mày đẻ ra lắm chuyện thế? Nhịn cho tao.”

Không nhịn nổi, nếu nhịn nữa sẽ đi ra quần.” Lâm Mặc tỏ vẻ khuôn mặt chịu đưng nói: “Mấy người chắc cũng không muốn chỗ này đầy mùi phân chứ?”

“Mẹ kiếp.”

Lời của Lâm Mặc khiến cho tên cướp giọng ngây thơ tức giận vô cùng mắng một câu đi tới.

“Để nó đi.” Đại ca nhóm cướp nói, giao việc cho tên cướp thô thiển: “Mày đi theo dõi nó.”

Bây giờ Lâm Mặc đối với hắn ta mà nói vẫn còn chút tác dụng.

Chỉ là tên này quá thông minh rồi.

Đại ca nhóm cướp không thể không đề phòng.

Tên cướp thô thiển gật đầu, cầm súng vừa đi được vài bước, tên nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc bên cạnh Lâm Mặc cũng nói: “Tôi cũng muốn đi vệ sinh.”

Hắn ta nhìn ra hành động này của Lâm Mặc không nghi ngờ gì chính là đang ám thị hắn tìm một nơi để nói chuyện.

Sự nhắc nhở lúc nãy của Lâm Mặc với hắn ta rất có lý, khiến cho lòng hắn ta có chút cân nhắc.

Cho nên nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc muốn tìm tên này nói chuyện chút.

Tất nhiên điều kiện tiên quyết là phải tránh bốn tên cướp kia đã.

Thấy nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc lên tiếng, đại ca nhóm cướp lại càng yên tâm, bọn họ quen biết nhau, đương nhiên biết nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc làm việc cẩn thận hơn so với mấy tên cướp bên này.

Cho nên nếu như nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc đi theo dõi Lâm Mặc, đại ca băng cướp lại càng yên tâm hơn.

Lại nói thân phận bây giờ của nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc đang là con tin, hắn ta càng dễ dàng theo dõi Lâm Mặc, moi ra được một vài lời.

Thậm chí trong lòng đại ca nhóm cướp còn đoán, liệu có phải nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc cảm thấy Lâm Mặc quá lươn lẹo cho nên không yên tâm phải đích thân mình theo dõi.

Hắn ta nào có ngờ tới, lúc này nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc đã bí mật trao đổi với Lâm Mặc, đã có tâm tư khác.

Tất nhiên tên cướp thô thiển cũng biết thân phận của nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc, gật đầu, “Được, mày đi cùng đi.”

Nhìn theo hai con tin đi vào nhà vệ sinh.

Các con tin khác cũng động lòng.

Ánh mắt tên cướp thô thiển lướt qua bọn họ nói: “Chỉ hai người chúng nó, chúng mày đều ngoan ngoãn ở yên tại chỗ cho tao.”

Nói rồi tên cướp thô thiển cầm súng nhắm về phía Lâm Mặc và nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc, đi theo sau họ.

Trước cửa nhà vệ sinh trong ngân hàng, Lâm Mặc tiến vào.

Tên cướp thô thiển đang định đi vào lại bị nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc cản lại, chỉ thấy hắn ta ghé vào sau tai nói thầm: “Cái tên bên trong này rất không đơn giản, rất đáng ngờ, một thằng ship đồ ăn bình thường sẽ có tố chất tâm lý và IQ cao thế sao?”

“Tthậm chí tôi nghi ngờ nó còn giấu vài tin tức khác.”

“Ý anh là…” Tên cướp thô thiển thấp giọng nói, hắn ta nghi ngờ Lâm Mặc vốn không phải là thằng ship đồ ăn gì hết, tên này nếu như muốn phạm tội, trình độ chuyên nghiệp còn cao hơn cả bọn chúng.

“Nó không biết tôi và các anh là đồng đảng.” Nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc nói nhẹ giọng: “Tôi đi vào nói chuyện với nó, nếu anh ở bên trong sẽ không dễ moi thông tin.”

Lời thoái thác của nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc, đương nhiên lời hắn nói là thật, hắn thật sự nghi ngờ Lâm Mặc vốn không phải tên ship đồ ăn nào cả.

Tên cướp thô thiển nghe rồi suy nghĩ một chút, cảm thấy người đàn ông trung niên mặt chữ quốc nói rất đúng.

Lại nói thì trong nhà vệ sinh chỉ cần một người theo dõi là được rồi.

Không nhất thiết phải hai người cùng nhau theo dõi.

Hắn ta cầm một điếu thuốc lá lên nhẹ giọng nói: “Vậy tôi ở bên ngoài hút thuốc, nếu có chuyện gì trực tiếp hô lên, tôi lập tức vào ngay.”

Người đàn ông trung niên mặt chữ quốc gật đầu rồi mới đi vào trong nhà vệ sinh.

Vừa bước vào nhà vệ sinh liền phát hiện ra Lâm Mặc đã ở bên trong chờ hắn ta, sau khi thấy hắn đi tới mới cười nhẹ hỏi hắn: “Có thuốc lá không?”

Quả nhiên tên này cố ý!

Đi vệ sinh gì gì đó đều là giả, mục đích chính là tìm hắn ta để trao đổi.

Người đàn ông trung niên mặt chữ quốc lấy một bao thuốc lá từ trong túi áo, cầm hai điếu, đưa một điếu cho Lâm Mặc, một điếu tự đặt lên miệng, cầm bật lửa đặt lên miệng sau đó mới đưa bật lửa cho Lâm Mặc.

“Hít…”

Lâm Mặc rít một hơi, đưa bật lửa cho nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc.

Lúc này nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc mới nhỏ giọng hỏi: “Lúc nãy ý của cậu là gì?”

“Ý gì không phải trong lòng anh rất rõ ràng sao?” Lâm Mặc nhẹ giọng trao đổi với hắn ta, “Nếu không thì anh cũng không vào đây, tôi nói đúng không?”

Nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc quan sát Lâm Mặc chăm chú một lúc lâu.

Lâm Mặc lúc này mới nhả ra một làn khói chậm chạp đưa ra hai sự lựa chọn cho nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc, “Anh muốn bất chấp nguy hiểm tính mạng cầm lấy 200 vạn? Hay là muốn trong tình hình không bị bất cứ ai phát hiện, không hao tổn gì, nhẹ nhàng mà cầm đi 900 vạn?”

Lời của anh ta khiến nhân viên bảo vệ mặt chữ quốc đờ ra một lúc, trong lòng không nhịn được tim đập nhanh hẳn lên.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.